Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quần đảo Vô Song

Phiên bản Dịch · 1517 chữ

Đám người chung quanh cũng ầm ĩ vì mỹ cảnh yên tĩnh mà kinh tâm động phách lúc mặt trời mọc kia, tất cả mọi người hoặc hưởng thụ, hoặc si mê, hoặc lộ vẻ mỉm cười xa xôi nhìn vòng hỏa hồng xa xôi trên mặt biển kia.

- Thuyền đến rồi.

Không biết ai đột nhiên hô lên một tiếng, lúc này Lâm Dịch mới chú ý tới, tại đường chân trời nơi mặt biển, mấy chấm đen chậm rãi đi tới, thời gian dần qua mới có thể nhìn rõ, quả nhiên là năm chiếc thuyền cực lớn.

Nhưng chứng kiến là một chuyện, chờ đợi lại là một chuyện khác, sau khi đợi một thời gian ước chừng một giờ, năm chiếc thuyền cực lớn kia mới cập bờ.

Lâm Dịch xem xét, chỉ thấy năm chiếc thuyền lớn này đều chế tạo từ sắt thép, hiển nhiên cực kỳ rắn chắc, tầng trệt phía sau boong tàu có khoảng chừng năm sáu tầng, từng tầng từng tầng từ nhỏ đến lớn.

Sau khi thuyền cập bờ, chỉ nghe một hồi tiếng xèo xèo vang lên, thân thuyền hơi nghiêng, thiết bản lập tức hạ xuống, sau đó trực tiếp đáp xuống mặt đất, mười mấy tên thủy thủ xuất hiện ở lối vào.

- Hiện giờ mọi người bắt đầu lên thuyền, không nên gấp, xếp thành hàng ngũ, từ từ sẽ đến lượt mình.

Mọi thanh âm cự đại vang lên, lâm Dịch lập tức hiếu kỳ tìm hiểu mọi nơi, nhưng lại không tìm thấy người nói là ai, chợt, không tự chủ được hướng về phía trước, theo đám người lên thuyền.

- Mọi người nắm chặt tay nhau, không để người khác lách vào làm tản ra.

Lạp Cơ Tư lớn tiếng hô hào, trong dòng người bắt đầu khởi động này, bảy người nắm tay nhau, rốt cục đồng thời lên chiếc thuyền thứ hai bên phải.

Vừa lên thuyền, mấy người lập tức chạy tới một chỗ trống trải trên boong thuyền, lúc này mới buông lỏng tay ra, không khỏi thở ra một hơi, nhìn nhau nở nụ cười.

- Hiện giờ không phải lúc nghỉ ngơi, người lên thuyền rất nhiều, trước hết chúng ta tìm gian phòng để ở lại, nếu không một tháng sau chúng ta phải ngủ ở boong tàu ngoài trời rồi.

Lạp Cơ Tư vừa cười vừa nói, chợt mấy người hít sâu một hơi, lao vọt vào dòng người.

Theo dòng người, khó khăn lắm mới lách lên phía trước, nhân viên công tác trên thuyền hiển nhiên có chút bận không đếm xuể, bất quá bọn người Lâm Dịch vẫn đăng ký được bốn gian phòng, ngay tại lầu thứ hai, mọi người liền lập tức lên lầu, sau khi cất kỹ đồ đạc của mình mới hội họp lại cùng một chỗ, đồng dạng cùng đêm qua, Lâm Dịch vẫn ở cùng một phòng với Lạp Cơ Tư, xem ra tháng này ngụ cùng chỗ với Lạp Cơ Tư rồi.

Lúc mười giờ, thuyền mới bắt đầu khởi hành, mà bọn người Lâm Dịch cũng đi tới boong tàu, lúc này, trên boong thuyền có rất nhiều người, bảy người Lâm Dịch tựa ở boong thuyền, thuyền rẽ sóng tiến về phía trước, bọt nước màu trắng tách ra hai bên trái phải.

Lâm Dịch không khỏi nhớ tới tầng thứ ba trong Ma nguyên động quật, rõ ràng hải dương chỗ đó và hải dương trong hiện thực không giống nhau, nắng gắt trên đỉnh đầu cũng trở nên nhu hòa bởi gió biển chung quanh, trên không trung thỉnh thoảng có đàn chim xẹt qua trên đỉnh đầu, mỗi ngày đưa mắt nhìn về biển cả, lòng dạ Lâm Dịch cũng không khỏi trở nên rất là khoáng đạt.

Cuộc sống như vậy, không thể nghi ngờ gì rất là nhàn nhã đấy, giải trí trên thuyền cũng rất nhiều, thậm chí có đoàn xiếc ảo thuật biểu diễn trên thuyền, cái này quả thật khiến Lâm Gia rất hưng phấn, mỗi ngày đều quấn quít Lạp Cơ Tư, muốn Lạp Cơ Tư mang nàng đi xem biểu diễn.

Đương nhiên, trong lúc nhàn nhã này, Lâm Dịch cũng không quên chính mình còn cần tu hành, phương pháp tu hành cực hạn hiển nhiên là rất không có khả năng rồi, tuy rằng thuyền này lớn, những cũng không đủ để ứng phó với cường độ tu hành chấn động với vạn mét của Lâm Dịch, mỗi ngày ba cái một vạn, giờ lên tới hai vạn.

Bộ trang bị tu hành kia của Lâm Dịch tự nhiên là không thể thiếu đấy, bất quá hắn không có mang theo trong bao túi sách của mình, mà là nhờ Thủy Linh Lung đặt trong không gian giới chỉ của nàng, đặt trong không gian giới chỉ, như vậy sẽ không tốn công và vướng víu khi phải mang theo.

Bởi vì biết được thời gian cử hành Vô song hội thật sự có chút vội vàng, Lâm Dịch đã tiến hành tu luyện cực hạn một tháng, nhưng vẫn không đạt tới trình độ như hắn dự đoán, một ngày trước khi lên đường, Lâm Dịch từng thử gia trì qua chiến văn, nhưng hắn chỉ có thể gia trì nhiều nhất là tăng lên tám phần thực lực mà thôi, thực lực như vậy, nếu như chống lại thánh cấp mà nói, thật sự có chút nguy hiểm, cái này khiến Lâm Dịch thấy không thoải mái trong đoạn thời gian trên thuyền này, bởi vì hắn không có cách nào gia trì chiến văn để cảm thụ lực lượng của mình có tăng lên hay không, dù sao thì một mực cho tới bây giờ, sự tình hắn có được chiến văn, những người khác còn không biết rõ.

Mà thông qua lần gia trì chiến văn cuối cùng, Lâm Dịch xác định một sự kiện, chính là sau khi gia trì chiến văn, nhận thấy tư tưởng của hắn không tự chủ bị một loại cảm xúc khác tri phối, cụ thể là cái gì thì hắn không thể nói rõ ràng, hắn chỉ có thể cảm giác được sau khi gia trì chiến văn, tâm tình của hắn tựa hồ như trở nên cực kỳ phấn khích, cái này khiến hắn có chút bối rối lúc đầu, bất quá về sau thì lại hơi an tâm một chút, bởi vì hắn phát hiện cỗ cảm xúc này dù ảnh hưởng tới hắn, nhưng dù sao cũng không phải khống chế được hắn, chỉ cần hắn cẩn thận một chút, không tăng cường độ chiến văn của mình lên cực hạn, hắn vẫn có thể khống chế hữu hiệu cảm xúc này.

Mà trong một tháng này, Lâm Dịch cũng đại khái biết rõ ràng thân phận tên Khải lão sư lôi kéo Lạp Cổ Kỳ đi ngày đó rồi.

Khải, tên đầy đủ của hắn gọi là Khải - Ni Cổ Lạp, nghe nói là một trong những trưởng lão trong gia tộc Ni Cổ Lạp, mà gia tộc Ni Cổ Lạp là một trong những gia tộc cổ xưa tại đại lục, thế lực gia tộc kia, chủ yếu là bao phủ vùng phía nam Lý Á hành tỉnh liền với Hưng Á hành tỉnh, tuy rằng thực lực không phải là siêu cường, nhưng tuyệt đối không thể coi thường, mà Khải Và Lạp Cổ Kỳ cùng học tại học viện Ngũ Hành năm đó, lúc ấy Khải học hỏa hệ, mà Lạp Cổ Kỳ là thổ hệ, trong ngũ hành lúc đó, ngoài Lạp Cổ Kỳ và Khải, còn có ba người được toàn trường công nhận là tam đại thiên tài, nguyên nhân tương tích đại khái là, ba thiếu niên có thực lực tương đương nhau đến cùng một chỗ, tự nhiên dễ dàng sinh ra tình bạn cực kỳ thâm hậu.

Mà bốn người Lạp Cơ Tư, Bố Lô, Tháp Nhĩ và Lâm Gia, chính là những cá nhân xuất sắc của gia tộc Ni Cổ Lạp sau này, trong đó Lạp Cơ Tư còn là con thứ ba của tộc trưởng đương nhiệm, thiên tư cũng cực kỳ không tệ, theo như quan sát của Lâm Dịch, trong bốn người này, đoán chừng Lạp Cơ Tư có thực lực mạnh nhất.

Trong lúc Lâm Dịch không ngừng tu hành, thời gian trôi qua nhanh chóng.

Một tháng sau.

- Đã đến quần đảo Vô song, thỉnh mọi người thu thập hành lý của mình, chuẩn bị lên đất liền.

Một giọng nữ nhu hòa truyền ra từ trong trang bị khuếch đại âm thanh, một lát sau liền truyền khắp con thuyền.

Lâm Dịch đang nhắm mắt tu hành dị năng không khỏi mở mắt, chậm rãi nhìn ra hướng cửa sổ.

- Đã đến sao?

Lâm Dịch thì thầm một tiếng, chợt đứng lên, mà lúc này, cửa bị mở ra, Lạp Cơ Tư đang du ngoạn bên ngoài cũng đi vào.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.