Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Nơi Xa Lạ

Tiểu thuyết gốc · 1530 chữ

Linh khí cạn kiệt ba mươi vạn năm thế gian không có tiên mà nếu có cũng chỉ một người, người đó là tiên trong cõi người nhưng cũng là người trong cõi tiên. Thời đại lãng quên đã qua đi để lại nhiều thiệt hại không thể sửa chữa, trời đất vỡ vụn linh mạch tắt nghẽn đèn đã không còn dầu thì không cháy nổi chỉ có thể tìm đường khác. Lửa không cháy thì còn điện không còn ai tu luyện thì máy móc phát triển, thế nhân đã quên tiên quá khứ đã là hư ảo là huyền thoại. Vậy mà lại có người đứng lên từ trong hoang mạc xây nên một cung điện, mở ra một thời đại mới huy hoàng hơn tất cả từng tồn tại. Người ấy có tên nhưng cũng đã không còn ai nhớ nổi có người cho rằng ông thành Tiên lại có người gọi ông vẫn là người chỉ biết là người ấy đã biến mất bị dòng sông thời gian tẩy mòn dù có là tiên cũng không thể chống lại thời gian của người phàm, tiên vẫn sống nhưng người phàm sẽ chết đi chẳng mấy chốc sẽ bị lãng quên.

Mới ba giờ sáng mặt trời còn chưa ló lên chim trong rừng còn chưa hót gà còn chưa gáy thì đã có tiếng người, một thanh niên đang chạy từ trong rừng ra quần áo rách rưới da dẻ lấm lem như ăn mày trong tay ôm một quả cây như quả đào to ngang nắm tay nhưng trong suốt, vừa chạy vừa la hét như cha mẹ chết. Phía sau có tiếng xào xoạt của lá cây rung động có vẻ như có thứ gì đang đuổi theo, nhìn lên trên cao sẽ thấy một bầy khỉ đang đu trên cành liên tục bám sau thanh niên chỉ có điều con nào cũng có ba cái chân và một cái cánh. Hoàn toàn đều là những bộ phận thừa nên con khỉ nào cũng chật vật cả có vẻ như đây không phải hình thái hoàn chỉnh của bọn nó.

- Trả đồ đây, trả đồ đây thằng khốn nạn!!

Mấy con khỉ đều cất tiếng người tức giận chửi bới. Thanh niên càng cắm đầu chạy thì bọn này đuổi càng hăng.

- Có một trái thôi mà có cần phải tới mức này không? Bọn mày ngon tới đây, tao không chơi lại bọn mày à? Tiến tới đây tao lôi tất cả cùng chết.

Người thanh niên đã dừng lại từ lúc nào, chỉ thấy trước mắt là vực nhưng lại có một bông hoa rất đẹp khiến cho hắn mất đi sự chú ý nhưng lại không quan tâm nữa bây giờ không phải lúc nghĩ vẩn vơ, bình thường nếu nói về vẩn vơ tên này là hạng nhất bọn khỉ thấy vậy cũng dừng lại. Trước mặt là vực đá cheo leo vô tình cũng khiến cho chúng trượt chân chết hết sức là hiểm trở.

Một người với một bầy khỉ đứng đối nhau phía mép vực thẳm trông như cảnh nào đó mà người ta thường thấy trên phim, vậy mà ở đây mặt con khỉ nào cũng lộ vẻ cười khinh bỉ bọn chúng hình như không sợ trái cây mình rớt xuống vực mà còn muốn khích theo kiểu "mi ngon thì nhảy đi".

Người thanh niên thầm kỳ quái chẳng phải lúc nãy bọn này đuỏi hăng lắm sao? Bây giờ lại giống như muốn mình nhảy chết vậy, chúng nó không sợ mất à? Bối rối hắn hét lớn muốn hăm dọa lũ khỉ.

- Ngũ chi hầu các ngươi không sợ ta nhảy xuống mất bảo à, bọn ngươi có tin ta vứt thẳng xuống không, lùi lại chút đi không tin ta nhảy đó!!!

Trong bầy khỉ đi ra một con Ngũ Chi Hầu to lớn toàn thân bạc trắng, đây chắc chắn là con thủ lĩnh vì mấy con khỉ khác đều khép nép trước nó. Dù uy thế 10 phần nhưng vẫn là khỉ nó cười khèn khẹc nói khinh bỉ.

- Ngươi ngon thì nhảy đi nói ngươi ngu thì ngươi ngu thật, chẳng phải ngươi là Nguyễn Ly người Tinh Thông dược vật nhất sao? Chẳng lẽ ăn cắp đồ của bọn ta mà không biết đặc tính của nó vậy mà dám tự xưng là Dược tiên, hay là bị bọn ta hù chạy mất não rồi khẹc khẹc!

Con khỉ nói đúng hắn là Dược tiên nhưng thực tế chỉ là một người pha rượu thuốc biết chút ít về dược liệu, vô tình chữa cho một bà tám thế là được bả bốc phét lên tận mây xanh chứ hắn có nào đâu từng nghĩ rằng mình sẽ thành Dược tiên. Nguyễn Ly nghe qua về hầu quả nó là tuyệt vật để luyện chế rượu, hầu quả chỉ xuất hiện khi một bầy khỉ bình thường xuất hiện dấu vết tiến hóa trời đất sẽ sinh ra linh qua để cho chúng thuận tiện phát triển. Bọn Ngũ Chi Hầu là tên hắn gọi bậy bón chúng chỉ là bán thành phẩm vì hầu quả vừa sinh ra đã bị hắn ăn cắp. Hắn cũng không biết công dụng chính xác của hầu quả nên đầu óc cũng mơ hồ chẳng hiểu gì.

- Ngươi ăn cắp mà không biết chức năng của nó vậy cũng học đòi đi ăn cắp, để ta thông cho ngươi hầu quả của bọn ta tính thủy mặt đất là thổ, nên tự nhiên thổ sẽ khắc thủy trời sinh hầu quả có ẩn linh nếu ngươi làm rơi nó xuống nó sẽ thức tỉnh rồi bay về phía bọn ta chủ của nó.

Dù là khỉ nhưng nó vẫn nói rất đầy đủ không không khác gì người, nó giải thích một lúc thì Nguyễn Vy cũng biết lý do vì sao bọn này chần chờ. Nhưng không cho nó chạm đất không có nghĩa hắn ăn không được, dù quả này mạnh chỉ nuốt không nhai được không tiêu hóa nổi nhưng vô tình có té chết kiểu gì dược liệu chẳng nhiễm, còn sống thì quả này còn tồn chẳng phải hắn dễ giữ mạng hơn.

Nghĩ vậy hắn lập tực lấy quả đào nuốt vào bụng, ở cấp độ tu luyện của hắn dù không cao nhưng cơ thể như không giang dù lớn vẫn có thể nuốt vào. Con khỉ thấy vậy nên chạy tới ngăn hắn lại nhưng không kịp.

- Haha giờ bọn mi làm gì được ta!!!

Ngũ Chi Hầu tức giận quát lớn.

- Mi ngu thì cũng ngu vừa vừa thôi chứ ngũ hành cơ bản mà cũng không biết, người chủ là mộc mà quả này cực thủy ngươi nuốt thẳng chẳng khác gì bơm hơi vào bong bóng muốn nổ chết người à khặc.

Đến khỉ cũng quỳ lạy độ ngu của thằng này ngươi ngu thì chết mình ngươi sao lại kéo theo bọn ta. Cũng thấy không ổn người thanh niên bắt đầu có cảm giác bành trướng không thôi cơ bắp như muốn nứt ra, lảo đảo không thôi tùy lúc có thể rớt xuống không hiểu sao lúc này hắn lại chú ý tới bông hoa rồi trượt chân té thẳng.

Đây là vực U Minh của Hầu Lâm sâu như vô tận tiếp gần tới lõi hành tinh, rớt xuống như vậy người cũng sắp nổ tung bọn khỉ thấy vậy tuy tiếc của nhưng vẫn thấy may mắn hắn không nổ trên đây thế là bỏ về dù sao tu luyện đến bước này hoàn mỹ vẫn có khả năng chỉ là lâu hơn thôi.

Lực lượng trong cơ thể tùy thời có thể bạo tạc giữa không trung thì không biết từ nơi đâu một khe nứt như hố đen xuất hiện trong không khí hút hắn vào lực lượng trong cơ thể dường như cũng được không giang áp súc hòa vào toàn thân. Nhưng lực nghiền ép quá lớn quần áo vỡ tan ý thức cũng dần rơi vào hôn mê.

Cơ thể rơi vào hố sâu dường như đã biến mất trong không gian, tên trong luân hồi bản cũng đã biến mất Nguyễn Vy không còn tồn tại ở đây nữa.

Nhưng hắn không chết mà vẫn còn sống mà trong lúc mơ hồ lại nghe thấy tiếng người.

-Số 0-9 bệnh nhân cần cấp cứu toàn thân có vết rách có vẻ như bị rớt khi leo núi mất máu nhịp tim rất thấp, y tá Hà tới đây cầm máu sát trùng vết thương.

Cố gắng hấp thu linh khí chữa thươnh nhưng lại không có chẳng phải trên thế giới này dù ở đâu cũng lọt linh khó hay sao, những ngôn ngữ lại rất lạ không hiểu nổi ở địa tâm thế giới con người đều dùng chung một ngôn ngữ. Dù trong mơ hồ nhưng ý thức hắn vẫn có thể xác nhận đây không phải nơi hắn sống, sau đó ý thức lại tiếp tục mơ hồ hoàn toàn rơi vào hôn mê.

Bạn đang đọc Ngụy Tửu Túy Tiên sáng tác bởi HaiDuong1

Truyện Ngụy Tửu Túy Tiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaiDuong1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.