Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất ngờ

Tiểu thuyết gốc · 903 chữ

“Đấy, như anh đã nói, rất đơn giản mà!”

Một trong ba người lính nói, mặt mày lấm lem khói bụi. Tay của anh ta vẫn còn run và phải nhờ người bạn đốt giùm một điếu thuốc.

Thiên Hạ Băng Vũ từ chối cho ý kiến. Đợi cho ba chàng lính đã hoàng hồn, hắn mới hỏi: “Thế, con còn lại thì sao?”

Ba gã nhìn nhau. Chuyện vừa làm tuy đã thấy nhiều lần, cũng đã được tập luyện vài buổi, tự mình động thủ vẫn là lần đầu tiên. Giờ, sau khi đã bình tĩnh lại, bọn họ cảm thấy tự tin hơn. Quả thực, ngoài tự mình hù mình một hồi, thực tế con quái đã chết thẳng cẳng còn bọn họ lại chẳng bị xây xước gì.

“Làm luôn!” Một người nói.

Vậy là tiếp tục. Con nhũ quái thứ hai tuy cách chỗ đồng loại của mình banh xác không xa, có điều xem ra chẳng hay biết gì. Lần này, Thiên Hạ Băng Vũ tới gần hơn, ý đồ muốn quan sát học hỏi. Nếu đã có cách giết quái đơn giản như vậy, hắn đương nhiên muốn học!

Phải trốn tránh chẳng phải cũng chỉ vì hắn tự thấy không có cách nào tự mình đánh quái đó sao?

Thiên Hạ Băng Vũ lại gần, gần hơn nữa. Mấy người lính cũng thấy nhưng do đang bận tay nên cũng không tiện bảo hắn tránh ra. Mà lại gần thực ra cũng không có hại gì, nên để yên cho hắn làm. Lát nữa chỉ cần nằm sấp xuống thật thấp là được.

Khi Vũ đến cách con quái chỉ còn khoảng năm mét, dị biến phát sinh. Quái vật đột ngột mở mắt, xúc tu bắn ra xung quanh, quấn lấy ba người lính. Một cái xúc tu khác đập thẳng hướng Vũ. Hắn chỉ kịp xoay người một chút thì đã bị đập bay ngược ra ngoài, nội tạng nhộn nhạo đau đớn, trong cổ họng mằn mặn vị máu.

Nhìn lại, một người lính đã bị quấn nát, còn hai người kia yếu ớt giãy giụa. Một người cố hết sức mới chĩa được khẩu DS trong tay về phía cái miệng đỏ lòm của quái vật, nhưng còn chưa kịp bắn thì đã nghe bặc một tiếng, cổ anh ta gãy hẳn sang một bên.

Thời khắc này, Thiên Hạ Băng Vũ hoàn toàn choáng váng. Hắn chẳng biết phải làm gì. Cả ý nghĩ bỏ chạy dường như cũng đang trôi nổi bồng bềnh ở trong đầu, không tài nào nắm bắt được. Trong tai hắn bỗng nghe một cái cạch và một quả lựu đạn chưa rút chốt rơi xuống lăn đụng mũi chân hắn.

Bên kia, người lính cuối cùng còn sống sót gào lên đau đớn. Những lời vô nghĩa như tao giết mày phải ráng hết sức mới bật ra được khỏi cổ họng. Tay phải anh ta nắm một quả lựu đạn, đang gắng sức đưa lên miệng, trong khi tay trái thì đã bị bẻ gập làm đôi.

Quả lựu đạn này hẳn là rơi từ tay trái của anh ta!

Con nhũ quái không biết sự đáng sợ của lựu đạn. Sau khi giết hai người, nó có vẻ đã dịu lại, và bắt đầu vờn chơi với con mồi thứ ba, trong khi con mắt duy nhất liếc nhìn con mồi thứ tư là Vũ. Mấy cái xúc tua không bận giữ mồi của nó đã thả rơi mấy cái xác, bắt đầu cắm vào mặt đất.

Quái vật muốn nhổ lên! Lúc này còn không chạy, sợ là sẽ không còn có thể chạy được nữa. Nhưng chân Vũ thì vẫn cứng ngắc, trong khi con mắt thì nhìn chằm chằm vào quả lựu đạn trong tay người lính.

Anh ta vẫn còn sống, và vẫn đang cố đưa lựu đạn lên miệng để rút chốt. Quái vật chẳng hề để ý. Anh ta thành công cắn lên chốt mở, kéo ra. Nhưng dù cố hết sức, anh cũng không thể nào vươn tay đến gần miệng con quái hơn được.

Bặc!

Quái vật giống như đã chán, xúc tu vặn xoắn lại. Người lính liền biến thành cái bánh quẩy. Quả lựu đạn rơi xuống. Tất cả như trong một bộ phim quay chậm.

ẦM!

Sau tiếng nổ, một phần ba quái vật bị thổi bay. Nhưng vết thương cỡ đó dường như không ảnh hưởng gì lớn, chỉ khiến nó nổi giận. Bên kia, Thiên Hạ Băng Vũ bị một mảnh vỏ lựu đạn cắt xược qua đùi. Vết cắt khá sâu khiến hắn quỵ xuống.

Con mắt mở to của quái vật chiếu tướng Vũ. Rồi, mấy cái xúc tu đã cắm sâu vào đất phồng lên. Cơ thể con nhũ quái vọt lên, phóng tới. Đỉnh đầu nhọn hoắc của nó cắm vào đùi phải của Vũ, cái đùi còn lành lặn. Cơn đau khủng khiếp khiến Vũ tỉnh táo hẳn. Hắn thấy cái miệng đỏ lòm của con quái, thấy mấy cái răng nhọn lởm chởm của nó, thấy con ngươi lớn đang đảo trong hốc mắt, thấy mấy cái xúc tu đang quấn lại. Hoàn toàn là bản năng, hắn ném quả lựu đạn trong tay vào miệng con quái.

ẦM!

Áp lực cực lớn thổi tới. Thiên Hạ Băng Vũ mất đi tri giác.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.