Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo sư Thủy Linh Lung. (P2)

Phiên bản Dịch · 1319 chữ

- Ân, có chút nóng lên...

Thủy Linh Lung nhăn đầu lông mày tự nói, căn bản không ý thức được nguyên nhân mặt Lâm Dịch nóng lên là do cô.

- Vẫn nên hảo hảo nghỉ ngơi chút đi, nếu như có chuyện, bảo ta là được, ta ở bên ngoài.

Thủy Linh Lung nhu hòa nói với Lâm Dịch, mà Lâm Dịch nhẫn nhịn cả buổi rốt cục nghẹn ra hai chữ:

- Cảm, cám ơn...

Thủy Linh Lung ngẩn người, chợt cười cười nói:

- Không việc gì đâu, nghỉ ngơi tốt đi.

Lâm Dịch lại lắc đầu, sau đó hít sâu một hơi, đè xuống cảm giác là lạ trong đầu nói:

- Tỷ tỷ, là ngươi đã cứu ta phải không?

Nghe được Lâm Dịch gọi mình là tỷ tỷ, Thủy Linh Lung ngẩn người.

Kỳ thật lại nói tiếp Lâm Dịch gọi như vậy cũng đúng. Thủy Linh Lung năm trước chính là tốt nghiệp ở trường này, cuối cùng lấy cấp bậc Thủ Hộ Giả cấp bậc trở thành tồn tại mạnh nhất trong toàn bộ ngũ hành thủy hệ dị năng, sau đó được mời lưu lại nhậm chức. Mà bản thân Thủy Linh Lung lại là một nữ hài nhi xuất thân từ gia đình nghèo khổ, đã được Ngũ Hành Học Phủ trên toàn bộ đại lục cũng phi thường có danh tiếng mời, có lý do gì không đáp ứng chứ? Huống chi bản thân nàng cũng cực kỳ thích sinh hoạt ở trường học.

Lâm Dịch hôm nay đã 21 tuổi, mà Thủy Linh Lung so với Lâm Dịch thì lớn hơn chừng 7 tuổi, kêu một tiếng tỷ tỷ, cũng không sai.

Sau khi ngẩn người, Thủy Linh Lung cười cười nói:

- Không phải đâu, kỳ thật đó là hiệu trưởng thăm dò ngươi thôi.

Lâm Dịch sững sờ

- Hiệu trưởng thăm dò ta?

Trong đầu lập tức hiện lên thân ảnh lão giả gục đầu lên bàn ngủ kia:

- Chẳng lẽ chính là lão nhân kia?

Thủy Linh Lung gật đầu cười, nói:

- Bây giờ là thời gian trường học nghỉ ngơi, phải hơn một tháng nữa mới khai giản. Hiệu trưởng rất thích đợi trước, thực sự không biết vì nguyên nhân gì, ngươi vừa tới cửa, Hiệu trưởng cũng cảm giác được tinh thần lực của ngươi không kém, lập tức liền thăm dò ngươi một chút... Bất quá kết quả lại khiến Hiệu trưởng có chút khiếp sợ, ngươi lại là một gã Lĩnh Vực Dị Năng Giả!

Nói đến đây, trong mắt Thủy Linh Lung vẫn nhịn không được hiện lên một vòng sợ hãi thán phục.

Lâm Dịch lập tức hiểu rõ ra, nguyên lai là hiệu trưởng thăm dò, khó trách vào một khắc cuối cùng cỗ lực lượng kia lại đột nhiên biến mất... Bất quá nghe Thủy Linh Lung nói đến Lĩnh Vực Dị Năng Giả và vẻ sợ hãi thán phục hiện ra trong mắt nàng, nhịn không được hỏi:

- Tỷ tỷ, cái gì gọi là Lĩnh Vực Dị Năng Giả?

Thủy Linh Lung từ chỗ Hiệu trưởng biết được Lâm Dịch tuyệt đối là thái điểu của giới dị năng, nên cũng không cảm thấy bất ngờ với câu hỏi của hắn, lập tức nói cái gì gọi là Lĩnh Vực Dị Năng Giả một lần cho Lâm Dịch, cũng công bố sau này mình chính là lão sư của hắn.

Lâm Dịch nghe đến hoàn toàn ngẩn cả người, Lĩnh Vực Dị Năng Giả? Tồn tại mạnh nhất trong Dị Năng Giả?

- Trong lịch sử toàn bộ đại lục, chỉ xuất hiện qua một Lĩnh Vực Dị Năng Giả, chính là tứ hoàng tử của hoàng tộc ba vạn năm trước, Bạch Tiếu Thiên, mà ngươi, là thứ hai.

Mình.. lại là tồn tại giống với Bạch Tiếu Thiên?

Lâm Dịch rõ ràng nhớ rõ trận chiến được nhắc đến trong tàng thư ở Phong Vân Thư Các! Dùng sức một người địch bảy tên Thánh Giai! Đây là loại thực lực thế nào? Lâm Dịch hoàn toàn không cách nào tưởng tượng.

Thật lâu về sau, Lâm Dịch mới xem như hấp thu được lời nói của Thủy Linh Lung, rồi lại hơi sững sờ... Lão sư? Lập tức, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Thủy Linh Lung...

Hoàn toàn không rõ vì sao sau khi mình hôn mê khi bị người khác thăm do, liền không hiểu thấu có được một lão sư...

Chứng kiến biểu lộ của Lâm Dịch, Thủy Linh Lung tự nhiên biết rõ hắn đang suy nghĩ gì, lập tức khuôn mặt giả bộ trầm xuống, không vui nói:

- Như thế nào? Xem thường ta làm sư phụ của ngươi sao?

Lâm Dịch lập tức đỏ mặt lắc đầu, nói:

- Không đúng không đúng... Cám ơn tỷ tỷ... Ách ... Lão sư...

Nhìn thấy biểu lộ ngây ngốc của Lâm Dịch, Thủy Linh Lung nhịn không được nở nụ cười. Sau đó nói:

- Tốt rồi, tinh thần lực của ngươi tiêu hao vô cùng lớn, vẫn nên nghỉ ngơi chú đi, bữa tối ta sẽ gọi ngươi.

Trải qua chốc lát như vậy, Lâm Dịch cũng cảm giác được cảm giác suy yếu từ đại não càng ngày càng mãnh liệt, lập tức cũng chẳng quan tâm vẫn còn ở trên giường Thủy Linh Lung, gật đầu, nằm xuống.

- Cảm ơn ngươi. Lão sư.

Thủy Linh Lung cười lắc đầu, sau khi Lâm Dịch phủ màn che xuống, liền rời khỏi phòng, mà Lâm Dịch khi nằm xuống đại não cũng thả lỏng lại, chỉ chốc lát sau, đã ngu ngơ chìm vào giấc ngủ...

Thời gian trôi qua rất nhanh, mười ngày sau, tinh thần lực của Lâm Dịch đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái trước kia.

Những ngày này, Lâm Dịch đều ở cùng một chỗ với Thủy Linh Lung, đương nhiên, lúc ban đêm khi Lâm Dịch thanh tỉnh, vô luận Thủy Linh Lung nói như thế nào, Lâm Dịch đều kiên trì muốn tới phòng khách ngủ... Cũng đúng, Thủy Linh Lung bây giờ là đạo sư của hắn, loại hành vi đại nghịch bất đạo để đạo sư ngủ ở phòng khách, đệ tử ở phòng ngủ này, Lâm Dịch thật không làm được. Hơn nữa, mặc dù Thủy Linh Lung không phải đạo sư của hắn, nhưng phòng kia dù sao cũng là phòng của Thủy Linh Lung, lúc hôn mê không biết thì không tính, hiện giờ đã biết, Lâm Dịch dù thế nào cũng không chịu ngủ tiếp cả.

Thủy Linh Lung thấy Lâm Dịch kiên trì như thế, liền cũng không nói thêm gì nữa, dọn một chỗ trong phòng khách, liền làm giường cho Lâm Dịch.

Trong mấy ngày này, bởi vì tinh thần lực tiêu hao quá lớn, Lâm Dịch tuy rằng rất nóng vội muốn bắt đầu học tập dị năng, nhưng Thủy Linh Lung lại kiên trì phải chờ tới sau khi tinh thần lực của Lâm Dịch hoàn toàn khôi phục mới dạy hắn. Ở phương diện này, mặc dù Lâm Dịch kiên trì thế nào, Thủy Linh Lung cũng không nhường bước. Dù sao quá trình tu hành dị năng cũng là một quá trình tiêu hao tinh thần lực. Lấy trạng thái trước mắt của Lâm Dịch, tinh thần lực vốn tiêu hao gần hết, nếu như còn muốn hắn miễn cưỡng sử dụng tinh thần lực, chỉ sợ sẽ tạo thành tổn thương vĩnh viễn đối với tinh thần lực của hắn.

Thủy Linh Lung nhớ rất rõ tầm quan trọng của Lâm Dịch... Lĩnh Vực Dị Năng Giả, nếu như chỉ vì sốt ruột mấy ngày học dị năng mà tạo thành tổn thương vĩnh viễn với hắn... Vậy thì thật là cái được không bù cái mất.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.