Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 1148 chữ

Nhã Ảnh Các là tòa trà lầu nổi tiếng nhất kinh đô Hoa Hạ . Nơi này là nơi được các bậc thế gia truy phủng . Nhã Ảnh Các sau lưng thế lực là Nhan gia , một thư hương dòng dõi đã có hơn ngàn năm lịch sử .

Hôm nay , nơi này tổ chức một cuộc thi đánh cờ vây , vậy nên từ sáng sớm đã có rất nhiều con cháu thế gia tụ họp lại đây . Đương nhiên những người tham gia phần lớn đều là các bậc trưởng bối .

Paparazzi nhóm không được phép bước vào , chỉ có thể ở ngoài cửa canh chừng . Đột nhiên một chiếc siêu xe màu đen đỗ trước cửa lớn , đón lấy mọi người xì xào bàn tán .

" Nhan gia kí hiệu , là người của Nhan gia ."

" Chắc chắn là Nhan gia đại công tử rồi ."

Một bảo tiêu chạy ra mở cửa xe , phóng viên lập tức điên cuồng nhấn máy , chỉ sợ lỡ đâu bỏ sót một thời khắc quan trọng này .

Từ trong xe một đôi chân dài bước ra . Dưới ánh mặt trời rực rỡ , chiếu rọi vào người thanh niên nam tử . Thân cao bảy thước , dáng người thon gầy nhưng hết sức gợi cảm . Tu thân quần tây , lịch lãm áo sơ mi trắng phác họa thanh niên hoàn mỹ dáng người .

Thanh niên đứng đó , cao quý mà ưu nhã , quý khí mà nội liễm . Thật làm người ta không thể rời mắt . Thanh niên đeo kính râm che đậy nửa gương mặt . Nhưng vẫn hé lộ tuyệt mỹ cằm nhọn , mỏng tước bờ môi khẽ nhếch lên mang theo ôn nhu như gió xuân mà đến .

Thon dài tay ngọc khẽ rút ra kính râm , để lộ như quan ngọc khắc ra khuôn mặt . Diễm lệ đến người ta phải ngừng thở . Đặc biệt là cặp kia đen nháy đào hoa con mắt , tựa như vũ trụ bao la bí ẩn hút đi linh hồn người ta .

Thanh niên khuôn treo bên môi ba phần ý cười nhưng cũng đủ khôn kể ôn nhu . Áo sơ mi trên cùng hai chiếc nút không đóng , để lộ gợi cảm xương quai xanh làm hắn vừa thanh lãnh vừa gợi cảm . Hắn tự như vị vương tử từ trong tranh cổ bước ra , dị thế mà độc lập . Cướp lấy mọi người ánh nhìn .

Nhan Ngọc Khanh hài lòng nhìn mọi người ở đây biểu hiện . Trên mặt ý cười càng thêm ôn nhu , hắn ưu nhã bước vào cửa . Đằng sau hắn bảo tiêu nhanh chóng dàn làm hai hàng bao vây lấy hắn .

Đợi đến khi vị kia quý công tử biến mất , tất cả mọi người mới giật mình thức tỉnh . Nhìn đã không thấy bóng người của lớn , trong lòng âm thầm nuối tiếc .

Bọn họ vừa rồi chỉ mải mê ngắm người nhưng cánh tay vẫn tự động làm việc , chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã có mấy trăm bức ảnh của thanh niên kia .

" Vị kia chắc chắn là Nhan gia đại thiếu tuyệt không sai ."

" Đương nhiên rồi , cái kia gương mặt , cái kia khí chất liệu có mấy ai theo được chứ ."

" Mẹ nó ! Từ lâu nghe đồn vị này đại thiếu nhan sắc khuynh thành , hôm nay được gặp quả thực mở mang tầm mắt ."

" Cái gì thiên vương ảnh đế ngay cả Nhan đại thiếu một đầu ngón tay cũng không bằng ."

" Nếu ngài ấy mà bước vào ngành giải trí , bảo đảm sẽ thịnh hành toàn thế giới ."

" Phải đó , cần gì kỹ thuật diễn trong khi nhan giá trị hoàn toàn áp đảo quần phương ."

Nhan Ngọc Khanh nghe văng vẳng bên tai lời bàn tán thì tâm tình cũng không nhịn được tốt lên . Có ai là không thích người ta khen mình đâu ? Dù rằng hơn 20 năm qua , hắn đã được nhận quá nhiều lời khen .

" Đại thiếu , lão gia đang chờ ngài ở trên lầu ." Một vị bảo tiêu đến trước mặt hắn cung kính nói .

" Ừ " Nhan Ngọc Khanh lập tức đi lên . Hắn đi rất chậm , cũng rất tao nhã .

Mọi người trong trà lầu gặp hắn đều cũng chỉ đứng từ xa chào hỏi chứ không đi đến trước mặt hắn nói chuyện .

" Cốc cốc , gia gia , là ta " Nhan Ngọc Khanh ở ngoài gõ cửa .

" Vào đi " từ bên trong vang ra một giọng nói từ tốn đầy uy nghiêm .

Nhan Ngọc Khanh mở cửa bước vào . Nhìn ngồi ở bên án thư ông nội , trên mặt nụ cười càng thêm ôn nhu .

" gia gia , ngươi tìm ta có chuyện gì sao ?" hắn nói

Nhan lão gia tử :" Hôm nay cuộc thi quan hệ trọng đại , ngươi chắc chắn tuyệt đối không được thua , có biết không ?"

" Gia gia yên tâm , ta tuyệt đối không là mất mặt Nhan gia đâu ." Nhan Ngọc Khanh quả quyết trả lời .

Nhan lão gia tử nghe vậy thì sắc mặt từ từ rút đi uy nghiêm ." Hảo ! Gia gia tin con ." Ngừng một chút ông nói tiếp ." Con chính là niềm kiêu ngạo của Nhan gia chúng ta ."

Nhan Ngọc Khanh nghe vậy thì điềm mỹ tươi cười .

Đột nhiên dưới đất có một trận mạnh mẽ rung chuyển , khiến hai người không thể đứng vững .

" Chuyện gì xảy ra vậy ?" Nhan lão gia hoảng hốt .

" Không ổn ! Là động đất ." Nhan Ngọc Khanh kinh hô . " Gia gia , để ta đưa người ra ngoài ." Hắn vội vào chạy tới dìu lấy Nhan lão gia , rồi che chở cho ông ra ngoài .

Bên ngoài mọi người đang bỏ chạy bạt mạng , tình hình hết sức hỗn loạn .

" Gia gia , ngươi phải cẩn thận một chút ." Nhan Ngọc Khanh cẩn thận đỡ lão gia tử , vừa đi vừa chú ý xung quanh .

May mắn một đường còn rất thuận lợi , Nhan Ngọc Khanh nhìn trước mắt cửa chính , trong lòng không khỏi vui mừng .

" A ~~ Cẩn thận " đột nhiên bên ngoài có tiếng kinh hô .Nhan Ngọc Khanh giật mình , nhìn cây cột phía trước đập thẳng tới liền lấy thân che lấy chính mình gia gia .

" Khanh Nhi ~"

Nhan Ngọc Khanh cảm thấy gáy đau xót , bên tai âm thanh nhạt dần , hắn dần dần rơi vào bóng tối .

Bạn đang đọc Cửu Kiếp Tán Tiên sáng tác bởi MẫuĐơnĐình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MẫuĐơnĐình
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.