Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết người mà thôi. (P2)

Phiên bản Dịch · 1296 chữ

- Oanh!

Thời điểm thân thể người nọ tiếp xúc với một chưởng của Lâm Dịch, Hi Nhĩ đã sớm nhảy lên, hắn nhảy ra phía sau đội ngũ, hơn nữa một chiêu này của Lâm Dịch là khắc địch chế thắng. Căn bản không có lưu dư lực, càng không nghĩ tới đối phương lại dùng thân thể của đồng bạn biến thành tấm chắn, cho nên một chưởng này đánh vào lồng ngực thằng quỷ không may mắn bị ném đi này.

- Phốc!

Máu tươi bay đầy trời, lực lượng một chưởng của Lâm Dịch đủ sức đánh thủng một lỗ lớn trên mặt đất cứng rắn, mà lúc nay đánh lên cơ thể con người, lập tức đánh nát toàn bộ xương cốt trên người của hắn, thân thể bay ngược trở lại, bay một khoảng cách hơn mấy chục mét, mới từ không trung rơi xuống đất, lập tức biến thành bãi thịt nát.

Một chưởng đánh xong, nhưng Lâm Dịch nhìn về vị trí vừa rồi của Hi Nhĩ, trên mặt có chút ít ngạc nhiên.

Mà những người khác cũng đã có phản ứng, đủ loại cảm xúc hiển hiện ra, tất cả mọi người đều đã Phá Môn xong, kể cả Hi Nhĩ đã trốn vào trong đám người.

- Sao ngươi có thể dùng đồng bạn của mình biến thành lá chắn thế?

Lâm Dịch hoàn toàn không hiểu nên hỏi.

Hi Nhĩ trốn trong đám người bị Lâm Dịch hỏi vấn đề này nên sắc mặt đại biến, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói ra:

- Tiểu tử, rõ ràng là ngươi đánh lén trước, xông lên, giết chết tiểu tử hèn hạ này cho ta!

Hi Nhĩ tùy tiện kéo người của mình làm lá chắn cho nên những tên cao tầng trong doanh địa trong lòng xuất hiện tâm lý cảnh giác, cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Nhưng lúc nhìn thấy sát khí và phẩn nộ bừng bừng của Hi Nhĩ, liên tưởng đến chỗ khủng bố của Hi Nhĩ, cho nên không có bất kỳ người nào nói ra, nghe thấy mệnh lệnh của Hi Nhĩ, lập tức vây Lâm Dịch lại... Mà bọn chúng nghĩ rằng, vừa rồi là Lâm Dịch đánh lén, mặc dù tốc độ có chút kinh người, nhưng lực lượng bản thân không đủ, bởi vì cao thủ chân chính coi thường loại chuyện đánh lén này.

Nhưng bọn chúng nào biết rằng, Lâm Dịch căn bản không có chính thức chiến đấu với người nào, mặc dù là chiến đấu, cũng là thi đấu lôi đài, hơn nữa cũng chỉ giao thủ mấy lần, tuyệt đại đa số chiến đấu của Lâm Dịch đều là ma thú, mà những con ma thú kia tuyệt đối không so phong phạm như cao thủ, ngươi không rình rập đánh lén nó, nó sẽ đánh lén ngươi, thời gian hai năm ở trong khu rừng cấm kị này, mỗi ngày Lâm Dịch đều phải đánh lén và phản đánh lén với đám ma thú, làm gì có ai nói với hắn cái gì mà phong phạm cao thủ hay không phong phạm cao thủ chứ?

Nghe được lời nói của Hi Nhĩ, Lâm Dịch cũng có chút không hiểu được, đánh lén? Cái gì gọi là đánh lén? Chẳng lẽ trước khi tấn công còn phải báo cho ngươi biết sao, xác định đối phương chuẩn bị cho tốt rồi mới động thủ lần nữa?

Lâm Dịch xì mũi coi thường, nếu làm như thế, chỉ sợ thời điểm yếu nhất vừa vào trong rừng rậm, chỉ sợ đã chết đói, bởi vì nghiêm khắc mà nói... Hắn có thể sống sót, dựa vào chính là đánh lén.

Nhưng lúc này cũng không phải thời gian để suy nghĩ, tuy ở chung quanh hắn đều có người vây quanh, nhưng thực lực của những người này đều không đáng nhắc tới, trong mắt hắn, những người này trong rừng rậm chẳng khác gì ma thú Nhị cấp, Tam cấp cả, nếu như nói có thể phân định chỗ khác biệt, thì đó chỉ là khác biệt về tướng mạo mà thôi.

Trong rừng rậm, trên cơ bản dù Lâm Dịch không có phóng thích sát khí, thì những loại ma thú cấp thấp này tiếp cận Lâm Dịch đều đi đường vòng, bởi vì Lâm Dịch đã có thể xem là cường giả, đương nhiên tản mát ra khí tức cường giả.

Mà Lâm Dịch trong rừng rậm dưỡng thành một thói quen chiến đấu tốt, đó chính là, nếu không ra tay thì thôi, nếu như đã ra tay, tuyệt đối là hạ tử thủ! Bởi vì ma thú cũng không có nói ân tình với ngươi, một khi động thủ, chính là cục diện không chết không thôi. Mặc dù đối tượng là một ít ma thú đẳng cấp thấp, trong cuộc sống hà khắc cũng tiến hành đánh lén... Đây cũng là nguyên nhân vì sao những tên giám sát đều chết chứ không có kẻ nào bị thương nặng.

Chỉ thấy Lâm Dịch hừ lạnh một tiếng, thân thể lập tức chớp động.

Tình huống đối với đơn đấu đúng là rất nhiều, quần đấu Lâm Dịch cũng có kinh nghiệm phong phú, bởi vì trong rừng rậm, hắn không chỉ một hai lần gặp phải công kích của ma thú quần cư.

Ma thú có tập tính quấn cư so với ma thú bình thường thì chúng ăn ý với nhau hơn, cho nên điều này khiến công kích của chúng càng thêm có uy lực, cũng linh hoạt hơn, ngay cả ma thú quần cư cũng có thể đối phó, thì những người không ăn ý này, không đủ cho Lâm Dịch nhìn.

Trước mặt công kích siêu cường của Lâm Dịch, cơ hồ mỗi lần ra tay là một tính mạng mất đi, nhưng sau khi ra tay hai ba mươi lần, chung quanh đã không có người.

Lâm Dịch không thể không dừng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về hướng Hi Nhĩ.

Những tên vây chung quanh Lâm Dịch, sắc mặt đã mất đi toàn bộ bọn chúng đều mất đi huyết sắc, ánh mắt nhìn về phía Lâm Dịch đều lộ ra sợ hãi thật sâu.

Thằng này thật sự là người sao? Cũng mạnh đến mức quá đáng sợ a!

Con mắt hẹp của Hi Nhĩ, trong mắt cũng hiện ra hoảng sợ sâu sắc. Công kích của đối phương đúng là quá lăng lệ ác liệt, tuy lực lượng của đối phương đúng là trình độ chiến sĩ Ngũ cấp, nhưng công kích của đối phương lại đơn giản và hữu hiệu a!

Lúc này Hi Nhĩ đã không còn chút tin tưởng nào khi đấu với Lâm Dịch, tuy hắn cảm giác lực lượng của mình và đối phương không chênh lệch nhiều lắm... Nhưng phương thức công kích của đối phương đúng là quá lăng lệ ác liệt... Dù vừa rồi hắn không có tham dự chiến đấu, nhưng hắn cũng có thể cảm giác được mỗi lần Lâm Dịch ra tay công kích đều ẩn chứa sát ý, mà sát khí, chính là phải giết người mới có a!

- Ngươi, rốt cuộc là người nào?

Lúc này Hi Nhĩ cũng không thể không nhìn thẳng vào vấn đề, người như vậy, tuyệt đối không phải là hạng người vô danh... Mặc dù bây giờ hắn là hạng người vô danh, đạo sư của hắn cũng không phải hạng người vô danh... Chẳng lẽ, nơi trú quân bí mật này đã bị những tổ chức khác biết rõ?

Trong mắt của Hi Nhĩ xuất hiện một tia hoảng sợ!

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.