Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiết Nha vs Thiên Sách (2)

Tiểu thuyết gốc · 996 chữ

Chương 13 : Thiết Nha vs Thiên Sách (2)

-"Ngươi chưa chết?" Thiết Nha bất ngờ nói ra, người đứng trước mặt hắn thật sự chưa chết?, những người từng sống qua được đòn vừa nãy của hắn đếm trên đầu ngón tay cũng không tới năm người đi.

-"Chết con mẹ ngươi, Huyết Long Đao, hiện" Nói xong Thiên Sách đưa năm ngón tay ra, bỗng nhiên từ hư không có những dòng chất lỏng màu đỏ xuất hiện, dòng chất lỏng đó cuộng tròn rồi biến thành cây đao, to tổ bố nhìn thật sự không hợp với dáng người thư sinh của hắn.

Những vết thương trên người hắn dần dần hồi phục mà mắt thường có thể trong thấy, nhìn hắn lúc này ngoại trừ quần áo rách rưới ra thì không có vẻ gì là vừa mới trải qua một trận chiến cả.

-"Hồi phục? Phiền phức thật, ta phải giết ngươi bao nhiêu lần đây?" nói xong Thiết Nha hắn bắt đầu chỉ ngón tay về phía Thiên Sách nhưng quả cầu lửa chưa kịp bay đến thì đã bị bao bộc bởi một mảng máu.

-"ngươi mạnh đấy nhưng ta mạnh hơn ngươi rồi " Nói xong Thiên Sách dùng hết tóc độ di chuyển lại Thiết Nha, đao vung lên, một vệt dài máu từ đao bay ra, vệt máu nhìn rất bình thường nhưng lại mang một khí thế cắt xuyên tất cả, nhưng Thiết Nha hắn liền nhanh hơn xuất hiện trước mặt Thiên Sách, hắn cầm cây gậy đen nhánh trong tay đánh vào đầu Thiên Sách, quả cầu lửa tuy bị bao bọc bằng máu vẫn bay theo hắn cùng đập về phía Thiên Sách.

-"Phản Đòn Toàn Phần" lúc này Thiên Sách la lớn lên, đòn đánh của Thiết Nha không chạm được tới hắn, ngược lại Thiết Nha còn bị dính một lực tương tự vào mặt mà bay ra xa dính vào ngọn núi gần đó, lực đàn hồi khiến ngọn núi vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ

-"đáng tiếc a, có vẻ như Mặt Trời của ngươi đã bị máu của ta chiếm lấy rồi" Thiên Sách cười cười nhìn Thiết Nha khổ sở quần áo rách rưới nói ra

-"Mặt Trời của ta bị ngươi chiếm?, ngươi còn câu truyện nào buồn cười hơn không?" Thiên Nha dần đứng dậy, cây gậy trên người hắn dần biến thành một cây thương màu đen nhánh dài 1m5, mắt hắn từ màu nâu xậm dần hóa thành màu đỏ máu, trên người hắn xuất hiện một cái áo giáp màu đỏ phủ kín toàn thân, chỉ chừa lại phần đầu nhỏ của hắn nhô lên trong rất đáng yêu hoàn toàn không hợp với sát khí hắn đang tỏa ra tí nào cả, nhìn Thiết Nha lúc này rất giống một sáng thế thần sắp ra tay hủy diệt mọi thứ mình tạo nên.

-"Hắc Sắc Bản, Thức tỉnh Diệt Thiên Thương. Bản mệnh chiến giáp, Thủ Thiên Giáp kích hoạt" Nói xong tay của Thiết Nha tay siết chặt cây thương đen nhánh hắn lườm Thiên Sách một cái sát khí trở nên dần mạnh mẽ hơn, đến mức thiên không cũng bị run rẩy trước sát khí của hắn, mật đất dần dần rung chuyển.

Bị Thiết Nha lườm trong đầu Thiên Sách hắn bây giờ chỉ có một từ chết, hắn vừa quay đầu định chạy trốn thì lòng ngực của hắn đã bị khoét một lỗ to, ngay lập tức lòng ngực hắn nổi lên một làn khối sau đó lòng ngực bị khoét của hắn hồi phục ngay lập tức.

-"Sát Thần Hộ Thể" Thấy không chạy được hắn liền liều mạng, vừa thốt lên, từ sau lưng của hắn xương trắng dần cấp lên thành một cái cánh, không long vũ, không hiệu ứng chỉ có xương trắng chỉ là ở những khúc xương ấy có khắc những hoa văn, huyết đao của hắn biến mất nhập vào hoa văn màu vàng khiến chúng đang tỏa sáng lên, hoa văn lan dần từ cánh cho đến hết cơ thể hắn chỉ chừa lại phần đầu, nhìn hắn lúc này rất giống viễn cổ thần ma giáng thế để hủy diệt chúng sinh.

Chỉ là vừa biến hình xong, người hắn lại lần nữa có hàng ngàn lỗ thủng, Yết hầu, Tim, Gan.... Thiên Sách hắn bây giờ mọi chỗ đều bị chọc thủng nhưng ngay lập tức hắn hồi phục, hắn dùng hết toàn lực đánh về phía trước mặt, Thiết Nha không né thay vào đó là người Thiên Sách lại có thêm nghìn lỗ thủng, ngươi đánh ta? Ta liền đánh lại ngươi vậy rất công bằng đi, cả hai cứ liên tức ăn miếng trả miếng như vậy Thiên Sách liên tục hồi phục, hắn liên tục đấm vào người Thiết Nha nhưng mà không đủ sức để chọc thủng áo giáp của Thiết Nha, cả hai đứng ơ thế bất bại, được một hồi lâu, Thiên Sách bị đánh văng ra xa, hắn không còn hồi phục được nữa người hắn bây giờ chi chít những lỗ nhỏ, máu rỉ ra liên tục.

-"Thiên Sách đúng chứ? Ngươi thua rồi" người Thiết Nha không bị tổn hại tí gì, hắn định lại kết liễu Thiên Sách đang bất tỉnh dưới đất thì, giáp trên người của hắn biến mất, hắn ngã gục xuống cạnh Thiên Sách, dù không bị thương nhưng mà số linh lực mà Thủ Thiên Giáp với Diệt Thiên Thương ngốn tất cả linh lực của hắn khiến hắn lâm vào cảnh 'cạn kiệt linh lực' khiến hắn ngất đi.

Không xa có một người tay cầm hai con cá đi ngang qua, nhìn hai người đang không động đậy dưới đất

-"đu....m.... Vài hôm trước mới hai người, giờ lại gặp thêm hai người? " hắn bất ngờ thốt lên, tên của người này là Trương Kỳ.

Bạn đang đọc Cổ Ngữ sáng tác bởi Congakg012

Truyện Cổ Ngữ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Congakg012
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.