Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Ngân

Tiểu thuyết gốc · 752 chữ

Kẻ mà đang thở khò khè như thể trong cổ họng gắn một cái ống bể bị thủng thì quen mặt vô cùng.

“Không sao chứ?” Thiên Hạ Băng Vũ vội vã chạy đến bên cạnh Hùng. Cậu thanh niên cả người bầm dập, trên người chỉ có mỗi cái áo sơ mi mỏng manh thấm máu nhiều chỗ. Chân tay cậu ta lạnh cóng, da thịt tím bầm.

Hùng bị cóng lạnh, và nếu không được sưởi ấm tăng thân nhiệt trở lại kịp thời, cậu ta chắc chắn sẽ chết! Giống như nghe được tiếng của Vũ, Hùng yếu ớt nắm lấy tay hắn, miệng há ra mãi không thốt thành lời. Về phần mình, Thiên Hạ Băng Vũ đã đầu đầy mồ hôi, hoảng loạn cực kì.

Phải khó khăn lắm Vũ mới gỡ được tay Hùng khỏi cổ tay mình. Không phải vì cậu ta rất khỏe hay là thế nào mà là ngược lại, chúng yếu ớt đến nỗi Vũ sợ vô ý bẻ gảy. Rồi thì, hắn hoảng như con ruồi không đầu chạy ngược chạy xuôi ở trong phòng. Hắn nhớ tới chìa khóa két sắt, cũng thử tìm kiếm. Cái chìa bốc hơi hoàn toàn. Quan trọng hơn, trong két sắt thì chẳng hề có bất cứ thứ gì ngoài lương thực.

Được rồi, hãy đốt lên một đống lửa trước đã!

Việc nhóm lửa không đơn giản. Đống bàn ghế gỗ mà Vũ chặt thành củi thì ẩm ướt lạnh lẽo. Để có thể đốt lửa, Vũ quyết định trèo lên tầng thượng chung cư, nơi đặt một cái máy phát điện để kiếm xăng. Sau đó là một loạt nhiêu khê những làm sao để hút xăng khỏi bình chứa, xăng để lâu bị hỏng, đủ thứ rắc rối khiến Vũ xoay tít. Đến khi ngọn lửa bừng lên trong hành lang tầng sáu đã là mãi tận hơn nửa tiếng sau đó. Hắn không dám đốt lửa trong phòng vì sợ sẽ có người nhìn thấy. Nôn nóng cứu người vẫn chưa khiến hắn quên bản thân chỉ vừa bị tập kích không lâu.

Sau đốt lửa là xông hơi. Thiên Hạ Băng Vũ đỡ gã thanh niên hơi thở thoi thóp đến cạnh ngọn lửa, cắm mấy thanh gỗ xung quanh vào các hốc mà hắn dùng ma kiếm đâm ra. Một tấm mền mỏng đục lỗ che bên trên và Vũ ôm lấy Hùng sưởi ấm.

Cứu người quan trọng, việc phải ôm một gã đực rựa Thiên Hạ Băng Vũ tạm thời không có tâm tư để ý. Nhưng cơ thể cậu thanh niên càng lúc càng lạnh trong lòng ngực Vũ.

Lửa chập chờn, đến nửa đêm thì cần thêm củi.

Vải mền bắt lửa bốc cháy.

Cả thế giới chống lại Thiên Hạ Băng Vũ. Đến sáng, lửa tàn, cái mền cũng bị Vũ quẳng ở một bên. Trong vòng tay hắn ôm một cơ thể đã lạnh giá và không còn hơi thở.

Mắt Hùng nhắm chặt, sương giá đọng ở trên da mặt. Vẻ mặt cậu ta khi ra đi cũng không rất thống khổ.

Tại sao cậu ta lại chết? Bởi vì cách cứu người của Vũ hoàn toàn sai bét? Hay vì vết thương trên người quá nặng?

Tại sao cậu ta trở lại, trọng thương và nằm ở trong phòng của Vũ?

Rất nhiều ý nghĩ xoay chuyển hỗn loạn trong đầu Thiên Hạ Băng Vũ cộng với nỗi buồn khổ trước cái chết của Hùng khiến hắn không nhận ra sự có mặt của vị khách. Đứng cuối hành lang tầng sáu và giấu mặt trong bóng tối là một thiếu nữ cao gầy với mái tóc đen dài cột cao kiểu đuôi ngựa. Ánh mắt vị khách nhìn chằm chằm Thiên Hạ Băng Vũ nghiền ngẫm.

Qua một lúc lâu, vị khách bước tới, thân hình hiện rõ dưới ánh nắng sớm chiếu xuyên qua khung cửa sổ:

“Người chết thì đã chết rồi! Người sống, vẫn phải tiếp tục sống!”

Giọng của cô lạnh lẽo giống hệt như những bông tuyết đang rơi ngoài trời.

Thiên Hạ Băng Vũ giật mình, vô thức nắm chặt ma kiếm nhảy vọt ra sau. Cơ thể giá lạnh của Hùng ngã xuống trên sàn gạch kêu lên một tiếng cộp.

“Chào! Tên tôi là Kim Ngân! Rất hân hạnh được gặp mặt!”

Lần này, giọng của vị khách cao hơn và ấm áp hơn, cũng ẩn chứa mấy phần tinh nghịch.

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.