Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh giành trên thần bảng, đánh một trận cầu tương lai (4)

Phiên bản Dịch · 2002 chữ

Vatican nằm trên vùng đất cao phía tây bắc thủ đô Rô ma của Ý, diện tích chỉ có 0. 44 cây số vuông, là quốc gia nhỏ nhất trên thế giới, bởi vì nằm trong nước Ý mà được gọi là " Quốc gia trong quốc gia".

Vatican cũng là giáo đình trung tâm của Thiên Chúa Giáo trên thế giới, lãnh thổ bao gồm quảng trường St. Peter, đại điện St. Peter, cung điện Apostolic, nơi ở của Giáo hoàng và viện bảo tàng Vatican. Quốc thổ đại khái có hình tam giác, ngoại trừ phía đông nam của quảng trường thánh Peter còn lại ba mặt đều có tường thành bao quanh.

Vào lúc bốn giờ sáng, dưới màn đêm, Vatican lộ ra vẻ yên tĩnh hiếm có, trong ánh sáng nhu hòa chiếu sáng quảng trường St. Peter có thể mơ hồ thấy được bóng dáng các thủ vệ giáo đình.

Không riêng gì quảng trường thánh Peter mà những chỗ như đại điện thánh Peter, cung điện Apostolic, đều được bảo vệ nghiêm ngặt.

Đối với sát thủ bình thường, thậm chí là cường giả đạt tới cấp bậc Nhẫn Hoàng mà nói, lọt vào được bên trong Vatican bảo vệ nghiêm ngặt là một chuyện cực kỳ khó khăn.

Nhưng đối với Trần Phàm mà nói, đây hết thảy không phải là vấn đề.

Trần Phàm cũng không phải là lần đầu tiên tới Vatican, lúc trước hắn cứu Monica từ tay U Linh Thánh Nữ Olivia, sau đó trải qua bảy ngày điên cuồng thành công đem được Monica trở về Vatican nên hết sức hiểu rõ bố cục ở đây.

Dưới màn đêm, Trần Phàm phảng phất như một u linh, không hề làm kinh động đến những thủ vệ giáo đình, thành công tiến vào Vatican, chạy thẳng tới chỗ của Monica.

Dựa theo trí nhớ, Trần Phàm rất nhanh đi tới chỗ ở của Monica.

Thân là thánh nữ giáo đình, Monica ở trong khu vực trung ương của Vatican, cách chỗ giáo hoàng không xa.

Bởi vì trời còn chưa sáng, cho dù là cung điện của Vatican cung hay là chỗ ở của Monica đều tối đen, hiển nhiên Louis đệ tam và Monica đều đang ngủ.

Trần Phàm ẩn trong bóng tối nhìn thấy rõ ràng có bốn thành viên giáo đình mặc áo trắng đứng trước cửa phòng của Monica, ngoài ra còn có hai người nấp chung quanh.

Trần Phàm suy nghĩ một chút rồi không xông vào mà như một con khỉ chui tót lên nóc nhà, sao đó từ cửa sổ luồn mình vào chỗ ở của Monica.

Chỗ ở của Monica là một ngôi nhà ba tầng, Trần Phàm theo trí nhớ đi tới phòng ngủ của nàng trên tầng ba.

Ánh trăng nhu hòa xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào trong phòng ngủ. Nhờ ánh trăng mờ ảo, có thể thấy Monica đang nằm trên chiếc giường gắn rất nhiều bảo thạch, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa trắng, ẩn hiện thân thể mềm mại.

- Người nào?

Cùng lúc Trần Phàm vừa tiến vào phòng thì Monica đồng thời tỉnh giấc, chồm dậy với một thanh bảo kiếm chĩa vào Trần Phàm.

- Là anh.

Trần Phàm thấy vậy thì cũng không kỳ quái. Sau khi tiến vào phòng của Monica, hắn không cố ý áp chế hơi thở và tiếng bước chân, với thực lực của Monica sẽ dễ dàng nghe thấy.

Hơn nữa Trần Phàm cũng biết, kể từ khi Hắc Ám U Linh nghiên cứu chế tạo thành công ra gien đột biến số một thì thực lực đại tăng, sự uy hiếp với giáo đình càng lúc càng lớn nên giáo đình càng đẩy mạnh phòng vệ, Monica thân là thánh nữ nên cũng cảnh giác hơn trước một chút.

Dù sao, nàng từng bị người của Hắc Ám U Linh bắt đi một lần.

- Đồ Tể?

Nghe thấy thanh âm của Trần Phàm, Monica nhất thời cả kinh, sau đó nhờ vào ánh sáng yếu ớt thấy rõ khuôn mặt mà trong lòng nàng luôn khắc sâu.

Xác định người đến là Trần Phàm, vẻ cảnh giác trên mặt Monica hoàn toàn biến mất chỉ còn lại sự kích động không chút che giấu.

- Cưng ơi, Đồ Tể, thật sự là anh sao?

Mặc dù xác định là Trần Phàm, nhưng Monica vẫn có chút không tin, nàng nhìn thẳng vào Trần Phàm, lẩm bẩm nói

- Đây không phải là đang nằm mơ sao?

- Monica, em không nằm mơ, thật sự là anh.

Trần Phàm cười cười, bước thẳng tới.

Thấy Trần Phàm đi tới, hơi thở của Monica trở nên dồn dập, nàng đặt thanh bảo kiếm xuống mặt sàn rồi bước nhanh về Trần Phàm.

Trong chớp mắt, hai người gặp nhau, Monica nhào thẳng vào ngực Trần Phàm.

- Cưng ơi, thật sự là anh, em không phải nằm mơ!

Monica rúc vào lòng Trần Phàm, cảm nhận được khí tức quen thuộc mà nàng mê luyến, thân thể bất giác run rẩy.

Cảm nhận được thân thể mềm mại, bộ ngực cao vút đang áp vào ngực mình, Trần Phàm bắt đầu có phản ứng bình thường của một nam nhân, bất quá nghe ra được tình ý của Monica, hắn dùng nghị lực kinh khủng để khống chế, nhẹ nhàng đưa tay ra vuốt ve khuôn mặt của nàng, cười nói

- Monica, thực lực của em hình như đã tăng lên.

Monica nghe vậy thì ngẩng đầu lên, ngưng mắt nhìn Trần Phàm mỉm cười, gật đầu, hơi nhíu mà

- Kể từ khi Hắc Ám U Linh thành công nghiên cứu chế tạo ra gien đột biến số một, giáo đình cảm nhận được áp lực cực lớn nên mọi người đều ra sức tăng cường thực lực.

Nói tới đây, Monica trong lòng vừa động, hiểu cái gì, hỏi

- Cưng ơi, lúc này anh tới đây có phải là muốn liên thủ với chú em đối phó Hắc Ám U Linh sao?

Trần Phàm lúc trước đối phó với Yến gia từng nhờ Louis đệ tam đả động số một, ngược lại cũng hứa hẹn sẽ liên thủ với giáo đình đối phó Hắc Ám U Linh.

Lần này, mục đích Trần Phàm đến Vatican đúng là vì tìm Louis đệ tam để thực hiện hứa hẹn liên thủ.

Chứng kiến thực lực của Ma Ha sau khi thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến, Trần Phàm hiểu, nếu như Hắc Ám U Hoàng đứng hàng thứ thứ hai thành công tiêm vào hai mũi trở lên thì thực lực sẽ cực kỳ đáng sợ.

Liên thủ với Louis đệ tam đứng hàng thứ ba trên thần bảng có thể đảm bảo phần thắng trong trận quyết chiến này.

Hiện giờ nghe Monica hỏi vậy thì Trần Phàm cũng không giấu diếm, khẽ gật đầu một cái.

Thấy Trần Phàm gật đầu, Monica hơi có vẻ mất mát.

Tựa hồ trong sâu thẳm, nàng càng hy vọng là hắn đến gặp mình.

- Xin lỗi, Monica, trong khoảng thời gian này anh quá nhiều việc nên không thể đến thăm em.

Tựa hồ đã nhận ra sự hụt hẫng của Monica, Trần Phàm nói một câu xin lỗi rồi nhẹ nhàng nâng gương mặt tuyệt mỹ của nàng đặt lên một cái hôn thật sâu.

Nghe Trần Phàm nói vậy, cảm nhận được tình cảm yêu thương qua cái hôn của hắn, sự hụt hẫng trong lòng Monica hoàn toàn tan biến, chỉ còn lại sự vui sướng.

Bởi vì nàng biết, nam nhân này quả thật nhiều việc, hơn nữa bên cạnh hắn có rất nhiều nữ nhân, nàng không thể yêu cầu quá nhiều, chỉ cần trong lòng Trần Phàm có một chỗ dành cho nàng đã là cảm thấy thỏa mãn.

Mà lời và hành động của Trần Phàm cũng đủ để cho thấy điểm này.

- Xin lỗi, cưng ơi, là em quá tham lam rồi.

Monica khẽ nói câu xin lỗi rồi không đợi Trần Phàm đáp lời, hai tay thuận thế ôm lấy cổ Trần Phàm, đôi môi khẽ run rẩy rồi chủ động áp vào Trần Phàm.

Hai người nhanh chóng chạm vào nhau, cùng chìm vào một cái hôn điên cuồng.

Đối mặt với sự chủ động của Monica, thần kinh đang căng thẳng của Trần Phàm cũng buông lỏng, một tay ép mạnh Monica vào ngực, một tay bắt đầu vuốt ve bờ mông tròn căng của nàng.

Cảm nhận được sức nóng trên tay hắn, thân thể của Monica nhất thời mềm nhũn, dán chặt vào người Trần Phàm, hai tay bắt đầu mở khuy áo hắn.

Một cái.

Hai cái.

Ba cái.

Rất nhanh, Monica đã mở toang cúc áo của Trần Phàm, hai tay cuồng nhiệt vuốt ve lồng ngực cứng cáp của Trần Phàm.

Cảm nhận được khí tức đàn ông nồng đậm của Trần Phàm, vuốt ve những vết sẹo nửa người trên của hắn, dục hỏa trong người của Monica hoàn toàn bị thiêu đốt, nàng đột nhiên ngửa đầu phát ra một tiếng câu hồn, hơi thở dồn dập, khuôn mặt đỏ bừng, cặp mắt xanh thẳm mê ly.

- Cưng ơi, muốn em...

Monica say mê nhìn vào Trần Phàm, sau đó khẽ cắn vành tai hắn rồi đưa tay ra mở thắt lưng của Trần Phàm.

Lúc này Monica vẫn tràn đầy quang huy thần thánh nhưng lại giống như một vưu vật khả ái.

Sự hấp dẫn của nàng khiến cho không một nam nhân nào có thể kháng cự!

Trần Phàm cũng như thế.

Đối mặt với sự hấp dẫn của Monica, hắn để mặc nàng chủ động cởi thắt lưng, ôm xốc lấy nàng đi về phía giường lớn.

Một lát sau, tại chốn thần thánh Vatican, thân thể của Trần Phàm cùng Monica kết hợp hoàn mỹ thành một khối.

Qua ánh trăng dịu dàng, có thể thấy Monica tựa như bạch tuộc quấn lấy Trần Phàm, thân thể điên cuồng giãy dụa để Trần Phàm đánh sâu vào, trên khuôn mặt vốn tràn ngập vẻ thần thánh giờ chỉ còn xuân tình rạo rực.

Có lẽ vì sợ nhân viên bảo vệ bên ngoài mà Monica cố ý áp chế tiếng kêu của mình.

Không biết qua bao lâu, kèm theo một tiếng rên rỉ áp chế, thân thể hai người áp chặt vào nhau không tách rời.

Monica sau khi thỏa mãn giống như một chú mèo ngoan ngoãn dựa vào Trần Phàm, hai tay nghịch ngợm trên ngực hắn.

- Cưng ơi, anh và chú em liên thủ chắc là có thể đối phó Hắc Ám U Hoàng không?

Đột nhiên, Monica lên tiếng phá vỡ sự an tĩnh trong phòng ngủ, nét mặt của nàng hơi có vẻ lo lắng.

Cha mẹ của Monica đều chết thảm trong tay Hắc Ám U Hoàng, nàng nằm ơ cũng muốn giết y, nếu như Trần Phàm thua trong tay Hắc Ám U Hoàng thì nguyện vọng của Monica tan vỡ không nói, giáo đình cũng gặp phải tai nạn!

Đây là điều mà Monica không muốn nhìn thấy!

Nghe Monica hỏi vậy, thần kinh của Trần Phàm vừa buông lỏng lại lập tức khẩn trương.

Đối với hắn mà nói, trận chiến cuối cùng này chẳng những sẽ quyết định việc hắn có thể báo thù cho Monica hay không, cứu vãn gia tộc Kena Er hay không mà còn để cho mấy lão nhân trong nước phóng tay khởi động ván cờ.

Trận chiến này, dính líu đến quá nhiều...Quá nhiều...người và chuyện.

Trận chiến này, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến cả Trung Quốc và tương lai của thế giới!

Đánh một trận cầu tương lai!

Trận chiến này.

Trần Phàm không cho phép, cũng sẽ không khiến mình thất bại!

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Vương của Phong Cuồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 376

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.