Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14

Phiên bản Dịch · 1752 chữ

Nhím lại vội vàng đến công ty…công việc quá bận rộn…sản phẩm cũ vẫn nhận được một lượng lớn đơn đặt hàng…..Lại có công ty đá quý của Ý muốn hợp tác….phải làm ra một bộ sưu tập mới….Về đến nhà, ăn qua loa rồi lại lên làm việc tới đêm…..Cuối cùng bộ sản phẩm “nước mắt tình yêu” cũng được hoàn thành…….Gồm các sản phẩm với chủ đề khác nhau, tái hiện tất cả các cung bậc của tình yêu:hạnh phúc, hờn ghen, đau khổ…chia tay, đoàn tụ……Không phải khi đau khổ người ta mới khóc…..vì dù là tận cùng của nỗi đau hay hạnh phúc đều là nước mắt…….Hợp đồng đã được kí đưa RUBI trở thành tập đoàn đá quý lớn nhất Việt Nam……Ba nó càng hài lòng về cô con gái duy nhất…..

Dạo gần đây, Ken không hay về muộn nữa…..nhiều khi còn về sớm hơn nó…Tuy không nói ra nhưng giữa hai đứa có gì đó tốt hơn trước….

_Anh Ken!Em có việc muốn nhờ anh…

_Gì vậy?

_Mai anh bận không?Đi đám cưới với em, Boo lấy chồng….

Nhưng nếu anh bận thì thôi…

_Được rồi….

Cuộc sống của nó…không như mọi người nghĩ….tất cả luôn nghĩ rằng nó là người rất hạnh phúc, có được tất cả mọi thứ..sự nghiệp, tiền bạc, tình yêu…Chỉ có người trong cuộc mới biết mọi thứ đâu phải toàn màu hồng…..

Lâu lắm rồi anh mới thấy Nhím lộng lẫy như thế…ngày trước hay tiệc tùng còn giờ thì rất ít khi….đến cơ quan thì chỉ thời trang công sở là xong…..hôm nay nó mặc chiếc váy đen…choàng chiếc áo lửng trắng…tóc dài bồng ở trên….ép thẳng lớp dưới…chẳng ai biết nó đã 25 tuổi rồi….

2 vợ chồng đến thu hút ánh mắt của rất nhiều người…một cặp vợ chồng hoàn hảo!!!!

_Chúc mừng em…..

_Cảm ơn anh…..Trông hai vợ chồng nổi bật quá khiến cô dâu chú rể nép vế rồi….

_Mày còn đùa….quà cưới nè…..hàng độc….chưa tung ra thị trường đâu..bộ sưu tập mới nhất của tao…….

_Cảm ơn mày……

_Khách sáo gì!Thế lũ kia đâu….

_Đang ở đằng kia…

_UH, tao ra gặp tụi nó chút…Đi anh!

_Anh đi nhé!

_Dạ

_Hey, lũ yêu quái!

_Con này, lấy chồng rồi mà như trẻ con ấy….

_Kệ chứ…

_Anh Ken không thay đổi được nó sao?

_Bản tính mà em…..Ken nhún vai tỏ vẻ “đương nhiên”

_Xem nào…..xinh ra, béo hơn…..anh Ken nuôi khéo ha!

Mấy đứa cười trêu nó:

_Không dám đâu….tao tự nuôi chứ bộ…..

_Mà lâu lắm rồi chẳng gặp mày….biến mất tăm…..

_Tao bận lu bù…còn không có thời gian ngủ cơ nhưng giờ cũng xong rồi….

_UH, cũng nghe nói…mày càng ngày càng giỏi đấy…

_Bạn chúng mày mà…..

Lũ chúng nó vẫn hồn nhiên như thế…dù cho thời gian có trôi đi thì đó cũng là một tình cảm rất đẹp….Nó thấy mừng cho Boo, cuối cùng nó cũng đã tìm được hạnh phúc thực sự…đám cưới sẽ là một bắt đầu…

* *

Nó đang ngồi trên giường ôm cái laptop…Ken đang ngồi xem ti vi…

Bỗng nó thấy điện thoại:

_Chào em..nhận ra anh không?

_Mike?

_Uh

_Anh mới về nước ak?

_Uh, anh mới về…..

Nó đi ra ngoài nghe máy…Ken thấy khó chịu….mike là ai????

* *

_Con chào ba mẹ!

_Uh, con xuống sớm thế..không ngủ thêm chút nữa….

_Ba mẹ cứ chiều con quá…

_Con ăn đi….

_Vâng, con mời ba mẹ…

Nhưng không hiểu sao nó nhìn thấy đĩa salat thì thấy nôn nao khó chịu…chỉ thấy buồn nôn….Nó chạy vội vào nhà vệ sinh….nôn thốc nôn tháo…..Đi ra ngoài mặt nó xanh lét:

_Con xin lỗi…

_Sao thế?

_Tự dưng con thấy khó chịu quá….

_Con đi khám đi…

_Vâng……

Buổi chiều nó hẹn gặp Mike….Mike là người Sài Gòn cùng học với nó bên Mỹ…..Suốt thời gian bên đó 2 người rất thân thiết….điều khó xử là nó biết Mike yêu nó…….

Nó và Mike đi ăn, vô tình Ken đã nhìn thấy….vì đang bận tiếp khách nên anh đành đi qua…..

Mấy hôm sau, Ken lại gặp hai người ngồi trong nhà hàng Pháp…..Anh vội đi vào…..Nhìn thấy Nhím cười tươi với tên đó trong lòng anh như có lửa…đã lâu lắm rồi….không thấy cô ấy cười như thế….Tên kia rõ ràng có ý với vợ anh, nhìn ánh mắt hắn anh biết….Rồi thấy hắn nắm tay Nhím, Nhím vội rút tay lại nhưng chịu không được anh lao ra cho hắn một cú đấm…chưa định thần được chuyện gì xảy ra….

_Anh là ai mà dám đánh tôi?

_Tôi là chồng cô ấy được không?

Rồi anh vội kéo Nhím ra

_Anh làm cái gì thế?

_Tôi hỏi cô mới đúng chứ?Cô làm gì mà ngồi tình cảm với một thằng đàn ông khác thế?

_Anh nói thế là sao?Chúng tôi chỉ là bạn thôi mà…..

_Bạn?Bạn bè mà thế ak?

_Anh tin hay không thì tùy…

_Cô giữ cho tôi chút thể diện đi….dù tôi biết cô chẳng yêu thương gì tôi nhưng cô hãy chịu đựng thêm 2 tháng nữa….

_Anh nói gì thế?Tôi chưa làm gì có lỗi với anh cả…..

_Cô

_Tất cả là anh không tin tôi….Tôi đã làm gì để lòng tin với tôi anh cũng không còn?…..Lúc trước dù có bất cứ chuyện gì Ken cũng bảo vệ Nhím …..Nhưng giờ đây chỉ lòng tin cũng không còn nữa??

Nói rồi nó quay đi, nước mắt cứ thế rơi ra…..Trời mưa, mặc kệ, nó cứ đi bộ dọc con phố dài, cứ đi như thế đến khi mệt lử….nó chỉ thấy mọi thứ tối sầm…..tất cả như tan biến….

Nhà Ken:

Reng..reng….

_Alo…

_Xin hỏi đây có phải là nhà cô Quỳnh không ạ?

_Vâng…..

_Cô Quỳnh bị xỉu ở đường…đang trong bệnh viện

_Gì ak?Vâng tôi hiểu rồi….

Chị giúp việc chạy vội vào phòng bà chủ….Hôm nay chỉ có bà ở nhà….

_Thưa bà, mợ có chuyện rồi ạ!

_Sao?

_Bệnh viện gọi về báo, đang ở Sanhpon ạ!

_Cô gọi người chuẩn bị xe, gọi ngay cho cậu chủ….

_Vâng ạ!

Sanhpon…..

Bà Lan đến viện thì thấy con dâu đang phải truyền nước…..cô vẫn chưa tỉnh…..

_Xin lỗi con dâu tôi thế nào ạ?

_Bà là mẹ cô Quỳnh?

_Vâng

_Cô ấy bị suy nhược, lại ngấm mưa …may mà cái thai không sao!

_Gì ạ?Con dâu tôi có thai?

_Vâng, 2 tháng rồi…gia đình không biết ạ?

Tin bác sĩ đưa ra quá bất ngờ…bà Lan chờ đợi đứa cháu rất lâu nhưng sợ con suy nghĩ nên không dám nhắc….Giờ bà quá vui mừng…

_Gia đình nên chăm sóc cô ấy cẩn thận….tôi thấy tâm lý cô ấy không ổn định…

_Vâng, tôi cảm ơn bác sĩ…..

Bà vội vào trong phòng….Nó từ từ mở mắt….

_Mẹ….

_Con sao rồi…sao lại đi mưa thế?

Nó khóc..

_Có chuyện gì thế?

_Anh Ken hiểu lầm con…anh ấy nghĩ con ngoại tình…..

_Sao lại thế?

_Con gặp lại người bạn bên Mỹ, anh ấy không nói không rằng xông vào đánh người ta….rồi nói con…..

_Cái thằng…..

_Mẹ ơi, con không biết làm sao nữa…anh ấy…..

_Thôi con đừng khóc nữa…..cẩn thận ảnh hưởng tới em bé!

_Em bé!Sao mẹ biết?

_Con có thai rồi sao không nói cho mẹ?

_Con không biết phải làm sao nữa…con không muốn đứa bé sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc!

_Con nói gì lạ thế…..

_Giá như đứa bé không có mặt trên cuộc đời này…..

_Mẹ cấm con nói thế…đó là niềm hy vọng của gia đình ta….con phải sinh nó ra….con không được nghĩ linh tinh nữa….

_Mẹ, con xin mẹ một chuyện….

_Chuyện gì con?

_Mẹ đừng cho anh Ken biết…..con không muốn anh ấy vì đứa bé mà cư xử với con khác đi….

_Con đừng nghĩ thế…..

_Con xin mẹ đấy..

Nó lại khóc…chẳng hiểu sao nó lại thấy tủi thân quá….Ngày trước nó đã nghĩ, nếu nó và Ken có một em bé, có lẽ nó sẽ không mong gì hơn nữa…nó và Ken sẽ hạnh phúc….nhưng giờ thì…

_Uh…mẹ hứa….

Để nó ngủ bà đi ra cửa gọi cho con trai:

_Con đang ở đâu?Sao không gọi được cho con

_Con đang đi công việc nên tắt máy

_con vào ngay bệnh viện

_Có chuyện gì hả mẹ?

_Vợ con đang trong viện vào ngay đi…..

Nói xong bà Lan vội gấp máy….không để Ken kịp hỏi thêm gì nữa…

Sao lại thế?Vừa lúc nãy còn bình thường mà…tại anh ak?Anh xin lỗi…em không thể có chuyện gì được……anh vội lấy xe tới bệnh viện….Đến nơi đã bị mẹ mắng!

_Con làm chồng kiểu gì thế?Vợ như thế này còn công với việc…

_Lúc trước cô ấy vẫn bình thường mà lại còn đi chơi với người khác được nữa

_Con còn nói kiểu ấy hả?Vào mà xem nó đi…Làm việc kiệt sức, lại vì con mà dầm mưa cả buổi…..

_Con bắt cô ấy dầm mưa đâu?

_Con…..may mà đứa bé không sao nếu không mẹ sẽ không tha cho con đâu….

_Đứa bé?ý mẹ là…

_Nó có thai rồi….

_Thật hả mẹ?

_Tội nghiệp nó…nó không muốn cho con biết đâu…nhìn nó khóc mà mẹ đau như cắt…sao con phải làm khổ nó thế?Nếu nó không yêu con sao nó phải sống thế này?…..

Nói rồi bà đi ra để lại Ken ở đó…vội đi vào thì Nhím đã ngủ rồi….Ken thấy hàng nước mắt vẫn còn đọng trên má nó….Cầm tay nó:

_Anh xin lỗi, tất cả là do anh…anh không nên làm khổ em thế….anh là một thằng tồi mà…em cứ đánh cứ mắng anh đi….

Nó mơ hồ nghe thấy tiếng Ken rồi tỉnh dậy.Một chút vui mừng nhưng nó vội ngăn lại cái cảm xúc ấy:

_Anh đến đây làm gì…một người như tôi đâu xứng…

_Anh xin lỗi…..

_Anh đi đi, mặc kệ tôi…tôi có ra sao cũng không liên quan đến anh nữa…

_Em bình tĩnh đi….cẩn thận ảnh hưởng đến con…

_Con?

_Em không phải giấu anh…

_Anh chỉ lo cho đứa bé thôi đúng không?Không cần đâu..tôi tự lo được….

_Anh biết anh sai rồi anh không nên hành xử như thế……cũng chỉ tại anh ghen…..

_Anh ra ngoài đi….tôi mệt rồi….

Nó quay người lại…nó biết Ken còn yêu nó nhưng nó không chấp nhận được anh nghi ngờ nó….mẹ xin lỗi, con yêu, mẹ không thể tha thứ cho ba con được…..

Bạn đang đọc Có Lẽ..là Định Mệnh... của Dreamy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.