Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủng điền văn vai chính vs ác độc thiếu đông gia

Tiểu thuyết gốc · 1416 chữ

Hạ Thời Triệt trở về quán trọ thì lập tức đi tìm hắn phụ thân .

“ Nhi tử kính chào phụ thân .”

“ Ân “

Hạ Tử Hiên nhìn hắn tiện nghi nhi tử . Trong lòng thật sự không có mấy hài lòng .

Hắn là con trai thứ tư của Vũ Văn Hầu . Tiểu trẻ vì Đại Thịnh quốc nam chinh bắc chiến , giành được chiến công vô số , được hoàng thượng hết sức tín nghiệm , sắc phong hắn vì Định Quốc Công . Là vị quốc công gia trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đại Thịnh .

Tuy nhiên hắn từ nhỏ vì mệnh cách quá ngạch , hơn nữa thấm lấy nhiều năm sa trường sát khí vậy nên Linh Ẩn đại sư từng nói hắn cả cuộc đời sẽ khắc thê khắc tử .

Một lời vừa ra , Định Quốc Công hắn trở thành toàn bộ kinh thành ca nhi , nữ tử lẩn trốn tồn tại .

Mẫu thân hắn thương hắn , vì hắn lo toan hôn sự không biết bao nhiêu lần . Nhưng tân nương chưa vào cửa không bị bệnh chết cũng bị bệnh tật quấn thân . Làm cho hắn mẫu thân vô cùng tuyệt vọng .

Vì không muốn con trai tuổi già vô hậu , bà liền đem Hạ gia chi thứ một hài tử cho hắn làm con thừa tự , đó chính là Hạ Thời Triệt .

Tuy Hạ Thời Triệt đã quá kế cho hắn được 5 năm , nhưng Hạ Tử Hiên đối với đứa con trai này thực sự không mấy hài lòng .

Suốt 5 năm chú tâm dạy dỗ , dù cho nhiều người khen ngợi hắn dạy con có cách , bản thân Hạ Thời Triệt cũng không kém cỏi nhưng vẫn xa chưa đủ để hắn thỏa mãn .

Hạ Thời Triệt nhìn vô biểu tình phụ thân , trong lòng khỏi có chút hoảng . Mặc dù đã làm tử 5 năm , nhưng hắn đối với dưỡng phụ chỉ có kính trọng chứ không có phụ tử thân mật .

Dù sao dưỡng phụ khí thế , vẫn thực làm hắn e ngại .

“ Chuyện gì ?” Hạ Tử Hiên nhìn Hạ Thời Triệt cứ đứng đó ngẩn người thì nhíu mày mở miệng .

Hạ Thời Triệt đáp : “ Hôm nay Thanh Hà trưởng thôn mở tiệc tiếp đãi , kính mong phụ thân tham dự .”

“ ừ . Chỉ vậy thôi sao ?”

“ Dạ .”

“ Được rồi , ngươi lui ra đi .”

“ Nhi tử cáo lui “

Được phép cho lui , Hạ Thời Triệt liền nhanh chân rời đi . Trong phòng hộ vệ nhìn Hạ Thời Triệt bóng dáng thì lắc đầu .

“ Tứ gia , ngài tối nay sẽ đi sao ?” Đình Vân hướng hắn chủ tử hỏi .

Hắn đi theo tứ gia lâu như vậy đương nhiên hiểu biết hắn tính cách . Nếu không đi , thì ngài đã từ chối rồi .

“ Không sao “ Hạ Tử Hiên đáp lời . Hắn đến Thanh Hà trấn đã gần nửa tháng mới mở tiệc tiếp đón , đương nhiên là biết lí do . Chẳng qua không hiểu sao vẫn không muốn từ chối .

Hạ Tử Hiên nhìn trước mắt công văn , đột nhiên cảm thấy có chút buồn chán . Trong đầu đột nhiên hiện lên cái kia bạch y bóng dáng .

Lắc lắc đầu . Hạ Tử Hiên ngươi đang suy nghĩ vớ vẩn gì vậy .

Tuy nhiên trong lòng đột nhiên có chút chờ mong .

“ Hạ lão gia , Hạ công tử , bên này xin mời .” Trưởng thôn nồng nhiệt nghênh đón Hạ gia hai người .

“ Hạ công tử ngươi đến rồi .” Thẩm Tử Du nhìn thấy Hạ Thời Triệt thì vui vẻ chạy tới .

“ Ân , hôm nay liền lãnh giáo Du ca nhi trù nghệ vậy .” Hạ Thời Triệt cười cười nói .

Hạ Tử Hiên chỉ nhìn hai người một cái rồi cũng không nói gì . Đợi đến khi hắn vừa ngồi thì bên ngoài có tiếng kinh hô.

“ mau mau , thiếu gia đông gia tới rồi .”

“ nhanh lên ra nghênh đón đi .”

Vừa nghe ông chủ lớn tới , mọi người liều ùa ra ngoài .

Hạ Tử Hiên vẫn ngồi vững tại trên ghế , nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được hướng về phía bên ngoài .

Chẳng bao lâu , Nhan Ngọc Khanh đã được thôn dân nghênh tiếp vào . Nam tử vẫn một thân bạch y thắng tuyết , tuyệt mỹ gương mặt mang theo ôn nhu gió xuân mỉm cười .

Làm cho một đám ca nhi cùng nữ tử đều không khỏi e thẹn . Ánh mắt không tự chủ được nhìn hắn chằm chằm , rồi hai má ửng hồng .

Nhan Ngọc Khanh đi đến Hạ Tử Hiên kia bàn , ngồi ở hắn phía đối diện . Hướng hắn lễ phép mỉm cười .

Nhìn đến Nhan Ngọc Khanh , Hạ Tử Hiên thân thể không khỏi cứng ngắc . Cố gắng dựng thẳng lưng , để bản thân trông uy nghiêm một chút .

Nhan Ngọc Khanh thấy được nam nhân động tác nhỏ , khóe miệng không khỏi giương lên ba phần .

“ Thiếu đông gia , Hạ lão gia xin mời dùng bữa . Cơm nước đạm bạc mong hai vị không chê .” Trưởng thôn đem món ăn bày ra hướng hắn cười nói .

Trong bàn hiện tại chỉ có Nhan Ngọc Khanh cùng Hạ Tử Hiên hai người . Hạ Thời Triệt đã chạy tới Thẩm Tử Du kia bàn . Mà trong thôn không có người dám cùng hai vị quý nhân này đối bàn .

Nhan Ngọc Khanh ở mọi người trông mong ánh mắt liền cầm đũa gắp một miếng thịt kho tàu .

Hắn chậm rãi nhấp nháp , trong lòng không khỏi có chut thất vọng . Hắn còn mong chờ nam chính thụ mỹ thực đâu , nhưng thật thất vọng .

Này món ăn nếu đặt ở hiện đại chỉ xem như là bày quán ven đường trình độ . Cách mỹ thực cách nói vẫn còn kém lắm .

Nhưng ở cổ đại nghèo nàn nấu ăn phương thức coi như cũng tạm xứng . Tuy nhiên so với sơn hào hải vị hắn ăn hàng ngày vẫn còn kém lắm .

Dù sao bản thân hắn cũng là hiện đại người . Đương nhiên cũng biết để bản thân hảo hảo hưởng thụ .

Tuy rằng có chút thất vọng , nhưng hắn vẫn ôn nhu cười : “ Cũng không tệ lắm .”

Tuy nhiên nếu chú ý sẽ thấy , hắn sau rất ít động đũa , hơn nữa ăn cũng rất ít .

Nhưng thôn dân không biết , nhìn thấy ông chủ nói vậy thì trong lòng ai nấy cũng vui vẻ .

“ Xì , làm ra vẻ .” Thẩm Bân nhìn hắn ưu nhã dáng vẻ , trong lòng không nhịn được khinh thường .

Thẩm Tử Du nghe hắn lẩm bẩm liền tại hắn trên đùi véo một cái . Hiện tại bọn họ còn sống tại Thanh Hà Trấn đâu . Nếu đắc tội nơi này ông chủ , chỉ sợ không có hảo trái ăn .

Hạ Tử Hiên nhìn trước mắt thanh niên , chân tay vốn có chút luống cuống . Bình tĩnh , uy nghiêm bề ngoài chẳng qua là cường trang mà thôi .

Nhìn thấy thanh niên ăn ít như vậy , biết hắn đối với món ăn không quá hài lòng . Nhưng lại thấy thanh niên đơn bạc dáng người , liền đem hắn thấy là ngon nhất món ăn đẩy đến hắn trước mặt .

Nhan Ngọc Khanh nhìn trước mắt đĩa thức ăn thì không khỏi hướng hắn nhìn lại .

Hạ Tử Hiên vành tai có chút đỏ ửng , nhưng mặt vẫn vô biểu tình nói : “ Ngươi quá gầy .”

Nhan Ngọc Khanh chỉ cười cười , cũng không từ chối hắn thiện ý .

Thật ra hắn là điển hình mặc áo nhìn gầy , cởi ra liền có thịt . Dáng người tinh tế nhưng thực chất không hề gầy yếu chút nào , thậm chí còn có rắn chắc cơ bụng.

Chẳng qua hắn thể chất đặc thù , không thể có vạm vỡ cơ bắp khoa trương như người nào đó mà thôi .

Hai người cứ như vậy tự nhiên ăn uống . Tuy rằng cả buổi cũng chẳng nói câu nào nhưng mọi người nhìn được hai người hòa hợp không khí .

Bạn đang đọc Cửu Kiếp Tán Tiên sáng tác bởi MẫuĐơnĐình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MẫuĐơnĐình
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.