Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố sự những năm tháng đó

Phiên bản Dịch · 1199 chữ

Khi còn đi học, tôt tốt nghiệp trung học cơ sở, học đến năm thứ 3 thì tôi tốt nghiệp. Gia cảnh gia đình tôi không được tốt lắm, nói rõ ra đó chính là nghèo. Khi còn là một đứa bé, tôi được người thân nhận nuôi. Cuộc sống của tôi ngày nào cũng như ngày nào, đều mang đến những thứ rung động và thiết huyết . Ở trong cái hoàn cảnh nghèo khó, ai có thể rõ cái cảm giác này đâu ? Chỉ có thể trải nghiệm qua mới có thể hiểu được, mới có cái ước muốn muốn vượt qua nghèo khổ.

Thậm chí là những ngày mưa, ở trong nhà cũng phải cầm chậu cầm xô để hứng nước mưa. Cuộc sống thật gian nan, mỗi lần vào thời gian này, gia đình luôn xuất hiện một bầu không khí kì lạ, ai cũng luôn phàn nàn, phàn nàn vì cái gia đình nghèo nàn này, và phần lớn thời gian dùng để phàn nàn.

Thỉnh thoảng tôi vẫn lo lắng về ngày mai, nên ăn gì vào ngày mai, cuộc sống thật khó khăn thật khổ, đôi khi chỉ cần ăn no là tôi đã cảm thấy đây đã là một bữa cơm ngon rồi . Mỗi khi trời mưa, đến cả cái giường đều bị ướt sủng. Đôi khi, để tránh ảnh hưởng đến việc nghỉ ngời . Nửa đêm tôi thức dậy và lấy một xô nước để hứng, tôi trải qua tuổi thiếu niên ở cái gió lạnh thấu xương

 Trung học thôi học, tôi làm việc ở một nhà máy sản xuất quạt trong khoảng thời gian nửa năm. Trong thời gian đó thời gian những đứa trẻ sắp đi học trở lại. Đột nhiên, giáo viên của tôi, giáo viên khi tôi còn đang học trung học cơ sở. Ông ấy đã hỏi tôi- "Có muốn quay lại lớp học hay không"

Lúc ấy, tôi không suy nghĩ mà trả lời "Thưa thầy, muốn". Tôi chợt nhận ra tại sao con người lại hạnh phúc khi được đi học như vậy. "Trường học dạy ta, cuốc sống truyền đạt kinh nghiệm cho ta". Trong xã hội, luôn có sự khác nhau giữa người với người. Những người khác nhau được ohân cấp bậc khác nhau. Tôi càng nghĩ càng cảm thấy mê mang .

Cuộc sống cứ đơn giản như vậy lạnh lùng. Tất cả cả cảm xúc và thói quen của tôi trở nên bối rối, làm người ta luôn lo nghĩ. Trong cuộc sống kẻ giết người giấu mặt ở khắp mọi nơi, khắp nơi đều đầy rẫy hiểm nguy

  Tôi trả lời giáo viên trung học cơ sở của tôi ~

  Tôi đã chọn tiếp tục sự nghiệp học tập của mình ~

  Chẳng mấy chốc, tôi chính thức trở thành học sinh trong một ngôi trường ~

  Mọi người đều có tham vọng riêng và cuộc sống của họ thật không thể chịu đựng nổi.

Vào thời điểm đó, đọc sách cũng như là một công việc bán thời gian vậy, đa số bởi vì hoàn cảnh gia đình , mà chính mình lần nữa lựa chọn việc học tập . Trong lúc vừa đi học vừa đi làm, tôi gặp những thanh niên với những phong cách đam mê khác nhau, mõi người một sở thích. Tại sao những người khác có thể học tốt? Tại sao họ có thể được như vậy ? Bạn có thể học không ? Bạn không học tốt à? Hay là do Giáo dục?

  Có vấn đề ở khắp mọi nơi ...

  Hầu như mỗi ngày đều phàn nàn, tại sao bạn làm điều này? Tại sao bạn nghĩ như vậy? Làm thế nào để có thể làm tốt? Làm thế nào nó có thể được thực hiện? Nhiều người gặp rắc rối ở khắp mọi nơi, mà bạn phải hoàn thành việc học của mình, cuộc sống mỗi ngày đều gặp khó khăn. Vào thời điểm đó, tôi là một sinh viên vừa học vừa làm,biết bao nhiêu thứ phải lo, lo về học phí lẫn chi phí sinh hoạt hằng ngày. Cuộc sống của tôi rất hạn chế. Tôi không thể sống một cuộc sống tốt đẹp như các bạn khắp hay thậm chí là tham gia vào các hoạt động của lớp

  Khi còn nhỏ, cuộc sống tồi tàn, cuộc sống tôi nhiều gian khổ. Tại sao mọi người đều có thể sống một cuộc sống tốt đẹp như vậy ? Mà sao tôi vẫn còn nghèo khó như vậy? Hoàn cảnh nghèo khó trong một thời gian dài làm tôi quen rồi. Đôi lúc có những người xúc phạm tôi, nhục mạ tôi tôi chỉ có thể khắc sâu vào trong cuộc đời tôi. Dù như thế nào đi nữa thì tôi cũng vẫn phải sống , vẫn phải tiến về phía trước.

  Trong quá trình học, tôi nói với mẹ: Mẹ ơi, con muốn khởi nghiệp. Lúc đó, mọi người nghĩ tôi có vấn đề về não. Đọc sách, cuộc sống ~ mọi thứ đã trở thành một vấn đề. Vào lúc này, tôi vẫn muốn học hỏi về gây dựng sự nghiệp , việc này giống như bạn đang mơ giữa ban ngày vậy đấy.

Từ lúc này, một ngọn lửa bùng cháy trong tim tôi. Không cần phải nói, vì sự nghèo khó của gia đình, mọi thứ đều bị hạn chế và tôi tin rằng tôi sẽ làm tốt. Tại sao mọi người có thể làm điều đó, còn tôi thì không thể đâu này ~ Lúc đó một cơn gió thổi qua, làm tôi rùng mình

Sinh hoạt cực khổ, tôi bắt đầu tham gia các khóa học gây dựng sự nghiệp ở trường, tôi còn chủ động tìm hiểu thêm về tri thức gây dựng sự nghiệp. Mọi người đều cho rằng ta đầu óc có vấn đề , không thể cứu được nữa

  Sau này nên làm cái gì đây? Thật khó để đêm một đứa bé nuôi dạy trưởng thành. Biết thế khi đó xinh ra một "Xá Xíu" còn đỡ hơn (DG: chịu), còn đỡ hơn sinh ra một cái không chịu thua kém, thật là làm chúng ta uổng mất nửa cái mạng. Nhưng không vì thế mà tôi từ bỏ, tôi vẫn tiếp tục tìm cách học hỏi, trải qua nhiều khó khăn, ngàn đao phăm thay nhưng hết thảy đã là quá khứ ,

  Sau đó, một lần nữa ta lại gây dựng ước mơ trở thành một doanh nhân.

  Một lần nữa, hãy viết thêm ba từ "giấc mơ doanh nhân" trong cuộc đời tôi

  Tìm cách ... hai lần thất bại, hai lần 5 vạn, tức là 10 vạn. Đối với mức sống gia đình bình thường mà nói. Số tiền này đã đủ tiêu trong vài năm. Trong quá trình tìm cách xây dựng sự nghiệp, để học cách tìm cách khởi nghiệp, gặp rất nhiều hạn chế có những lúc còn bị lừa. Tôi đã sống trong quá khứ để bắt đầu một giấc mơ kinh doanh, và bây giờ tôi đang mắc nợ. Điều gì xảy ra khi bạn trả hết nợ?

Bạn đang đọc Cố Sự Những Năm Tháng Đó. của Huang Kaixuan

Truyện Cố Sự Những Năm Tháng Đó. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khnguyen37
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.