Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8 *bi Thương*

Phiên bản Dịch · 2069 chữ

kit

-Đến rồi ! –Nói rồi hắn thản nhiên bước xuống xe. Tôi bước ra và đi thẳng vào phòng thay đồ và điểm thêm phấn hồng ! 10’ sau, tôi bước ra sân khấu trong sự hò hét của các em út trong học viện, các em đều đến đây để xem tôi diễn ! Tôi biểu diễn đc 2 bài và vào thay đồ ! Chắc là hắn đã đã diễn xong và đang ở trong phòng thay đồ ! Tôi chạy vào phòng thay đồ nữ ! TRc lúc chạy qua phòng nữ thì có đi ngang qua phòng nam. Tôi nghe đc tiếng của Phong, tôi tò mò và vễnh tai nghe.

-Anh ơi ! Giờ làm sao đây? Hu…….hu…! –Cô gái vừa nói vừa khóc, còn Phong tỏ vẻ lo lắng và ôm lấy con bé mà an ủi, hành động đó của Phong làm tim tôi tan chảy! tg: Các bạn có nghe thấy tiếng gì k? Tiếng đó là tiếng ruột đứt của Lan đó :v * Ruột gan như ai đốt cháy! Nước mắt không ai khều mà tự động chảy ra! Phong dỗ dành con bé và nói: -Chuyện em có thai lỗi lớn nhất là của anh! –Nghe đến đây mắt tôi bỗng nhòa đi trở nên vô hồn! Ngay lúc này tôi sợ nhất 1 điều đó chính là con người của chính bản thân mình mất kiểm soát! chân tôi bủn rủn! Tôi chạy thật nhanh về phòng thay đồ, tôi thay đồ trong nước mắt. Tôi bực bội bỏ về! Trên người không có gì ngoài bộ váy màu hồng đang mặc! Điện thoại, ví tiền đều do quản lý giữ lại! Tôi ra về 1 cách thầm lặng và không ai biết! Đi đến đâu là nước mắt tôi chảy đến đó! Bây giờ trời bắt đầu chuyển mưa nước mắt tôi hòa quện với nước mưa, thân thể tôi bắt đầu ướt như con chuột lội nước cống về nhà mình.! Tôi bước từng bước nặng nề lê thân vào 1 mái hiên để trú mưa! Than xác như 1 hồn ma đi trên đường!

-TẠI SAO? TẠI SAO NGAY ÔNG TRỜI CŨNG MUỐN TRÊU ĐÙA VỚI CON?? TẠI SAO CHỨ! TRÊN THẾ GIAN NÀY LẠI CÓ 1 THẰNG ĐÀN ÔNG BỈ ỔI NHƯ VẬY ? 1 THĂN TRƠ TRẼN ! tẠI SAO NÓI YÊU TÔI MÀ LẠI LÀM CHO NGƯỜI CON GÁI KHÁC CÓ THAI ? TẠI SAO LẠI LỪA DỐI TÔI NHƯ VẬY ? TẠI SAO.................... !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! –Tôi gào thét trong tiếng khóc !! Cứ trách trời than phận ! ‘‘Mình khóc thì có ích gì ! Trách than cũng được gì !? Có trách thì trách chính bản thân mình ! Ai bảo của thả trái tim mình đi long nhong để rồi phải lòng người ta ? Ai bảo mình lại hài hòa mà bỏ mất con người vốn dĩ lạnh lùng và vô tâm với con trai chi ? Ai bảo mình lại nói nhiều với hắn chi ? Nếu đã đến nước này thì mình sẽ trở lại với con người thật đi ! Đừng vì hắn mà ruồng bỏ cái vẻ lãnh đạm !’’ –Từ khi tôi gặp hắn là tôi đã bỏ mất chính mình tôi không còn ít nói, lạnh tanh nữa ! Cũng vì vô tình mà tôi lại quên đi chính bản thân ! Tôi nhìn bầu trời đang mưa mà ví mình như 1 đứa bé bị xã hội cho là thừa thải ! Tôi khóc mà miệng vẫn cứ nhấp nhánh bài hát dấu chấm hỏi ! ‘‘Chắc giờ này hắn đang vui vẻ bên người phụ nữ kia ! Cũng phải !:/ mụ ta đã mang theo giọt máu của hắn mà ! Chỉ có mình là bị bỏ rơi ! Bị hất hủi và lãng quên ! Tại sao chứ ? Tại sao lại bất công với tôi chứ ?’’ Tôi khóc trong tuyệt vọng, ánh mắt vô hồn không có nụ cười không có nỗi buồn còn nước mắt vô thức trào ra ! Tôi lúc nào cũng mạnh mẽ nhưng ngay lúc này là yếu đuối nhất. Tôi sợ bị người yêu đá văng vào 1 xó hoặc yêu người người không đáp, tội sợ ma ! Nhắc đến ma tôi lại vô cùng sợ !! Mắt tôi mở to, nhìn mấy cái cây to bên đường theo gió thổi mà nghiêng ngã ! Nhìn bóng đèn hắt hiu mà làm tôi run bần bậc !! Tôi cứ nhìn xung quanh tìm kiếm điện thoại công cộng nhưng nhìn đi nhìn lại mà không có cái nào cả !Tôi thầm trách số phận hẩm hiu này 2 tay tôi vòng qua đầu gối và gục mặt xuống mà than thở ! Bổng có 1 hơi lạnh ập đến vào người tôi ban đầu tôi tưởng là ma, người tôi run lên từng cơn, nhưng cái hơi lạnh nó nắm lấy cổ tay tôi và ôm vào lòng, ‘‘Mùi nước hoa quen quá ! Nhưng không phải là Phong !:/ mình bị sao vậy ? Hắn mà có mình á ?? Không có đâu !’’

-Em cứ khóc đi ! Khóc để vơi đi nỗi buồn, nỗi uất ức ! Em cứ khóc để lòng nhẹ nhõm hơn ! Hãy khóc đi ! –Giọng nói của Thiên Lộc đã cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi ! Nước mắt tôi trực trào ra ! Khóc ướt áo thằng bé ! :v

-TẠI SAO ? TẠI SAO HẮN LẠI CÓ THỂ LỪA DỐI TÔI NHƯ VẬY ? TẠI SAO CHỨ ? TẠI SAO ??????????? TÔI ĐÃ MUỐN NÓI LỜI ĐỒNG Ý MÀ TẠI SAO HẮN LẠI LÀ CHA CỦA ĐỨA BÉ ĐANG HÌNH THÀNH CƠ THỂ TRONG BỤNG CỦA NGƯỜI CON GÁI KHÁC? TẠI SAO???? TẠI SAO CHỨ????? TẠI SAO LẠI BẤT CÔNG VỚI TÔI NHƯ VẬY CHỨ? TẠI SAO?

-Để anh đưa em về! –Anh ta cũng ‘‘ đập zai’’ nhưng không bằng Phong! Không làm tôi vui = Phong! K hiểu tôi = Phong và cũng không làm tôi khóc và đau lòng = Phong!!! Tôi vừa bước vào nhà thì Phong chạy lại nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt vô hồn quét qua gương mặt đầy lo lắng:

-Lan đi đâu vậy? Làm Phong lo lắng lắm không?

-Cậu mà lo lắng cho tôi ư? Buông tay tôi ra đi! –Tôi lạnh lùng và hất mạnh tay Phong và đi nhưng chưa được 2 bước thì Phong lại siết chặt cổ tay tôi, thân xác tàn tạ, thất thần phớt lờ những câu hỏi của Phong!

-TÔI HỎI LAN ĐÃ ĐI ĐÂU? CÔ TƯỞNG TÔI YÊU CÔ THÌ CÔ LÀM CÀNG À? ĐÚNG KHÔNG? –Hắn thấy tôi không chú tâm đến lời mà hắn hỏi nên tức tối hét to!

-………..-Tôi không có hơi sức đâu mà tranh chấp!

-LAN! TẠI SAO PHONG HỎI MÀ LAN KHÔNG NÓI? TẠI SAO LAN ĐI VỚI ANH TA? TẠI SAO BÂY GIỜ MỚI VỀ ? TRẢ LỜI ĐI ! –Hắn phát điên nổi cấu ! Tôi hất tay hắn ra và cứ như vậy lên phòng không thèm nhìn lại !

RẦM -Tôi đóng mạnh cánh cửa để trút giận ! Tôi nằm trên giường mà khóc !

*LẠCH CẠCH -Chưa nằm đc bao lâu thì nghe thấy tiếng mở cửa ! Tôi cũng không để ý ! Hắn đứng trc cửa tôi và cất giọng :

-Có chuyện gì Lan nói cho Phong biết đi !! –Hắn dịu dàng !

-Tôi muốn yên tĩnh !Cậu ra ngoài đi tôi cần thời gian để nói chuyện rõ ràng ! Đi đi ! –Tôi đanh giọng !

Ring Ring

-Con nghe đây cô Phương !

-Con nói với thằng Phong cô đi công tác nên 3 tuần sau sẽ không về nha ! –Cô Phương dịu dàng nói !

-Dạ con biết rồi ạ ! –Tôi mệt mỏi tắt máy ! –Mẹ anh đi công tác 3 tuần mới về !

-Uh ! Lan nghỉ ngơi sớm đi ! –Hắn đi ra đóng cửa! Tôi mệt mỏi thiếp đi tới sáng! Mấy ngày nay tôi đều đi diễn đều đều, cả 2 đều lạnh lùng không nói câu nào! Tối ngày 20, cách 5 ngày sau kể từ hôm đó.

-Hôm nay để tôi nấu cơm! Cậu lên phòng đi! –Tôi bước lại phòng bếp lạnh lùng đề nghị!

-ừm! Lan nấu đi! –Hắn lên lầu còn tôi ở dưới nấu ăn! Tôi xào nấu toàn là món chay ! Nào là canh nấm-bí đao, bắp xú xào, rau trộn slad-cà chua ! Chỉ đơn giản vậy thôi ! –Phong ! Xuống ăn cơm tối ! –Tôi cởi tạp dề và nói vọng lên. Hắn từ từ đi xuống !

-Uả sao toàn là món chay không vậy ? –Hắn đòi hỏi

- Người ta bảo ăn để mà sống chứ đâu có ai nói sống để ăn cả ! Cấm đòi hỏi ! Ăn nhanh lên tôi có chuyện muốn làm rõ !

-UH ! –Hắn bực mà gắt lên ! Ăn xong tôi dọn rửa và ngồi trên ghế sofa và điềm đạm nói :

-Tôi muốn hỏi anh 1 chuyện anh thật sự yêu tôi ?

-Phong đã nói với Lan Phong chỉ có mình Lan thôi!

-Thật sao? –Giọng khinh khỉnh của tôi vang lên! –Yêu tôi mà làm cho con nhỏ có thai? Yêu tôi mà để tôi 1 mình trong gió lạnh, mưa ngâu! Yêu mà để người con trai khác dẫn tôi về nhà? Anh giải thích chuyện này đi! –Tôi lạnh lùng nói.

-Em nói gì? Ai làm ai có thai? –Hắn ngạc nhiên lắm!

-Anh đang vờ ngây ngô hay ngây ngô thật đấy? Con bé nào mà anh ôm vào lòng an ủi và nói : ‘‘Chuyện em có thai lỗi lớn nhất là anh’’ Câu đó có nghĩa là gì? –Tôi phẫn nộ!

-Lúc đó sao em không ở thêm 1 giây nữa? Tại sao em không tin anh như vậy? Tại sao em nghĩ anh là người xấu? Tại sao vậy em? Anh đâu làm gì để em hiểu lầm như vậy đâu? –Hắn cất tiếng hát! Và tôi cũng biết đó là nỗi niềm của hắn! –Nói thật ra cô bé đó là em kết nghĩa của Phong! Nó và thằng Hoàng được Phong mai mối nên thành cặp, sau đó con bé bị thằng Hoàng nhật – anh của thằng Hoàng nên giờ mang thai mà nói với Hoàng thì sợ nó quở trách nên nó lo và nói với Phong! Nên Phong mới giúp bé! Lan ở đó khoảng 2,3 giây là hiểu sự tình! –Hắn nói rất nhẹ nhàng mà thất vọng! –Còn sao Lan về với anh ta? –HẮn lo lắng!

-Thì ra là vậy! Xin lỗi! Tôi bỏ quên ví, khi thấy 2 người như vậy, tôi hiểu lầm và bỏ đi tình cờ gặp và anh ta đưa tôi về ! Chỉ vậy thôi ! –Tôi kể lại tất cả sự việc ! Nói thật tôi phải tìm hiểu thật kỹ sự việc ! Không nên vội tin ! Tôi lên phòng và tìm TB trợ giúp và nằm thiếp đi lúc nào không hay !

Sáng hôm sau

Ngày ngày đi qua bên nhà anh !!! Nhìn mà nhìn thấy người ! Yêu người rồi mà sao không dám....

-Alo ! Sao rồi TB !?

-Có kết quả ! Con bé đó là Ngọc ! Nó là em kết nghĩa của Phong ! Nó bị làm nhục và con bé được gđ Hoàng nhận là dâu với điều kiện là Hoàng có chấp nhận đứa con của Nhật hay không vì 2 đứa yêu nhau lắm ! Nội bộ cũng hơi phức tạp ! Mọi chuyện Phong nói là thật đó ! Bà đừng hiểu lầm mà hờn trách nha ! *TB giải bày !

-Ok ! Tui hiểu rồi ! Có kết quả gì từ cô bé tội nghiệp kia thì gọi cho tui biết nha ! –Tôi cũng lo lắng cho cô bé lắm chứ ! Phụ nữ với nhau mà !

-Ok ! Xin lỗi người ta nha ! –TB nói rồi tắt máy ! Tôi cũng định là nếu là sự thật thì tối nay tôi sẽ lên kế hoạch để xin lỗi chứ ! ^^

Bạn đang đọc Cô Nhóc Lạnh Lùng của Như Quỳnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.