Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1073-1074

Phiên bản Dịch · 2976 chữ

- Thời gian ba trăm năm quả thật không ngắn chút nào...

- Không biết mọi người trong nhà hiện giờ như thế nào nữa?

Lâm Dịch cố gắng đè xuống tâm tư trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Kỳ Dương.

- Đi thôi.

Lâm Dịch quay sang phía Kỳ Dương, nhoẻn miệng cười.

Kỳ Dương gật đầu, xoay người hóa thành một đạo lưu quang bay ra ngoài.

Lâm Dịch quay đầu nhìn về phía Lâm Phỉ, nàng lúc này vẫn không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu nhìn hắn mỉm cười. Lập tức Lâm Dịch mang theo Lang Sa, cùng với Lâm Phỉ hóa thành hai đạo lưu quang đuổi theo Kỳ Dương.

Chỉ một lát sau, mấy người đã bay qua hơn phân nửa Dưỡng Tâm Các, đi tới phía trước sân của một tòa lầu các khác. Kỳ Dương ổn định thân hình rơi vào trong giữa sân.

Giữa sân này có một tòa truyền tống trận.

- Ân?

Kỳ Dương vừa mới đứng vững, quay đầu lại nhìn thì thấy Lâm Dịch và Lâm Phỉ đã đứng ở trong không trung.

Khi nhìn thấy Lâm Phỉ đứng cạnh Lâm Dịch trong không trung, Kỳ Dương nhất thời hơi kinh hãi nói:

- Ngươi là...

Lâm Phỉ thản nhiên cười cười, hơi hạ thấp người hành lễ nói:

- Ra mắt Kỳ Dương đại nhân, tiểu nữ là Lâm Phỉ...là thê tử của Lâm Dịch.

Kỳ Dương nhất thời ngạc nhiên, trừng to hai mắt ra nhìn...Người nữ tử trước mặt này, không chỉ dáng dấp có thể nói là tuyệt sắc, thực lực càng cao thâm bất khả trắc...Lấy nhãn lực của Kỳ Dương, thậm chí không thể nhìn rõ được cấp bậc của đối phương là như thế nào.

- Đây cũng là một cường giả Ngưng Thần kỳ? Chết tiệt, tên Lâm Dịch này đến tột cùng thì có thân phận như thế nào?

Kỳ Dương chấn động trong lòng, thể hiện rõ ràng ra bên ngoài.

Chỉ có điều tâm cơ của hắn cũng không cạn, nhìn thoáng qua một chút, hắn đã điều chỉnh lại tâm tình của mình, chắp tay cười nói:

- Nguyên lai là Lâm phu nhân...Lâm huynh quả nhiên là có phúc khí lớn.

Những lời này của hắn thật ra cũng có vài phần cảm khái, trong mắt không nhịn được cũng hiện lên một chút ước ao...Nhìn Lâm Phỉ xảo tiếu thản nhiên trên không trung, dáng người động nhân, lại quay sang nhìn Lang Sa đã đứng dậy từ trong lòng Lâm Dịch, trên mặt khôi phục lại thần thái thanh lãnh, đạm mạc, mỹ nhân như ngọc...Bằng vào tâm tính của Kỳ Dương mà cũng không khỏi sinh ra vài phần ghen tỵ. Tên Lâm Dịch này đến tột cùng là ai? Tìm được mỗi một lão bà cư nhiên đều là cực phẩm nữ nhân như vậy?

Lâm Dịch khẽ cười cười, lập tức nói:

- Kỳ Dương đại nhân, trước tiên chúng ta đi cửa xuất nhập sao?

Lâm Dịch cắt đứt dòng suy nghĩ của Kỳ Dương, ho khan một tiếng. Kỳ Dương lúc này mới điều chỉnh tốt tâm tình của mình, nhìn Lâm Dịch gật đầu nói:

- Cửa xuất nhập vi diện ba mươi bốn nằm tại phân đường, trước tiên chúng ta phải sử dụng truyền tống trận đi đến phân đường đã.

- Phiền phức rồi.

Lâm Dịch cười cười gật đầu. Hắn tất nhiên biết phân đường trong lời nói của đối phương chính là Thanh Nguyên Kiếm Tông năm xưa.

Kỳ Dương dẫn mấy người đi vào trong tòa truyền tống trận, một trận ngân mang lóe lên, sau đó khi xuất hiện, cảnh vật xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.

Lâm Dịch chỉ nhìn thoáng qua, nhất thời nhíu mày lại...Hắn đã tới nơi này một lần, đây chính là tổng đường của Thanh Nguyên Kiếm Tông năm xưa, Thanh Nguyên Kiếm Đường.

Chỉ có điều hiện nay nó đã trở thành phân đường của Bách Nguyên Tông.

Khóe miệng Lâm Dịch tràn ra một tia tươi cười kèm theo sự phiền muộn. Nhưng hắn cũng không muốn bằng vào lực lượng của mình sửa lại án sai cho Thanh Nguyên Kiếm Tông năm xưa.

Tại Bách Nguyên Tông hắn động thủ là vì nguyên nhân là Lang Sa, hắn có lý do chính đáng. Cho dù cường giả Thần cấp tới đây, hắn cũng không sợ, có thể cãi lý được với đối phương...Sợ rằng cường giả Thần cấp cũng không tiếp thu được việc lão bà của mình bị người khác cường ngạnh đoạt đi phải không?

Nhưng nếu như hắn sửa lại án sai cho Thanh Nguyên Kiếm Tông năm xưa thì có một chút không thể nói nổi.

- Ra mắt đại trưởng lão.

Hắn đang nghĩ ngợi thì một trận thanh âm chỉnh tề vang lên xung quanh. Lâm Dịch nao nao đưa mắt nhìn lại...Chỉ thấy Kỳ Dương đã đi ra ngoài truyền tống trận, trước mắt là một đám đệ tử Bách Nguyên Tông đều đang quỳ rạp xuống. Đám đệ tử này đều có thần sắc, dáng vẻ khẩn trương...Có lẽ là tất cả đều không nghĩ tới Kỳ Dương đột nhiên lại xuất hiện ở nơi này.

Toàn bộ Thanh Nguyên Kiếm Đường trở nên an tĩnh xuống. Sóng người giống như sóng biển, lấy Kỳ Dương làm trung tâm, tất cả đều quỳ xuống bái lạy. Một lát sau, Kỳ Dương mới đảo ánh mắt nhìn đám đệ tử xung quanh, sau đó nói:

- Đứng lên đi.

Kỳ Dương hơi phất tay, hòa ái nói.

Không thể không nói, phối hợp với dáng vẻ bên ngoài như lão nhân, động tác của hắn đích xác có vài phần phong độ.

- Vâng.

Đám đệ tử Bách Nguyên Tông phía dưới đều đứng lên, hiếu kỳ đánh giá những người phía sau lưng Kỳ Dương cũng vừa xuất hiện trong truyền tống trận.

Khi nhìn thấy hai người Lâm Phỉ và Lang Sa thanh xuân, quyến rũ, lạnh lùng, mỹ lệ vô cùng, thần sắc tất cả mọi người đều trở nên kinh diễm.

Đương nhiên, những nữ đệ tử khi nhìn đến Lâm Dịch phiêu dật, tà mị, cũng đều lộ ra vài phần si mê...Nữ tử cũng giống như nam nhân, bọn họ cũng thích những mỹ nam tử. Huống hồ Lâm Dịch vô cùng tuấn mỹ, những người sau khi đạt tới Thiên vị giai rồi mới đúc lại thân thể không thể nào so sánh được với hắn.

Một người hoàn mỹ chủ yếu thể hiện qua khí chất trên người bọn họ. Không thể nghi ngờ, khí chất phiêu dật, tà mị trên người Lâm Dịch làm cho rất nhiều nữ nhân có ấn tượng tốt khi lần đầu tiên gặp mặt hắn.

- Chúng ta đi thôi.

Kỳ Dương quay đầu bắt chuyện với mấy người Lâm Dịch, sau đó mấy người dưới sự chú ý của đệ tử Bách Nguyên Tông, đi vào trong tòa kiến trúc lớn nhất của nơi này.

Trên tầng lầu thứ bảy của tòa kiến trúc, Kỳ Dương mở ra cánh cửa của gian phòng duy nhất trên này. Một tòa truyền tống trận lẳng lặng nằm giữa trung tâm của gian phòng hôn ám.

- Đây chính là truyền tống trận xuất nhập duy nhất tới vi diện ba mươi bốn.

Kỳ Dương giới thiệu với mọi người.

Mọi người đứng lên trên tòa truyền tống trận, một trận ngân mang lóe lên, lúc mở mắt ra thì khung cảnh trước mặt đã hoàn toàn biến thành một không gian tràn ngập quang mang biến ảo không ngừng.

Đây là phạm vi của ngọc tinh quang, hình thành nên một không gian gấp khúc, xuất hiện từng đường văn kỳ dị...Kể cả Lâm Dịch lúc này cũng lộ ra thần sắc hiếu kỳ. Lang Sa thì trước giờ chưa từng thấy qua cảnh sắc thần kỳ như vậy, càng mở to hai mắt ra nhìn, hiếu kỳ đánh giá khung cảnh xung quanh...Lâm Phỉ thì đã từng gặp khung cảnh này nên khóe miệng nàng vẫn như cũ, lộ ra bộ dáng tươi cười nhàn nhạt.

Ánh mắt Lâm Dịch khẽ động...Trong thần thức của hắn đã cảm ứng được rất nhiều loại năng lượng khác nhau đang ba đông...Yếu nhất cũng là ngũ giai chiến sĩ, cực mạnh là thất giai chiến sĩ, cũng chỉ còn một bước không xa là có thể đạt tới đẳng cấp cường giả Hư Thần Cảnh.

- Xem ra, những người này hẳn là người trông coi sao?

Lâm Dịch lẩm bẩm thầm nghĩ, mà ở phía sau hắn cũng vang lên thanh âm của Kỳ Dương.

Chương 1074: Vi diện ba mươi bốn. (2)

- Năm xưa Thanh Nguyên Kiếm Tông để lại tổng cộng một trăm hai mươi tư thứ nguyên vi diện, trong đó đại bộ phận đều là thiên nhiên hình thành, chỉ có một số ít là do con người mở ra...Nói như vậy Lâm huynh cũng đã biết, muốn mở ra một không gian ổn định, không chỉ cần thực lực cực mạnh mà còn cần cả thần khí ổn định lại năng lượng không gian, không những vậy còn tiêu hao thời gian và tinh lực rất nhiều...Vi diện ba mươi bốn có diện tích vô cùng rộng lớn, không nói khoa trương chút nào, so với Phù Du Hải Vực thì nó cũng chỉ nhỏ hơn một chút. Muốn kiến tạo không gian đó sợ rằng không có thời gian trên mười vạn năm thì không thể hoàn thành được.

Kỳ Dương cười cười giới thiệu với mọi người.

Lâm Dịch tuy rằng nghe nói qua cường giả Hư Thần Cảnh có thể mở ra thứ nguyên vi diện, nhưng lại không nghĩ rằng cần tiêu hao thời gian lớn đến như vậy. Hơn mười vạn năm? Đó là khoảng khái niệm thời gian lớn như thế nào?

Lâm Dịch nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó mới cười nói:

- Vậy nơi xuất nhập ở địa phương nào?

- Ha hả, cũng cách nơi này không xa, mời mọi người...

Kỳ Dương vừa cười vừa nói, sau đó dẫn mấy người bay về một phương hướng.

Chỉ một lát sau, trước mặt Lâm Dịch đã xuất hiện bóng người.

Những người đó hiển nhiên cũng đã phát hiện ra có người đến. Khi nhìn thấy đó là Kỳ Dương, những người này đều hơi sợ run lên một chút, lập tức cung kính cao giọng hô to:

- Ra mắt đại trưởng lão.

Nhân số ở đây cũng không nhiều, đại khái trên dưới sáu mươi người...Đương nhiên Lâm Dịch vẫn có thể cảm giác được tại mấy địa phương khác, còn có những người khác cũng có quy mô như vậy tồn tại.

Xem ra phòng thủ ở đây cực kỳ nghiêm mật.

- Ừ, đứng lên cả đi.

Kỳ Dương ấm áp gật đầu cười nói, rồi lập tức quay đầu lại hỏi:

- Đây là vi diện ba mươi bốn sao?

- Hồi bẩm đại trưởng lão, bọn thuộc hạ đang trông coi đúng là vi diện ba mươi bốn.

Kỳ Dương vừa hỏi xong, nhất thời đã có người trả lời ngay. Ánh mắt Lâm Dịch liền hướng về người bên đó nhìn tới...

Đây là một gã lục giai chiến sĩ, mặc võ sĩ y thông thường trên Thiên giới, mà không phải phục sức của đệ tử Bách Nguyên Tông. Vóc người cân xứng, cơ thể tinh tráng, tuy rằng không cao to vạm vỡ nhưng nhìn qua rất có sức bật. Toàn thân tạo ra cảm giác vô cùng sắc bén.

Lâm Dịch nhìn quanh bốn phía, những người xung quanh hầu như đều là người như vậy...Nhìn qua địa phương này thì tất cả mọi người đều là những đệ tử tinh anh.

Phía trước mặt có một hắc sắc quang cầu rất lớn, trên bề mặt quang cầu có một tầng màng mỏng quang mang bạch sắc nhàn nhạt.

Kỳ Dương hơi gật đầu, sau đó nhìn Lâm Dịch cười nói:

- Lâm huynh, đã tới rồi...Nhắc nhở mọi người một câu, trong thứ nguyên vi diện chỉ có thể sử dụng tối đa năng lượng của trình độ tam giai. Bởi vì chỉ cần sử dụng năng lượng tứ giai thì không gian nơi đó sẽ bị năng lượng làm cho tan vỡ, sẽ đẩy mọi người ra bên ngoài.

Lâm Dịch gật đầu, sau đó thật ra vẻ mặt lại pha vài phần thành ý cười nói:

- Cảm tạ...Lâm mỗ hôm nay có vài phần đắc tội, còn thỉnh Kỳ Dương đại nhân thứ lỗi...Tính cách Lâm mỗ chính là như vậy, ân oán phân minh. Hôm nay Lâm mỗ thiếu Kỳ Dương đại nhân một phần ân tình, sẽ luôn nhớ kỹ. Nếu ngày khác có việc cần sử dụng đến Lâm mỗ, có thể làm được thì Lâm mỗ tuyệt đối sẽ không từ chối.

Tính cách của Lâm Dịch là như vậy, luôn luôn ân oán phân minh. Đối với người đối nghịch với mình thì quả nhiên là hàn lãnh như trời đông giá rét...Không ra tay thì thôi, khi đã xuất thủ thì tất nhiên là muốn lấy tính mạng người khác. Lần này xử lý Chu Trí Lâm đúng là một ngoại lệ mà thôi.

Nhưng hiện giờ bất kể Kỳ Dương xuất phát từ tâm tình như thế nào thì chí ít hắn cũng đã giúp đỡ cho mình. Phần nhân tình này Lâm Dịch tất nhiên nhớ kỹ trong lòng.

Kỳ Dương nghe được những lời này của Lâm Dịch nói, cũng không khỏi hơi run lên một chút, lập tức mỉm cười gật đầu nói:

- Như vậy ta cũng không quấy rồi Lâm huynh bồi tiếp phu nhân quay trở về quê hương tìm kiếm người thân nữa...Ngày sau nếu có việc cần thì cứ đến tìm ta. Ta xin cáo từ...

- Tạm biệt.

Lâm Dịch cười cười gật đầu.

Kỳ Dương chắp tay, xoay người, thân hình biến mất trong không trung. Lâm Dịch lúc này mới quay đầu nhìn về phía tên đệ tử trông coi vi diện.

- Các vị đại nhân, chúng ta có thể làm gì giúp mọi người không?

Tên đệ tử trông coi khom người hỏi.

Lâm Dịch cười cười gật đầu nói:

- Chúng ta đi vào như thế nào?

Tên đệ tử trông coi khom người nói:

- Chỉ cần trực tiếp đi vào trong quang cầu là được...Chỉ có điều đây cũng không phải là truyền tống trận định hướng trước, hơn nữa mỗi lần chỉ có thể đi vào một người. Vì vậy sau khi đi vào thứ nguyên vi diện, mọi người cũng không nhất định sẽ truyền tống đến cùng một chỗ với nhau. Điểm này các vị đại nhân cần phải chú ý.

Tên đệ tử trông coi nói, làm cho đầu lông mày Lâm Dịch và Lang Sa nhất thời nhíu lại.

- Yên tâm đi Dịch ca, thần thức của muội có thể bao trùm toàn bộ thứ nguyên vi diện. Lúc đó sẽ dễ dàng tìm được mọi người...Khi ấy thì muội phụ trách liên hệ với mọi người là tốt rồi.

Thanh âm Lâm Phỉ vang lên trong đầu Lâm Dịch.

Lâm Dịch lại hơi nhíu hai đầu lông mày lại một chút, sau đó nhãn tình sáng lên nói:

- Như vậy cũng không bằng các ngươi tiến vào trong Hổ Thần Cư, sau đó cùng nhau tiến vào trong thứ nguyên vi diện được không?

Lâm Phỉ nhẹ nhàng lắc đầu cười nói:

- Dịch ca ngốc, Hổ Thần Cư của huynh là Thần khí đó, huynh muốn làm cho toàn bộ không gian bị tan vỡ sao? Hơn nữa huynh cũng cần một đoạn thời gian đi giải quyết một chút...

Nói tới đây, Lâm Phỉ lại nhẹ nhàng ngừng lại.

Thấy dáng dấp của Lâm Phỉ lúc này, Lâm Dịch cũng chỉ lắc đầu cười nói:

- Đừng suy nghĩ nhiều, không có việc gì đâu.

Nói xong, hắn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lâm Phỉ.

Trên mặt Lâm Phỉ hiện lên vẻ tươi cười nồng đậm lên một ít, gật đầu, cũng không nói thêm lời nào nữa.

Lâm Dịch lúc này mới quay đầu lại nhìn sang Lang Sa đang đứng bên cạnh.

Lang Sa hiện nay đã khôi phục lại dáng dấp thanh lãnh như xưa, thân thể như ngọc của nàng nãy giờ vẫn đứng sau Lâm Dịch. Chỉ có điều từ trên dung nhan trắng nõn không chút tỳ vết của nàng, còn có thể thấy được một chút đỏ ửng. Ánh mắt nàng lúc này hiếu kỳ nhìn về nơi xuất nhập vi diện ba mươi bốn. Khi nàng tới Thiên giới là trực tiếp phá hư mà phi thăng, cũng không được gặp nơi xuất nhập như thế này.

- Lang Sa, hiện giờ chúng ta vào đó rồi tách ra khoảng thời gian một tháng. Một tháng sau, chúng ta tập hợp tại "Cổ văn.

rồi quay trở lại Thiên giới. Có vấn đề gì không?

Lâm Dịch nói làm cho Lang Sa phục hồi lại tinh thần. Nàng chỉ gật đầu, cũng không nói gì cả.

Lâm Dịch lúc này mới nhìn về phía cửa xuất nhập, hít vào một hơi thật dài.

Hắn ly khai đã hơn ba trăm năm rồi...Tất cả người nhà của hắn hầu như đều ở trong vi diện ba mươi bốn này. Thời gian hơn ba trăm năm đã trôi qua, không biết sẽ có những biến hóa như thế nào?

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.