Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại Khắc Lâm. (P1)

Phiên bản Dịch · 1475 chữ

Phó thác Yến nhi cho hắn, thực cũng đã yên tâm.

Huynh trưởng như cha, tại Bạch Đế đại lục, huynh trưởng nhiều khi đều đóng vai phụ thân, đương nhiên là không tính những huynh đệ tranh quyền đoạt lợi trong những đại gia tộc, ít nhất là trong gia đình bình thường, tình huống chình là như thế này, Lâm Cường không có ở đây, Lâm Dịch phải có trách nhiệm bảo vệ tốt Lâm Yến.

Lâm Yến đã có một người để phó thác, chuyện Lâm Dịch quan tâm trong nội tâm cũng ít đi một ít, lập tức trong lòng hắn, lại có chút không thể chờ đợi được, lập tức muốn trở lại Trấn Hi Mạn.

Đến tột cùng, chuyện Lâm Cường nói cho hắn là như thế nào?

Lâm Dịch rất chờ mong.

- Chuẩn bị xong chưa?

Tại Ám các trong văn phòng của Lạp Cổ Kỳ, quang mang màu bạc và màu vàng hòa lẫn, chiếu rọi những vật nhỏ đáng nhìn trong gian phòng này, mà Lâm Dịch tức thì đang đứng bên người Lạp Cổ Kỳ, đối diện cửa ra vào không gian truyền tống.

Kỳ thật hôm nay Lâm Dịch đã là cường giả Thánh Giai, dùng thực lực hôm nay của hắn, mặc dù là bay tới hành tỉnh Khắc Lâm, cũng chỉ cần một hai tháng mà thôi, bất quá, đã có cửa không gian truyền tống, tự nhiên cũng không cần phải phi hành rồi.

Nghe được câu hỏi Lạp Cổ Kỳ, Lâm Dịch nhẹ gật đầu, thần sắc Lạp Cổ Kỳ lập tức nghiêm chỉnh, hoàng sắc quang mang trên người bỗng nhiên đại thịnh, mà cùng lúc đó, tại vị trí trung tâm cửa không gian truyền tống, lập tức xuất hiện một mặt gương nhỏ sáng bóng như bạc trắng.

- Hiệu trưởng, đệ tử đi nha.

Lâm Dịch nói với Lạp Cổ Kỳ một tiếng, sau đó bước xa một bước, liền chui vào, ngân sắc quang mang lập tức đại thịnh, một lát sau dần dần bình tĩnh lại, mà Lạp Cổ Kỳ cũng chầm chậm thu quang mang màu vàng trên người, ám các khôi phục lại bộ dáng vốn có.

Lạp Cổ Kỳ đứng tại cửa ra vào không gian truyền tống thật lâu, sau đó mới nhẹ nhàng hít một tiếng, lúc đó mới quay người đi, rời khỏi ám các.

Một lát sau, Lâm Dịch mở mắt, lọt vào tầm mắt hắn chính là khuôn mặt quen thuộc đang tươi cười của Trát Ma Nhĩ.

Lâm Dịch không khỏi bật cười:

- Trát Ma Nhĩ môn chủ, lại quấy rầy ngài.

Trên mặt Trát Ma Nhĩ lại lộ ra dáng tươi cười, nói:

- Lâm Dịch đại nhân quá lời rồi, chúc mình đại nhân đạt thành tích tốt tại Vô Song Hội.

- Đại nhân?

Sau khi nghe Trát Ma Nhĩ xưng hô, Lâm Dịch không khỏi ngẩn người.

- Làm sao ngài biết?

Trát Ma Nhĩ cười nói:

- Vô Song Hội là trâận đấu mang tính chất toàn bộ đại lục, tuy rằng Trát Ma Nhĩ vì tục sự quấn thân, không cách nào đến Vô Song Đảo để thưởng thức tư thế oai hùng của đại nhân, nhưng sau khi Vô Song Hội kết thúc, tất cả thành thị đều nhận được thông báo từ hoàng thành đế quốc, có thể nói, hiện giờ đại nhân ngài đã danh chấn toàn bộ đại lục.

Trước kia đã từng nói qua, Bạch đế đại lục hoàn toàn dùng thực lực để nói đẳng cấp thân phận, đạt tới hạ Tinh Vị, vô luận tuổi lớn nhỏ như thế nào, đều phải xưng hô là đại nhân, cho nên hôm nay Trát Ma Nhĩ mới xưng hô Lâm Dịch đại nhân khi tôn xưng.

Nhưng mà lúc đối mặt với người xa lạ, dù đối phương đã hơn ba trăm tuổi, xưng hô Lâm Dịch là đại nhân, Lâm Dịch cũng không cảm giác được có cái gì không đúng, nhưng Trát Ma Nhĩ dù gì thì cũng là người tương đối quen thuộc với hắn, hơn nữa lúc trước hắn nhận thức Trát Ma Nhĩ thì chỉ là một gã thất cấp chiến sĩ, lúc này nghe đối phương xưng hô mình là đại nhân, hiển nhiên khiến Lâm Dịch cảm giác có chút không tự nhiên, lập tức nói:

- Trát Ma Nhĩ có chút quá lời rồi, cứ gọi ta là Lâm Dịch, xưng hô đại nhân thế này, thật sự xấu hổ không dám nhận.

Trát Ma Nhĩ bật cười hào sảng, ánh mắt lộ ra một vòng tán thưởng, hắn cũng là người sảng khoái, Lâm Dịch đã nói như vậy, hắn liền lập tức nói:

- Đã như vậy, Trát Ma Nhĩ cũng không khách sao, Lâm Dịch, ta lập tức an bài yến hội, coi như là chúc mừng chậm a, ha ha.

Bởi vì Lâm Dịch sau khi đến chỗ Lạp Cổ Kỳ, lập tức tới cho hắn, cho nên khi Trát Ma Nhĩ nhận được thông tri của Lạp Cổ Kỳ, căn bản không có thời gian chuẩn bị cái gì.

Nhưng Lâm Dịch lại cười cự tuyệt nói:

- Yến hội coi như thôi đi, ta thật sự còn có việc trên người, sau này trở lại, lại quấy rầy Trát Ma Nhĩ môn chủ a.

Trát Ma Nhĩ nghe vậy nhíu mày nói:

- Yến hội cũng chỉ dừng lại một chút mà thôi, không được trì hoãn lâu, Lâm Dịch ngươi cũng đừng có khách sáo a?

Lâm Dịch vẫn cười, nhã nhặn từ chối.

Trát Ma Nhĩ ngược lại cũng là một người thức thời, thấy Lâm Dịch tựa hồ như cũng không phải là đang nói lời khách sao, lập tức cũng hiểu ra đối phương thật sự có chuyện.

Thế nhưng hôm nay Lâm Dịch đã là cường giả Thánh Giai, mặc dù là Trát Ma Nhĩ đứng bên cạnh hắn, cũng không tự chủ cảm giác được một cỗ uy áp nhàn nhạt, thấy đối phương thật sự có chuyện, cũng không dám nói thêm cái gì, lập tức liền cười nói:

- Đã vậy, Trát Ma Nhĩ cũng không tiện cưỡng cầu, ta lập tức lệnh cho Ba Nhĩ cưỡi Hắc Vân Điểu đưa ngươi đi.

Lâm Dịch lắc đầu cười nói:

- Đa tạ Trát Ma Nhĩ môn chủ, bất quá không cần.

Trát Ma Nhĩ ngẩn người, chợt nhớ tới cường giả Thánh Giai có thể phi hành, hơn nữa tốc độ lại cực nhanh, Hắc Vân Điểu như thế nào có thể nhanh bằng, thấy đối phương liền yến hội cũng không chịu ăn, hiển nhiên là có việc gấp, lập tức bật cười lắc đầu, lại cũng không truy vấn gì.

Hai người, liền lập tức ra ám các, sau khi đến lầu năm, Lâm Dịch liền nói với Trát Ma Nhĩ:

- Trát Ma Nhĩ môn chủ, Lâm Dịch cáo từ.

Trát Ma Nhĩ gật đầu cười nói:

- Vậy thì chờ sau khi Lâm Dịch trở về, mới có thể hảo hảo uống vài chén rồi.

Lâm Dịch gật đầu cười, chợt thân hình tung lên, trực tiếp hóa thành một đạo bạch mang, từ bên cạnh hành lang vọt thẳng lên trời.

Trát Ma Nhĩ cảm khái nhìn thân ảnh Lâm Dịch biến mất trong khoảng khắc, không khỏi cảm thán nói:

- Quả nhiên đã đạt đến hạ Tinh Vị rồi, thật khiến người kinh ngạc a.

Hắn còn có thể nhớ rõ hai năm trước, lúc gặp Lâm Dịch lần đầu tiên, đối phương bất quá chỉ là một gã thất cấp chiến sĩ mà thôi, mà hôm nay đối phương đã trở thành Thánh Giai rồi.

Lắc đầu cảm khái một hồi, mới xoay người, lại phát hiện, trong thang lầu có vài tên đệ tử Vũ Môn đang sững sờ nhìn ngơ ngác lên bầu trời, rất hiển nhiên, bọn họ đã nhìn thấy một màn phi hành của Lâm Dịch lúc rời đi.

Cường giả Thánh Giai, lúc bình thường cũng không phải nhìn thấy dễ dàng như vậy.

Lâm Dịch cực tốc phi hành trên không trung, trong lúc tiến lên, một cỗ lồng khí hiện ra trước mặt hắn, vừa cực tốc di động, khí lưu trên không trung lập tức bị kích phát ra bạch sắc quang mang, như một cái đuôi thật dài kéo phía sau hắn.

Không thể không nói, cực tốc phi hành trong không trung, thật sự là một loại cảm giác khiến người vui vẻ lạ thường.

Tốc độ Thánh Giai cực nhanh, so với Hắc Vân Điểu còn nhanh hơn rất nhiều, loại kích thích do cực tốc mang lại này, đủ thể người cảm thụ lần đầu sôi trào nhiệt huyết.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.