Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết chóc! (P1)

Phiên bản Dịch · 1301 chữ

Thân thể Lâm Dịch nhẹ nhàng rơi xuống đất, cũng không thèm nhìn hai gã hộ vệ vừa bị mình giết chết, lẳng lặng lắng nghe trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn lên tường vây quang đại môn cao hơn ba mươi mét, thân thể nhảy lên, hắn đạp vài bước lên khe hỡ trên hàng rào tường vây, lập tức nhảy qua, rơi xuống cửa.

Im ắng rơi xuống đất, Lâm Dịch tiến vào đại môn.

Sau đại môn chính là một cái sân nhỏ, chỉ sợ không dưới ngàn mét, mà lúc này, nơi trú quân mới chân chính lọt vào trong tầm mắt của Lâm Dịch.

Cả nơi trú quân phân thành nhiều phòng ốc, chỉnh tề xếp thành bốn hàng bằng nhau. Tất cả đều từ gỗ tạo thành, trong đó nhiều phòng rách tung tóe, vừa nhìn là biết thời điểm kiến tạo không có dụng tâm, hơn nữa lâu năm thiếu tu sửa cho nên mới tạo thành kết quả này.

Thậm chí Lâm Dịch hoài nghi, phòng ốc như vậy có thể cho người ở hay không? Chỉ sợ nói không chừng ngày nào đó trong đêm mưa gió sập xuống, người bên trong, cũng bị chôn vùi cùng, lắc đầu, Lâm Dịch không hề nghĩ nhiều, ánh mắt tiếp tục dò xét.

Ánh mắt nhìn qua, lúc này mới phát hiện một gốc phía đông của nơi trú quân, có hơn mười đầu Ước Ba Long đang nằm ngủ say ở đó, Lâm Dịch ẩn ẩn nghe được tiếng ngáy ầm ầm lọt vào trong tai của mình.

Trong lòng Lâm Dịch lập tức vui vẻ, xem ra, rời khỏi không thành vấn đề gì.

Mặc dù nói Lâm Dịch đến nơi trú quân của nô lệ với mục đích lớn nhất là cứu những người đáng thương này ra bên ngoài. Nhưng trên thực tế, cảm giác không phải là muốn tìm Ước Ba Long mang mình ra ngoài hay sao? Ở trong rừng rậm này thời gian quá dài, mặc dù là Lâm Dịch, cũng có chút gấp không chịu nổi muốn rời đi.

Sau khi giải quyết được lo lắng lớn nhất, lúc này Lâm Dịch mới đi về phía những căn phòng kia.

Vừa đi vài bước, một mùi vị tanh tưởi xông vào lỗ mũi, làm cho Lâm Dịch nhịn không được nhíu mày lại, nhìn qua hai phía, phát hiện những cửa những căn phòng rách nát hiện ra này, mà mùi vị tanh tưởi này truyền ra từ trong những căn phòng này.

Tò mò, Lâm Dịch đi vào một gian phòng.

Cảm thấy mùi vị tanh tưởi rất nồng, Lâm Dịch có chút che mũi lại, nhíu mày nhìn lại.

Gian phòng cực kỳ âm u mà lộn xộn, giống như một cái lồng sắt cấu thành kết cấu của căn phòng, mà trong một góc hẻo lánh của căn phòng, trong một cái hố to tràn đầy chất bài tiết của nhân loại hiện ra. Trên mặt đất phủ kín màu đen của cỏ dại, vừa nhìn thấy là biết thường xuyên bị người ta đạp lên, hình dáng của nó rất dẹp.

Lâm Dịch cơ hồ lập tức đoán được căn phòng này dùng để làm cái gì, nơi đây, tuyệt đối chính là nơi ở lại của những thợ mỏ.

Đây là nơi người có thể ở lại sao? Trong lòng Lâm Dịch xuất hiện một cổ lửa giận, quay đầu đi ra ngoài, lại tiến vào một căn phòng, cũng là những lồng sắt, đồng dạng cũng có cỏ dại, đồng dạng có vũng hố bài tiết.

Cho dù làm nhân công miễn phí, cũng không cần phải ngược đãi nhân công như vậy chứ? Chỉ đứng ở bên ngoài mà nghe thấy mùi tanh tưởi này đã làm Lâm Dịch nhíu mày, chớ nói chi là đi vào trong phòng.

- Những người này đều đáng chết.

Lâm Dịch vốn vẫn còn do dự không biết nên xử trí đám giám sát trong doanh địa này như thế nào, trong lòng âm thầm làm ra quyết định.

Tiếp tục đi tới, đếm ngược dãy phòng ốc thứ hai thì thấy nó lớn hơn những dãy khác, cũng rắn chắc hơn nhiều. Lâm Dịch liếc nhìn, cửa của những gian phòng này không khóa lại, đi vào xem xét. Bài trí tuy đơn giản, nhưng so với nơi ở của nhân công thì tốt hơn rất nhiều! Rất hiển nhiên, đây là nơi cho bọn giám sát ở lại.

Từ trong phòng này đi ra, Lâm Dịch âm thầm nghe được âm thanh dày đặc đinh đinh đang đang từ xa truyền tới, Lâm Dịch tập trung tư tưởng lắng nghe, phát hiện âm thanh từ trong chỗ rất sau truyền tới, trực tiếp đi qua phía đó.

Xuyên qua hàng cuối cùng của dãy phòng ốc, đi đến chân núi năng lượng, mà trước mặt Lâm Dịch, xuất hiện cảnh đèn đuốc sáng trưng.

Đầu tiên lọt vào trong tầm mắt là một đám người, bọn chúng ăn mặc giống như đám người đứng gác cổng, chỗ đèn đuốc sáng trưng tập trung lại thành một đám, hoặc là bắt chuyện lẫn nhau, hoặc gác tay mà đứng, nhìn người ở bên trong.

Đây chính vòng vây của những kẻ giám sát, nhìn xuống phía dưới thấy được một cái sơn động lớn, cái sơn động này nằm dưới chân của núi năng lượng. Một đám người ăn mặc cực kỳ rách rưới, tay chân đều mang theo xiềng xích, thần sắc đờ đẫn đang vận chuyển từng cái giỏ lớn chất đầy hòn đá màu đen, mà những âm thanh va đập leng keng, chính là từ trong sơn động truyền ra, bởi vì quan hệ tới góc độ, Lâm Dịch cũng không thấy rõ tình hình ở bên trong.

Mà ở bên cạnh những người đang làm việc, cũng đứng một hàng hơn mười tên giám sát, mà trên tay của những tên giám sát này, đều cầm roi da thật lớn, con mắt đều mang theo vẻ trêu tức nhìn chằm chằm vào đội ngũ đang di chuyển, những thợ mỏ đang mang theo giỏ lớn chất đầy đá đen di chuyển, sau đó chất lên hơn mười cái xe đẩy nhỏ, mà những thợ mỏ đang chất lên xe dưới sự giám thị của đám giám sát, mà phương vị vận chuyể chính là ngay tầm nhìn của Lâm Dịch.

Tràng diện lộ ra tiếng trách móc và tiếng động lớn, bọn người giám sát lớn tiếng bắt chuyện với nhau, hoặc là quát tháo đám thợ mở, lại thỉnh thoảng nghe tiếng roi da quất lên da thịt của thợ mỏ kèm theo tiếng chửi mắng.

- Đáng chết, động tác nhanh lên cho lão tử!

Một gã giám sát rít lên một giọng nói bén nhọn, ánh mắt của Lâm Dịch cũng bị hắn hấp dẫn qua, chỉ thấy một trung niên thợ mỏ cực kỳ gầy yếu bởi vì mệt mỏi do gánh nặng nên đi lại khó khăn, cho nên bước chân có chút chậm lại, gã giám sát bên cạnh hắn lập tức lên tiếng kêu la.

Thợ mỏ trung niên lập tức sợ hãi, khúm núm không dám lên tiếng, sau đó cố sức ôm cái giỏ đầy đá đen kia đi lên thêm hai bước, ai biết bởi vì mặt đất nhấp nhô, thể lực đã không thể chống đỡ nổi mà mất thăng bằng, té ngã trên đất, cái giỏ lớn đầy đá đen trên tay cũng văng tá lả trên mặt đất.

Bỗng nhiên sắc mặt trung niên đại biến, trong đôi mắt trống rỗng vô thần xuất hiện áng sáng của sự tuyệt vọng.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.