Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1148 chữ

Những năm gần đây, Hoàng đế trị vì khá yên ổn, bờ cõi biên cương đã rất lâu không có chiến tranh, chỉ sắp xếp vài bộ phận phân bố quanh biên giới canh gác, Hạ tướng quân cũng nhàn nhã không ít, chuyên tâm ở lại kinh thành thượng triều cùng với dạy võ cho đứa con cưng.

Năm nay đệ đệ đã sáu tuổi, mặc dù đã học võ trước đó nhưng cũng đến tuổi cần đi học.

Nam điện trong phủ là nơi dạy học cho con cháu dòng họ Hạ, thân thích gần xa đề gởi con đến phủ tướng quân học hành, vì vậy Kỷ Phong cũng tiến vào học nơi đó.

Kỷ Anh năm nay đã mười hai tuổi, mỗi ngày y thường lén đến đây nghe giảng, chỉ nhận biết một ít chữ.

Một ngày, y đang giặt đồ ở hậu viện thì đệ đệ tới tìm y, dạo gần đây đệ đệ rất hay tìm y trò chuyện, đôi khi đưa y chút đồ ăn hay một thang thuốc, làm hại y lo lắng giấu đi sợ người khác phát hiện lại chịu đòn, nhưng y lại rất vui vì được gặp đệ ấy. Lần này đệ đệ đến nói với y rằng hắn đã thỉnh phụ thân cho y làm thư đồng của hắn, cùng hắn đi học. Y nghe thấy vậy thì ngây ngốc nhìn hắn, đến khi nghe tiếng khúc khích cười của đệ đệ mới hồi phục lại. Mấy năm qua y chưa từng gặp lại phụ thân cũng chẳng được ai quan tâm như vậy, lần này nhờ đệ đệ mà y mới được đi học, làm y vui đến quên trời đất, đệ đệ rời đi khi nào cũng không biết.

Hôm sau y đã dậy thật sớm để đến Nam điện, đệ đệ đã đợi y trước phòng làm y cảm thấy càng vui vẻ. Hai người cùng đến phòng học, y ngồi cạnh đệ đệ, mọi người xung quanh đều nhìn y mà nói thầm, y cũng mặc kệ.

Vì làm thư đồng của thiếu gia nên thiếu gia đi đâu thì y theo đó, hầu hạ đệ đệ học hành luôn cả ăn uống, cũng quên luôn bản thân vốn dĩ cũng là thiếu gia. Y được chuyển đến một phòng nhỏ cạnh phòng Kỷ Phong để tiện hầu hạ hắn, phòng tuy nhỏ nhưng đã tốt hơn sài phòng trước đây rất nhiều, y cũng đã thỏa mãn.

Buổi tối vài hôm sau đó, phu nhân đến tìm y nói chuyện. Mặc dù làm thư đồng, công việc đã nhẹ nhàng hơn trước, nhưng y cũng không dám bất kính với vị mẫu thân này.

Nữ tử hôm nay mặc một thân hồng nhạt, trang sức bằng bạc tỏa ánh sáng nhè nhẹ dưới ánh nến, theo sau nàng còn có hai nha hoàn luôn kề cạnh. Y vội vã rót trà mời phu nhân uống.

" Nghe nói Phong nhi thỉnh tướng quân cho ngươi làm thư đồng?"

" Vâng thưa mẫu thân!"

" Hai người tình cảm tốt từ khi nào vậy?"

Y run rẩy trong lòng, nắm chắc đêm nay sẽ lại chịu đòn mà trả lời:

" Mẫu thân, con không dám đến gần đệ đệ, chỉ là con thấy đệ ấy rất đáng yêu nên chỉ lén nhìn, còn việc vì sao đệ ấy muốn con làm thư đồng thì con không biết ạ!"

Y trả lời một cách trôi trảy, không dám nói đến việc đệ đệ thường đến gặp y, cùng nhau trò chuyện.

"Hừ, ngươi còn dám lén nhìn, ta đã cảnh cáo ngươi rồi mà!" Nàng giận dữ đập mạnh tay xuống bàn, liếc nhìn y rồi tiếp lời:

" Đừng để ta biết ngươi có ý đồ gì, nếu không..."

" Con..con không có ý gì khác thưa mẫu thân" dù sao...dù sao đệ ấy cũng là đệ đệ con nên...nên con nghĩ nhìn đệ ấy một chút.

Mấy câu sau y chỉ dám nói thầm trong lòng, khẽ nhìn nữ tử kia mà lòng lo lắng, không biết đệ đệ có bị trách phạt không, nhưng nghĩ lại nàng ta thương đệ đệ như vậy chắc không nỡ phạt, y cũng yên tâm hơn chút.

"Nhớ lấy thân phận của ngươi, cũng đừng mong tướng quân sẽ nhìn nhận ngươi, làm tốt phận sự của mình đi!"

Nói xong nàng ta lạnh lùng đứng lên, nhìn qua y rồi lại nói:

" Tối nay phạt ngươi không được ăn cơm, ra hậu viện giặt đồ xong mới được ngủ! Hừ"

Sau đó quay bước ra khỏi phòng. Y nhìn sắc trời đang ngày càng đen trước mắt, cũng vội vã đi lĩnh phạt không dám nhiều lời, lần này không phạt roi có lẽ nàng ta đã nhẹ tay, y nên thấy may mắn.

Bao năm qua, trong lòng Hạ phu nhân luôn lo sợ Hạ tướng quân sẽ để mắt đến đứa con này, dù sao thì y cũng là con của người tướng quân yêu, cho nên nàng ta sợ rằng một khi y được xem trọng, thương yêu thì địa vị nàng ta sẽ lung lạc. Vì vậy, mấy năm qua cứ có cơ hội thì nàng ta sẽ phạt y, bắt y ở nơi mà tướng quân không thể nhìn đến, còn thường xuyên thổi gió bên tai làm cho tướng quân thêm chán ghét đứa con vô dụng này. Vậy mà hôm nay con nàng lại xin cho y được làm thư đồng của nó, cho y cơ hội đi học, cơ hội gặp tướng quân, nàng lo sợ cho nên mới phạt y để yên lòng.

~

Cả đêm giặt đồ đến gần sáng mới xong, cộng thêm không ăn tối làm cho y cảm thấy mỏi mệt, không dậy nổi, chỉ là sáng nay phải đến Nam điện với đệ đệ, y không muốn nghỉ học, nên đành gượng dậy rửa mặt.

Kỷ Phong nhìn y bước ra khỏi phòng mà sắc mặt thực kém, tối qua hắn đi dạo chợ đêm về hơi trễ qua tìm y ăn khuya mà không thấy y. Hắn vội bước tới hỏi thăm, y chỉ nói không sao, không cần lo lắng. Hắn là người không hay suy nghĩ nên cũng không hỏi nhiều liền bỏ qua.

Hai người cùng nhau đến phòng ăn ăn sáng rồi vội vã đi học. Kỷ Phong thì không quan tâm lắm có học hay không vì vốn dĩ hắn cũng đâu phải tiểu hài tử cần đi học, chỉ là hắn thấy y thích học nên mới đi, y là thư đồng của hắn, hắn đi đâu thì y phải đi đó, cũng vì y nên hắn mới miễn cưỡng đến Nam điện nghe phu tử nhàm chán giảng bài, vậy mà y lại nghe rất say mê.

Bạn đang đọc Cố Nhân sáng tác bởi ĐọaThiênSứ

Truyện Cố Nhân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐọaThiênSứ
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.