Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 880 chữ

“Phong ơi Phong” Nghe tiếng kêu Phong quay lại xem ai thì thấy Nhật đang chạy đến.

“làm gì chạy ghê thế? Bộ có ai bắt cậu hả?” Phong trêu.

“Không. Chẳng qua là đi từ xa thấy cậu nên chạy đến thôi”.

“chứ không phải nhớ thương mình quá nên chạy nhanh đến để ngắm nhan sắc của mình à”. nói xong phong nhếch môi lên cười đểu. Nhật thấy Phong muốn giỡn thì hùa theo:

“ừm chắc là vậy. Phong của Nhật đẹp trai quá mà sao Nhật không nhớ được!!!”. Phong nghe mà mặt hất lên trời trông thấy rất ư là đáng ghét. Biết đã lừa được Phong Nhật tiếp tục:

“Cậu biết không những lúc nhớ cậu mình luôn chạy qua nhà hàng xóm để gặp kasin”.

“Qua đó để làm gì?? Mà kasin là ai??” Phong tò mò hỏi, giọng điệu có chút hưng phấn vì nghĩ mình quá đẹp trai nên mới khiến nhật phải nhớ đến như vậy.

“Kasin là con cún con mới sinh được 5 tháng của nhà họ”. Nói xong Nhật liền phá ra cười nghiêng ngả vì đã cho Phong một vố thật đau. Về phía Phong thì mặt từ từ tối sầm, người toả ra hàn khí khiến Nhật lạnh cả sống lưng. Đang cười hả hê thì phải ngưng lại vì đầu Phong có hiện tượng bốc khói, biết núi lửa sắp phun trào Nhật liền xách dép chạy vào lớp để bảo toàn tính mạng của mình,bỏ mặc Phong đứng yên vì vẫn còn sock và giận.1s..2s..3s..sau khi Nhật đã chạy an toàn và yên vị chỗ ngổi trên lớp của mình thì…

-”LÂM VŨ NHẬT…MÌNH SẼ GIẾT CẬU…” một tiếng hét với sức công phá rất lớn,kinh thiên động địa, long trời lỡ đất.hứa hẹn sẽ có nhiều người phải đi gặp bác sĩ tai mũi họng sau khi nghe tiếng hét rất ư là “nhỏ” đó của phong


“a..a.. đau mình. Phong thả mình ra, đau a.a.ui.” tiếng than của Vũ Nhật vang lên vì bị Phong nắm tai lôi đi

Chuyện là vầy… sau khi phong nhà ta hét hăm doạ chàng Nhật xong thì bắt gặp ánh mắt của mọi người nhìn mình như thằng điên mới trốn viện. Lúc đó cậu mới sực tỉnhrằng mình còn đang ờ ngoài đường. “Thảm! Thảm rồi! Hoàng Vũ Phong ta một thời oanh oanh liệt liệt mà giờ đây phải chịu cảnh dở khóc dở cười này. Ông trời ơi mau cho con cái hố để con nhảy xuống đi!!! Vũ Nhật, tất cả là do cậu mà ra, nhất định mình sẽ cho cậu một trận nên thân”. Nghĩ là làm, Phong liền chạy vào trường tiến thẳng đến lớp 12a1. Đập vào mắt cậu là cái mặt đang cười đến ngây ngốc ở bàn cuối kia khiến cậu chỉ muốn bay vào đập cho tên đó một trận tai chỗ. “Nhịn! Phải nhịn!!!” Tự nhắc mình xong, Phong đi nhanh đến bàn cuối lôi cái tên đang ngơ ngơ như bò đeo nơ kia ra khỏi lớp dưới sự ngơ ngác của các bạn có mặt trong lớp. Quay về hiện tại…Phong bỏ tai Nhật ra sau khi nó đã đỏ lên trông đến tội nghiệp.

“Giỏi lắm Lâm Vũ Nhật. Vì cậu mà mình đã biến thành một tên không bình thường trong mắt mọi người . Giờ cậu tính sao đây hả??!!!”. Nghe Phong nói mà Nhật chỉ muốn cười to lên, nhưng nhìn sắc mặt Phong Nhật biết cậu đang rất giận. Giờ mà cười thì cái chết đến với cậu sẽ rất mau nên đành giở cái giọng ngọt như mía lùi năn nỉ Phong:

“Phong ơi Phong à !!!” Hai tay bóp vai Phong nói tiếp. “Mình chỉ muốn đùa chút thôi mà đâu ngờ lại khiến cậu bị như vậy. Mà cũng do cậu đùa trước nên mình mới hùa theo thôi mà…”

Phong nghe đến đó liền cáu lên, lia ánh mắt nhìn nhật hết sức “dịu dàng” gằn từng chữ:

“ý..cậu..là..sao..hả?” nuốt nước miếng ực ực Nhật đáp.

“hêhê ý mình là…lỗi là do mình không phải do cậu. Cậu tha lỗi ình nhaaa….” thấy Phong vẫn còn giận Nhật nói tiếp ” Tha ình đi mà…cậu muốn gì mình cũng chịu hết “. Nghe đến đây hai mắt của Nhật liền sáng lên

“thật chứ???”

“thật”

“không hối hận???”

“không hối hận”

“vậy thì cậu phải thực hiện ình 2 điều:

thứ nhất:cho phép mình giúp đỡ cậu những lúc cậu gặp khó khăn, không được từ chối”

“cái này…mình…”

“cậu hứa rồi”.

Nghe Phong nói vậy Nhật đành miễn cưỡng gật đầu. Thấy Nhật gật đầu Phong mừng ra mặt, liền nói tiếp điều kiện thứ hai.

“điều kiện thứ hai: cậu…” chưa nói hết câu Phong đã bất ngờ bay vào đánh Nhật túi bụi cho cái tội dám gạt cậu, hại cậu mất mặt với mọi người…

reng..reng…reng

Tiếng chuông báo hiệu vào học vang lên cũng là lúc phong tha cho nhật. Kéo nhật đang còn nằm thở phì phò dưới đất sau trận đánh của mình đứng lên, khoác vai lôi về lớp học lòng đầy sảng khoái!!!

Đọc tiếp Chuyện tình hai chàng trai – Chương 2

Bạn đang đọc Chuyện Tình Hai Chàng Trai của Sun chan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.