Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 56: Chuyện này nhất định phải được giữ bí mật

864 chữ

Editor: Diệp Tử

Converter: Twinsyl

.................

"Chờ một chút!" Cam Viện gọi lại thằng bé lại, người liền đi tới, nắm một sợi tóc của nó, thần tốc bứt xuống.

Tiểu gia hỏa ăn đau, nghi hoặc mà quay mặt lại, "Mommy, mẹ đang làm gì vậy?"

"Mommy nhìn lầm rồi, còn tưởng rằng con có tóc bạc rồi chứ!" Cam Viện hướng thằng bé dương dương cằm, "Lên xe đi, để mẹ với chú ấy nói mấy câu."

Tiểu gia hỏa trèo lên ghế sau, Cam Viện liền đi tới, lấy mấy sợi tóc đang siết trong tay đưa đến trước mặt Hoàng Phủ Quyết, "Đây là những gì anh muốn, ngày mai tôi có cuộc hẹn, không đi cùng với anh được rồi."

Cô đứng đưa lưng về phía Cam Đường, tiểu gia hỏa tò mò mà lộ ra cái đầu nhỏ, cũng không thấy rõ Hoàng Phủ Quyết rốt cuộc lấy gì từ trong tay cô.

Nhìn đối phương đem sợi tóc lấy đi, Cam Viện xoay người rời đi.

"Cô không muốn biết sao?" Hoàng Phủ Quyết ở phía sau cô hỏi.

Cam Viện kéo cửa xe ra, "Chuyện của chính mình tôi đương nhiên biết."

Nghiêng người chui vào xe, cô lưu loát mà nổ máy xe, nghênh ngang rời đi.

"Hoàng Phủ thúc thúc, lần sau gặp lại."

Tiểu gia hỏa thò mình ra, hướng Hoàng Phủ Quyết mà vẫy vẫy tay.

Từ kính chiếu hậu nhìn chăm chú vào bộ dáng của thằng bé, Cam Viện chỉ là một trận đau lòng.

Chờ đến khi tên kia biết được " Chân tướng ", biết rằng tiểu Đường " Không phải là con của hắn ", chắc chắn sẽ xa cách với thằng bé, hi vọng thằng bé sẽ không như vậy mà buồn bã.

P/s: Nguyên văn trong bản Trung là ghẻ lạnh, mà mình thấy vậy tội thằng bé qá, nên dịch tạm là xa cách, còn vế sau là khổ sở chứ không phải buồn bã, mà còn nhỏ dùng từ khổ sở ko hợp lắm, nên dịch v í, mn thấy ok k. ^ ^

Con trai! Mommy thực xin lỗi!

Ở trong lòng mặc niệm một câu, cô nâng kính xe, dẫm xuống chân ga, xe tăng tốc, hòa vào dòng xe tấp nập.

Nhìn chăm chú đèn sau của xe cô biến mất giữa dòng xe cộ, Hoàng Phủ Quyết lập tức nâng lên tay phải, bứt vài sợi tóc từ đầu mình cho vào lòng bàn tay,

"Mất bao lâu?"

Will lấy ra khăn tay, thật cẩn thận nhận lấy mấy sợi tóc đó,

"Thời gian đã hẹn là vào ngày mai, bây giờ nhân viên đều đã tan tầm, sau khi kiểm tra, còn kiểm tra lại một lần nữa, nhanh nhất cũng cần phải sau buổi sáng."

Hoàng Phủ Quyết nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng.

"Chuyện này nhất định phải được giữ bí mật cẩn thận."

Anh có thân phận đặc biệt, nếu như đứa bé này thật sự là con của anh, chuyện này tuyệt đối không thể tiết lộ ra bên ngoài để đảm bảo an toàn phía trước cho hai mẹ con họ.

.............

.............

Bởi vì phải lập tức xuất ngoại, Cam Viện đã xin cô giáo cho Cam Đường nghỉ học, cho nên ngày hôm sau Cam Đường có thể ngủ nướng một giấc hiếm hoi.

Nhưng một đêm này, cô ngủ cũng không được yên ổn.

Tối hôm qua ngủ trễ, cảnh tượng hỗn độn trong mơ, ngủ thẳng đến 9h sáng mới thức dậy, vậy mà toàn thân vẫn cảm thấy mệt mỏi như cũ.

Nghiêng tai nghe ngóng, không nghe thấy động tĩnh của tiểu tử kia, cô ra khỏi giường, đi ngang qua phòng khách, đến phòng của thằng bé, mở cửa ra.

"Heo con lười, mấy giờ rồi mà con vẫn còn ngủ..."

Nói được một nửa, cô lại lùi lại, đưa tay gỡ ra miếng giấy dính trên ván cửa, ghi chú trên mặt được viết bởi tiểu gia hỏa kia.

"Mommy ơi, con đi mua sớm một chút."

Cô thầm thở ra, xoay mặt nhìn xem đồng hồ treo tường.

Nghe được tiếng chìa khóa vang, cô lập tức bước ra, quả nhiên gặp tiểu tử kia mang theo chiếc giỏ nhỏ bước tới.

"Thật vất vả a!"

Cô duỗi tay nhận lấy giỏ của thằng bé, thuận thế đem tiểu gia hỏa ôm đến trong lòng ngực hôn một cái.

"Con trai, con cưới mẹ đi?"

"Nhàm chán." Tiểu gia hỏa cấp cho cô một cái xem thường, túm lấy chiếc giỏ trong tay cô, "Rửa mặt ăn cơm."

P/s: Hình như đổi vai mẹ con thành con mẹ r mn ạ. -_-

"Yes, sir!" Nhéo một bên mặt của thằng bé, cô bỏ thằng bé ra, xoay người về phòng, một bên vẫn không quên nhắc nhở, "Cẩn thận đừng để bị bỏng nhé."

Một lúc sau, cô rửa mặt xong ngồi vào bàn ăn cùng ăn cơm với thằng bé, liền nhắc tới chuyện chuẩn bị ra nước ngoài với cậu.

"Một hồi chúng ta đi dạo phố, mẹ mua mấy bộ quần áo cho con."

Bạn đang đọc Cô Vợ Mang Thai Một Tặng Một của Công Tử Như Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YUNVVY
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.