Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại

Tiểu thuyết gốc · 608 chữ

Sau khi ném ra quả lựu đạn, Thiên Hạ Băng Vũ nhân cơ hội kẻ địch bối rối lập tức bỏ chạy.

Không thể cho hắn không bỏ chạy. Sau khi hồi sinh, trừ khi hắn kích hoạt kĩ năng cosplay Kurome, bằng không HP của hắn chỉ là con số không tròn trĩnh. Một phát đạn trúng đầu và hắn sẽ chết thật, chết thẳng cẳng, chết không thể lại chết hơn được nữa.

Dĩ nhiên là Vũ có thể kích hoạt lại kĩ năng ngay, và hắn cũng đã làm vậy. Nhưng một điểm HP cũng chỉ đủ để hắn đỡ thêm một viên đạn mà không chết mà thôi. Nếu kẻ địch chỉ còn một người, hắn thực ra cũng không phải là không thể liều mạng. Nhưng kẻ địch vẫn còn đông lắm! Hắn không thể mạo hiểm được!

Vả lại, hiện tại đang là giai đoạn “ngừng cắt cỏ”, tiếng lựu đạn nổ có thể sẽ dẫn đến thêm nhiều khách không mời khác nữa!

Tự cảm thán bản thân vẫn rất lý trí và tỉnh táo dù vừa chính tay chém chết một người, Thiên Hạ Băng Vũ chọn một ngôi nhà cách chung cư X không xa không gần mà nấp vào. Hắn không vào bằng cửa chính mà chui qua cửa sổ. Sau khi phủi sạch mấy dấu chân trên bậc cửa, lại cảnh giác quan sát một vòng trong nhà, hắn cuối cùng mới dám thả lỏng cơ thể mà dựa lưng vào một bên của sổ.

Ngoài trời, nắng chiều đã tắt và tuyết vẫn luôn rơi, che mờ dấu chân của kẻ bỏ trốn.

Không nghĩ là có lúc Vũ lại cảm thấy tuyết rơi thật là tốt!

Trốn trong ngôi nhà đến khuya, khi bụng đói cồn cào, Thiên Hạ Băng Vũ quyết định quay lại chung cư X dò xét. Không vì lí do gì khác, hắn luyến tiếc số lương thực giấu trong két sắt của mình.

Những tên kia sẽ để lại cái két sắt chứ? Quả lựu đạn mà Vũ ném phút cuối cùng đã sát thương được bao nhiêu người? Nếu là chỉ khiến bọn trúng trầy xước sơ sơ, khả năng cao là cái két sắt của Vũ đã không còn.

Nếu bọn chúng đều đã nổ chết sạch thì thật tốt!

Mang tâm trạng thấp thỏm, Thiên Hạ Băng Vũ lén lút mò mẫm quay trở lại chung cư X. Nấp sau một góc phố, hắn quan sát mặt tiền tòa chung cư. Không thấy bóng dáng người hay là xác chết nào, trừ cái hố lựu đạn tơi tả.

Bỏ đi cả rồi!? Hay là mai phục nấp đâu đó chờ mình!? Khả năng sau thì không cao lắm.

Nương theo bóng tối, Thiên Hạ Băng Vũ tiếp cận chung cư X. Vẫn không có ai. Hắn cẩn thận tiến vào. Rồi thì, hắn thấy cái két sắt!

Nó nằm đó, cách cửa chính không xa. Nền nhà bên dưới két sắt nứt vỡ. Rõ ràng là những kẻ khiêng két đã làm rơi nó.

Và bọn họ cũng đã quá vội vã bỏ đi để có thể lại mang theo cái két.

Cô lỗ!

Thiên Hạ Băng Vũ nuốt nước bọt. Bụng hắn thì thầm kêu không ngừng. Cái két sắt thì cứ tạm mặc đó. Hắn chạy ba bước làm hai bước vọt lên trên tầng bảy. Chìa khóa két sắt hắn giấu trong phòng 707.

Khi vừa đặt chân lên tầng bảy, Thiên Hạ Băng Vũ bỗng nghe thấy tiếng gì đó như là tiếng người rên rỉ.

Trên này lại vẫn còn có người!?

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.