Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá khứ (1)

Tiểu thuyết gốc · 2758 chữ

Một kiếm đại thần thông quét ngang bát hoang như đụng phải tầng cấm kị mờ ảo của thiên địa khiến bầu trời đổi sắc, từng đạo hỏa lôi từ trong màn mây ầm ầm trút xuống bao vây tứ phía xung quanh khu vực thiên kiếp

Thật may là không một tia lôi điện nào trực chỉ nhắm thẳng vào Bá Bách Hàn, có thể nhìn ra Thiên Uy Nhãn trên trời cao như đang phân vân có nên giáng kiếp xuống kẻ tu chân giả bên dưới không...

Bình thường tu chân giả tới cảnh giới độ kiếp kỳ mới phá được quy tắc thiên địa, dùng thân thể cưỡng chế vượt ra khỏi ngũ hành mang tới thiên kiếp...

Mà lấy cảnh giới Thần Thông của Bá Bách Hàn so với Độ Kiếp còn cách xa vạn dặm

Bất quá, Thiên kiếp cũng không phải thứ ngươi muốn gọi thì tới, đuổi thì đi....

Oanh minh!

Dưới Thiên Kiếp oai hiệu triệu, lấy trời đất làm lò hỏa, lôi điện hóa lợi búa!

Nhật Nguyên chi lực trôi nổi quanh quẩn trong không gian ngoan ngoãn trở thành loại nguyên liệu tuyệt đỉnh, dưới bàn tay điệu nghệ của tạo hóa dần dần được rèn luyện bởi Thiên Kiếp chi lực

Nói thì dài nhưng chỉ vỏn vẹn trong hai nhịp thở, một cây Nhật hỏa thương chứa đựng tinh hoa cường đại nhất của Nhật Nguyên lực xuất hiện trước mắt Bá Bách Hàn

Cây hỏa thần thương dài hơn ngàn trượng, ánh sáng chói lọi phát ra đủ làm mọi thứ xung quanh lu mờ, khí tức hỏa diễm phóng xuất ngàn dặm khiến không gian xung quanh trở nên vặn vẹo

Bá Bách Hàn vẻ mặt thống khổ, quần áo dù đã có trận pháp phòng ngự đỉnh cấp cũng bị thiêu rụi trong tích tắc

"Không ngờ một phần sức mạnh của Thiên Kiếp lại khủng bố như vậy, trong điển tịch có ghi chép đại tu Độ Kiếp Kỳ còn phải tiếp nhận cùng một lúc cả mấy vạn đạo!" Bá Bách Hàn rùng mình khiếp sợ

Tuy nhiên Thiên Kiếp cưỡng chế xuất hiện ở nhân giới đã bị kìm hãm nhiều, nếu so sánh đúng ra thì tiểu kiếp này còn không bằng một phần ngàn lực lượng thật sự của chuẩn Thiên Kiếp trên Linh giới!

Khúc dạo đầu đã khủng bố như vậy, có thể tưởng tượng ra phần sau đó.... Chính vì thế nên dù mấy trăm năm qua chưa từng có người nào thành công độ qua Thiên Kiếp vấn đỉnh Chân Tiên

Bá Bách Hàn gấp rút lấy ra phiến ngọc bài đã chuẩn bị tốt, khẽ đập nát, ánh mắt nhìn lên bầu trời lần nữa nhưng mang theo vẻ ngạo mạn cùng thách thức, "Sẽ có một ngày, Bá Bách Hàn ta sẽ đạp đổ ngươi trở thành đệ nhất tam giới!"

Dưới chân hắn lập tức xuất hiện một tiểu pháp trận, hào quang khởi động, thân ảnh Bách Hàn dần biến ảo rồi theo pháp trận hóa thành điểm quang gấp rút phá không phóng đi mất

.....

Ngay khi điểm quang vừa rời khỏi, lập tức có hai thân ảnh thay vào chỗ hắn, đúng ra phải nói là ba thân ảnh vì có một hài đồng tám chín tuổi đang được ôm ấp kỹ lưỡng trong lòng vị tiên tử hoa dung tuyết đại

Dù cho tiểu hài đồng kia cả thân đất bụi lấm lem nhưng vị tiên tử nọ vẫn khưng khưng giữ lấy, ôm chặt vào lòng như bảo bối quý giá nhất. Ánh mắt băng lam của nàng dù cho vạn năm tuế nguyệt, thiên địa đổi dời vẫn một mực thờ ơ không ngờ cũng tràn đầy ôn nhu vô hạn

Phía sau nàng, một nữ tử đang đưa đôi mắt phượng trong veo như nước ngạc nhiên nhìn tới, vẻ mặt kỳ lạ nhưng lại làm cho người khác cảm nhận một phen phong vận khác thường thần trí điên đảo

Khuôn mặt thanh loan, mày liễu cong cong, đôi môi anh đào hồng nhuận, da thịt như băng tuyết, dáng vẻ thanh cao mỹ lệ. Cánh tay trắng nõn từ trong tay áo lộ ra ngoài tản mác sức sống thanh xuân bức nhân

Nhìn kỹ có vài phần giống với vị tiên tử phía trước nhưng mang dáng dấp có phần cơ trí...

"Phi Yến, con xem có thể tiếp được một thương kia của Thiên Kiếp không?"

"Chỉ sợ hài nhi vô phương tiếp được một kích này của Thiên Kiếp trừ phi sử dụng đạo khí người cho a" Nữ tử lém lỉnh nói, ánh mắt khẽ đảo đảo vài vòng

Nghe vậy, vị tiên tử kia chỉ mỉm cười, ngọc thủ khẽ gõ lên đầu nữ tử

"Cơ hội tốt, cho ngươi chứng kiến trước uy lực Thiên Kiếp, về sau khi tự thân độ qua tỷ lệ thành công sẽ tăng đáng kể"

Vị tiên tử hoa tay lên một cái, lập tức không gian kỳ bí trên bầu trời mở rộng ra phương vi càng thêm rộng lớn

Trước đó cùng lắm chỉ kéo dài ngàn dặm, bây giờ dưới thần thông của nàng đã bao phủ cả mấy vùng sơn mạch, gần như một phần năm diện tích của A Đắc lặc sâm lâm rơi vào biển mây mù dày đặc, phía trên kéo xuống từng đợt uy áp khủng bố

Cả A Đắc lặc sâm lâm sôi trào, yêu thú khắp nơi chạy loạn muốn trốn thoát khỏi thiên uy trấn áp, kể cả yêu vương trong lãnh địa cũng khiếp sợ mà lẩn tránh vào sâu nhất trong động phủ

Không riêng gì A Đắc Lặc sâm lâm, chỉ sợ cả tu chân giới lần này sẽ có một phen náo nhiệt lớn

Cuồng phong mang theo từ vân vụ mang theo ngàn vạn đao mang thổi tới, nàng một thân bạch y lồng lộng trong gió, khí tức thánh khiết trên người làm cách ly hết thảy sự vật ra khỏi phạm vi ba trượng

Lôi điện cũng tốt, mà phong mang cũng vậy, dưới anh khí bức nhân đều phải ngoan ngoãn thối lui

Phi Yến đứng phía sau mấy bước, cả người dưới Thiên Uy không kìm được run rẩy như muốn ngã khụy xuống nhưng vẫn cố gắng chống đỡ, chỉ cần có mẫu thân nàng phía trước, tất cả hiểm nguy lần này sẽ biến thành một lần cơ duyên lớn

Phần đại cơ duyên này chính là nhìn trước diễn hóa Thiên Kiếp, đủ để làm tu chân giả khắp nơi điên cuồng

Độ kiếp thành công là thành Chân Tiên a! Dù tan xương nát thịt cũng phải liều mạng một lần, người tu đạo theo đuổi mãnh liệt nhất chính là chấp niệm thành Tiên!

Hồ Phi Yến ánh mắt sáng ngời như thấy chân trời mới, có câu Tri kỷ tri bỉ, bách chiến bách thắng

Có người cả đời tu hành tưởng chừng đã chuẩn bị rất tốt để độ kiếp nhưng lại không thể tưởng tượng uy lực Thiên Kiếp mạnh đến mức nào, tới khi gặp được mới biết hết thảy đã quá muộn

"Phần Thiên Kiếp này cũng quá yếu, chắc là do quy tắc thiên địa khống chế ở nhân giới?" Tiên tử nhíu mày, ánh mắt nhìn qua nữ tử sau lưng mình đang nhập định thì mỉm cười

"Thời khắc này cũng nên kết thúc"

Tay nàng khẽ kết chỉ ấn bắn lên thiên không

Thiên Kiếp dưới tác động cưỡng chế không ngờ rung chuyển một hồi, tầng tầng quang điện đầu nhập vào hỏa thương rồi cùng lúc phóng xuống phía dưới!

Tay ngọc lại thanh thoát múa lên một cái nhẹ nhàng, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một cây tiểu thương chừng mấy thước. Trên thân lôi quang cùng hỏa nguyên nồng đậm quyện lại thành một loại năng lượng hoa lệ

Bất quá tính sát phạt của hỏa lôi thương này lại nhỏ đến kỳ lạ, đến cả Phi Yến cũng lầm tưởng đây không phải là lực lượng của Thiên Kiếp. Giống như Thiên Kiếp muốn tặng mẫu thân nàng cây thương này hơn là dùng nó đánh xuống

Đột nhiên từ trên người tiểu hài đồng trong lòng nàng phát ra hấp lực cường đại, cây thương liền theo đó chui vào đan điền nó

Tiên tử giật mình, kể cả với cảnh giới của nàng cũng trở tay không kịp, nhưng thấy tiểu gia hỏa này vẫn thở đều đều, ánh mắt không khỏi nổi lên dị sắc, "Đích xác là niềm hy vọng của ta cùng người đó, cả ta cũng không nhìn thấu được ngươi a"

Không gian bao trùm A Đắc Lặc sâm lâm theo cây thương lần cuối giáng xuống cũng biến mất nhanh như lúc nó xuất hiện khiến cho toàn bộ tu chân giả bên ngoài sâm lâm cũng một phen ngỡ ngàng

Về sau chuyện này trở thành một khúc ly kì của tu chân giới, từ đó Linh Sơn càng trở nên thần bí nhưng cũng không còn là cấm địa của A Đắc Lặc sâm lâm, tuy nhiên chuyện này phải kể lúc khác

Trời quang mây tạnh, vùng đất sau một hồi Thiên Kiếp giáng xuống đã trở thành bình địa, nhưng xung quanh lại tràn đầy linh khí thiên địa dày đặc

Tiên tử thở dài, sợ rằng lần này sẽ không hù dọa được ai, nàng khẽ lẩm bẩm, tay bấm pháp quyết

Lấy nàng làm trung tâm, lập tức sinh cơ bừng bừng dưới chân nàng lấy bốn phương tám hướng nhanh chóng khuếch tán!

Sau một canh giờ, vùng đất cằn cỗi khi nãy đã trở thành rừng cây rậm rạp, cây xanh cao trăm mét như đã sinh trưởng mấy trăm năm. Nếu không nhìn thấy nàng thi triển pháp thuật, sợ rằng không có ai có thể tin tưởng trên đời này lại có người sở hữu thần thông kỳ diệu như vậy

Vị tiên tử thở dài, ánh mắt nhìn lên trời, tay khẽ ôm chặt tiểu nam hài, miệng lẩm bẩm

"Ngươi sao cứ phải trốn tránh ta..."

................

Ba ngàn năm trước, Ngân Nguyệt đế đô, Kim Dương thành...

Ngân Nguyệt đế quốc trong Thương Sơn đại lục trải dài hơn vạn dặm, nếu để so sánh với siêu cấp tông môn thật sự không kém dù chỉ một chút. Từ xa xưa đã có Thần Hoàng trị vì, dùng võ lập quốc, mở rộng giang sơn

Truyền thuyết kể rằng có lần vì đế quốc bị ngoại tộc mạnh mẽ xâm lấn nhưng Thần Hoàng vì sắp rời khỏi phiến diện này, không muốn tạo thêm sát nghiệp nên đã dùng Hoàng Kim Thần Kiếm chẻ đôi giang sơn thành hai nửa đại lục!

Ninh Vương Phủ là gia tộc có lịch sử lâu đời nhất Ngân Nguyệt đế quốc, khai quốc công thần Ninh Vương trước kia đi theo làm tùy tùng của Thủy Đế kiến lập sự nghiệp vĩ đại, mở mang giang sơn vạn dặm

Vì thế vợ con ông đều được hưởng đặc quyền to lớn, có thể xem như quý tộc hiển hách nhất trong hậu duệ vương môn đương thời

Người trong thiên hạ đều lấy thực lực làm trọng, nên Ninh Vương phủ đối với võ đạo tất nhiên rất để tâm, chỉ cần là đệ tử trong phủ đều lấy chữ cần cù mà tiến tới. Võ đạo khó khăn trùng trùng, không giống pháp môn tu hành đạo gia, dễ dàng bỏ qua bước luyện thể

Mà những đệ tử kiệt xuất thường được đảm nhận chức quan lớn trong triều, cũng bởi vậy mà Ninh gia càng ngày giống như một cây cổ thụ chọc trời không ai có thể lay động được

Đệ tử Ninh phủ mỗi ngày đều dậy sớm tập võ từ canh năm tới lúc mặt trời lên cao mới nghỉ ngơi, bởi vậy mỗi ngày khi đến thời điểm này các vạc dầu đều được thắp sáng, ánh lửa chiếu vương phủ sáng như ban ngày

Bất quá có một số người thì không như vậy....

"Ninh thiếu gia, ngươi dậy đi a, trời sáng rồi"

Ninh Thái Ất ánh mắt kèm nhèm liếc ra ngoài cửa sổ, tay gãi gãi má, nhìn tiểu nha đầu một hồi

"Buổi trưa rồi, còn sáng cái gì nữa, đã bảo là đánh thức ta dậy sớm rồi cơ mà, muốn làm hư bản thiếu gia à?"

Tiểu nha đầu bộ dạng khúm núm, mặt đỏ tới tận mang tai, hai tay đan xen "Nhưng mà canh năm khi nô tỳ tới thức, thì bị thiếu gia...bị thiếu gia..."

"Bị bị cái gì?"

"Bị thiếu gia kéo lên giường a...." Tiểu nha đầu lấy hết can đảm nói

"Khụ khụ, à.... ra vậy, tiểu Thanh chuẩn bị y phục" Ninh Thái Ất lấy lại bộ dáng, vẻ mặt rất ư là dày, phải nói thật sự là rất có tư chất hàm dưỡng

Hai chủ tớ lục đục cả canh giờ mới hoàn tất, xong xuôi đâu đó lập tức xuất môn

Lúc đi qua diễn võ đường, hắn dừng lại ngó nghiêng, tay bắt trái táo lơ lửng trên cây gần đó, cắn một miếng to, "Sảng khoái, mùa hè nóng bức như vầy, ý kiến trồng cây ăn quả của ta thật không uổng công"

Ninh Thái Ất tìm chỗ ngồi, ánh mắt rơi về phía tộc nhân đang diễn luyện...

Trên sân lúc này, hàng trăm người xếp hàng ngay ngắn dưới mặt trời chói chang, nhìn biến ảo trong quyền pháp, không cần xem lần hai hắn liền biết là Thông Bối quyền cơ bản nhập môn của Ninh Vương phủ

Bất quá lấy hàng trăm người đồng loạt thi triển chiêu thức đều đặn như vậy cũng xuất ra loại khí thế tinh mãnh đầy nhiệt huyết

Ninh Thái Ất thổn thức, ánh mắt lóe lên tinh quang nhưng lập tức ảm đạm "Chỉ sợ rằng ta không có cơ hội thao luyện như vậy a.."

"Người là đại thiếu gia Ninh phủ, chỉ cần thiếu gia hứng thú sẽ có trưởng lão gia tộc tới chỉ điểm, đâu cần phải gia nhập với đám hạ nhân này?"

"Ài, ngươi không hiểu đâu.. à mà tiểu Thanh, ngươi bây giờ luyện tới cảnh giới gì rồi?"

Tiểu thanh mỉm cười, trong mắt lộ ra vài phần tự hào "Tháng vừa qua thăng lên dẫn khí đỉnh phong a"

Ninh Thái Ất tâm sinh bối rối, bình thường tộc nhân cảnh giới luyện thể tập luyện ở diễn võ đường, khi đạt tới luyện khí đã được coi là nội viện đệ tử, mà lấy độ tuổi tiểu Thanh đạt tới cảnh giới này phải gọi là bất khả tư nghị, được trưởng lão viện trọng dụng thành hạch tâm đệ tử để bồi dưỡng cũng không khoa trương

Nhưng mà nàng lại nhất quyết theo hắn làm nô tỳ, dù nội viện đệ tử gì đó cũng không cần, lòng Ninh Thái Thần sinh ra cảm giác áy náy "Khổ cực cho ngươi rồi...."

Tiểu Thanh đứng bên cạnh, hai tay đan xen, vẻ mặt ửng hồng đầu lắc như trống bỏi

Ninh Thái Ất cười ha hả, tay khẽ nắm lấy phấn thủ của nàng, hai người liền rời khỏi diễn võ đường dưới con mắt đủ mọi cảm xúc phía dưới

"Làm sao mà cái tên phế vật như thế lại được tiểu Thanh đi theo chứ, chả lẽ nàng ta muốn làm phu nhân Ninh phủ? Nhưng mà Ninh Vương phủ thực lực vi tôn, cho dù phụ thân hắn là chủ phủ cũng không thể lồng hành cho một tên phế vật như vậy lên nắm quyền chứ?" Một tên thiếu niên mặt mày tuấn tú vừa luyện quyền vừa căm tức nói

"Ngươi thì biết cái gì? Tuy hắn phế vật nhưng vẫn là con của Đại Thừa Tướng Ngân Nguyệt đế quốc, ta thấy trước giờ bất cứ ai có ý xấu tới hắn đều có kết thúc không tốt đẹp"

"Hừ, bất quá chỉ là tên phế vật không có tiền đồ mà thôi, chỉ sợ chưa tới chục năm, cả gia sản Ninh Vương Phủ cũng bị hắn tiêu sạch!"

"Có chuyện như vậy nữa? Thật đúng là siêu cấp bại gia tử!"

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.