Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp mặt.

Phiên bản Dịch · 1506 chữ

Trương Tạp không khỏi hồi tưởng lại thời điểm năm đó hai người vẫn còn ở Hi Mạn trấn, nhớ rõ lần thứ nhất mình tham gia Vũ Môn khảo hạch, Lâm Dịch vẫn do mình dẫn dắt mới có thể miễn cưỡng vượt qua khảo hạch chạy năm km, không nghĩ tới, qua mười năm, đối phương đã trở thành cường giả Thánh Giai, trong lúc nhất thời có chút cảm khái.

Lâm Dịch nghe Trương Tạp tán thưởng, cười hắc hắc, nhưng không có lên tiếng, sau khi hai người hàn huyên một hồi, liền cùng đi đến khu người xem.

Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, trận đấu ngày đầu tiến tấn 8 cường, ánh nắng chiều bắt đầu chiếu đầy trời, bởi vì trận đấu Thanh y mau lẹ quá mức, cho nên hôm nay có bốn tràng thi đấu hoàn thành, phải biết rằng, một ngày bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có thể hoàn thành ba tràng đấu mà thôi, trận đấu của Lâm Dịch tiến hành vào ngày mai hoặc là ngày mốt.

Đương nhiên, đối với trận đấu tấn cấp bát cường, Lâm Dịch tuyệt không lo lắng, tin tức Lâm Dịch trở thành Thánh Giai đã không còn là bí mật, trên thực tế, vào lúc Lâm Dịch tiến hành trận đấu 68 cường tấn 34 cường, đã đánh bại tên bát cấp đỉnh phong chiến sĩ một cách nhẹ nhàng, tất cả người xem cũng đã nhìn ra, chênh lệch hiện giờ, cũng chỉ là do Lâm Dịch tự mình thừa nhận, hoặc là đế quốc hoàng tộc công bố mà thôi.

Bên trong ánh nắng chiều đầy trời, một Hắc Vân Điểu trực tiếp tiến vào Vô Song đảo.

Tại khu người xem, trên một mái nhà, lúc này có hơn mười người đang đứng ngẩng đầu nhìn trên không trung, tựa hồ đang đợi cái gì, mà hai người Bố Lan Đặc và An Cách Tư đều ở trong đó.

Khóe miệng An Cách Tư vẫn mang theo dáng vẻ tươi cười, mà trên mặt Bố Lan Đặc thì lại có chút xuất thần nhìn không trung, trên mặt có một phần chờ mong nhẹ nhàng, hai người đứng trên một mái nhà hẻo lánh, cùng chờ đợi.

An Cách Tư liếc nhìn Bố Lan Đặc, cười cười, đối phương thấy thế liền phục hồi tinh thần lại, lúc ấy mới bật cười:

- Bố Lan Đặc, không biết ngươi có phát hiện không, mỗi lần nhìn thấy Thư Mộng, chính là lúc ngươi đáng yêu nhất.

Bố Lan Đặc có chút sửng sốt, sau đó biểu lộ lập tức trầm xuống, khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng, đang muốn nói chuyện, đột nhiên cảm thấy cái gì, ngẩng đầu liếc nhìn, trong hai mắt hẹp dài của hắn lập tức lộ vẻ vui mừng.

An Cách Tư cũng ngẩng đầu nhìn lại, nụ cười trên mặt lại càng sâu.

- Là Tam trưởng lão và tiểu thư đến!

Mặt khác, trong những người đang đợi, có người lập tức hô lên, ánh mắt mọi người đều nhìn lại không trung, chỉ thấy trên mặt biển, có một đầu Hắc Vân Điểu đang phóng tới.

Tốc độ Hắc Vân Điểu kia cực nhanh, một lát sau đã tới trên nóc nhà, bắt đầu xoay quanh, ngay sau đó, hai đạo thân ảnh xuất hiện trên lưng Hắc Vân Điểu, vững vàng hạ xuống trên mái nhà.

- Tam trưởng lão, tiểu thư.

Mọi người cung kính hô với hai người từ bên trên hạ xuống.

Từ không trung hạ xuống đất, đúng là Thư Mộng và vị trung niên kia, trên mặt trung niên mang vẻ cười nhạt, khẽ gật đầu một cái, mà Thư Mộng xinh đẹp tắc thì đang ở sau lưng hắn.

- Thất trưởng lão đâu?

Trung niên nhân kia nhìn chung quanh một vòng, thấy được Bố Lan Đặc và An Cách Tư, nhưng ánh mắt chỉ hơi dừng lại một chút, sau đó liền dời đi, nhìn những đệ tử Thư gia trước mặt hắn.

Nghe được câu hỏi của trung niên nhân kia, một tên đệ tử Thư gia cung kính trả lời:

- Thất trưởng lão đang an bài tửu yến cho những khách mời từ phương xa đến, lệnh cho bọn thuộc hạ ở đây tiếp đón Tam trưởng lão và tiểu thư.

Trung niên nhân nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Ân, chúng ta đi thôi.

Nói xong, lập tức đi về hướng ngôi lầu, mọi người còn lại tự nhiên đi theo phía sau hắn, mà từ đầu đến cuối, hắn tựa hồ cũng không có chú ý đến hai người An Cách Tư và Bố Lan Đặc.

Biểu lộ Bố Lan Đặc lập tức hơi đổi, bắt đầu trở nên có chút khó coi, mà An Cách Tư bên cạnh hắn vẫn bảo trì bộ dạng tươi cười, nhẹ nhàng đụng Bố Lan Đặc một cái, vẻ tươi cười trên mặt có chút hả hê, vui vẻ nói:

- Rất hiển nhiên, phỏng đoán của ngươi tựa hồ đã trở thành thực tế, xem ra, Thư gia cho rằng Lâm Dịch có giá trị hơn so với ngươi a.

Ý tứ trong giọng nói hắn hết sức rõ ràng.

Biểu lộ vốn lúng túng trên mặt Bố Lan Đặc càng âm trầm, cơ hồ nhỏ nước, chỉ thấy hắn do dự một chút, sau đó trong đôi mắt hẹp dài hắn hiện lên một vòng hàn quang, thân hình có chút nhoáng một cái, biến mất ngay tại chỗ, mà An Cách Tư thì lại lộ ra dáng tươi cười, có vài thầm thâm ý, đứng ngay tại chỗ.

- Bố Lan Đặc bái kiến Thế gia gia.

Thanh âm Bố Lan Đặc vang lên, trung niên nhân không khỏi dừng bước, Bố Lan Đặc xuất hiện trước người hắn, dáng vẻ tựa hồ rất cung kính.

Lông mày trung niên nhân không khỏi có chút nhíu, sau đó đột nhiên cười nói:

- A, Bố Lan Đặc cũng tới a? Ha ha, không có ý tứ, vừa rồi ta không chú ý.

Bố Lan Đặc tự nhiên minh bạch trung niên nhân kia chỉ nói từ chối vậy thôi, bởi vì vừa rồi hắn nhìn thấy rõ ràng, lúc ánh mắt đối phương chứng kiến mình và An Cách Tư, có dừng lại một chút, nhưng hiện giờ lại nói không chứng kiến.

Nhưng Bố Lan Đặc cũng biết, mình chỉ có thể đi theo hắn mà nói, lập tức trên khuôn mặt một mực lạnh lùng lộ ra dáng vẻ tươi cười cực kỳ chân thành, nói:

- Không có gì, Thế gia gia nói quá lời rồi, Bố Lan Đặc nghe nói Thế gia gia và Mộng nhi tới, liền không mời mà đến, kính xin Thế gia gia tha thứ, Thế gia gia một đường cực nhọc, trong lúc nhất thời không phát hiện Bố Lan Đặc cũng là chuyện bình thường.

Trung niên nhân cười cười, hơi có thâm ý nói:

- Bố Lan Đặc cố tình rồi.

Bố Lan đặc cười nói:

- Thế gia gia lại nói quá lời rồi.

Trung niên nhân liền cười ha ha, liền không nói thêm gì nữa.

Nhưng Thư Mộng đứng sau lưng trung niên, lúc Bố Lan Đặc xuất hiện, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra biểu lộ không kiên nhẫn, nàng quả thật cảm thấy Bố Lan Đặc trước mặt này rất phiền phức, lập tức cũng không để ý tới hắn, trực tiếp nói với trung niên nhân.

- Thái gia gia, ta đói bụng.

Trung niên nhân nghe vậy cười cười, sau đó nói với Bố Lan Đặc, tựa hồ có chút áy náy.

- Mộng nhi một đường đến đây chưa ăn gì, nếu Bố Lan Đặc không có chuyện gì khác, chúng ta đi trước.

Đôi mắt của Bố Lan Đặc đã có chút si mê nhìn về phía Thư Mộng đình đình ngọc lập, Thư Mộng có chút nhìu mày, tuy rằng thấy Bố Lan Đặc này phiền phức, nhưng lúc này nàng vẫn không thể biểu hiện trực tiếp ra ngoài.

Nghe xong lời trung niên nhân nói, Bố Lan Đặc đột nhiên có chút cảm khái, cười nói:

- Mộng nhi trổ mã, càng ngày càng duyên dáng, có thể lấy được nữ thần như Mộng nhi thì Bố Lan Đặc thật sự hạnh phúc a.

Bố Lan Đặc vừa nói lời này ra, biểu lộ Thư Mộng lập tức trầm xuống, lạnh lùng nhìn Bố Lan Đặc, nói:

- Lời nói này của Bố Lan Đặc thế huynh, Mộng nhi có chút khó hiểu rồi, Thư Mộng đã đáp ứng lời cầu hôn của Bố Lan Đặc thế huynh sao?

Nhưng Bố Lan Đặc lại lộ vẻ không vui, nói:

- Chẳng lẽ Mộng nhi đã quên, ta và ngươi đã sớm có hôn ước sao, Thế gia gia có thể làm chứng.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.