Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phệ Sa Thú! (P1)

Phiên bản Dịch · 1297 chữ

Thủy Linh Lung khẽ nhíu mày... phiến sa mạc trước mặt căn bản không thấy đầu, vô luận nói như thế nào phạm vi đã ngoài vài cây số, điều này sao có thể ở bên trong Mạn Vân sơn mạch được chứ?

Mọi người vừa nghĩ, chợt nhớ lời Bạch Tiếu Thiên nói lúc trước... Ma Nguyên động quật là một không gian thần bí, lập tức mọi người lộ ra vẻ chấn động nhìn sa mạc trước mặt... thực sự khó tin rằng sa mạc này không ngờ ở bên trong Mạn Vân sơn mạch.

Mọi người có chút đờ ra, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

- Không cần lo tới phong cảnh, tìm cửa vào tầng hai quan trọng hơn.

Mọi người nghe vậy quay đầu lại chỉ thấy người nói là thúc thúc Trương Tạp, Trương Diệc Vũ, phía sau hắn chính là nữ tử tuyệt sắc Diệp Song mang trên mình hai khí chất đối lập vừa ngọt ngào vừa u buồn cực kỳ mâu thuẫn.

Lang Sa nhàn nhạt gật đầu:

- Đi tìm cửa nhập khẩu trước a.

Giọng nói của nàng như dung mạo vậy, lạnh lùng mà cao ngạo. Toàn bộ đội ngũ dường như cũng chỉ có nàng và Trương Diệc Vũ sau khi tỉnh lại cũng không rất giật mình với hoàn cảnh xung quanh.

Nói xong lời này, Lang Sa liền bay thẳng tới phía trước.

Mọi người lúc này mới phản ứng lại... Lang Sa trong tay cầm không gian chi toản, mọi người chỉ có thể đi theo phía sau nàng.

- Hắc, cô nàng này thực sự quá lạnh...

Khải Hi đứng bên người Lâm Dịch chợt nói, khi Khải Hi nói những lời này, Lâm Dịch cũng nghe thấy, lập tức ngẩn người, chợt lắc đầu cười khổ:

- Nàng lúc nào cũng thế, trên thực tế ta chưa từng thấy biểu tình nào khác trên khuôn mặt của nàng.

Nghe thấy Lâm Dịch nói, Khải Hi nhất thời cảm thấy hứng thú nói:

- Ngươi trước đây quen biết nàng?

Lâm Dịch thành thật gật đầu:

- Thời gian ta ở Tông Phạm, nàng học trên ta một khóa, gặp qua vài lần.

Khải Hi không khỏi tấm tắc hai tiếng nói:

- Cô nàng lạnh như vậy... không biết sau này có ai dám lấy nàng nhỉ?

Lâm Dịch nghe vậy ngạc nhiên chợt lắc đầu cười, không nhắc nữa.

Ở đây khác với sa mạc bình thường... một đường đi tới, giữa một mảnh mênh mông, tuy rằng trên đầu có mặt trời chói chang, nhưng dưới bão cát che chắn, hoàn cảnh cũng không tính là nóng bức quá.

Dẫm chân lên nền cát mềm mại mọi người bước đi cực kỳ thong thả, ước chừng hơn hai giờ, tất cả đã mồ hôi đầm đìa. không khí khô ráo cũng là một nguyên nhân, đi lại trên nền cát cũng là một nguyên nhân, phải biết rằng đi lại trên cát mềm phải cố sức hơn trên đất bằng nhiều.

- Gặp phải địa phương quỷ quái thật.

Khải Hi không khỏi mắng một tiếng, dị năng giả vốn có thân thể yếu hơn chiến sĩ rất nhiều, đi bộ trên mặt cát này, ngay cả các chiến sĩ đều có chút khổ cực càng không nói tới đám dị năng giả có thân thể yếu hơn chiến sĩ.

Ngay khi Lâm Dịch đang định cười đáp lời, chỉ nghe một tiếng phá cát vang lên!

Lâm Dịch không khỏi quay đầu, đã thấy Lang Sa từ mặt cát nhảy lên, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy liên tục vài tên chiến sĩ đều vọt lên, sau đó Lâm Dịch liền thấy mặt cát phía trước đang dùng tốc độ cực kỳ nhanh lõm xuống, đang nhằm hướng Lâm Dịch mà lan tràn.

Hơi ngây người một chút Lâm Dịch nhất thời hô:

- Cẩn thận!

Thân thể hắn mạnh mẽ nhảy lên, trên không trung lam sắc lĩnh vực bao phủ toàn bộ thân thể, bay lơ lửng trên không.

Khải Hi phản ứng không chậm, nghe tiếng Lâm Dịch, lập tức thân thể chợt lóe hoàng mang, thân thể nhất thời lặn xuống dưới nền cát.

Bay lơ lửng trên không trung, Lâm Dịch không khỏi nhìn xuống mặt cát, chỉ thấy địa phương cách người hắn chừng hai trăm mét, xất hiện một khu vực cát chảy như suối, cũng không ngừng mở rộng, cũng may đoàn người đều là tinh anh, tuy rằng cả kinh nhưng tất cả đều phản ứng cực nhanh, thoát khỏi phạm vi của dòng suối.

- Đây là cái gì?

Lâm Dịch không khỏi ngạc nhiên hỏi.

- Có ma thú!

Khắc Lý Tư đáp.

Như Lâm Dịch, Khắc Lý Tư cũng đang bay trên không trung, cách Lâm Dịch chỉ mấy chục thước, hắn cau mày, mắt không chớp nhìn dòng suối phía dưới đang không ngừng khuếch đại, đám chiến sĩ cùng dị năng giả khác không có khả năng phi hành lúc này đã chạy ra phạm vi ngoài năm trăm mét, đều đứng trên cát nhìn dòng suối chảy.

- Ngươi sao lại biết?

Lâm Dịch không khỏi kỳ quái hỏi, bởi vì hắn nhìn cả nửa ngày cũng không tìm ra ma thú nào.

Khắc Lý Tư lạnh lùng nhìn hắn một cái, hiển nhiên không chút hảo cảm nào với Lâm Dịch, nhưng nghĩ lại đây giờ đang ở trong động quật, nếu như không hỗ trợ nhau phỏng chừng chết lúc nào cũng không biết... liền lạnh lùng nói:

- Ta là dị năng phong hệ, có thể nhận biết sinh mệnh trong phạm vi nhất định... trong dòng suối kia có khí tức sinh mệnh.

Lâm Dịch nhất thời nhíu mày nhìn về phía dòng suối đồng thời âm thầm làm tốt tư thế chuẩn bị công kích.

Dòng suối chảy dần dần mở rộng ra, lúc này toàn bộ dòng suối đã rộng tới ba trăm mét! Tuy rằng đình chỉ mở rộng nhưng cát ở bên trong vẫn không ngừng lún xuống... Khải Hi xuất hiên ở cồn cát bên cạnh Thủy Linh Lung, từ mắt đật chui lên, hắn nhíu mày nhìn dòng suối nói:

- Bên trong có ma thú, cẩn thận.

Đứng cạnh Thủy Linh Lung, Trương Tạp và Thư Mộng nhất thời biến sắc, Trương Tạp lớn tiếng nói:

- Có ma thú! Mọi người cẩn thận một chút!

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía trung tâm dòng suối chảy... nín thở bóp cò, à quên chờ đợi.

Ước chừng qua mười phút, dòng suối đang chảy đột ngột lún mạnh, mà lúc này phiến cát bên trong đã chìm xuống khoảng ba mươi mét, hình thành một hình dạng lõm xuống như đáy nồi.

Đột nhiên! Một đạo quang mang màu vàng từ trung tâm dòng suối bắn lên tận trời, mọi người nhất thời biến sắc, tử sắc quang mang hầu như đồng thời đại thịnh, các chiến sĩ đều đã mở kinh môn.

- Ầm!

Trong tiếng ầm ầm! Bão cát bạo khởi! chỉ thấy hai bóng đen cực lớn từ trung tâm dòng suối nhảy ra! Không ngờ nhảy lên độ cao chừng trăm mét!

Lâm Dịch bay lơ lửng trên mọi người chừng mười mét, bóng đen vọt qua Lâm Dịch, đạt tới độ cao trăm mét chợt thân hình chấn động.

Con mắt mọi người đều chăm chú nhìn bóng đen kia, khi thân thể bóng đen đạt độ cao cực điểm, thân thể chợt ngắn ngủi dừng lại một chút, lúc này đã có người nhận ra nó!

- Phệ Sa Thú!

Khắc Lý Tư kinh hãi hô lên.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.