Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 946 chữ

Trở về

  • Ừm, mình về rồi đây, Uyển Chi cậu vẫn năng động như ngày nào nhỉ?

Trần Uyển chi từ kinh ngạc chuyển sang thẹn thùng rồi xấu hổ. Phải , cô thích Dương Cảnh Phong. Cô thích cậu ấy từ hồi 5 tuổi, lần đầu tiên gặp Dương Cảnh Phong cô đã thích cậu ấy. Một cậu bé có khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú giống y như đúc Dương Manh Manh, ngũ quan tinh tế, đôi môi mỉm cười nhẹ nhợt nhạt có phần đáng thương, đôi mắt trong sáng lấp lánh đầy ý cười nhìn người đối diện,mái tóc nâu mềm mại bay bay theo làn gió. Lúc ấy, trông Dương Cảnh Phong thật mỏng manh, yếu đuối làm người ta rung động mà đau lòng.

  • A, Chi Chi, cậu đến rồi hả? Sao không vào đây cứ đứng đó nhìn gì thế?

Trần Uyển Chi đang ngơ ngác trước vẻ đẹp của Dương Cảnh Phong thì nghe thấy giọng nói mềm mại, non nớt của Dương Manh Manh, cô sực tỉnh. Dương Cảnh Phong nghe thấy em gái mình nói vậy thì quay sang nhìn Trần Uyển Chi với ánh mắt đề phòng.Trần Uyển Chi thấy Dương Cảnh Phong nhìn mình thì tim đập thình thịch, túm lấy gấu váy thẹn thùng . Đôi mắt ấy thật đẹp, thật sáng, khi nhìn vào cô như chiếu rọi cả tâm hồn một đứa trẻ ngây ngô như cô, đôi lông mi khẽ cong cong trông thật mê người. Cả mặt Trần Uyển Chi nóng ran lên, im lặng không biết nói gì. Lúc ấy, Dương Manh Manh vui vẻ chạy đến bên Trần Uyển Chi, nắm tay cô kéo đến chỗ Dương Cảnh Phong.

  • Anh hai, đây là Chi Chi, bạn của em đó.

  • Em…em chào anh ạ.

Trần Uyển Chi chưa phản ứng được gì đã bị kéo đến trước mặt Dương Cảnh Phong, cô ấp a ấp úng gọi Dương Cảnh Phong là anh luôn.

  • A, Chi Chi, anh hai mình bằng tuổi bọn mình mà, sao cậu gọi anh. Ủa, mặt cậu làm sao đỏ thế? Cậu nóng à? Để mình lấy nước cho cậu nhé?

  • Không, mình không sao đâu Manh Manh, cậu cứ ở đây đi!

Hồi bé Dương Manh Manh thât sự rất ngoan ngoãn và đáng yêu, luôn ngây thơ quan tâm hỏi han người khác. Cô quay sang nhìn Dương Cảnh Phong cau mày nói:

  • Anh hai, anh không giới thiệu cho Chi Chi à? Thiệt tình!

  • Anh xin lỗi, anh quên mất. Chào cậu, mình là Cảnh Phong, anh trai song sinh của Tiểu Manh.

Giọng nói Dương Cảnh Phong thật dịu dàng, mềm mại như cơn gió thoảng qua làm dịu đi tâm trạng bất ổn của Trần Uyển Như. Trần Uyển Như ngẩng đầu lên, bắt gặp được hai nụ cười, ngây ngô, xinh đẹp, dịu dàng của hai anh em họ Dương làm cô thấy thật vui vẻ. Nụ cười của họ thật khiến người khác an tâm mà vui vẻ. Ngày hôm ấy, đối với Trần Uyển Chi là một ngày đẹp nhất trên đời, ngày mà cô có được mối tình đầu tiên của mình, ngày cô biết được thế nào là yêu.

Trần Uyển Chi lại bừng tỉnh sau ký ức đẹp để đối diện với người trước mặt, anh- Dương Cảnh Phong . Trần Uyển Chi kìm nước mắt vui mừng xúc động lại , nở một nụ cười dịu dàng chào lại.

  • Cậu đi cũng lâu thật nha, làm Manh Manh khóc sưng cả mắt rồi kìa! Mau tìm cách tạ lỗi đi. Tối nay phải khao bọn mình đó!

  • Đương nhiên rồi, mình cũng muốn gặp lại mọi người mà!

Sau khi khóc sướt mướt xong, Dương Manh Manh lại trở về dáng vẻ tinh quái của mình.

  • Hừm Chi Chi, bà hẹn xong rồi lại trốn đi chơi với tên tiểu bạch kiểm nào đó xem tôi xử bà sao, hôm nay bà phải bù tăng hai cho tôiiiiiii!

  • Bà giận dai thật đó Manh Manh, tôi chắc chắc sẽ bù cho bà mà haha.

Sức hút của Dương Manh Manh từ nãy đã kéo lại bao nhiêu đám học sinh vây lại xem, cười gặt nghẽo vì thấy độ dễ thương của Dương Manh Manh, cũng có nhiều học sinh đến xin chữ kí cô. Sau một hồi hàm huyên ở sân trường thì cũng vào học, mọi người cũng bắt đầu giải tán, vui vẻ đi vào lớp mình. Dương Cảnh Phong cũng học cùng lớp cô nên, 3 người cùng nhau vào lớp. Dương Manh Manh 4 tháng nay mới trở lại nên leo luôn lên bục giảng với Dương Cảnh Phong.

  • Hi các tình yêu của mình, Mình đã comeback với anh trai cute phoomai que của mình nha!

  • Chào các bạn, mình là Dương Cảnh Phong. Anh trai song sinh của Tiểu Manh, mình mới về nước, mong các bạn giúp đỡ.

Khắp lớp reo lên thích thú với nhưng câu hỏi dành cho cặp song sinh chói lọi này. Quả thật quá đẹp aaaaaaaa!

  • Trời ơi Manh Manh comeback rồiiiiiiii , tôi nhớ bà lắm huhu”

  • “Nữ thần” Manh Manh của lớp ta comeback rồi kìaaaaaa !”

  • Cảnh Phong đẹp trái quá điii , thât giống Manh Manh nhaaaa”

  • Manh Manh phiên bản trai quá chói lọi rồi aaaaa”

  • Trời ơi mắt tại hạ , chói quá , chói quá rồi”

Khắp lớp vang lên những tiếng la hét náo động, làm chủ nhiệm Vương thật đau đầu a. Biết ngay hai đại thần này về sẽ có chuyện mà. Làm giáo viên sao khổ tâm quá đi T^T.

Bạn đang đọc Chưa Từng Quên sáng tác bởi TrầnThuHà714

Truyện Chưa Từng Quên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrầnThuHà714
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.