Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi Đây Là Cái Gì Ánh Mắt

Phiên bản Dịch · 2102 chữ

Tiếng chuông xe đạp vui vẻ vang vọng đầu đường, thời tiết tháng tám mặt trời năng chói chang, mặc dù mới chỉ là chín giờ sáng nhưng cả thành phố đã như là tiến vào trong lò nướng, trên đường người đi lại không nhiều, người đi qua bước đi cũng vội vã, tránh né ánh mặt trời.

Thấy giao lộ đèn đỏ chuyển sang xanh, cả người đẫm mồ hôi như tắm Triệu Hiên đạp xe phi vọt ra ngoài.

Thời tiết như vậy đối với những người làm bên ngoài đúng là một cái thử thách, cho dù là thể lực hay ý chí đều như nhau, đối với tất cả ngày bôn ba bên ngoài phát kiện, thu kiện nhân viên chuyển phát nhanh thì càng là một loại dằn vặt.

Quen các nẻo đường, ngõ hẻm, xe đạp phóng nhanh như tên lửa đi vào tiểu khu hoàn cảnh yên tĩnh dừng lại ở một căn chung cư. Triệu Hiên lau vệt mồ hôi rồi lấy ra từ trong thùng đằng sau xe đạp một cái bao, khóa lại, tiến vào căn chung cư.

" Ở lầu bốn, cái chung cư cũ này ngay cả cái thang máy đều không có." Ở lầu một liếc nhìn trái phải, Triệu Hiên bất đắc dĩ chửi nhỏ một tiếng, cầm cái bao đi lên lầu.

Một lát sau, đứng ở lầu bốn Triệu Hiên dùng tay quạt mấy lần cho mát rồi lau qua một lượt cái trán đầy mồ hôi. Triệu Hiên bước đến trước cửa phòng 401, trên mặt nở một nụ cười nghề nghiệp, đưa tay gõ cửa.

"Ai vậy ?"

Một vài tiếng động nhẹ vang lên rồi bên trong phòng mới truyền đến một tiếng nói lười biếng mà kiều mị âm thanh.

Âm thanh như có khả năng câu hồn mị lực để Triệu Hiên ngẩn người ra. Bình thường lại ho nhẹ một cái rồi nói.

" Là Đinh nữ sĩ sao? Ta là nhân viên chuyển phát nhanh, ngươi có bưu kiện."

"Tiểu Nam, đi mở cửa." Lười biếng mà kiều mị âm thanh hơi đè thấp nói, rồi có một tiếng lanh lảnh vang lên, "Ân."

Phốc phốc phốc.

Có tiếng chạy ở bên trong đến rồi cửa được mở ra, một cô bé khoảng ba, bốn tuổi lọt vào mắt Triệu Hiên, cô bé mặt hướng thiên, mặc một cái áo đầm cũ, nhìn qua rất khả ái, cái mặt nho nhỏ thanh tú, đúng chuẩn một tiểu mỹ nhân, "Thúc thúc tốt."

Cô bé rất có lễ phép, mở rộng cửa nhìn Triệu Hiên nở ra một nụ cười ngọt ngào.

" Tiểu Nam tốt." Triệu Hiên cười nói, lộ ra một hàm răng trắng noãn.

Cô bé trừng hai mắt , kinh ngạc nhìn. "Làm sao ngươi biết tên của ta ?"

Cái mặt tràn ngập kinh ngạc hồn nhiên của cô bé khiến Triệu Hiên tâm tình vui sướng, đang định mở miệng nói thì trong phòng khách đi ra một bóng người, "Tiểu Nam, đi lấy cho thúc thúc cốc nước, nhớ là nước đá."

"Dạ, cô cô." Cô bé vui vẻ gật đầu, xoay người bỏ chạy.

Mà Triệu Hiên thì nhìn bóng người vừa đi ra cả người run lên, hô hấp có chút ngưng trệ.

Tuyệt!

Người vừa đi ra nhìn lại hắn một mắt liền khiến hắn hãi hùng khiếp vía, quá đẹp.

Người vừa đi ra là nữ nhìn qua khoảng chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt trái xoan, mang theo một tia tình cảm quyến rũ, tóc quăn như gợn sóng khoác ở trên vai càng làm khuôn mặt thanh xuân mỹ lệ, nhìn một lần kinh hãi, nhìn lần thứ hai thì có cảm giác nghẹt thở.

Cao khoảng một mét bảy mươi lăm, thân cao thon dài, giờ khắc này cô gái đeo một đôi giày cao gót, cả người cao khoảng một mét tám.

Theo sát bước chân lên là một đường cong, khiến cô gái càng hiện ra dáng ngọc yêu kiều, cặp chân ngọc thon dài đẹp kinh người, dáng dấp khiến người khác mê mẩn, cặp đùi nhẵn nhụi trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, hoàn mỹ không tỳ vết. Cô gái mặc một cái váy ngắn màu lam đậm, do cặp đùi cô gái lộ ra một đường vòng cung mê người. Trên người mặc một cái áo sơ mi ngắn tay màu trắng, eo thon như không chịu nổi bó chặt, không có một vệt sẹo lồi ra.

Trước ngực một đôi núi đủ to hiện ra làm căng chật cái áo sơ mi, Triệu Hiên nhìn mà miệng lưỡi đều khô.

Không chỉ là miệng lưỡi khô, Triệu Hiên thậm chí không tự nhiên nổi lên một cỗ tự ti mặc cảm, muội tử này quá đẹp, quá cao.

Không mang giày cao gót thì vẫn cao hơn Triệu Hiên, mang giày cao gót thì có thể từ trên nhìn xuống hắn.Triệu Hiên chỉ cao có một mét sáu tám, cùng cô gái này có cái gì so sánh ?

Càng nói đây là một cái đại mỹ nữ, Triệu Hiên tự ti mặc cảm sinh ra muốn ngăn cũng ngăn không nổi, hắn và mỹ nữ thượng hạng như vậy căn bản là người của hai thế giới.

Làm nhân viên chuyển phát nhanh hơn một tháng, phát kiện, thu kiện gặp được mấy trăm người, cô gái này là xuất sắc nhất hoặc đây là cô gái khiến cho hắn thấy kinh diễm nhất trong đời.

Hai mắt cứ thẳng tắp nhìn chằm chằm cô gái, mãi đến tận nhìn thấy trong mắt đối phương có một tia không vui hắn mới tỉnh táo lại, sau đó lúng túng cười cười vội vàng cúi đầu, "Ngươi là Đinh Sơ Nhiên nữ sĩ?"

Hắn cũng không phải là tên hám sắc, chỉ là gặp phải mỹ nữ thì nhìn thêm vài lần, vốn là nhân chi thường tình, huống chi là kinh tâm động phách như vậy mỹ nữ so với hắn còn cao hơn, đứng ở đó khiến người ta không thất thần cũng khó khăn.

" Chính là ta." Một làn gió thơm kéo tới, đứng trước Triệu Hiên khoảng hai bước, giọng ngọt nhuyễn lần thứ hai nổi lên, Triệu Hiên lúc này mới cười nói, "Đây là gói hàng chuyển cho ngươi, phiền phức kiểm tra rồi nhận lấy"

"Cảm tạ" Đinh Sơ Nhiên nhìn lướt qua gói hàng, rồi nhìn lướt qua Triệu Hiên, thấy hắn có chút lúng túng dáng vẻ thì cười khúc khích, nhận lấy gói hàng và đơn kí nhận.

Trong quá trình kí nhận biết rõ nhìn lén là không đúng, nhưng Triệu Hiên vẫn không nhịn được giương mắt lên liếc Đinh Sơ Nhiên vội vã vài lần, để hô hấp hắn lại dồn dập lên.

Căn nhà này ở cửa phòng có cái tủ, Đinh Sơ Nhiên nhận lấy cây bút hắn đưa hơi khom người nằm nhoài trên tủ ký tên, bởi vì cái váy, một cái đầy đặn vểnh cao mỹ mông, phác hoạ ra một đường cong hoàn mĩ, làm cho một cái nam tử còn trinh bành trướng cả lên, lấp đầy mắt hắn đều là các đường cong vểnh cao, cùng với cái đùi đẹp nhỏ câu mất hồn.

Bởi vì cái áo sơ mi Đinh Sơ Nhiên lộ ra một khe hở, hai đám trắng như tuyết thịt phồng lên hở ra làm hắn miệng lưỡi đều khô cả lên.

Vội vã thu hồi ánh mắt lại, Triệu Hiên lẩm bẩm bình tĩnh trong đầu. Gặp phải mỹ nữ nhìn thêm vài lần có thể, tuyệt đối không nên quá đáng.

Đương nhiên, hắn chỉ nhìn vài lần mà thôi, không nói hắn đã có bạn gái, người càng không phải đại sắc lang, chỉ là mỹ nữ tư thế chói mắt, nhất thời không thể nhịn được thôi.

" Xong rồi." Bên này hắn cúi đầu cố bình tĩnh, bên kia Đinh Sơ Nhiên kí xong bình tĩnh ngẩng đầu xoay người dùng tay bẻ cao cổ áo, mới hơi nhíu mày mở miệng.

"Cảm tạ, gặp lại." Nhìn cô gái cau mày Triệu Hiên lần thứ hai lúng túng, nhận lại đơn kí cảm tạ chuẩn bị rời đi, nhưng trong phòng lại chạy vù vù ra một bóng dáng bé nhỏ, hướng về phía hắn ngọt ngào la lên.

"Thúc thúc, uống nước"

"Không cần, cảm tạ ngươi, Tiểu Nam." Triệu Hiên hơi dừng lại, cười nhìn tiểu nha đầu, khoát tay một cái nói.

Hắn không nghĩ rằng tiểu nha đầu vừa nghe lời của hắn liền cong lên miệng, hai mắt lập tức có nước mắt lưng lưng, "Thúc thúc không thích Tiểu Nam sao, đều không uống nước Tiểu Nam rót cho ngươi ."

"Cái này. . ." Triệu Hiên ngẩn ngơ, tiểu nha đầu này khóc cũng quá nhanh.

"Uống cốc nước rồi đi, thời tiết nóng như vậy." Đinh Sơ Nhiên hé miệng nở nụ cười. Triệu Hiên cười tiếp nhận cốc nước.

"Cảm tạ." Cảm tạ Tiểu Nam lần hai tiểu, nha đầu cười ngọt ngào một tiếng. Triệu Hiên lúc này bưng cốc lên, một hơi uống hết, khoan khoái đưa cái cốc trả lại.

"Bây giờ nhân viên chuyển phát nhanh cũng đẹp trai như vậy, ngươi đi cẩn thận

." Đinh Sơ Nhiên tiếp nhận cái chén, cười nhẹ lại đánh giá Triệu Hiên một cái.

"A !" Triệu Hiên sờ sờ sau gáy, hắn nơi nào đẹp,bây giờ nam nhân nào đều cũng thể bị gọi là anh chàng đẹp trai nhưng tuyệt đối chỉ là lời khách khí.

Cười cười xoay người chuẩn bị rời đi, bất quá lúc xoay người khóe mắt thoáng nhìn sang nhất thời lại để cho hắn sững sờ, thậm chí mắt đều trợn tròn, suýt chút từ trong vành mắt bay ra.

Nguyên nhân không gì khác chính là gói hàng của Đinh Sơ Nhiên để trên tủ bị tiểu nha đầu lén lút lấy xuống xé ra.

Giờ khắc này tiểu nha đầu đang hiếu kỳ từ trong gói hàng lấy ra một cái màu hình tròn thon dài vật màu đỏ, đồ vật gắn liền với một cái dây nhỏ.

Triệu Hiên trợn tròn mắt, đây không phải đạo cụ thường xuất hiện trong phim JAV Nhật Bản sao? Đây chính là đồ mà mỹ nữ trước mắt hắn đặt.

Không chỉ vậy, lần thứ hai sững sờ, hắn nhìn vào bên trong cái gói hàng được xé ra lập tức thấy một cái màu đỏ đồ vật, cái kia hình dạng dài, mềm mại. Cái này cùng với cái kia đều là một đồng loại đồ vật.

"Đây là cái gì ? Thế nào lại là đồ vật này ? Tiểu Nam !" Triệu Hiên lọt vào Đinh Sơ Nhiên tầm mắt, cô nhìn sang thấy tiểu nha đầu đang tò mò cầm cái đó nhào nặn thì sắc mặt đại biến. Trong nháy mắt cúi xuống đoạt lấy đồ vật trong tay tiểu nha đầu đem đồ vật nhét vào hộp. Sau đó nàng mới lại quay người lại chuẩn bị đóng cửa nhưng động tác này lại đột nhiên dừng lại. Đinh Sơ Nhiên nhìn Triệu Hiên nhanh chóng đem hộp đưa hắn, "Những đồ vật này không phải ta đặt, ngươi giao sai người rồi!"

". . ."

Triệu Hiên không nói gì, cũng không có nhận lấy hộp, chỉ ý vị nhìn Đinh Sơ Nhiên mỉm cười thân thiện.

"Ngươi. . . Ngươi đây là cái gì ánh mắt, ta lặp lại lần nữa, đây không phải là đồ ta đặt !"

Nhìn thấy Triệu Hiên không tiếp, còn làm vẻ mặt như ta hiểu, Đinh Sơ Nhiên nhất thời là nổi giận, hung hăng trợn mắt,đem hộp ném ra ngoài cửa, sau đó đóng cửa lại.

Ngoài cửa, Triệu Hiên nhìn chằm chằm cánh chửa, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Đồ vật như vậy thật không phải là của nàng sao? Thật không tiện, bất quá hắn cảm khái không ngớt, đại mỹ nữ như vậy mà lại dùng được đồ vật này?

Không tự chủ được cảm khái một lát, Triệu Hiên mới đi xuống lầu, trong mắt tất cả đều là tiếc nuối.

Bất quá hắn rất nhanh ném tất cả những ý nghĩ đó đi, cưỡi xe đạp đi trên đường, thời tiết nóng nực như thế này khiến hắn không có tâm tư nghĩ đến chuyện khác.

......

- Tập tành dịch.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Hộ Hoa Tà Vương ( Bản Dịch ) của Tằng Kinh Ủng Hữu Đích Phương Hướng Cảm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CôHồnDãQuỷ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.