Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệnh bài tư cách

Phiên bản Dịch · 1528 chữ

Đi tới lối ra, tình cảnh lọt vào trong tầm mắt làm cho đám người Lâm Dịch có chút kinh ngạc, người hai bên đường tuy rất nhiều, nhưng người nói chuyện nhưng lại rất ít. Nhìn qua đều là một bộ dáng trầm lặng. Hoặc một thân một mình, hoặc kết bè kết đội. Nhân số tuy nhiều, nhưng hoàn cảnh lại rất yên tĩnh.

Mới vừa đi tới cửa, thì nhân viên công tác ngồi ở hai bên cửa liền đứng lên, rất khách khí nói:

- Thật xin lỗi, nơi này là khu nghỉ ngơi của tuyển thủ, những người khác không được phép đi vào. Nếu các ngài là người dự thi, xin lấy lệnh bài tư cách của các ngài ra. Nếu như các ngài là người tham quan, mời đi khu vực phía đông. Cám ơn.

Lạp Cơ Tư cười nói:

- Chúng ta là người dự thi. Đây là lệnh bài tư cách của ta.

Nói xong, từ trong lòng lấy ra lệnh bài giống với lệnh bài của Lâm Dịch đưa cho nhân viên công tác.

Tên nhân viên kia đưa hai tay tiếp lấy, nhìn thoáng qua, sau đó gật đầu nói với người bên cạnh:

- Là Ni Cổ Lạp gia tộc ở hành tỉnh Hưng Á.

Sau đó chỉ thấy người bên cạnh cầm một tập ghi chép dày cộp đứng lên:

- Cám ơn, ngài có thể tiến vào.

Tên nhân viên kia cung kính hai tay đem lệnh bài trả lại cho Lạp Cơ Tư.

- Phòng của ngài là phòng số 403 tầng thứ bảy.

- Ah, cám ơn.

Lạp Cơ Tư nhận lấy, liền đi vào bên trong, cùng đợi người phía sau.

Lâm Gia cũng lấy ra một khối lệnh bài giống như Lạp Cơ Tư, đưa cho nhân viên công tác, cũng được bọn họ phân vào cùng phòng với Lạp Cơ Tư.

- Chờ một chút..Hai chúng ta cùng phòng sao...có chút không thích hợp a?

Lạp Cơ Tư ngẩn người về sau liền lập tức mở miệng nói.

Tên nhân viên kia áy náy nhìn Lạp Cơ Tư nói:

- Thật sự xin lỗi ngài, đây là kế hoạch của phía trên giao xuống, chúng ta chẳng qua chỉ là người chấp hành mà thôi, cũng không có quyền thay đổi. Xin hãy lượng thứ.

Lạp Cơ Tư lập tức im lặng. Lâm Gia ở một bên nhưng là cười hắc hắc nói:

- Như vậy rất tốt, Lạp Cơ Tư ca ca buổi tối có thể dẫn ta ra ngoài chơi rồi.

Nghe vậy Lạp Cơ Tư chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Lệnh bài của Bố Lô và Tháp Nhĩ lại không giống với lệnh bài của đám người Lâm Dịch. Lệnh bài của đám người Lâm Dịch nhìn qua, ấn tượng đầu tiên là phong cách cổ xưa, năng lượng ẩn chứa phía trên cũng rất ôn hòa. Nhưng mà lệnh bài của Bố Lô và Tháp Nhĩ nhìn qua thì rất mới, phía trên ẩn dấu năng lượng tuy có lớn hơn một chút so với đám người Lâm Dịch, nhưng cực kỳ không ổn định. Mà hai người bọn họ, bị phân đến phòng số 605 tầng thứ 30.

Không ngoài dự kiến.. Lâm Dịch cùng Thủy Linh Lung bị phân đến cùng một phòng. Cũng may hai người sớm đã ở chung hơn một năm nay rồi, ngược lại cũng không thấy thẹn thùng gì. Bọn hắn bị phân đến tầng trệt số 3 gian phòng 607.

Lập tức bảy người liền tách ra. Lâm Dịch cùng Thủy Linh Lung, tiến vào tầng trệt số 3.

Gian phòng số 607 cũng không nhỏ, là phòng đôi trong dự liệu. Nhìn qua cũng sạch sẽ, không có một hạt bụi nào. Mà các đồ vật bằng nệm các loại...đều là đồ mới toanh.

Không có gì phải dọn dẹp, hai người Lâm Dịch chẳng qua cũng chỉ là cất hành lý, liền đi ra ngoài. Lạp Cổ Kỳ cùng Khải Ni Cổ Lạp còn tại nguyên chỗ chờ bọn họ. Lâm Dịch cùng Thủy Linh Lung là người đi ra đầu tiên, chờ một lát, bốn người Lạp Cơ Tư mới đi ra.

Hội họp một lúc, đoàn người mới đi về phía khu tham quan.

Tiến vào khu tham quan, liền cảm nhận được một bầu không khí náo nhiệt. Hai bên đường khắp nơi đều bán đồ chơi cùng các đoàn xiếc ảo thuật, rất có hương vị của ngày lễ. Mấy người tìm một gian quán rượu, liền đi vào.

Rất may, vận khí của mấy người cũng không tệ. Vừa đi vào, thì có một nhóm khách nhân đang đi ra từ một gian phòng. Nếu không, lấy sinh ý của quán rượu này, đừng nói là phòng chính, chỉ là vị trí bình thường trong đại sảnh cũng đã đầy người ngồi. Chọn chút ít hải sản ở Vô Song quần đảo, mấy người liền đi vào gian phòng.

Sương phòng này có vị trí rất tốt, một khối tinh thể trong suốt thật lớn đặt trong sương phòng, làm cho mọi người vừa ăn vừa có thể trực tiếp thưởng thức phong cảnh trên biển. Rất là mê người.

Lâm Dịch nhìn thoáng qua, liền nhận ra được, loại tinh thể này được gọi là Đan Thị Tinh, trên đại lục chỉ là một loại tinh thể giá rẻ thường thấy. Đừng nhìn từ một mặt bên này có thể xem thấy được phong cảnh bên ngoài...nhưng từ bên ngoài nhìn vào bên trong, tuyệt đối là không thấy được gì. Bởi vì mặt sau trơn nhẵn, nhưng là do các mặt kính hình thoi nhỏ bé tạo thành xem như một chỉnh thể. Ánh mặt trời chiếu tới đấy, sẽ bị những mặt kính hình thoi rất nhỏ kia phản chiếu, bắn ngược trở lại.

Có Lạp Cổ Kỳ cùng Khải Ni Cổ Lạp ở đây, đám Lâm Dịch có chút cảm giác câu nệ không thoải mái. Duy nhất có thể thoải mái, đoán chừng chỉ có nha đầu Lâm Gia đang quấn lấy Khải Ni Cổ Lạp kia. Cứ nhàm chán như vậy, Lâm Dịch trong lúc vô tình phát hiện Thủy Linh Lung có chút không đúng ... nàng đang lâm vào trong một trạng thái mê man, giống như thất thần vậy. Đoạn đường này đến đây, trên mặt Thủy Linh Lung luôn thường xuyên xuất hiện vẻ mặt này. Điều này làm cho lòng hiếu kì của Lâm Dịch bành trướng tới cực điểm. Nhưng bởi vì đám người Lạp Cơ Tư đang bên cạnh, cho nên Lâm Dịch cũng không tiện mở miệng hỏi, chỉ hiếu kì trong nội tâm.

- Linh Lung, Linh Lung...

Thanh âm Lạp Cổ Kỳ vang lên làm cho Thủy Linh Lung đang thất thần tỉnh táo trở lại.

- À? Hiệu trưởng...có chuyện gì sao?

Thủy Linh Lung trên mặt thoáng hiện lên vẻ bối rối. Lạp Cổ Kỳ chỉ cười một tiếng, sau đó nói:

- Muốn đến thì đến a.

Thủy Linh Lung lập tức ngạc nhiên...Chợt, khuôn mặt dần xuất hiện một tia ảm đạm, cúi đầu xuống, nhẹ nhàng lắc đầu.

- Lão sư, đệ tử không sao.

Ta có thể hiểu được cảm xúc của con, nhưng dù sao ngày Vô Song chính thức bắt đầu vẫn còn một thời gian nữa, con cũng nên đi nhìn một chút a..để cho Lâm Dịch đi cùng con.

Lạp Cổ Kỳ tựa hồ không nghe được lời nói của Thủy Linh Lung, lại nói tiếp. Thủy Linh Lung cúi thấp đầu xuống, khẽ cắn môi dưới, có chút quật cường lắc đầu:

- Đệ tử không nên quay trở về nơi đó!

Lạp Cổ Kỳ khẽ thở dài một tiếng, sau đó chậm rãi nói:

- Có một số việc dù sao cũng phải đối mặt, vô luận nó như thế nào, coi như là cho chính mình một cái công đạo cũng tốt. Dùng thiên tư của con, những năm gần đây, nếu như không phải là bởi vì chuyện này, thì thành tựu của ngươi xa không chỉ như vậy...Chỉ đi xem một chút thì như thế nào? Cho mình một cái công đạo.

Trong mắt Lạp Cổ Kỳ lộ ra biểu tình cổ vũ.

Thủy Linh Lung ngẩng đầu nhìn thấy sự cổ vũ trong mắt Lạp Cổ Kỳ, con ngươi xinh đẹp có chút đỏ lên, Sau đó đột nhiên giật mình hơi cúi đầu xuống. Thật lâu về sau, mới nhẹ nhẹ gật đầu.

Lạp Cổ Kỳ lập tức lộ ra dáng tươi cười.

Mà đám người Lâm Dịch đứng ở một bên tuy nghe không hiểu ra sao, ý tứ đại khái hình như là Thủy Linh Lung có quê quán người thân gì đó ở phụ cận. Bởi vì xảy ra chuyện gì đó, cho nên Thủy Linh Lung tựa hồ có chút khó khăn khi đối mặt với người thân của mình...Trong lúc Lạp Cổ Kỳ và Thủy Linh Lung nói chuyện, tất cả mọi người không khỏi yên tĩnh lắng nghe.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.