Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một phen điên cuồng.

Phiên bản Dịch · 2034 chữ

Nhóm dịch: Dungnhi Phongnhi

Nguồn: VipVandan

Đả tự : Bảo Ngọc - 4vn

Rốt cục dưới sự chờ đợi của Trịnh Gia Hào, Sở Qua là người thứ hai vượt qua điểm kết thúc.

Sau đó, Sở Qua xuống xe. sắc mặt của hắn hết sức khó coi. trong con ngươi đã tràn ngập vẻ phẫn nộ và không cam lòng, hắn theo bản năng đem ánh mắt nhìn về phía Điền Thảo, thấy được Trịnh Gia Hào đứng cách Điền Thảo không xa đang nhìn hắn cười nhạt.

Nụ cười kia tràn ngập sự trào phúng và khiêu khích, kèm theo một chút kiêu ngạo chỉ người thắng mới có!

Một cỗ nhiệt huyết nháy mắt phóng mạnh lên đầu Sở Qua. Sở Qua cơ hồ không chút suy nghĩ. nổi giận đùng đùng nhằm về phía Trịnh Gia Hào.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Trịnh Gia Hào hơi đổi. Nhưng không tránh, mà là hô đám ăn chơi trác táng của trung học Tử Kim Sơn đứng cách đó không xa: “Hắc! Sở đại thiếu gia chúng ta thua không nổi. hắn tựa hồ muốn đánh tao, ha ha!”

Nghe được Tiếng cười trào phúng của Trịnh Gia Hào, đám ăn chơi trác táng nguyên bản luôn bất mãn Sở Qua. lập tức đi tới bên cạnh Trịnh Gia Hào, vẻ mặt xem thường nhìn Sở Qua đang vọt tới cực nhanh. Đối mặt với mười mấy ánh mắt xem thường. bước chân chạy như điên của Sở Qua liền chậm lại.

Dần dần...dần dần. Sở Qua dừng bước, sắc mặt hắn thật khó coi nhìn thoáng qua Điền Thảo đang cắn răng đứng thẳng thân mình, cuối cùng lắc mạnh đầu. Chờ sau khi hắn lại mở to mắt. vẻ phẫn nộ trên mặt hắn biến mất. Hắn không tiếp tục hướng đám người Trịnh Gia Hào đi tới. mà là xoay người rời đi. Đúng như suy nghĩ của Điền Thảo trước đó, Sở Qua lựa chọn nhận thua.

“Hắc! Tao còn tưởng rằng hắn muốn chống chế!” Nhìn thấy Sở Qua xoay người. Trịnh Gia Hào cười lạnh một tiếng, giọng nói tràn ngập xem thưởng.

Trông thấy Sở Qua rời đi, nghe lời nói đắc ý của Trịnh Gia Hào, một gã ăn chơi trác táng hâm mộ ghen tị nói: “Trịnh Gia Hào, chúc mừng, đêm nay mày có thể hảo hảo thòa thích cả đêm!”

“Phải a! Nhìn thấy con tiểu kỹ nữ Điền Thảo kia. bộ dáng giả thanh cao, trong lòng lão tử rất không ưa! Trịnh Gia Hào a. đêm nay mày cần giúp mọi người hảo hảo mà chơi nó, hoàn toàn bức xé diện mạo thánh nữ của nó xuống nhé!” Lập tức có người đi theo phụ họa.

“Đối với tao mà nói. so sánh với việc có được thân thể của nó, tao càng hi vọng nhìn thấy nó bỏ xuống cái dáng thanh cao giả tạo kia!” Trịnh Gia Hào thu hồi ánh mắt. cười tà nhìn Điền Thảo đang kiệt lực giữ vững bình tĩnh, âm trầm nói: “Tụi mày yên tâm. tao sẽ xé nát cái mặt nạ giả tạo của nó, cho nó biến thành dâm phụ chân chính, đồng Thời tao còn lưu bản sao internet, cho tụi mày chia nhau hưởng lợi!”

“Ha ha. tốt!” Trong lúc nhất Thời, đám ăn chơi trác táng trung học Tứ Kim Sơn sôi nổi cười to, cảm giác như là bọn hắn đã nhìn thấy được hình ảnh của Điền Thảo trần truồng trên internet.

Trong Tiếng cười của hơn mười tên ăn chơi trác táng. Điền Thảo luôn luôn kiệt lực giữ vững bình tĩnh, sắc mặt rốt cục thay đổi!

Sắc mặt của nàng trở nên một mảnh tái nhợt, thân hình nhỏ bé đang run nhè nhẹ trong gió đêm. giống như tùy Thời đều có thể bị gió thổi bay đi. Giờ khắc này, nàng chợt phát hiện, một nữ nhân kiên cường cùng trí tuệ, ở trước mặt hiện thực tàn khốc cùng quyền lực, sẽ có một loại cảm giác vô lực sâu sắc....

“Mày còn có thể tiếp tục diễn vẻ thánh nữ của mày đến bao giờ.” Làm như đã nhận ra sắc mặt biến hóa của Điền Thảo, trong lòng Trịnh Gia Hào thích thú. chỉ nghe hắn đắc ý nói: “Một hồi. xem xong trận đấu của Xa Vương đứng hàng thứ mười trong bảng bài danh, sẽ cho mày biến thành dâm phụ!”

Giống như là vì xác minh lời nói của Trịnh Gia Hào, hắn vừa Dứt lời. từng chiếc xe xa hoa có rèm che từ quốc lộ phía trước chạy đến. đèn xe chói mắt chiếu hoàn cảnh xung quanh sáng trưng lên.

Đoàn xe đến. lập tức hấp dẫn lực chú ý của toàn bộ mọi người ngoại trừ Điền Thảo. Một chiếc, hai chiếc, ba chiếc, bốn chiếc.. .Trong vòng mười phút ngắn ngủi. chừng ba bốn mươi chiếc limousine đi tới gần sân thi đấu.

Mà Hà Lão Lục đang chờ ở bãi đỗ xe bên đường lại phân phó thủ hạ ném ra quả bom nặng cân đêm nay: “Các tiên sinh, nữ sĩ. mười hai giờ đêm nay, người đứng hàng thứ tám trong bảng bài danh đua xe ngầm Vương Grimm. sẽ cùng một gã cao thủ thần bí. ở trong này tiến hành một trận đấu đua xe so tài cao thấp!”

“Xa Vương đứng hàng thứ tám trong bảng bài danh sẽ thi đấu ở chỗ này sao?”

“Có lầm hay không? Xa Vương đứng trong mười danh đầu ở bảng bài danh sẽ tới nơi này?

“Nhiều đại nhân vật đến đây như vậy, nói vậy tin tức này là thật rồi!”

“Mẹ nó, đêm nay có chơi a. lão tử cần đem toàn bộ tích tụ đẩy ra. dù là thua, lão tử cũng chấp nhận!”

“Đúng vậy, loại trận đấu này chỉ có thể gặp mà không thể cầu. có lẽ cả đời này đều không gặp được đâu!”

Khác với nhân sĩ thượng lưu cùng đám ăn chơi trác tác trong trung học Tứ Kim Sơn. những tay đua khác cũng không biết ngày hôm nay sẽ có trận đấu cấp cao đến thế. Bởi vậy, khi bọn hắn nghe được thủ hạ Hà Lão Lục công bố tin tức, liền giống như gà chọi hăng máu. hưng phấn gào thét kêu to lên. về nỗi...Những nhân sĩ thượng lưu tuy rằng trước tiên đã biết tin tức này, Nhưng từ nụ cười sáng lạn của bọn hắn mà xem. thì bọn hắn cũng đang rất kích động.

Bọn hắn tụ tập cùng một chỗ, trong lúc mỉm cười hàn huyên, cùng những tay đua đưa ánh mắt nhìn về quốc lộ phía trước.

Trong ánh mắt mong chờ của mọi người, quốc lộ phía trước xuất hiện một đoàn xe, đoàn xe có sáu chiếc, năm chiếc bày hình chữ phẩm, đem chiếc ở giữa bao vây bên trong.

Dần dần. đoàn xe từ xa tới gần. cuối cùng ngừng lại trên bãi đỗ xe được dự bị ngay bên cạnh quốc lộ.

Trong sáu chiếc xe. có năm chiếc cùng một màu sắc, chiếc ở giữa là một chiếc xe thể thao màu vàng.

Dưới ánh đèn chói mắt. chiếc xe thể thao kia giống Nhưng một chiếc xe vua thản nhiên đỗ tại nơi đó, ngạo thế quần hùng!

Thân xe rộng lại thấp hơn bình thưởng rất nhiều, giống như một con báo săn đang phủ phục trên mặt đất. tùy Thời sẽ thả người nhảy về phía con mồi. Đồng Thời nó lại giống như một bức họa. một bức họa vô luận là nhìn từ góc độ nào cũng đều hoàn mỹ không chút tỳ vết. Đường cong của thân xe tao nhã. ngoại hình bóng loáng của thân xe đại biểu cho xuất thân cao quỷ của nó, cũng phụ trợ thêm địa vị xe vương hơn người. Thân xe, cửa xe, hoặc nội thất bên trong xe khiến cho nó vô luận ở loại trường họp nào đều cho thấy mị lực độc đáo không giống người thưởng của mình.

“Ta kháo! Koenissega! Lại là Koenissega trong truyền thuyết!”

“Trời ạ. đây chẳng lẽ chính là Koeniasega trong truyền thuyết có tốc độ đạt tới 388km/h sao?”

CLICK ĐỂ XEM NỘI DUNG: SHOW

Trong lúc nhất Thời, tuyệt đại bộ phận những người ở đây đều bị chấn kinh, dù là cả bộ phận nhân sĩ được xưng là nhân sĩ thượng lưu!

Ngay cả bọn hắn có khả năng mua được nổi Koenissega. Nhưng vì là loại xe thể thao có vinh dự nhanh thứ hai toàn cầu. đều không phải là có tiền thì có thế mua được, nó còn là một loại tượng trưng cho thân phận!

“Các tiên sinh, các nữ sĩ. thỉnh dùng Tiếng hô to cùng hoan hô của các vị hoan nghênh Xe Vương Grimm đến!” Ngay khi toàn trường bởi vì sự xuất hiện của chiếc Koeniasega mà lâm vào khiếp sợ, một nữ nhân dáng người tuyệt vời dưới sự an bài của Hà Lão Lục, cầm chiếc loa khuếch đại âm thanh, cao giọng hô.

“Ngao!”

Thanh âm nữ nhân vừa hạ xuống. hiện trường vang lên Tiếng tru rung trời.

Giờ khắc này, tựa hồ tất cả mọi người lâm vào trong sự kích động cùng điên cuồng, chỉ riêng Điền Thảo không có. Nàng giống như đang bị ngăn cách, cùng chung quanh không hề hòa họp.

“Sự kiên trì của mình lẽ nào phải thất bại sao?” Trong Tiếng động gầm gào thật lớn. Điền Thảo ngửa đầu nhìn trời, ánh mắt tràn ngập vẻ không cam lòng. Nhưng...càng nhiều chính là sự trào phúng!

Nàng giống như đang tự trào phúng sự ngu muội vô tri của mình, lại giống như đang trào phúng ông trời bất công!

Mà trong Tiếng hoan hô của mọi người. cửa xe Koenissega từ từ mở ra. Grimm trong bộ quần áo thể thao dành cho đua xe chậm rãi bước xuống.

Hắn giống như vị quân vương Thời cổ đại. dùng một loại ánh mắt ngạo mạn quét mắt nhìn đám Đông tại hiện trưởng, khóe miệng gợn lên đường cong tỏ vẻ miệt thị đối với đám người vây xem tại hiện trường.

Tựa hồ theo hắn xem ra. những người đang cuồng hoan này, đều là một đám hề. một đám vai hề đang vì hắn hoan hô!

Ngay lúc Grimm đã đến địa điểm trận đấu. Dai Fu lái chiếc Bugatti Veyron EB16.4 đi tới đường cao tốc ngay giao giới với quốc lộ Vân Sơn.

“Honey, bọn hắn tựa hồ đang chờ chúng ta.” Giống như nghe được Tiếng hoan hô xa xa. Dai Fu mỉm cười lấy ra hai mặt nạ. một cái màu vàng. một cái màu bạc: “Đeo mặt nạ đi. đừng để bại lộ thân phận.”

Đang khi nói chuyện. Dai Fu đem mặt nạ màu vàng đưa cho Trần Phàm.

“Cô lo lắng sự tình luôn luôn toàn diện như vậy.” Trần Phàm cười tiếp lấy mặt nạ màu vàng, hiển nhiên, hắn và Dai Fu đều rõ ràng, nếu ở trong này bị bại lộ thân phận, như vậy ngày sau khó tránh sẽ có phiền toái, đây là điều mà cả hắn và Dai Fu đều không muốn nhìn thấy.

“Tốt lắm. honey, qua đây đi. hiện tại do anh lái xe. dùng tốc độ cao nhất tiến lên!” Dai Fu nói xong cho xe dừng tại ven đường. sau đó đeo mặt nạ màu bạc, nở nụ cười như địa ngục ma nữ: “Honey, tôi muốn anh dùng khí thế áp đảo tên hỗn đản kia ngay từ đầu!”

“Oanh!”

Nửa phút sau. chiếc xe Busatti Veyron EB16.4 được xưng là xe thể thao vua lại khởi động, trong đêm đen nó giống như một đầu quái thú sắt thép rít sào lao về phía trước!

Phía trước, có đối thủ của Trần Phàm.

Còn có một cô gái vì hắn mà lâm vào tuyệt cảnh bi thảm....

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Vương của Phong Cuồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 474

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.