Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 874 chữ

Anh ta vừa chỉnh xong thì tảng đá thì trên đó hiện lên hình ảnh người mẹ yêu quý của tôi . Nhìn lại cảnh tượng ngày hôm đấy , nhìn lại cái chết của mẹ tôi , tôi đã sụp đổ , tôi đã thật sự sụp đổ rồi ! Mặt bà ấy , là tự bà ấy rạch , là bà ấy tự huỷ hoại , là bà ấy tự sát ....

- Tôi có thể gặp mẹ tôi ?

- Gặp mẹ cô ? Nếu cô có thể đi qua được hết mười bảy tầng địa ngục thì cô sẽ có thể gặp được bà ấy ở tầng thứ mười tám .

Tôi lau những giọt nước mắt đang vội rơi , gật đầu lia lịa . Để được gặp mẹ , tôi có thể làm được tất cả , bây giờ có ra sao thì tôi cũng chỉ muốn gặp bà ấy , dù chỉ được gặp một lần .

-Nhưng bà ấy là một người lương thiện , tại sao lại bị đày xuống mười tám tầng địa ngục vậy ? Ở dưới đấy thì mẹ tôi sao có thể ..............

Tôi chưa nói xong thì đã oà lên khóc như một đứa con nít lạc mẹ giũa dòng người đông đúc . Anh ta nhau mày , lấy từ trong túi ra một chiếc vòng rồi đưa cho tôi . Ngay khi tôi vừa đeo chiếc vòng ấy lên cổ thì mặt phỉ thuý của chiếc vòng ấy bỗng sáng chói lên , mở ra một cánh cổng sáng rực màu lửa . Chỉ vào cánh cổng đang mở ấy , anh ta nhìn tôi .

- Trong đó sẽ giải đáp tất cả mọi câu hỏi của cô . Hãy nhớ lấy , cô chỉ có thể vào trong đó đúng mười hai canh giờ . Sau mười hai canh giờ , cánh cổng đó sẽ đóng , đẩy cô trở lại nơi này .

Tôi gật đầu nhẹ rồi mạnh mẽ bước vào rồi từ từ đi hết mười bảy tầng địa ngục . Hết bằng đấy tầng , tôi đã chứng kiến đủ thứ , đủ kiểu tra tấn và cũng nghe đủ những tiếng kêu la , gào khóc . Nếu như con người ta biết rằng làm việc ác thì sẽ có ngày này thì có chắc người ta sẽ không làm chứ ? Cho đến khi bị tra tấn như này thì có hối hận nhưng cũng đã quá trễ rồi ! Người trần thì bị tra tấn dã man thì sẽ chết nhưng người âm thì sẽ chẳng chết được nữa . Thế còn mẹ tôi , giờ bà ấy ra sao , bà ấy liệu có ác đến nỗi phải đầy xuống tầng mười tám như thế hay không ? Khi vừa đặt chân xuống tầng cuối thì tôi không còn để ý gì nữa mà vội đưa mắt tìm mẹ tôi giữa đám người đông đúc đang bị tra tấn ấy . Sau một lúc lâu tìm kiếm thì tôi cũng đã tìm được bà ấy . Tôi vui mừng chạy lại ôm chầm lấy bà ấy mà oà khóc như lúc nhỏ , tôi bị đám bạn trêu trọc .

- Ánh Tuyết ! Con .... sao con lại ở đây ?

- Chuyện dài lắm mẹ ạ , mẹ chỉ cần biết là có một người đàn ông đưa con xuống dưới đây là được . Mà tại sao mẹ lại ở đây vậy ? Đáng lẽ ra mẹ xuống dưới đây thì phải đoàn tụ với ông bà chứ ?

Ngay sau khi nghe tôi hỏi , nụ cười hạnh phúc của bà liền vụt tắt , bà quay mặt đi như không muốn trả lời tôi .

- Mẹ ..... mẹ làm việc cho Diêm Vương ở dưới này ! Cả gia tộc của ta , mỗi một con người khi đến tuổi Âm Định , con người ta sẽ có dấu ấn của Hoa Bỉ Ngạn ở trên lưng . Khi mà trên lưng vừa đủ 12 cánh hoa đỏ thắm thì chúng ta sẽ đều phải tự sát , mẹ cũng thế mà . Không phải năm đó con còn hỏi về hình Hoa trên lưng mẹ hay sao ?

Tôi cũng thấy lạ mấy ông Diêm Vương này thật ! Có biết bao nhiêu gia tộc có thể làm việc này , có cần nhất định phải là gia tộc của tôi làm không ? Đang nghĩ vẩn vơ thì miếng phỉ thuý trên cổ tôi lại sáng trở lại , cánh cổng lần này không mở ra đợi tôi vào nữa mà trực tiếp đẩy tôi ra bên ngoài . Tôi cũng chỉ có đủ thời gian để nói lời từ biệt với mẹ trước khi tôi bị đẩy ra , thậm chí đến cả trăm câu hỏi ở trong đầu tôi vẫn chưa được giải đáp .Vẫn lại là người đàn ông đó , vẫn là tam hòn đá , vẫn là cảnh vật ấy ..... Tự dưng tôi thấy hụt hẫng và thất vọng vô cùng . Có lẽ vì thời gian tôi gặp mẹ quá ngắn chăng ?

- Cô ở dưới đây cũng lâu rồi , chắc mọi người trên đó mong cô lắm rồi đó ! Cô hãy ngoan ngoãn quay về nhé !

Anh ta nhẹ nhàng nói với tôi .

Bạn đang đọc Chồng Quỷ sáng tác bởi eyavdv
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi eyavdv
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.