Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống sót

Tiểu thuyết gốc · 1114 chữ

Thiên Hạ Băng Vũ mơ một giấc mơ. Trong mơ, hắn nhìn thấy Kurome, Kurome thật sự. Cô mỉm cười tinh nghịch với hắn, ôm hắn vào lòng, vuốt ve tóc hắn. Cảm giác rất thoải mái. Hắn nhắm chặt mắt, hưởng thụ cảm giác ấy. Rất lâu sau, khi hắn mở mắt ra lại, Kurome đã biến mất. Chỉ còn lại một mình hắn, trong tay là một cái đầu người đang mở mắt trợn trừng.

Nước dãi nhớp nháp dính quanh cái đầu, kéo thành những dải như hồ khi hắn gỡ tay khỏi mái tóc...

“A!”

Thiên Hạ Băng Vũ sợ hãi kêu to, ném cái đầu trong tay sang một bên. Cái đầu rơi phịch vào trong một đống tuyết, máu tươi vẩy ra thành một dải đỏ trên mặt tuyết trắng.

Mình vẫn còn sống?

Vũ tự hỏi sau khi cơn hoảng loạn dịu đi.

Quái vật! Quái vật đâu rồi?

Con nhũ quái bị Vũ cho ăn lựu đạn đã nổ banh ta lông. Nhưng nó vẫn chưa chết. Phần gốc còn sót lại của nó vẫn đang co giật, tựa như một quả tim máu me be bét.

Thiên Hạ Băng Vũ nhìn quanh. Hắn thấy khẩu DS trong tay cái xác không đầu nằm cách đó không xa. Hắn nhặt súng, chĩa vào con quái, bóp cò. Súng nổ, giật cực mạnh, thiếu chút thì vụt khỏi tay Vũ. Quái vật chết không thể lại chết hơn được nữa.

Từ xác chết toát ra một đốm sáng xanh bé cỡ đầu ngón út. Đốm sáng bay lên đến cách mặt đất nửa mét thì dừng lại, phiêu phù, chập chờn, mờ ảo rất khó nhìn thấy, như con đom đóm mờ nhạt trong nắng ban ngày vậy.

Vũ ngắm nhìn đốm sáng, hơi hơi ngơ ngẩn. Hắn lại nhìn quanh. Ba người lính mà cách đây ít phút còn cười cười nói nói thi thể giờ cũng đã lạnh. Những hạt tuyết rơi trên người họ, càng ngày càng nhiều. Sớm thôi và tuyết sẽ phủ kín, che đi tất cả dấu vết về trận chiến đã diễn ra ở đây.

Thiên Hạ Băng Vũ chưa bao giờ là kẻ đa sầu đa cảm. Nhưng dù là hắn, ngay lúc này cũng không thể nói rõ những cảm xúc phức tạp đang hỗn loạn đấu đá nhau trong lồng ngực. Hắn nghĩ là hắn biết lí do vì sao con nhũ quái lại đột ngột tỉnh dậy. Cũng giống như cái cách mà hắn mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của cái đốm sáng nhỏ trước mắt này. Quái vật hẳn đã nhận thấy sự có mặt của hắn, một kẻ sở hữu ma lực.

Vì hắn mà ba người đã chết!

Từ lúc con nhũ quái đầu tiên xuất hiện cho đến bây giờ, số người chết không chỉ là vài ngàn. Nhưng những cái chết mà hắn nghe được từ miệng người khác thì không gì hơn là những con số mà thôi! Lúc này, trên tay hắn bỗng nhiên nhiều ra ba mạng người, ba người sống sờ sờ, bằng xương bằng thịt!

Thiên Hạ Băng Vũ lại nhìn đốm sáng ma lực. Gần trong gang tấc, hắn chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm tới.

Nhưng bàn tay hắn khi đưa tới được một nửa thì khựng lại, do dự thật lâu.

Đó không chỉ là một đốm sáng ma lực nho nhỏ. Đó là ba mạng người!

Đốm sáng ma lực lung lay. Bằng cảm giác, Vũ biết nếu hắn không hấp thụ, vậy nó sẽ tự động tiêu tán.

Hắn không thể để mặc nó tiêu tán một cách vô nghĩa như vậy được. Nơi này ngoài hắn ra cũng không còn một người được chọn nào khác nữa.

Thật không công bằng! Thiên Hạ Băng Vũ nghĩ thầm và vươn tay chạm vào đốm sáng.

[+1 EXP?]/ [+1 MP?]

+1 EXP!

[Tên: Thiên Hạ Băng Vũ]

Nghề nghiệp: Cosplayer

HP: 0, MP: 100

[Kĩ năng: Cosplay (Kurome lv0)]

Trạng thái: không hoạt động

Yêu cầu: cosplay Kurome

[Kurome lv0]

Không hoạt động

HP +1

EXP: 1/10

Thiên Hạ Băng Vũ lục xác những người lính. Hắn lục tìm giấy tờ tùy thân của bọn họ. Chỉ có ba cái chứng minh nhân dân và một tấm ảnh. Bức ảnh duy nhất chụp một đôi anh em. Người anh trông khá quen, còn cô em gái chỉ mới đứng ngang hông anh mình.

Giờ không phải là lúc để thương cảm, Vũ nghĩ và nhét mấy đồ này vào túi váy. Có cảm xúc là tốt, vì nó chứng tỏ bạn vẫn còn sống. Nhưng cảm xúc nhiều quá thì sẽ sống rất khổ sở!

Nếu một ngày Thiên Hạ Băng Vũ không còn phải nơm nớp lo sợ cho an nguy của bản thân nữa, hắn có lẽ sẽ thử làm một cái gì đó. Nhưng giờ còn quá sớm và Vũ không định hứa hẹn điều gì.

Ngoài những giấy tờ tùy thân, từ ba người lính Thiên Hạ Băng Vũ còn góp nhặt được thêm ba quả lựu đạn, một khẩu DS với một băng đạn sơ cua bảy viên và năm viên đã nạp sẵn, ba khẩu súng trường mỗi khẩu nạp sẵn băng đạn mười hai viên, ba dao găm quân dụng, một hộp cứu thương cùng ít đồ linh tinh khác.

Số súng ống đạn dược này có giá trị không nhỏ, nếu mỗi một nhóm lính đi tuần đều được trang bị tương tự, có thể thấy quân đội để đối phó quái vật cũng đã dốc vốn!

Vấn đề lúc này đến. Súng ống không phải đồ chơi, và thật lòng mà nói, Vũ không biết xài. Khẩu DS thì hắn từng xem qua một số clip hướng dẫn cách sử dụng, cách cài chốt an toàn, cách nạp đạn, etc., nhưng mấy khẩu súng trường hắn hoàn toàn mù tịt.

Mà, cả súng trường lẫn khẩu DS đều chỉ có tác dụng nếu bắn ở cự li gần, xa hơn thì đạn chỉ có thể gãi ngứa cho quái vật.

Nghĩ đi nghĩ lại, Vũ cảm thấy đeo súng trường thì quá mức lộ liễu. Súng lục hắn còn có thể giấu được ở trong người.

Đã có quyết định, Vũ không chần chừ thêm nữa. Dù mấy vụ nổ lựu đạn xem chừng cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc và từ lúc tỉnh lại Vũ cũng đã nghe thấy một vài vụ nổ khác vọng lại như xa như gần. Cứ cù cưa và sớm muộn hắn cũng sẽ bị người bắt gặp!

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.