Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Tổ Đội Yếu Nhất Thành Lập (1)

Tiểu thuyết gốc · 901 chữ

Chương 9: Tổ Đội YếuYếNhấtThành Lập

-"haizzx.... ông trời a.... cho ta một tiên nữ rồi, giờ cho thêm một tiên nữ nữa thì sao chứ? Xem như không cho tiên nữ thì cho một tiểu loli cũng được a" Nói xong Trương Kỳ nhìn xuống nhìn nam nhân mới ngất ngay dưới đất, Nam nhân này là Thanh Nhật, "hummh, đẹp trai như vậy xem như giả gái cũng không tệ, phi phi, ta là thẳng nam, ta là thẳng nam" Trương Kỳ nghĩ, sau đó hắn lại liên tục phun nước bọt dưới đất, người ngoài mà nhìn vào thì chắc chắn nghĩ hắn là một tên điên a.

Trương Kỳ kéo hắn vào hang động, vì sao phải kéo á? Vì hắn cổng lên không nổi đi.

Trương Kỳ dùng năng lực của mình tạo ra một bộ sơ cứu băng bó cho Thanh nhật,do không học y học nên Thanh nhật bây giờ nếu so sánh với xác ướp cũng không khác là bao, băng bó xong hắn ra ngoài tìm thức ăn, tìm được một số quả 'có vẻ là ăn được' quanh nơi đó đem về hang động, hắn ăn một chút sau đó ngủ thiếp đi.

Mặt trăng qua đi, mặt trời lại đến, một chút ánh sáng len lỏi qua khe đá tia đến khuôn mặt của Thanh Nhật và Tần Linh khiến hai người thức giấc

-"Ánh Nguyệt, nàng đi bao lâu nay a, ta nhớ nàng, Ánh Nguyệt a" Thanh nhật vươn tay định sờ vào đôi má nhỏ của Tần Linh thì.

"Bốp" âm thanh vang vọng cả hang động trên má của hắn còn in dấu tay, chỉ là bị quấn như xác ướp nên không thể nhìn thấy.

-"Ánh Nguyệt ông ngươi, cả nhà ngươi điều là Ánh nguyệt, Kiếm của bà đâu, bà muốn đâm chết người này" Tần Linh khuôn mặt giận dữ gầm với Thanh Nhật nói, trong lúc đó thiết kiếm cứ lượn lờ trong thần thức của Tân Linh 'chủ nhân a, ngươi bị thương, ta cũng bị, ngược đãi trẻ nhỏ kiếm, và cưỡng ép sức lao động trẻ nhỏ kiếm tội nặng a' Thiết Kiếm do trong thần thức của Tần Linh nên có thể dùng ý niệm ngao du với nàng, 'trẻ nhỏ kiếm, ngươi giờ trên trăm vạn tuổi trâu già kiếm đi, phi phi' Tần Linh vọi đáp.

-"các người a.... có thể để người khác ngủ một chút không?, ta thật sự mệt a" Trương Kỳ xen vào câu truyện của hai người

-"ngủ em gái ngươi!!" Thanh nhật và Tần Linh nói, sau đó hai người liếc nhìn nhau, chỉ thiếu một chút nữa là lao vào đánh nhau.

-"Thôi a, hai người các người dừng lại" Trương Kỳ vọi vàng lao vào cang ngăn hai người lại.

Sau một hồi, Thanh Nhật bị đánh đến rách đi cả áo,những thứ dùng để băng bó hắn giờ đã bị chóc ra hết nhưng vết thương trên người hắn lại lành đi rồi nên không có gì nghiêm trọng, chỉ là linh lực không có hồi phục đi, Tân Linh coi như là nhẹ nhất đi, tóc tai bù xù còn lại không có gì bất thường hết, Còn phần thảm nhất là Trương Kỳ, hắn bị nâu một bên con mắt, khóe miệng còn chảy ra máu. 'Rõ ràng là cang ngăn người ta, sao ta lại là thảm nhất?' Trương Kỳ thở dài trong lòng suy nghĩ. Nếu người ở thế giới của Thanh Nhật và Tần Linh thấy việc này chắc chắn sẽ há hốc mồm mắt to tròn nói "cái đi...... thế giới mạnh nhất cường giả? Đánh nhau cùng trẻ lên ba có gì khác nhau không a?".

-"ta Tần Linh (Thanh nhật) xin lỗi ngươi...." Tần Linh và Thanh nhật đồng thanh nói sau đó hai người lại liếc nhau, khóe mắt bắn ra tia lửa điện, nếu không có Trương Kỳ ở đây chắc chắn sẽ là round 2 bắt đầu.

-"là ngươi cứu bọn ta?, tại sao?" Thanh Nhật nhìn thẳng Trương Kỳ rồi nói

-"ừm là ta, thấy người chết không cứu? Ngươi còn là người sao?" Trương Kỳ đáp

-"Tiểu Bối, đại đạo vốn vô tình, cảm xúc chỉ khiến ngươi chết nhanh hơn thôi" Tần Linh Lườm Trương Kỳ rồi nói

-"ây dô.... các ngươi còn dám nói câu đó khi vừa mới đấm nhau xong à" Trương Kỳ lại đáp Tần Linh

-"Do hắn (nàng)" hai người đồng thanh đáp, cả hai vén tay áo lên định tiếp tục lao vào người kia mà đánh nhau một chập nữa cho đã tay a

-"thôi a!!!! Các lão đại...ta cứu các người cũng đã cứu rồi a... có làm gì cũng không thay đổi được quá khứ đi" Trương Kỳ lại tiếp tục cang ngăn hai người họ, xong rồi hắn lại tiếp tục nói

-"đại đạo vốn vô tình, đúng... nhưng khi các người vô tình, thì khác gì các người thành khôi lỗi cho đại đạo?, Ta biết các vị là tu tiên giả, ta vốn là người thường, nhưng thật sự không biết tại sao hắn lại dịch chuyển ta đến đây đi" Trương Kỳ thở dài đáp, nhưng Tần Linh và Thanh nhật chỉ nghe vế đầu, không nghe đến vế sau.

Đại đạo vốn vô tình, thì khác gì khôi lỗi?

Bạn đang đọc Cổ Ngữ sáng tác bởi Congakg012
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Congakg012
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.