Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Phường

Tiểu thuyết gốc · 717 chữ

“Tất cả đứng yên bỏ súng xuống ngay” Một âm thanh vang lên Cả đám quay đầu nhìn lại một đám người ăn mặc cảnh phục có vũ trang đang nhắm vào phía mình. Ngũ Lương thấy vậy liền như bắt được vàng,vội vàng hô. “ Cảnh quan cứu ta,cứu ta” Dưong Thiên nhíu mày,con mẹ nó mới đến được nơi này có 2 ngày,lại phiền toái vậy. Nhưng vẫn bảo Số 1 thu súng, 10 tên cận vệ của Dương Thiên đều được bảo mật kỹ càng,lấy số hiệu làm tên lúc này nghe lệnh Dương Thiên liền thu súng lại. Nghĩ cũng thật lạ,cảnh sát thành phố đến quá nhanh a. Thực ra hôm nay đội hình sự cảnh sát đi ăn liên hoan,vốn đang đi chợt nghe tiếng người kêu lên liền lao vào nhà hàng, mới tạo được cảnh tượng này. “ Dẫn tất cả về” Lâm Đằng ra lệnh,xem chừng hắn là người đứng đầu ở đây. Mạc Lão liền ôn hoà đến nói với hắn “ Ây ,cảnh quan chỉ là hiểu lầm hiểu lầm,bỏ qua được không” Nhìn vị truớc mắt này Lâm Đăng cũng suy nghĩ,người này ăn mặc một thân Armani,đôi mắt sáng ngờ,trên người lại toát ra khí chất xem chừng lại là đại nhân vật Thế nhưng có rất nhiều người có mặt bỏ qua là không thể,lúc này Ngũ Lương sau khi không còn bị uy hiếp đã gọi điện cho con trai của mình,sau đó nghe gì đó hắn toát ra vui vẻ,hừ dám đụng đến lão tử,không biết con trai ta là ai,liền chạy đến đưa di động cho Lâm Đằng. Tên này nhận điện liền trở nên nghiêm chỉnh,nguyên lai Ngũ La từ quê lên học đại học sau này liền xin vào một công ty làm,tên này cũng vô cùng thông minh lanh lợi chỉ vài năm đã leo lên chức phó tổng cỉa công ty đó. Cũng gọi là có chút uy vọng. “ Vâng Ngũ Tổng yên tâm” Dưong Thiên vừa cười vừa nói,lần nà lại đụng đến người nhà của Ngũ La đám các ngươi không biết đầu có cái gì. “ các vị mời về đồng cùng chúng ta” Lâm Đằng nhàn nhạt nói Một đám liề bị đưa lên xe cảnh sát chở về đồn Dương Thiên,Mạc Lão,và số 1 mỗi người bị giam một phòng thẩm vấn khác nhau. Cạch tiếng cửa mở,một vị nữ cảnh sát bước vào. Triệu Vân Ni danh xưng nữ thần cảnh sát cục,vóc người lồi lõm thấy rõ,một bộ cảnh phục ôm sát lấy cơ thể,khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Thế nhưng mà nàng ta lại lạnh lùng vô cungg,toả ra khí lạnh. Vừa nhìn thấy Dưong Thiên ,nàng ngồi xuống ghế bắt đầu hỏi “Tên?” “ Dương Thiên” “Tuổi” “25” “ Giới tính” “ Dĩ nhiên chuẩn men a” Dương Thiêb một bộ cà lơ phất phơ nói Triệu Vân Ni hừ lạnh một tiếng,nàng tốt nghiệp đại học cảnh sát,có thể nói ghét ác như cừu, muốn công lý được thực thi,sau khi biết đám người Dương Thiên dí súng vaog đầu người dân lương thiện nàng vô cùng tức giận. Đập bàn một cái ba “ Nói các ngươi sao laiu cầm súng ,có biết hay không vi phạm” “ Biết hay không đó là đe doạ tính mạng người khác” “ Các ngươi làm nghề gì không phải là buôn bán hàng cấm đi ăn nhà hàng cũng mang theo súng” ….. Một đống câu hỏi dồn dập,Dương Thiên vẫn mỉm cườ không trả lời,nhì bộ dáng của Triệu Vân Ni ngắm nghía . “ Ta muốn hút thuốc” “ Được” nàng lạnh lùng nói Một vị cảnh quan có hút thuốc liền từ ngoài vào chân cho hắn một điếu thuốc, rít sâu một hơi,hắn ngẩng đầu thở ra một làn khói,ngồi ngay ngắn lại nhìn thật sâu vào Triệu Vân Ni khiến nàng bối rối. “ Thả ta ra” Hắn tên này điên sao,thả hắn,hắn nghĩ hắn là ai Triệu Vân Ni tức giận đang định tra hỏi tiếp thì Lâm Đằng đi vào “ Vân Ni để ta,tên ngoan cố như hắn phải dùng biện pháp khác” Dù sao Lâm Đằng là cấp trên của Triệu Vân Ni ,nàng đành ra ngoài.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Dương Thiếu sáng tác bởi Pinklove
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Pinklove
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.