Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1162-1164

Phiên bản Dịch · 4456 chữ

Trong đó linh lực lượn lờ, ngọn núi mơ hồ ẩn hiện. Trên những ngọn núi này, có những đình viện lầu các tọa lạc. Chim hót, nước chảy, cá bơi tung tăng...Không ngờ lại là một chỗ ẩn cư.

Ở trong một tòa lầu các đó có một mặt kính thật lớn, đang chăm chú theo dõi quá trình Lâm Dịch ly khai.

Quần áo trắng tinh, kiều nhan hoàn mỹ, chăm chú nhìn vào mặt kính. Mãi cho đến khi thân ảnh Lâm Dịch biến mất, vẻ lo lắng trên khuôn mặt thanh tú kia mới biến mất, người ngọc mới khẽ cắn môi, thu hồi ánh mắt, ngẩn người ra.

- Đây chính là tiểu phu quân của ngươi?

Một giọng nói thanh thúy mà dễ nghe vang lên, mang theo sự hiếu kỳ hỏi.

Giọng nói kia như đánh thức người ngọc, sắc mặt nàng đỏ lên, sẵng giọng nói:

- Cái gì mà tiểu phu quân...Câu này thực khó nghe.

- Ai nha, ai nha...Ngươi liệu có phải là Hân Dao mà ta từng nhận thức hay không? Chính là tiên tử mà sáu vạn năm trước vì sự trong sách mà chịu chết hay không?

Những lời khoa trương này vẫn là do giọng nói thanh thúy này vang lên, vẫn như cũ dường như có vẻ cực kỳ động nhân.

Sắc mặt người ngọc nóng lên, mặt kính hiện tại đã biến thành màu trắng, cũng không thèm đôi co với người kia nữa.

Trong phòng an tĩnh một hồi, sau đó giọng nói dễ nghe lại vang lên.

- Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều quá. Chúng ta làm như vậy cũng chính là việc bất đắc dĩ...Tiểu lão công của ngươi hiện tại thực lực không được tốt lắm. Cho dù có tinh huyết của Bạch Hổ đại nhân che chở, thế nhưng sau khi Huyền Đông Thiên bị mấy tên ở những địa phương khác trắng trợn tấn công, mà đứng đầu chính là Thần Cấp a. Nếu như cứ tiếp tục như vậy chính là hại hắn. Vì vậy ta mới cho ngươi tạm thời rời khỏi hắn một đoạn thời gian, chính là để cho hắn mau chóng trưởng thành. Cũng chính là khiến cho Bạch Hổ đại nhân và Hắc Long đại nhân mau chóng quy vị, đó cũng không phải là vì suy nghĩ cho tiểu phu quân của ngươi sao?

Người ngọc cắn môi dưới, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng gật đầu:

- Những điều này ta đều biết...Thế nhưng, thế nhưng trong lòng ta không nhịn được mà nhớ mong hắn...

- Ách, được rồi. Thành thật mà nói, tiểu phu quân của ngươi nếu so về tướng mạo thì mấy người Long Dương, Bạch Nham tùy tiện cũng đẹp trai hơn hắn, thậm chí ngay cả lão tình nhân Khương Như của ngươi...

- Đừng nói tới Khương Như với ta...Ta cũng hắn không có quan hệ.

Không đợi giọng nói kia tiếp tục nói, nhắc tới Khương Như, sắc mặt người ngọc tức thì căng thẳng, cắt đứt lời của nàng.

- Được rồi, thậm chí coi như không kể tới Khương Như, bọn họ mỗi một người so với hắn đều đẹp trai hơn a? Luận về thực lực...Vậy thì không cần phải nói...Vậy đến tột cùng là ngươi coi trọng hắn ở điểm nào? Thành thật mà nói, một cường giả Thần Cấp trao thân cho một Ngưng Thần Kỳ...Thực sự có chút khó hiểu.

Giọng nói dễ nghe kia dừng lại một chút sau đó mới nói ra sự nghi vấn của mình.

Sắc mặt người ngọc đỏ ửng lên, sau đó mới nhẹ nhàng lắc đầu, cúi đầu lẩm bẩm nói:

- Ta cũng không biết, đây chính là một loại cảm giác rất huyền diệu...Dường như vào lúc ta thấy hắn, liền cảm thấy sự an toàn. Tuy rằng biết rõ thực lực của hắn không bằng mình, thế nhưng cũng rất yên ổn. Mà lúc không nhìn thấy hắn, lòng ta lại không nhịn được mà nghĩ tới hắn. Cảm giác mất mát...Ta không biết nên hình dung loại cảm giác đó ra sao...

- Huyền diệu như vậy sao?

Giọng nói dễ nghe kia có chút kinh ngạc, lập tức mang theo sự hiếu kỳ hỏi:

- Đây chính là tư vị của ái tình sao?

Căn phong lại lâm vào yên tĩnh.

Lâm Dịch trở về Bách Nguyên Tông, Kỳ Dương khi thấy Lâm Dịch xuất hiện trên mặt có chút không thể tin nổi...Trước khi hắn rời khỏi đó còn nghĩ rằng Long Dương tất nhiên sẽ giết chết Lâm Dịch, không nghĩ tới bản thân mình vừa mới chân trước trở lại tông phái, còn chưa kịp thông tri cho các trưởng lão thì Lâm Dịch này chân sau đã trở về. Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, căn bản là có bộ dáng trải qua một hồi đại chiến.

Tuy rằng trong lòng mang theo nghi hoặc không giải thích được. Thế nhưng hắn vẫn phải giả bộ quan tâm tiếp đón.

- Lâm Huynh, không có việc gì chứ? Ngươi...ai. Lại dám cùng Thần Cấp cường giả so đấu, căn bản chính là tự gây khó dễ cho mình a.

Kỳ Dương quan tâm nói, mang theo một chút trách cứ...Đương nhiên, điều này cũng chỉ là làm bộ.

Trong lòng Lâm Dịch hiểu rõ, đương nhiên hiểu đây là Kỳ Dương đang giả bộ với mình. Chỉ là hắn cũng không thèm để ý tới, trên mặt nở nụ cười nói:

- Đã làm phiền Kỳ đại nhân quan tâm rồi...Kỳ thực Long Dương đại nhân cũng chỉ đùa với ta một chút mà thôi. Kỳ đại nhân không cần quan tâm.

Da mặt Kỳ Dương tức thì giật giật vài cái...Thầm nghĩ da mặt của tên này cũng quá dầy đi? Cường giả Thần Cấp lại đùa giỡn cùng hắn? Đây chính là dát vàng lên mặt a.

Nhưng hắn quả thực không tìm được lý do phản bác, dù sao lúc đó hắn cũng có mặt ở đó, hiện tại người ta ngay cả một sợi lông cũng không có mất, vẹn toàn trở lại, bản thân hắn còn có thể nói cái gì nữa?

Hắn cười khan vài tiếng, cũng không có nói thêm gì nữa.

- Long Dương đại nhân đã nói cho ta biết vị trí của mấy tên gián điệp Huyền Đông Thiên kia, ta dự định ngay bây giờ sẽ đi tới chỗ đó, diệt trừ tên này...Cho nên, bây giờ ta tới đây cáo biệt Kỳ đại nhân.

Lâm Dịch đánh tan sự xấu hổ của Kỳ Dương.

Kỳ Dương nghe vậy cũng sửng sốt, lập tức khẽ cau mày, sau khi suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:

- Vậy làm phiền Lâm huynh rồi. Ta tin rằng chỉ cần Lâm huynh xuất lực, bọn gián điệp này nhất định phải cúi đầu xưng thần.

- Ha ha, nói quá rồi, nói quá rồi...Ta đi đây.

Nói xong, Lâm Dịch cũng lười dài dòng với Kỳ Dương, trực tiếp rời khỏi.

Trở lại Thư Tâm Phong, lúc này Lang Sa đang đi đi lại lại, có vẻ vô cùng lo lắng, có lúc lại ngẩng đầu lên nhìn...Hiển nhiên là đang lo lắng cho Lâm Dịch.

Mãi cho đến khi Lâm Dịch trở lại, nàng mới nở nụ cười, Lâm Dịch có thể thấy rõ ràng nàng thở ra một hơi.

Lâm Dịch thấy vậy trong lòng cảm động...Tuy rằng bình thường Lang Sa không nói nhiều lắm, thế nhưng tình cảm đối với hắn cũng không phải là giả. Đợi sau khi mọi việc kêt thúc, hắn sẽ thực sự cấp cho nàng một danh phận. Nhất là Phỉ nhi và nàng...Tình cảm của hai người đối với hắn đều vô cùng chân thành không gì sánh được, dù sao cũng là người từ đại lục Bạch Đế tới, chuyện danh phận đối với Lâm Dịch rất nặng.

- Chúng ta đi thôi.

Lâm Dịch trực tiếp mở miệng cười nói.

- Đi đâu?

Sa sửng sốt hỏi.

- Trên đường đi ra sẽ nói rõ cho nàng.

- A.

Lang Sa lên tiếng đồng ý, hai người không thu thập thứ gì liền bay thẳng về phía Tây Bắc...

Phía Tây Bắc của Bách Nguyên Tông ba tỷ km chính là một địa phương gọi là Ngưng Thúy Hải Vực, đế quân ở đây chính là một kẻ vô cùng thần bí. Cho dù là những cường giả Hư Thần cảnh khác ở hải vực này cũng ít người nhìn thấy mặt hắn.

Tương truyền rằng tên của hắn chính là Ngưng Thúy đế quân, hắn là một người vô cùng đặc biệt, hắn từ năm vạn năm trước đã làm đế quân rồi.

Chương 1163: Ngưng Thúy Hải Vực. (2)

Trong năm vạn năm này vẫn chưa từng lộ diện một lần, bây giờ mọi người đã cho rằng hắn đã sớm ngưng tụ thần cách, trở thành một gã cường giả Thần Cấp.

Đương nhiên, những lời đồn này cũng không có ai có thể chứng thực. Chỉ là y phục của hắn không biết lấy từ nơi nào? Dù sao đó cũng là năm vạn năm a...

Mà vị đế quân trong truyền thuyết của mọi người vẫn ở lại chỗ này, mà địa phương tên là Ngưng Thúy nhai này tự nhiên cũng là vùng cấm tuyệt đối bên trong Ngưng Thúy hải vực...Tương truyền rằng, ở đó chính là một tòa linh mạch vứt đi đã lâu, tuy rằng bên trong không còn khoáng thạch, thế nhưng trăm nghìn vạn năm tích tụ linh lực không phải chuyện đùa a. Tuy rằng so với linh mạch chân chính còn kém khá xa, thế nhưng so với một số bộ phận lớn khác trên Thiên Giới, tự nhiên không chỉ hơn mấy chục lần.

Bên ngoài chim thú bay nhảy, cây cỏ tươi tối, liền biết được người bên trong biết cách hưởng thụ ra sao.

- Còn không chuẩn bị đủ sao?

Mà lúc này, một giọng nói nóng nảy vang lên, đánh vỡ cảnh tượng giống như một bức họa này. Bên trong đình viện, lúc này có hai người đang thương nghị cái gì đó.

- Tám mươi mốt khỏa linh tinh cũng không phải là một con số nhỏ. Tuy rằng ta đã phân phó xuống dưới, nhưng dù sao cũng cần một ít thời gian.

Tên còn lại bất đắc dĩ trả lời nói.

- Chết tiệt.

Tên còn lại gấp đến độ măng thêm một tiếng, cũng có có thể hung hăng nắm tay lại.

Nếu như Lâm Dịch ở đây hắn có thể nhận ra được người này...Đây chính là vị Ngưng Thần Kỳ cường giả tên gọi là Duẫn Đinh mà hắn gặp ở Bạch Đế đại lục. Lúc này khuôn mặt tuấn mỹ của hắn âm trầm, trong mắt hiện lên tơ máu, nhìn qua vô cùng bạo ngược và thiếu kiên nhẫn.

Lúc này hắn lĩnh mệnh phá hủy vị diện Gia Nhĩ Ba Tư của Đông Nam Thiên, thế nhưng nửa đường lại bị chết yểu. Vốn hắn nghĩ, chỉ là một diện vị thứ nguyên mà thôi, bằng vào cường giả Ngưng Thần Kỳ như hắn xuất thủ, đâu còn chuyện không thể nào không làm được? Không nghĩ tới nửa đường lại lăn ra một Kỳ Dương khiến cho hắn thất bại trong gang tấc. Chẳng những lãng phí tám mươi mốt khỏa linh tinh hắn tích trữ nhiều năm, ngay cả thần khí mà cũng không còn nguyên vẹn, có thể nói là bị vấp một cú vô cùng đau đớn.

Vốn tưởng rằng chuyện này chỉ cần không bị cường giả Thần Cấp biết được, hắn sẽ có cơ hội...Không nghĩ tới, khi hắn rời khỏi đây mười ngày, tại Ngưng Thúy Hải Vực này đã truyền đến tin tức Huyền Đông Thiên xâm lược Đông Nam Thiên, chính là tin tức từ Bạch Nguyên Tông. Quần hùng Ngưng Thúy Hải Vực sục sôi, luôn mồm muốn tru diệt Huyền Đông Thiên, thế mới biết chuyện này hiện tại đã lớn như thế nào rồi.

Cho đến bây giờ hắn cũng không dám trở lại Huyền Đông Thiên. Hiện tại Huyền Đông Thiên còn chưa thu được tin tức, chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ truyền lại tin tức, như vậy tất cả còn có thể cứu vãn. Thế nhưng nếu như đợi được tin tức truyền tới Huyền Đông Thiên...

Nhớ tới hình phạt tàn khốc của Thanh Long bảo, tâm tình của hắn không có cách nào bình tĩnh được.

Đối với một cường giả Ngưng Thần kỳ cái gì quan trọng nhất? Không phải là sinh mệnh, mà là tu vi!

Là một kẻ cao cao tại thượng đã có thói quen sở hữu lực lượng cường đại, nếu như một ngày nào đó tu vi bị người khác dùng phương thức tàn khốc thu lấy...Sợ rằng so với đem hắn đi giết còn thống khổ hơn.

Mà nhiệm vụ lần này chính là do cường giả Thần Cấp trực tiếp hạ lệnh chết...Phần thưởng hoàn thành đương nhiên rất lớn, thế nhưng nếu như không hoàn thành thì hậu quả cũng rất nghiêm trọng.

- Kỳ Dương...

Tiếng nghiến răng ken két từ trong miệng hắn truyền ra, hai tay nắm chặt.

Cho tới bây giờ hắn chưa có nếm thử qua tư vị căm hận một người như vậy...Không thể nghi ngờ, Kỳ Dương kia may mắn là người đầu tiên.

Mà người ở bên cạnh hắn chính là một nam tử có thân hình cường tráng. Toàn thân được bao phủ bằng trường bào màu vàng, tóc dài bay lất phất. Khuôn mặt mang theo sát khí nồng đậm, hắn cũng không có làm ra biểu tình hung ác gì, thế nhưng cỗ sát khí nàng dường như phảng phất phát ra từ bên trong xương cốt của hắn, làm cho kẻ khác không nhịn được mà run sợ.

Hắn nhìn người phía trước đang nghiến răng nghiến lợi, lông mày nhăn lại tạo thành một chữ xuyên, rồi lập tức lắc đầu nói:

- Kế tiếp ngươi định làm sao bây giờ? Tám mươi mốt khỏa tin linh, cũng không phải chỉ một thời gian ngắn có thể thu thập đủ.

Hắn nói khiến cho thân thể Duẫn Đinh run lên nhè nhẹ, không nhịn được mà hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại. Lần thứ hai mở mắt ra, sự xao động trong mắt đã biến mất, tay đang nắm chặt cũng mở ra.

- Đợi năm ngày nữa...Nếu như trong ngày này không thu thập đủ...Ta cũng chỉ có thể dẫn người trực tiếp giết tới cửa.

Mặc dù không hủy diệt được vị diện Gia Nhĩ Ba Tư kia, thế nhưng hắn cũng nhất định phải diệt trừ Kỳ Dương, bằng không thực khó tiêu mối hận trong lòng hắn. Nhắc tới hai chữ Kỳ Dương này, hắn lại nghiến răng ken két.

Phỏng chừng khi Kỳ Dương biết chuyện này sẽ vô cùng ủy khuất...Hắn rõ ràng cái gì cũng không làm, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại bị Lâm Dịch đổ một chậu phân lên người, quả thực là bất đắc dĩ.

Tên nam nhân tướng mạo cương nghị kia cũng không nhịn được mà nhíu mày, nhìn bóng lưng lão hữu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu...Lão hữu đi tới ngày hôm nay cũng là ngoài dự liệu của hắn. Hắn biết Duẫn Đinh luôn luôn trầm ổn tới cực điểm. Thế nhưng lần này gặp lại hắn, lại chỉ có thể thấy hắn hay xao động, hấp tấp và không kiên nhẫn...Có thể thấy áp lực của việc này đối với hắn là không nhỏ.

Chỉ là ngẫm lại...Mệnh lệnh của cường giả Thần Cấp, hắn cũng không có gan đi vi phạm, mà hiện tại gan lớn đi một chút, nếu như hắn trực tiếp cầm chân thần khí tới cửa, cùng người khác ôn tồn thương lượng một phen, không nên kinh động tới đệ nhất phái Huyền Đông Thiên. Cưỡng bức rồi cho lợi ích, hơn nữa tính khí phải ôn hòa thì mới khiến cho người khác tiếp thu được.

Thế nhưng hắn lại trực tiếp giết tới cửa nhà người ta. Đợi đến khi chủ nhân phát hiện ra, mới đột nhiên xuất ra thứ đó, ta đem nhà ngươi đập tới nát vụn, thì thứ này làm sao còn có thể nhận thức được nữa? Lại là bộ mặt cao cao tại thượng...Người ta cũng là cường giả Ngưng Thần Kỳ, lại chính là đại biểu đứng đầu một tông phái, ngươi chọc giận người ta như vậy, người ta có khả năng đáp ứng sao?

Nghĩ tới đây người kia lại lắc đầu.

- Chân thần khí. Ai. quả thực là dụ người. Chỉ tiếc là quá mức phỏng tay a.

- Thiết Mạc hiện tại đang nóng ruột, tin tức truyền đến Huyền Đông Thiên cũng cần một đoạn thời gian không ngắn, ta sẽ tận lực tìm kiếm giúp ngươi đủ tám mươi mốt khỏa linh tinh, khởi động "siêu thứ nguyên không gian đạo.

Nam tử kia cuối cũng chỉ có thể an ủi nói.

Duẫn Đinh hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía tên nam tử kia, nở nụ cười bất đắc dĩ:

- Hiện tại cũng chỉ có thể làm phiền ngươi.

- Tương giao năm vạn năm, cũng không tính là ít a? Đối với ta mà ngươi còn nói như vậy sao?

Tên nam tử kia cũng cười nói.

Chương 1164: Ngưng Thúy Hải Vực. (3)

- Ai...Năm vạn năm...Thực sự là khiến ta hoài niệm cảnh tượng lúc đó ta và ngươi đi du lịch Thiên Giới...

Nói tới chuyện tình tương giao năm vạn năm, trên mặt Duẫn Đinh cũng hiện lên vẻ hồi ức...Hăng hái, tuy rằng thực lực thấp, thế nhưng hai người cùng đồng hành Thiên Giới, trải qua bao nhiêu chuyện, mưa gió, hiện tại đứng trên vị trí đỉnh phong này nhớ lại, quả thực có một loại cảm giác không nói lên lời.

- Ha ha, được rồi, nghỉ ngơi một chút đi. Ta đi xem một chút.

- Được.

Lâm Dịch và Lang Sa tốn thời gian sáu ngày mới chạy tới một một phường thị Phù Phong. Thư Mộng và Thủy Linh Lung hiện tại còn đang ở bên trong Hổ Thần Cư...Lâm Phỉ trong nháy mắt đề thăng thực lực của Thư Mộng, trong nháy mắt đề cao một bước lớn đương nhiên cần phải có một thời gian phối hợp. Thư Mộng còn đang hôn mê, Thủy Linh Lung tự nhiên cũng không để một mình nàng ở bên trong.

Bên trong phường thị, xe ngựa như nên, nhìn qua có vẻ vô cùng náo nhiệt. Hai người tìm một tửu quán, dự định ăn một bữa.

- Hiện tại từ Bách Nguyên Tông kia còn động tĩnh gì không?

Vừa mới ngồi uống không được bao lâu, ở một cái bàn cách đó không xa, truyền đến tiếng nói chuyện.

- Nghe nói hiện tại đang điều tra tên tặc tử Huyền Đông Thiên kia ở nơi nào, Bách Nguyên Tông đã phái cao thủ đi trước đuổi bắt. Chỉ là tình huống cụ thể ra làm sao, ta cũng không rõ ràng cho lắm.

- Hừ, nhắc tới Huyền Đông Thiên, đám người đó lá gan cũng quá lớn đi. Chẳng lẽ không biết trên dưới Đông Nam Thiên chúng ta đối với bọn họ đều không có thiện cảm sao? Không ngờ lại còn dám quang minh chính đại xâm lược, thực sự là càn rỡ mà.

- Tuy rằng nói như vậy cũng không sai, thế nhưng...Thanh Long Bảo Huyền Đông Thiên kia chính là thiên giới đệ nhất đại phái, bọn họ xâm lược Bách Nguyên Tông, Bách Nguyên Tông thực sự có thể chiến thắng bọn họ sao?

- Ngươi ngay cả điều này còn không nhìn ra sao? Trước đó vài ngày, đệ nhất đại phái Đông Nam Thiên, tông chủ Cao Tông, Cao tôn giả đã nói, thế lực Huyền Đông Thiên xâm lược Đông Nam Thiên chính là khiêu chiến Lăng Vân Tông bọn hắn, mấy ngày trước bọn hắn đã phái sứ giả đi tới Bách Nguyên tông thương thảo công việc liên minh. Trừ lần đó ra, Đông Nam Thiên đệ nhị phái Lạc Phượng môn đồng dạng cũng đã lên tiếng và đứng cùng một trận tuyến với Bách Nguyên Tông. Hắc...Bách Nguyên Tông chỉ là một môn phái nhỏ ít người biết đến, không ngờ lại vì Thanh Long bảo xâm lược, trong vòng mấy ngày ngắn ngủi danh tiếng đã vang dội tiến tới ngang hàng với Lăng Vân Tông và Lạc Phượng Môn, lui danh muôn đời...Chuyện này đến tột cùng đối với Bách Nguyên Tông là tốt hay là xấu cũng thật khó nói.

- Thế nhưng có danh tiếng thì có lợi ích gì? Phải biết rằng, thứ mà bọn họ đối mặt chính là đệ nhất phái Huyền Đông Thiên a.

- Ta nói như vậy lẽ nào ngươi còn chưa nghe nói qua? Nói cách khác, lúc này tuy rằng trên danh nghĩa là cuộc chiến của Thanh Long Bảo và Bách Nguyên Tông! Thế nhưng lại chính là cuộc chiến của Thanh Long Bảo và toàn bộ Đông Nam Thiên. Bách Nguyên Tông sẽ không vì chuyện này mà thiệt thòi. Ngược lại bọn hắn sẽ vì chuyện này mà tạo nên danh tiếng, trở thành đại bang phái số một Đông Nam Thiên.

- Như vậy sao?

Khóe miệng Lâm Dịch hiện nên nụ cười...Không nghĩ tới trong vòng ngắn ngủi mười ngày, tin tức đã truyền tới nơi này.

Loại tình huống này tự nhiên là Lâm Dịch muốn nhìn thấy. Sự tình càng lớn, ánh mắt mọi người tại Đông Nam Thiên tập trung trên người Bách Nguyên Tông càng nhiều, hay nói cách khác, ánh mắt tập trung trên Gia Nhĩ Ba Tư diện vị càng nhiều, mà đại lục Bạch Đế như vậy lại càng an toàn.

- Không nghĩ tới đồ ăn Thiên Giới lại ngon như vậy.

Lang Sa quả thực không có để ý tới những lời nghị luận chung quanh, nàng lướt qua mọi thứ trên bàn, ánh mắt sáng lên, có chút cảm thán nói.

Lâm Dịch cũng thu hồi ánh mắt, nở nụ cười nói:

- Những đồ ăn này đều xuất thân từ bên trong động vật hoặc thực vật có linh lực cực mạnh, đương nhiên so với đại lục Bạch Đế mạnh hơn không ít.

Lang Sa cũng gật đầu cười, lại lướt qua mấy món, lúc này mới buông đũa nhìn về phía Lâm Dịch hỏi:

- Tìm được người nọ chưa?

Lâm Dịch nghe vậy nhíu mày, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Tùy rằng cách ba tỷ km đã tới rồi, thế nhưng phạm vi chung quanh đây lại lớn như vậy, muốn tìm một người dễ như vậy sao? Hơn nữa chúng ta dùng sáu ngày chạy tới đây, trong sáu ngày này, đối với một Ngưng Thần Kỳ cường giả mà nói, hắn có khả năng chạy được 3 ức km, thậm chí là bốn ức km...Tuy rằng ta cũng rất muốn diệt trừ bọn họ, thế nhưng quả thực còn chưa có tìm được.

Kỳ thực Lâm Dịch còn một câu chưa nói, dù sao hiện tại vị diệnGia Nhĩ Ba Tư đã được bảo đảm. Thế nhưng đối với những người hành động tự tung tự tác trên Bạch Đế đại lục khi trước, hắn vô cùng tức giận...Không diệt trừ được Duẫn Đinh kia, trong lòng hắn chung quy không cảm thấy được yên tĩnh.

Lâm Dịch nói khiến cho đôi mi thanh tú của Lang Sa nhíu lại, sau đó gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

- Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều quá. Tất cả giao cho ta là được.

Thấy tâm tình của Lang Sa trùng xuống, Lâm Dịch vội vã cười nói. Tuy rằng Lang Sa biết Lâm Dịch hiện tại đang an ủi mình, thế nhưng khi thấy nụ cười trên môi hắn, tâm tình của nàng cũng nhẹ đi không ít. Trong lòng than nhẹ một tiếng, sau đó nở nụ cười yếu ớt, tiếp tục vùi đầu vào thức ăn.

Nhìn qua dáng dấp xanh xao của Lang Sa, trong lòng Lâm Dịch cũng có cảm giác thương yêu. Người ngọc trước mắt, người ngọc ở bên trong Hổ Thần cư, cùng với người ngọc hiện tại đan tạm ly khai khỏi hắn...Các nàng ai mà không phải là thiên kiêu chi nữ? Không phải là diễm lệ? Hiện tại tất cả đều trở thành thê tử của mình, đây chẳng phải là ý trời sao?

Nghĩ tới đây tâm tình Lâm Dịch không khỏi sảng khoái, ngửa đầu uống cạn ly rượu, vô cùng vui sướng.

Cơm xong, hai người rời khỏi phường thị.

Trên Thiên Giới vĩnh viễn đều là ban ngày, chỉ có một số ít vị trí riêng biệt mới có thời hắc hắc bạch chuyển giao. Ra khỏi phường thị, hai người tự nhiên là lại phi hành.

Trong lúc phi hành, ánh mắt Lâm Dịch thu liễm lại, thần thức khuếch tán ra bên ngoài, tìm kiếm bất luận một tia thần thức nào mà đối phương lưu lại.

Bỗng nhiên ánh mắt Lâm Dịch mở to ra, dừng lại trên không trung.

Lang Sa lúc này vẫn còn chưa phát giác ra, sau khi bay ra vài trăm thước mới dừng lại được, nàng nghi hoặc nhìn về phía Lâm Dịch. Vừa nhìn thấy thần sắc của Lâm Dịch, hai hàng lông mi của nàng nhíu lại, suy đoán:

- Tìm được hắn rồi sao?

Chỉ thấy hồng quang trong mắt Lâm Dịch chớp động, qua một lúc lâu sau, cái miệng của hắn nở nụ cười tàn khốc.

- Hóa ra là trốn ở chỗ này.

Nói xong câu đó, hắn mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phía Lang Sa:

- Sa nhi, ta đã tìm được người nọ...Người bên cạnh hắn không ít, nàng theo ta sợ rằng có chút bất tiện. Không bằng hiện tại nàng về Hổ Thần Cư trước, hỏi thăm tình hình Mộng nhin cùng Linh Lung hộ ta được không?

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.