Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở đầu

Phiên bản Dịch · 725 chữ

Đây là một thành phố nằm ở vị trí không có Thiên sứ cũng không có Ác long canh giữ.

Nằm ở đảo Mạc Nhi dòng sông phân cách tòa thành ra riêng lẻ, giống Prague cho nên gọi là vùng Prague. Bất kể đặt mình vào nơi nào của tòa thành, phong cách Prague cũng phảng phất có mặt khắp nơi, nó không chỉ là công trình kiến trúc đứng vững vàng trên núi cao, mà còn là một mô hình thu nhỏ thành phố Prague treo trên cao.

Trên vách núi đá cao là cung điện, thành tường, nhà thờ lớn thánh Witt, làm cho nơi này thần bí giống như một đôi mắt cao ngạo, hung ác, ưu thương, đi quanh bầu trời Prague, đến tại vị trí đỉnh vách núi, một tòa lâu đài cổ đã trải qua mấy trăm năm, càng giống như ảo mộng, vào lúc hoàng hôn sắp kết thúc đỉnh tháp nhọn kia tựa như có thể vươn thẳng lên mây, tan biến trên trần thế. Tựa như mộng tựa như thật, cổ bảo giống như vẫn tồn tại, lại thỉnh thoảng giống như chỉ là do Tinh Linh bướng bỉnh đi tới nhân gian biến thành, chỉ trong nháy mắt đã có vẻ đẹp thiên biến vạn hóa, trêu thế nhân.

Có người nói trong tòa lâu đài cổ này có bốn hồn ma, ban ngày biến thành hình dạng con người, ban đêm lại không thấy bóng dáng; có người lại nói lâu đài cổ này bị trúng ma chú, người tới cũng có thể hỏi hồn ma để biết trước tương lai, nhưng là phải trả ra cái giá tương đối cao. Lâu đài rất nổi tiếng trong số các cung điện quý tộc, các doanh nhân giàu có đang lúc miệng tai tương truyền, ai cũng nhao nhao muốn thử, dùng hết biện pháp muốn vào ở để tìm tòi trong đó đến tột cùng có gì. . . . . .

Gần hai năm nó đột nhiên chuyển thành nơi mọi người dừng chân khách sạn—— mộng ảo cổ bảo. Nghe nói, mộng ảo cổ bảo chỉ có năm gian phòng có thể cung cấp khách dừng chân, mỗi gian phòng có diện tích trăm bình, một buổi tối sáu ngàn Đô-la, chỉ lấy tiền mặt, không thu thẻ tín dụng, không thu chi phiếu, chỉ tiếp nhận đặt phòng qua internet, nếu không đặt phòng trước khách căn bản không vào ở được. Có người nói, mộng ảo cổ bảo chồng của chủ nhân Lạc Lôi là một hồn ma, tới vô ảnh đi vô tung, đột nhiên xuất hiện ở góc tòa lâu đài lại đột nhiên biến mất, đem nhất cử nhất động của bạn nhìn ở đáy mắt, không có ai có thể tránh được pháp nhãn của hắn. . . . . .

Nghe nói, đầu bếp trong mộng ảo cổ bảo có đẳng thế giới, không chỉ có thể một tay làm ra món ăn tuyệt vời khiến người ta thèm nhỏ dãi , bản thân anh ta còn là một mỹ nam đẳng cấp thế giới.Còn có người nói, những phục vụ Mạc Nhi trong mộng ảo cổ bảo có nụ cười ngọt ngào nhất trên thế giới, một đôi mắt đẹp phảng phất có thể nhìn thấu lòng của bạn, cũng có thể đoán trước những nhu cầu của khách làm hài lòng khách, trừ công việc cần thiết, ngoài ra các cô rất ít nói chuyện, thường làm cho người ta tưởng lầm là câm.

Có người nói, mộng ảo cổ bảo có một vị họa sĩ xinh đẹp sống ở đây, tất cả những du khách mộng đã dừng chân ở lâu đài lúc rời đi sẽ được cô tặng miễn phí một bức họa, mà trong cảnh tượng trong bức tranh là một phần trong tương lai một ngày nào đó sẽ trở thành sự thật. . . . . .

Mộng ảo cổ bảo, chân thật và mộng cảnh quấn quít nhau tạo ra khách sạn thần bí, hôm nay, lúc mặt trời chiều ngã về tây, thời khắc màn đêm gần, khách sạn nghênh đón vị khách đầu tiên không đặt phòng trước khi đến, vị khách thần bí —— một trong tứ đại doanh nhân người Mỹ gốc Hoa, đứng đầu ngành hàng không Phạm Trác Lâm con độc nhất của Phạm Tích.

Bạn đang đọc Cô Vợ Ăn Xin của Tống Vũ Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyếtBăng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.