Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá khứ (4)

Tiểu thuyết gốc · 2716 chữ

Ninh Thái Ất đỡ thân ảnh nằm trên mặt đất, liếc mắt nhìn tiểu Thanh cười khổ

"Hồ tộc nữ tử này cũng thật là.... Tiểu Thanh, ngươi xem ta mới thả nàng ta ra một cái là ngay lập tức dùng sát chiêu rồi, nếu không phải nhờ ngươi thân thủ cao cường chỉ sợ mạng nhỏ thiếu gia ta bỏ lại đây a, chả lẽ trong yêu tộc người nào cũng kiên cường như vậy?"

"Nếu thân nữ tử lâm vào tình cảnh như vậy còn bị bán cho tên biến thái nào đó tất nhiên sẽ liều mạng đến cùng" Tiểu Thanh vừa nói, tay hua nắm đấm lên, ánh mắt tỏ vẻ tinh nghịch

"Ặc, không đùa giỡn nữa, mau giúp bản thiếu gia cứu tỉnh người" Ninh Thái Ất đỡ nữ Hồ tộc vào vách tường, bất quá trước khi cứu tỉnh không quên âm thầm truyền một tia nguyên khí vào khóa chặt lấy huyệt đạo toàn thân nàng ta

...

Sau một hồi công phu, nữ Hồ tộc mơ màng tỉnh dậy, cảm giác tứ chi tê liệt, trong tiềm thức nảy sinh vô vàn ủy khuất, con mắt đỏ ửng, nước mắt đảo quanh chảy dài như lê hoa vũ đái

Ninh Thái Ất đau đầu, giờ hắn mới biết câu nữ nhân làm từ nước là như thế nào, tay vụng về vuốt đi hàng nước mắt

"Vị cô nương này, chúng ta là người tốt a"

Tiếng khóc ngày một càng lớn... Tiểu Thanh đứng bên cạnh không nhịn được trừng mắt một cái

"Thiếu gia à, người nói vậy nàng ta càng thêm không tin tưởng thì đúng hơn.."

"Ài, ngày thường ta chỉ giỏi cãi lộn với người khác chứ khoản dỗ dành nữ tử này đâu phải chuyên môn của ta..."

Ninh Thái Ất vò đầu bứt tai một hồi... chợt quyết định nắm lấy bả vai nữ tử Hồ Tộc, hai người lập tức đối mặt, chỉ còn cách mấy cm là chạm tới đối phương...

Nữ tử hồ tộc gấp đến đỏ bừng cả mặt quên luôn khóc lóc, trong tầm mắt nàng hình ảnh một thiếu niên anh tuấn không ngừng phóng đại

"Nhìn thẳng vào mắt ta, bản thiếu gia đây không có ý làm hại cô hiểu không?!"

Thiếu nữ đỏ mặt đỏ tới tận mang tai, quyết không nhìn lấy đối phương, đầu lắc như trống bỏi khiến làn u hương bay tới chóp mũi

Ninh Thái Ất không khỏi bồi hồi một trận, trong đầu thầm mắng "Quỷ thần thiên địa, quả đúng là Hồ tộc mị hoặc trời sinh, không được, bản thiếu gia mà lại chịu thua trước cám dỗ rẻ tiền này sao?"

Nữ tử Hồ tộc đang quay qua quay lại tựa như nhớ lại chuyện gì sau đó cũng trừng mắt nhìn thẳng vào hắn...

Hai người mắt lớn mắt bé nhìn nhau, không khí xung quanh có chút quỷ dị khiến tiểu Thanh đứng ngoài cảm tưởng sự xuất hiện của nàng hiện giờ có chút thừa thãi, giống như trở thành cái bóng đèn làm cản trở công việc người khác

"Không đúng, thiếu gia cẩn thận!"

Tiểu Thanh hoảng sợ, nếu nàng nhớ không nhầm thì Hồ Tộc nhất truyền đều có Tam Nguyên Mị Đồng, mà cô nương này còn là biến dị tam vĩ yêu hồ nữa...

Đã thế khoảng cách tiếp xúc lại gần như vậy, chỉ sợ cả người hơn một đại cảnh giới cũng bị làm cho thần trí điên đảo chứ nói gì tới thiếu gia

Tuy biết Ninh thiếu gia lợi hại, bên ngoài cố ý che giấu thế nhân nhưng cũng không thể trực tiếp đối kháng với Mị đồng Hồ tộc như vậy a

Tiểu Thanh chuẩn bị tách hai người ra thì một giọng nói dễ nghe cắt đứt sự tĩnh lặng xung quanh

"Hừm... không ngờ trong đám nhân loại lại có người mang tâm hồn chính trực như vậy"

Ninh Thái Ất sau câu nói của Hồ Tộc thiếu nữ cũng bừng tỉnh lại cười khổ "

Biết được là tốt rồi, chỉ là gặp ngươi giống hoàn cảnh Thanh nhi nên ta mới tiện tay cứu ra mà thôi, không cần khách sáo, không biết quý danh cô nương là gì?"

"Ta tên là Hồ Phi Nguyệt, mà đây là đâu, tại sao cô nương này là yêu tộc lại không có một chút yêu khí nào cả?"

Dưới hàng loạt câu hỏi như vậy, Ninh Thái Ất mỉm cười đáp lại

"Ngân Nguyệt đế quốc ở phía nam A Đắc Lặc sâm lâm a, ta là đại thiếu gia của Ninh Vương phủ nhất tự Thái Ất, còn việc yêu khí không tiết ra ngoài là do một linh khí đặc biệt do ta chế tác ra, nếu ngươi muốn ở lại đế quốc bản thiếu gia có thể chế cho ngươi một cái?"

"Hứ, bản cô nương đây mới không dễ bị dụ dỗ như vậy đâu"

Tiểu Thanh đứng bên ngoài ù ù cạc cạc, bây giờ mới được chen chân vào, tâm tình khẩn trương "Thiếu gia, người không sao chứ?"

"Mị Đồng của Phi Nguyệt cô nương chưa làm hại tới ta với lại bản thiếu gia sẵn biết con người Phi Nguyệt cô nương hẳn không phải độc địa như vậy"

"Phù, làm Thanh nhi sợ muốn chết, thì ra thiếu gia đã tính từ trước người thật là thông minh a!"

"Tất nhiên rồi!" Ninh Thái Ất hất cằm làm vẻ tiểu nhân đắc chí cười ha hả

"Đúng là khoác lác không biết ngượng" Hồ Phì Nguyệt bĩu môi không ngại ngùng nói thẳng

...

Dưới sự chuẩn bị của tiểu Thanh, Hồ Phi Nguyệt trong tích tắc như trở thành một người khác, trang phục tỳ nữ màu hồng phấn, mái tóc dài vàng kim được tết gọn lại, mấy cái đuôi cùng đôi tai trên đầu nàng dưới nguyên khí phục hồi cũng hoàn mỹ che dấu

Nước da trắng nõn, thân hình yểu điệu mập mờ xuân quang dưới váy lụa, đôi mắt bích lục như muốn câu hồn đoạt phách người khác khiến Ninh Thái Ất đứng một bên cũng phải cảm thán dựng ngón tay cái

"Đúng là người đẹp vì lụa"

"Nói linh tinh, bản cô nương là ai cơ chứ..."

Bên ngoài nói ra vậy nhưng trong lòng Hồ Phi Nguyệt lại có một cảm giác kì lạ ấm áp chảy trong lồng ngực khiến con tim nhảy loạn liên hồi, mặt mũi đỏ ửng càng tăng thêm vẻ kiều mị động lòng người

Ninh Thái Ất gãi mũi, "Chỉ sợ lần đấu giá này sẽ dẫn đến vô số tai kiếp cho Kim Dương thành, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây, trước hết trở về Ninh Vương phủ đợi vài ngày sau đó mới tính cách mang cô nương về A Đắc Lặc sâm lâm"

Dù gì cũng là nơi đất khách nên Hồ Phi Nguyệt đành nghe theo sắp xếp của Ninh Thái Ất

Ba người rời khỏi đây cũng không phải theo cách thông thường, Thiên Yến đường nổi tiếng nhất là khả năng giữ bí mật tuyệt đối thông tin khách nhân nên các phòng chữ Đại đều có một pháp trận truyền tống tùy ý trong thành

Sau một lúc khởi động pháp trận, vầng hào quang bao phủ ba người rồi nháy mắt biến mất

...............

Ngoại ô cách Kim Dương trăm dặm về phía Bắc

Ninh Thái Ất vẻ mặt bất thiện nhìn xung quanh, nhanh chóng lấy ra một thủ trạc bắt Hồ Phi Nguyệt mang vào đồng thời đẩy hai nàng ra sau lưng thầm truyền âm "Hồ Phi Nguyệt, bây giờ nàng là một trong những nô tỳ của ta rõ chưa?"

Tuy hành động của hắn gây bất mãn nhưng Hồ Phi Nguyệt vẫn ngoan ngoãn làm theo vì tình thế hiện giờ không cho phép nàng kháng cự nữa

Xung quanh khu vực Ninh Thái Ất đang đứng, mấy nhóm người trong phòng đấu giá cũng cùng lúc xuất hiện mà tất cả đều là phòng vip

"Chả lẽ có người ẩn trong Thiên Yến đường đã vô thanh vô thức thay đổi tọa độ trận pháp?"

Tuy biết sẽ có một hồi máu tanh tại thành Kim Dương nhưng không ngờ lại đến sớm như vậy, điều này càng nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn, thật sự là có một thế lực dám chống lại toàn bộ Ngân Nguyệt đế quốc vì những người ở đây đều là thành phần nằm trong vùng thế lực mạnh mẽ nhất Thương Sơn đại lục

Bất cứ ai trong này đều không phải là dạng não tàn nên cũng nhanh chóng nhận ra vấn đề, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh

Ninh Thái Ất xem xét tình huống thì một giọng nói quen thuộc, mang dáng vẻ khí phách trầm ổn truyền tới, "Thái Ất, mau tới đây!"

Dù có chút ngạc nhiên nhưng Ninh Thái Ất vẫn bình tĩnh qua bên đó... Đến lúc tới gần hắn mới nhận ra người của Kim Dương thành đã tụ họp lại thành một chỗ, trong lòng thầm nhủ

"Cũng phải thôi, dù cho mấy đại gia tộc trong Kim Dương thành có hiềm khích với nhau nhưng cũng sẽ không ngu ngốc tới mức làm ra chuyện này"

Trước mặt Ninh Thái Ất xuất hiện một vị trung niên mặt mày nghiêm nghị. Người này mặc bộ sam y hoa lệ màu xám, long hành hổ bộ rất có uy nghiêm, trên mặt đôi lông mày thô dày lại tăng thêm vài phần hào khí

"Đường thúc, người cũng đi xem đấu giá hội, thật là trùng hợp a..."

"Trùng hợp cái đầu ngươi, trách nhiệm của lão tử là thu thập thông tin tất nhiên phải ở đây rồi, tiểu gia hỏa ngươi xuất hiện ở đây mới có vấn đề!"

Ninh Thái Ất đảo mắt, vẻ mặt ngạc nhiên tay chỉ về phía nhóm người phía trước "Đường thúc nhìn xem, hình như thiếu đi nhóm người của Ẩn Đăng Tông"

"Đừng đánh lạc chủ đề...ân... quả là thiếu người? Chả lẽ Ẩn Đăng Tông này có quái sự, Không phải thật sự muốn cùng toàn bộ thế lực ở đây đối lập?!"

...

"Aaaa...aaaaa...aaa!"

Chợt có tiếng kinh hô vang lên làm tất cả mọi người bừng tỉnh. Tại nơi xuất hiện náo động, một nhân ảnh bị đoàn khí đỏ thẫm nuốt lấy, thân thể nạn nhân bằng mắt thường có thể trông thấy bị ăn mòn đi nhanh chóng, da, thịt..xương.. cuối cùng trở thành một bãi máu!

"Là Huyết Sát Ma Ha trận, mọi người tuyệt đối không được ra khỏi bán kính hai trăm trượng bằng không sẽ bị luyện thành huyết sát khí"

"Hahaha, quả nhiên có kiến thức"

Trong đoàn sương mù huyết sắc dần tụ lại thân hình nam tử vẻ mặt băng lãnh, vầng u lam ảnh hỏa chập chờn trong con ngươi khiến hắn càng trở nên quỷ dị mang theo ba phần cuồng loạn

"Bích Hà tiên tử của Nam Hải cung, không ngờ lại gặp mặt tại đây, thật sự là đi mòn đế giày tìm không thấy, bỗng dưng tìm được chẳng tốn công"

Nữ nhân cất cao giọng lúc nãy liền đứng ra khỏi đám người Nam Hải cung, một thân bạch y vũ động trong gió, mị lực toát ra khiến mọi người xung quanh không khỏi mang cảm giác kinh nhân, ánh mắt hổ thẹn mà thu lại không dám tiếp tục khinh nhờn

"Kim bài huyết thủ Độc Vương Kha, ngươi ở đây bày ra Huyết Sát trận có ý đồ gì? Không lẽ Huyền Ma Tông muốn tranh đoạt pho đạo khí chế tác bất quá bắt đi chừng này cường giả không phải muốn đối đầu với tất cả Tông Môn hay sao?"

"Diệu thay cho một câu đối đầu tất cả Tông Môn, nhìn lại xem ở đây còn thiếu ai đi a? Ít ra sau sự việc lần này Huyền Ma Tông không phải là đối tượng đỡ đầu luồng sóng lớn đâu?"

Bích Hà tiên tử trong mắt lưu quang xoay chuyển, đôi mi khẽ động "Không lẽ ngươi muốn đổ tội cho Ẩn Đăng Tông, đúng là đủ hèn hạ"

"Hắc, hèn hạ vốn đã là tính cách của Ma Tông trong thiên hạ rồi, ít ra còn hơn một số đệ nhất chính phái, lòng đầy cặn bã bên ngoài tỏ ra chính trực đạo mạo khiến ta thật muốn mắc ói!"

Không tiếp tục dây dưa đêm dài lắm mộng, Độc Vương Kha đang phiêu phù trên không bỗng dưng đổi thủ thế. Lấy hắn làm trung tâm, pháp trận trong phương mấy mấy trăm trượng xung quanh cấp tốc khởi động

"Chư vị mau tế ra pháp bảo phòng thân! Chỉ cần thoát ra khỏi trận pháp sẽ có cơ hội sống sót!"

Bích Hà tiên tử vừa hô lớn trong tay nhiều hơn một kiện cổ chung mang kiểu dáng trầm trọng, lúc tế ra lập tức bao vây chặt chẽ lấy nhóm người Nam Hải Cung

Xung quanh cũng nhao nhao xuất hiện từng đạo hào quang bao phủ lấy bản thân tránh thoát khỏi huyết khí đang đổ xô phóng tới

"Giãy dụa vô ích, Huyết Sát Ma Ha trận này ta bỏ công sức mấy tháng chuẩn bị đã dung hợp hoàn mỹ với thần thông Huyết Hải Giới, chỉ dựa vào một đám ô hợp các ngươi cũng dám ra sức ngạnh kháng? Đúng là châu chấu đá xe, nhanh chóng biến thành huyết khí cho bản tọa!"

Độc Vương Kha lập tức phóng xuất khí tức Thần Thông cảnh đè ép xuống, vô số luồng khí huyết tinh từ bốn phương tám hướng triền miên đại hải ồ ập tiến tới bao vây lấy đám người không ngừng bào mòn đi từng tầng hào quang pháp bảo

"Không ngờ lại là Thần Thông cảnh đỉnh phong..." Ninh Tiêu Viễn vẻ mặt tuyệt vọng

Thần Thông cảnh đỉnh phong a, một cái nhân vật như vậy đủ làm phong vân một cõi Ngân Nguyệt đế quốc. Trong khi đó, đa số người gặp nạn ở nơi đây được mấy cường giả Thần Thông cảnh?

Xem khí tức của vị Bích Hà tiên tử kia còn thua kém xa, tuy cũng là Thần Thông cảnh nhưng tới cảnh giới này chênh lệch một Trọng cũng như trên trời với dưới đất, không thể dùng lý để hình dung

Trong tay có ngọc phần phát tín hiệu cầu cứu cũng vô phương sử dụng, lão đã tuổi cao chết cũng không tiếc nhưng Ninh Thái Thần là nhi tử của huynh trưởng không thể bỏ mặc được. Trong lòng thất lạc, ánh mắt nhìn qua bên cạnh, không ngờ ngay cả bóng dáng tên tiểu gia hỏa này cũng không thấy!

"Tiểu thiếu gia đâu?!" Ninh Tiêu Viễn tức muốn nổ phổi, ánh mắt như phát hỏa nhìn hai tiểu nha đầu sau lưng

Tiểu Thanh cùng Hồ Mị Nhi dường như không nghe thấy, ánh mắt si dại kinh ngạc nhìn lên bầu trời

Ninh Tiêu Viễn tức tới râu mép "Không phải hai nha đầu này bị hù tới hồn lìa khỏi xác, đến cả thiếu gia bên cạnh cũng quên mất"

Âm thầm thở dài, ánh mắt bất lực nhìn lên bầu trời...một lúc sau cả lão cũng ngây người, tay dụi dụi cặp mắt già, vẻ mặt như nhìn thấy quái sự

Trên thiên không mù mịt, một cơn lốc màu đỏ như máu không ngừng xoáy vào một nhân ảnh nhỏ bé nhưng nhân ảnh đó vẫn lấy tốc độ kinh người phóng ra khỏi trận pháp, tầng tầng ba động mãnh liệt phát ra như muốn trùng kích vào trung tâm pháp trận

Quanh thân ảnh kỳ bí không ngờ hàng loạt lôi điện lập lòe kiến tạo thành một khải giáp tỏa ra khí tức thiên uy lồng lộng bao phủ cả thiên địa như muốn triệt để đạp đổ toàn bộ pháp trận cường hoành phá ra một thông đạo đi ra ngoài!

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ

Truyện Chu Du Dị Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.