Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hổ Khiếu!

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

Một quá trình này, cần đối với tinh thần lực tuyệt đối khống chế. Thông qua lần tu hành này, Lâm Dịch phát hiện bản thân đối với khống chế tinh thần lực kỳ thực vẫn không thể đạt được trình độ thoải mái như điều khiển cánh tay của mình. Trong quá trình thao túng tinh thần lực, vẫn có thời gian trì hoãn khi sử dụng dị năng khác có thể không có ảnh hưởng gì. Nhưng đối với việc dùng tinh thần lực khống chế cực nhanh lực lượng linh văn, lại là có thêm quan hệ càng trọng yếu. Lập tức, khi đợi Thủy Linh Lung trở lại, Lâm Dịch liền dự định tu hành một chút. Chỉ cần không dùng đến chiến văn và linh văn, tinh thần lực và thể lực của hắn vẫn là sẽ không tiêu hao.

Nhưng mà vừa rồi đem tinh thần lực điều động ra, Lâm Dịch nhất thời cảm giác được có chút không thích hợp, cổ tinh thần lực này so với trước đay cường đại hơn vài phần!

Lâm Dịch nhất thời sửng sốt, chợt nhớ tới phương pháp lại đề thăng tinh thần lực - Tiêu Hao Pháp!

Bởi vì lần này tinh thần lực và thể lực của Lâm Dịch hoàn toàn tiêu hao sạch, do đó vừa rồi, trong lúc vô tình sử dụng một lần Tiêu Hao Pháp. Dù sao, tinh thần lực là một loại lực lượng càng luyện càng tinh túy. Mỗi một lần tiêu hao, cũng chứng tỏ cường đại thêm một lần. Do đó, tuy rằng lực lượng tinh thần không có gì biến hóa, nhưng về chất đã có tăng cường nhất định.

- Đến hôm nay, ta lại càng thêm tự tin.

Khóe miệng Lâm Dịch lộ ra dáng tươi cười. Tinh thần lực tăng trưởng tuy rằng không nhiều lắm. Nhưng nếu như gia trì linh văn, hiệu quả liền rõ rệt. Dù sao, linh văn là có thể tăng phúc lực lượng lên bảy lần.

Lâm Dịch hài lòng, nhưng rất hiển nhiên hiện tại không phải một thời cơ tu hành tốt. Vạn nhất Thủy Linh Lung tiến đến, phát hiện bản thân dưới tình huống thân thể chưa hoàn toàn khôi phục, lại bắt đầu tu hành, e là lần này liền không chỉ là tức giận một chút như vậy.

Bất quá một lúc sau, Thủy Linh Lung liền bưng một khay thức ăn tiến đến. Trong khay đặt mấy món ăn tương đối nhẹ cùng với một chén cơm. Lâm Dịch bốn ngày không có ăn cơm, Thủy Linh Lung vì lo lắng hắn đến mấy vấn đề này.

Ăn xong cơm, sau đó, thân thể Lâm Dịch mới rốt cuộc có chút sức mạnh, liền xuống giường. Thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì, vốn muốn mở miệng nói, Thủy Linh Lung liền không nói gì nữa.

Ngoài cửa sổ loáng thoáng truyền đến từng đợt rèo hò của Vô Song Hội, có vẻ rất náo nhiệt. Lâm Dịch liền yêu cầu bản thân muốn ra ngoài xem thi đấu một chút. Mấy ngày này vẫn nghỉ ngơi ở nhà, hắn giải phóng tâm tình một chút, hít chút không khí mát mẻ. Thủy Linh Lung ngẫm lại, liền cũng không có ngăn cản. Dù sao hít thở không khí cũng là chuyện tốt. Lại thêm hắn vừa mới thanh tỉnh, phỏng chừng không quá có khả năng đi tu hành, lập tức cũng để hắn rời khỏi.

Lâm Dịch xuống lầu, đầu tiên là chạy đến sân thi đầu xem. Lúc này đã đấu đến tuyển thủ số 430. Tính toán thời gian đại khái còn có ba bốn ngày nữa mới đến phiên hắn.

- Thời gian không nhiều, phải nỗ lực.

Lâm Dịch âm thầm quyết định. Chợt xoay người hướng phía cạnh biển lần trước tu hành đi đến.

Cùng lần trước như nhau, trong vòng một dặm xung quanh đây vẫn không có ai. Lập tức Lâm Dịch liền trực tiếp cởi y phục, đem nó đặt ở địa phương khá xa, nhắm hai mắt lại.

Có giáo huấn lần trước, lần này Lâm Dịch cũng không dám tùy tiện, dưới tình huống không chút nắm chắc, gia trì chiến văn. Nếu như lần này lại hôn mê vài ngày, Thủy Linh Lung phỏng chừng thật muốn tức giận.

Huống hồ trận thi đấu của hắn sắp đến, hắn cũng không thể tiêu hao lực lượng của mình.

Hít sâu một chút, phun ra một ngụm trọc khí. Sau đó, Lâm Dịch mở mắt ra.

Tinh thần lực nhất thời va chạm vào va chạm vào nguồn suối lực lượng linh văn. Hồng mang đại thịnh trong khoảnh khắc, thân thể Lâm Dịch bao trùm một tầng lông hắc bạch giao nhau, phía sau mọc ra một cái đuôi hổ. Giữa trán hiện ra một chữ vương lam sắc cổ phác. Trên mặt xuất hiện sáu đạo lam sắc ấn ký đối xứng. Một đôi đồng mâu tinh lam sắc lãnh liệt, lại xuất hiện.

- Di? Tám lần?

Trên mặt Lâm Dịch hơi một tia kinh ngạc, chợt lại lộ ra dáng tươi cười. Cứ như vậy lại càng thêm nắm chắc!

Biến thân hoàn tất, dựa theo phương pháp lần trước, Lâm Dịch một mặt nhìn chằm chằm linh văn lực lượng, một mặt nhẹ nhàng đụng vào chiến văn lực lượng dưới bụng. Hôm nay dưới tinh thần lực cường đại, một ít đều nằm trong khống chế của Lâm Dịch.

Khẽ đụng vào một cái, lực lượng chiến văn tuyệt cường nhất thời dâng lên! Mà hầu như cùng lúc đó, tinh thần lực nhất thời hướng phía linh văn lực lượng đang cực nhanh biến mất, trói buộc lại.

- Thành công!

Lâm Dịch nhất thời trợn trừng mắt! Đột nhiên một tiếng Hổ Khiếu chấn động cả Vô Song Đảo, không chút dấu hiệu xuất hiện. Hầu như đồng thời, quanh thân Lâm Dịch cây cối trong phạm vi vài đặm, cũng bị một cổ lực lượng tuyệt cường vô thanh vô tức xé rách thành bột mịn! Một đầu hổ ảnh cự đại, uy vũ tới cực điểm xuất hiện phía sau hắn. Mà Lâm Dịch sửng sốt, sau đó phát sinh rít gào thống khổ.

- Rống!

Tiếng hổ khiếu chấn thiên không chút dấu hiệu vang lên, tựa như một tiếng sấm, bao trùm toàn bộ Vô Song Đảo cùng với mấy đảo nhỏ xung quanh.

Vô Song Hội hội trường!

Khi tiếng hổ khiếu chấn thiên vang lên, toàn bộ khán giả cũng không nhịn được ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn khắp nơi. Đang ở trên đài chủ trì, đám Thánh Giai Bạch Tiếu Thiên cũng là nhướng mày, ánh mắt vừa ngưng hướng phía tiếng hổ khiếu nhìn lại, đột nhiên, sắc mặt khẽ biến.

- Đây là...!

Sau khi nhìn lẫn nhau, chỉ nghe xoát xoát xoát hơn mười tiếng xé gió vang lên! Trên đài chủ trì một loạt hơn mười gã cường giả Thánh Giai, thân hình nhất thời hóa thành một tia ngân mang, bắn vào không trung!

Hầu như cùng lúc đó, trên thính phòng cũng nhất thời có mấy chục đạo bạch quang xoát xoát phóng ra, đâm vào không trung.

Biến cố đột ngột ập đến này, để toàn bộ khán giả đều ngạc nhiên sững sờ! Thậm chí ngay cả các tuyển thủ đang thi đấu đều sắc mặt khẽ biến, dừng lại.

Hai người Lạp Cổ Kỳ, Khải Ni Cổ Lạp đang ở bên trong.

Tốc độ hai người cực nhanh, vội vã bay căn bản không có dừng lại chút nào! Bất quá sau một lát đã đi qua khu vực tuyển thu nghỉ ngơi, đột nhiên, toàn bộ Thánh Giai cũng không nhịn được dừng lại, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ!

Chỉ thấy rừng cây nguyên bản xanh um tươi tốt, lúc này cư nhiên xuất hiện một khoảng trống đường kính đạt bốn năm dặm! Một trận gió biển thổi thổi qua, kích động một tầng bột mịn trên mặt đất dày đặc.

- Đây là có chuyện gì?

Một gã cường giả Thánh Giai nhìn xuống phía dưới, nhịn không được ngạc nhiên hỏi.

Nếu là Thánh Giai, tự nhiên không có ai là người kém. Lấy thị lực của bọn họ, tự nhiên có thể nhìn ra một tầng bột mịn dày đặc trên mặt đất kia. Đó căn bản là bột phấn của cây cối!

- Lực lượng thật cường đại!

Lạp Cổ Kỳ hoảng sợ trợn trừng mắt. Không trung còn lưu lại một tia lực lượng cường đại khiến người khác kinh hãi.

- Rốt cuộc là cái gì?

Biểu tình Khải Ni Cổ Lạp cũng là nghiêm túc thần kỳ!

Tất cả mọi người cúi đầu nhìn xuống mặt đất. Trong mắt tràn đầy kinh hãi và nghi hoặc. Đột nhiên, thanh âm một người vang lên:

- Nơi này có người!

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.