Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Phiên bản Dịch · 608 chữ

Cô và anh đi xem phim, lâu lắm rồi hai đứa không xem, tình cờ cô mua được vé xem phim với tựa đề “Hãy yêu vợ tôi đi”. Nhân vật trong phim giống cô và anh bây giờ, họ đã từng yêu nhau, tình yêu không phải lúc nào cũng đẹp như người ta nghĩ, sau một thời gian dài sống chung, cuộc sống của họ ngày càng ngột ngạt và nhàm chán, không còn cảm giác yêu thương như ngày nào, người chồng muốn ly dị, nhưng anh muốn cô vợ là người phải chủ động trước. Anh đã thuê anh chàng hàng xóm- kẻ sát gái chuyện nghiệp để quyến rũ vợ anh. Nhưng rồi, như người ta thường nói, khi thực sự mất đi thứ gì thì người ta mới biết trân trọng nó. Bộ phim khá giống với những gì mà anh và cô đang trải qua. Cô lặng lẽ lau những giọt nước mắt đang rơi, tránh không cho anh nhận ra rằng cô đang khóc. Cô khóc không biết vì nội dung bộ phim hay khóc vì chỉ một ít thời gian nữa thôi cô phải trả anh lại, và ngày mai thôi anh đã không còn là người yêu cô nữa. Kết thúc bộ phim, sau 3 tháng xa nhau và có người thứ 3 xen vào người chồng và người vợ vẫn trở về bên nhau. Anh thoáng hy vọng và bất chợt nghĩ ra một điều: “Liệu cô và anh có được như thế?”. Còn cô, cô kết nhất một câu trong bộ phim ấy “Sau dư chấn của cuộc động đất, người ta sẽ xây dựng lại một cách kiên cố và chắc chắn hơn”. Cô tin rằng nếu vượt qua được giai đoạn này, tình yêu của cô và anh sẽ bền chặt hơn. Cô mong được xây lại bức tường tình yêu ấy!

Dù có kìm nén bao nhiêu, dù có giả tạo bao nhiêu, nước mắt cô vẫn rơi ột kết thúc. Cô muốn lần cuối cùng anh sẽ được nhìn nụ cười của cô, nhìn thấy sự vui vẻ, thoải mái nơi cô để anh không cảm thấy khó xứ, để anh cảm thấy nhẹ lòng. Nhưng cuối cùng cô vẫn khóc, làm sao cô có thể không khóc khi chỉ sáng nay thôi cô vẫn nằm trong vòng tay của anh, trưa nay thôi cô vẫn được anh chăm chút khi ăn… Nhưng ngày mai, tất cả đã không còn nữa và có thể mãi mãi không còn nữa. Cô không được yêu anh, không được ôm, được hôn, được vùi vào ngực, được nhận sự quan tâm, chăm sóc từ anh nữa. Anh cũng khóc. Không hiểu anh khóc vì cảm thấy có lỗi với cô, cảm thấy thương cô hay vì trong trái tim anh cô vẫn còn hiện hữu trong ấy? Cô không hiểu cái nức nở khóc của anh là gì, không còn yêu sao anh lại khóc như thế? Nhưng cô sẽ không nói gì, cô hứa sẽ tôn trọng quyết định của anh.

Chia tay anh rồi, như cách mà cô vẫn nghĩ không yêu nhau thì thành người xa lạ, cô sẽ trả hết tất cả những gì anh mua cho cô. Nhưng cuối cùng cô không thể làm được điều đó, cô sẽ xem anh như một người bạn- một người bạn đặc biệt. Cô vẫn muốn hai người gặp gỡ, uống cà phê như những người bạn, dù biết rất khó với cô, nhưng thà như thế, thà được gặp nhau để quên nhau còn hơn là dồn nén bản thân mình quá.

Bạn đang đọc Có Một Cuộc Chia Tay Như Thế của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.