Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mô-Típ Cũ Rích

Phiên bản Dịch · 2040 chữ

“Là ai đã đạo diễn vở kịch này, trong vai diễn cô đơn ấy

Luôn tự mình độc thoại, người nghe chỉ thấy quá khứ đau thương

Không biết đâu là hồi kết

Bắt đầu là người kết thúc cũng là người

khiến ta nhập vai quá hoàn hảo

Nếu đã định trước là bi kịch, vì sao lại cho ta một bắt đầu đẹp đẽ?

Diễn xuất tương phùng hòa biệt li

……………………………………

Nếu tất cả chỉ là diễn kịch, mong người hãy xem cho thật kỹ

Tan nát cõi lòng chỉ có mình ta..

“Clap! clap!”

Sau một tràng vỗ tay thật dài, một phụ nữ trung niên mặc váy ngắn tiến về phía tiếng đàn cổ cầm vừa ngừng cất, tiếng nói ôn hòa: “Kỳ Nhi em đàn càng ngày càng hay.”

kỳ Nhi ngước mắt lên nhìn cô Lâm giáo viên dạy đàn cổ cầm mỉm cười nói: “Em là học trò của cô mà không giỏi sao được hì hì.” Nói rồi nó nhào tới chụt một cái lên mà phải cô Lâm.

“Tiểu quỷ mau về nhà đi gần tám giờ rồi đó.” Cô Lâm mỉm cười tiễn nó ra về.

“Ba, mẹ con mới về.” Kỳ Nhi bước vào nhà thưa một tiếng rồi vụt ngay lên phòng, phải onl gấp nha sắp tới giờ Tử Dương post truyện rồi lên lẹ còn giựt tem a.

“cốc cốc” Kỳ Nhi đang hăng sai chát chít với Hàn Nguyệt thì bị tiếng gõ cửa ngắt ngang, Tử Dương và Zổ tỷ hôm nay không onl làm nó bực lắm rồi còn thêm cái vụ này nữa, để xem người nào xấu số đón trái bom nguyện tử của nó đây.

“Chị hai có nghe tin gì chưa?” Em gái Kỳ Nhi vừa thấy cửa mở liền ùa vào phòng như gió xoáy, phóng thẳng lên giường ôm lấy con gấu cỡ lớn mà thần bí nói.

“Nếu không phải tin giật gân xem ngày mai kưng đi bộ đến trường đi.” Kỳ Nhi bước về cái ghế bên chiếc bàn vi tính ngồi chéo chân liếc Thanh Thanh đang vô tư đằng kia.

Thanh Thanh nghe xong tâm nói: không biết đứa nào chọc bà chị la sát này rồi ai ăn ốc bắt nó đổ vỏ đây trời?. ngoài mặt lại cười nịnh bợ nói: “Chị hai yêu dấu à, tin này bảo đảm giật gân nha.”

“Nói đi tin gì?” Kỳ Nhi giựt con gấu bông lại từ trong tay nó tránh cho đời em gấu thân tàn ma dại.

“Gần đây xảy ra nhiều vụ mất tích bí ẩn trong giới học sinh, cảnh sát cũng chưa tìm được nguyên nhân luôn a~.” Thanh Thanh cố gắng diễn đạt thần bí nhất, thu hút nhất bằng hết khả năng của nó tránh cho thảm cảnh ngày mai đi bộ năm cây số đến trường.

“Thì sao, đâu phải chuyện của kưng lo mà học đi.” Kỳ Nhi miệng nói tay kéo nó ra khỏi phòng tránh cho nó xem cái hình dammei mới down về.

Ai đó dù đang bị lôi cũng cố gắng gào thét tiếng cuối cùng hy vọng còn cứu vãn: “Chẳng phải chị lúc nào cũng nói xuyên không sao, không chừng là…á”, “Rầm” tiếng đóng cửa vang lên, người bên ngoài xoa xoa cái mũi suýt bị đứt ra ủ rũ bỏ về phòng.

Kỳ Nhi tiếp tục lên mày ngồi thì tú bà CuaChua lên p.m nó: “Kỳ Nhi gần đây gặp Su không.”

“Muội không thấy.”

“Đến lượt truyện post của nàng ta rồi mà tỷ không thấy chương nào hết.”

“Có phải bị bệnh rồi không, có phone chưa.”

“không ai nghe máy.”

“vậy tỷ liên lạc với những nàng khác xem.”

“uhm, pp muội.”

Kỳ Nhi tiếp tục chỉnh sửa tấm ảnh dammei mới down nhưng tâm cứ bất an rồi nhớ lại cái vụ mất tích nhỏ em nói, kiềm không được trí tò mò liền nhấn google rồi tìm cái vụ mất tích ấy.

Đang nhàn nhả lướt chuột xem phần tin nói về vụ mất tích, tới khi nhìn thấy cái hình những nạn nhân, ly nước lọc trong tay “xoảng” một cái rơi xuống sàn vỡ tan tành.

“tút…tút..” Kỳ Nhi móc liền cái điện thoại ra gọi trực tiếp cho Hàn Nguyệt.

“alo ai vậy.” Tiếng nói bên đầu dây kia vang lên khiến Kỳ Nhi an tâm phần nào.

“Tình yêu à nàng xem mấy cái vụ mất tích chưa, là nàng Su đó.”

“uhm ta cũng đang xem và định gọi cho nàng đây, nghe nói mất tích từ tuần trước nhưng tìm không được dấu vết gì nên bây giờ mới công bố.”

“Làm sao bây giờ.”

“Ba ngày sau tổ chức hợp bang và hợp lâu thông báo cho ai chưa biết tin, và ai nhà gần hai nàng ấy thì thay mặt chúng ta ghé thăm.”

“uhm, không biết….”

“Không biết gì?”

“Không chừng là xuyên không đó nàng.”

“Ta không tin, không chừng là bắt cóc thì đúng hơn, gần đây mấy tên mua bán gái nhiều lắm.”

“thôi, ta rợn cả da gà chúc nàng ngủ ngon nha tình yêu, và nhớ đến buổi hợp lâu nha, chụt.”

“me too.”

Ba Ngày sau nàng lên đường đi tới nơi hợp lâu, bước vào quán KFC trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh, đột nhiên thoại vang lên nàng nhìn qua thì ra là Zổ tỷ nhá máy thử xem nha.

“hì hì, chúng tỷ muội hảo a

.” Kỳ Nhi trường cái mặt cười tươi lại định cướp cái đùi gà mới ra của Zổ tỷ.

“Muội đừng hòng, Cua tỷ và Hàn Nguyệt chưa tới nữa nha trễ quá.” Zổ tỷ đánh tay nàng một cái lại quay sang nhìn đồng hồ lẩm bẩm miệng không quên nhai cái đùi gà.

Chờ thêm gần nửa tiếng thì ta nhìn thấy một nữ nhân phóng một cái ào vào tolet như chạy giặc, thêm nửa tiếng nữa cái nữ nhân kia bước ra ta mới biết thì ra là đại tú bà nhà chúng ta a.

“Cuachua, nàng đến muộn a?” Zổ tỷ bĩu môi, chân giơ ra tỏ ý muốn đá. Lệ Phong tỷ cười mỉm còn mấy nàng kia cứ toét hết cả miệng ra mà cười.

Cả nhà đang rôm rả như pháo nổ thì ta thấy Cua tỷ cứ hít ngửi cái gì cũng ngửi theo, nhận ra ta chợt la lên: ” Mùi Gas kìa, nồng quá, chạy mau.” Ta đứng lên hai tay kéo theo hai nàng không biết là ai.

Chạy ra ngoài ta mới hoảng hốt không thấy tú bà nhà ta liền hỏi: “Cua tỷ đâu chưa ra à.” Thấy mọi người lắc đầu, ta mang theo 50% tỷ lệ thành công nhào vào lại quán KFC thì bên tai nghe thấy BUMMMM!!!!

Hình ảnh cuối cùng của ta là tú bà đang cầm mấy cái iphone, ý nghĩ là Cua tỷ đánh chết cái nết không chừa a~, ta không cam tâm OaOa còn nhiều truyện ta chưa đọc hết mà..Tiểu Xuân của ta, Vân Khuynh mỹ nhân, Lưu Nguyệt tỷ, Triệt ca ca, Tiểu tứ tử nha, truyện ta sáng tác chưa hoàn mà ông trời bất công a

.


Mơ màng mở đôi mắt to ra đập vào đôi mắt là căn phòng cổ trang giống mấy bộ phim hongkong, đầu liền xẹt qua một câu: Mô-típ cũ rích ta xuyên không rồi.

Ý thức vừa mới gom về thì liền tan nát ra với tiếng thét chói tai sau lưng: “Áaa…Thánh Cô tỉnh rồi mau…mau báo cho giáo chủ, phu nhân và thiếu chủ mau.”

Sau khi tiếng nói lanh lảnh đó thì chừng mười lăm phút sau một đoàn người tung tăng à không gấp gáp chạy vào.

“Kỳ Nhi con cảm thấy thế nào có chỗ nào không khỏe không?.” Một vị mỹ nhân tựa như hoa hậu thế giới à lại nhầm, một vị mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành đang mắt ướt nhạt nhòa cầm lấy tay….tay…trời ạ cái tay làm sao gầy nhỏ như thế này nha.

“Linh Lan đừng kích động, con vừa mới tỉnh lại đừng làm nó kinh sợ.” Kỳ Nhi bỏ qua vần đề trong đầu vì thanh âm từ tính kia hấp dẫn nàng, nhìn qua thấy một mỹ soái ca ôn nhu khuyên vị mỹ nhân kia.

“Nguyệt Kì Phong ngươi còn dám nói nếu Kỳ Nhi không có gì thì thôi, nếu nó có sứt mẻ chỗ nào ta liều mạng với ngươi.” Vị mỹ nhân tên Linh Lan một giây trước còn ôn nhu như nước vậy mà lúc nhìn qua bên kia đã thành dạ xoa a

~chậc, vị trung niên nam tử kia thấy vậy mà là thê nô nha, vị phu nhân vừa lên tiếng liền im ngay.

“Phụ thân, nương hai người ồn ào quá!” một thanh âm trầm thấp vào tai liền khiến cho Kỳ Nhi lạnh cả sống lưng , Oa thật hảo lãnh.

Lại nhìn về phía tiếng nói kia thấy một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi, mày kiếm mắt sáng, trán ũi thẳng, gương mặt góc cạnh rõ ràng, môi dày gợi cảm làn da màu đồng mạnh khỏe cơ thể săn chắc. Đang nhìn nàng cái nhìn thật ấm áp và tin cậy.

Thiếu niên kia ngồi xuống bên cạnh nàng hỏi thăm “sức khỏe”, hai vị phụ thân và nương kia thì chuồn đi lúc nào cũng không biết vì tâm trí nàng đang tập trung ở vị thiếu niên soái ca này a~.

Cả hai hàn quyên suốt một đêm, nàng liền theo kịch bản cũ của những người xuyên không nói mình mất trí nhớ rồi nên nhờ “hảo” ca ca kể lại toàn bộ sự việc trong “quá khứ” cho nàng biết.

Thì ra người nàng xuyên vào đây là Thánh cô ma giáo Nguyệt Kỳ Nhi chậc đúng với tên mình trong Mãn Nguyệt Lâu luôn nha, năm nay tròn mười bốn tuổi cái này có gọi là cưa sừng làm nghé không ta.

Phụ thân là Nguyệt Kì Phong giáo chủ Ám Nguyệt Thần Giáo, mẫu thân là Trúc Linh Lan giang hồ xưng là Liên Hoa tiên tử, ai biểu mẫu thân đẹp quá làm chi.

Nàng có một vị đại ca duy nhất tên Nguyệt Tĩnh Dạ thiếu chủ Ám Nguyệt Thần Giáo, mười sáu tuổi tính cách trầm ổn đối với nàng rất ôn nhu.

Ám Nguyệt Thần Giáo bị người võ lâm xem là ma giáo vì họ hành xử theo ý mình không cần biết người khác nghĩ sao, chỉ cần họ thích thì làm không câu nệ tiểu tiết, nhưng cũng chưa từng phóng hỏa cướp của, thâm chí còn cứu giúp người.

Ám Nguyệt Thần Giáo ngoài giáo chủ và thiếu chủ là lớn nhất thì kế đến là tả hữu hộ pháp, tả hộ pháp hay Hỏa hộ pháp là Dương Liệt Hỏa giang hồ xưng Hỏa Phụng, Hữu hộ pháp là sư đệ của mẫu thân nàng tên Khúc Minh giang hồ xưng Tiếu Thần Sầu.

Thánh cô chỉ là danh xưng cho con gái của giáo chủ mà thôi không có nhiều quyền hạn trong giáo.

Còn về việc vì sao nàng ngất xỉu, mẫu thân đòi sống chết với lão cha thì là do lão cha ép nàng luyện Tẩy Cốt công, môn công phu đó khi luyện thành có thể tăng mười năm công lực, lúc bình thường nếu như nàng không thi triển cho dù có bắt mạnh cũng sẽ không ai biết nàng có nội lực hay võ công, hoàn toàn là một cô gái bình thường.

Bất quá có lợi thì đi cùng với hại chính là chủ nhân thân thể này yêu ớt quá màu da thì nhợt nhạt, thân thể thì gầy trơ xương ra nên khi luyện công không cẩn thân mà ngất xỉu a~. (dạo này muội hội chứng HN về cái chữ “a~”)

Khi Luyện công các đốt xương đều đau nhức nhưng không thể ngừng lại nếu không sẽ bị phản phệ mà chết.

Bạn đang đọc Cổ Vương Xem Ta Thu Phục Ngươi của Mạc Kỳ Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.