Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 03

Phiên bản Dịch · 4684 chữ

Chap 3

Đam Long tháo cravat quăng thẳng xuống đất, ngồi phịch xuống ghế bành. Miệng lầm bầm rủa cái sinh nhật thảm hại nhất đời mình, tại sao ông trời lại đối xử với hắn quá tàn nhẫn như vậy, cho hắn biết một sự thật chết người ngay vào ngày sinh nhật lần thứ 18 này cơ chứ?

==== flash back ====

Giữa tiếng nhạc xập xình, và giọng khàn khàn gào rú của mấy đứa đàn em, Đam Long nghiêng đầu thì thầm vào tai nàng Hoa Khôi trung học cả nước.

“Dạ Yến, đêm nay em thật đẹp. Hệt như cái tên của em, một bàn tiệc đêm thịnh soạn và vương giả.”

“Nếu em không phải là em gái của Lâm Hào, đại ca tiền nhiệm thì Đam Long, đại ca đương nhiệm của Thuận Thiên bang, băng đảng trung học lớn nhất cả nước, có ghé nửa con mắt để chiêm ngưỡng Lâm Dạ Yến này hay không?”

“Em là đóa hoa hồng đài các chốn cung đình, đâu cần phải tỏ ra khiêm nhường như thế. Hàng trăm thứ hoa dại ngoài kia chỉ có thể nằm rạp dưới chân em để tôn lên vẻ đẹp của đôi môi đỏ căng mọng này.”

Đam Long vừa nói, vừa vờn đuổi đôi môi Dạ Yến, cô nàng chỉ thật khéo léo tránh đi. Đam Long đành dời mục tiêu xuống chiếc cổ trắng ngần. Một vài tia sáng ánh lên từ chiếc dây chuyền càng tôn lên vẻ đẹp cao quý của Dạ Yến. Chiếc dây bạch kim với mặt đá pha lê là … hai biểu tượng nam giới lồng vào nhau khiến Đam Long chết lặng.

Làm sao không đông cứng cho được. Cái biểu tượng này… chẳng phải hắn đã từng gặp qua sao rất nhiều lần rồi hay sao? Hơn nữa còn gặp mỗi ngày nữa. Trong phòng con ác quỷ đội lốt thiên thần em gái hắn, chẳng những treo nhan nhản khắp nơi, làm background desktop máy tính, không chỉ dán trên cửa phòng vệ sinh, mà còn in lên gối và cả …áo lót.

Rồi anh chợt nhớ ra,con bé từng hớn hở khoe với hắn rằng chiếc dây chuyền bạch kim với mặt đá pha lê này, chỉ có những thành viên VIP nằm trong ban biên tập của cái tờ tạp chí online chó má mà-ai-cũng-biết-là-gì-ấy mới được đeo. Nó còn hứng chỉ bừng bừng bám theo hắn nguyên ngày để ba hoa chính chòe rằng đây là hàng đặt tại một nhãn hiệu trang sức nổi tiếng với số lượng có hạn. Toàn quốc có khoảng 100 chiếc. Trong thành phố nhiều nhất là 10 chiếc. Tuy nó là thành viên mới gia nhập nhưng do đóng góp quá to lớn trong mấy tháng đầu mà đã được đặc cách làm thành viên VIP. Ngoài ra trong trường hai anh em theo học ngoài nó ra ba chiếc còn lại đều an vị trong tay Ban Biên Tập của S&M online.

Nhớ đi nhớ lại, nói xa nói xôi, thì thôi nói thẳng. Thế ra chính nàng hoa khôi trung học đài các Lâm Dạ Yến đây cũng là một VIP trong cái ban biên tập bại não của cái tờ tạp chí chó chết kia.

Thế là bóng hồng đã ngự trị trái tim Đam Long suốt ba năm trung học héo tàn trong phút chốc. Thế là bao công sức để leo lên được vị trí lão đại này, chỉ để được sánh vai cùng tiểu thư khuê các này, chỉ để được lọt vào mắt xanh của nàng, cũng đổ sông đổ biển trong phút chốc. Trong não Đam Long ánh sáng chói lòa chợt vụt tắt, để lại một màu xám tro ảm đạm.

“Mỹ nhân, mỹ nhân của ta ơi TT~TT”

Hắn rùng mình, lập tức thu lại bàn tay đang vờn trên người mỹ nhân. Tưởng như nơi hắn đang chạm vào không phải làn da mịn màng, mà đầy gai góc của một con ác quỷ ngàn năm tuổi hệt như em gái hắn.

Chưa bao giờ Đam Long uống nhiều như thế, chưa bao giờ hắn vừa cạn ly này, đã có ngay ly khác được rót đầy trưng ra trước mặt. Uống cho say, uống cho quên đi tủi hờn của 1 đời hào hoa. Không tha thiết ăn một chút gì, hắn cứ uống, Dạ Yến cứ rót, uống để rửa đi hết tiếng cười ma quái của con em gái đang văng vẳng trong đầu. Từng dòng chất lỏng sóng sánh trôi tuột vào cuống họng cuốn phăng đi mọi suy nghĩ của Đam Long. Giờ phút này, hắn không nhìn thấy, trong mắt Dạ Yến – người đang thành công trong việc chuốc hắn chìm trong men say – ánh lên một tia cười quỷ dị.

==== end flash ====

Mới 9h tối đã về đến nhà, rõ ràng đi ăn tiệc mà lại vác mặt về nhà vào cái giờ dân tình bắt đầu ăn chơi đập phá, còn gì mặt mũi lão đại của Thuận Thiên bang? Nhưng bản thân Đam Long cũng không nặn ra được lý do nào để tiễn khéo Lâm tiểu thư ra về nên đành dời gót.

Mang tiếng đi ăn party sinh nhật mình, mà chẳng bói được chút đồ nào vào bụng, Đam Long ôm một bụng đầy bia đói cồn cào mà lết về nhà.

Cái Tivi chó chết toàn lũ nam ca sỹ diễn viên cũng chó chết không kém, còn cả lũ fangirl bại não la ó khi mấy thằng điên biến thái ve vãn nhau.

Thối nát. Thối nát. Bệnh hoạn. Bệnh hoạn.

Chán nản, hắn vứt cái điều khiển từ xa mà vùi đầu lên giường, đành ôm bụng rỗng đi ngủ vậy.

Vừa lúc đang mơ màng thì một mùi hương hấp dẫn, nồng nàn quyện trên đầu mũi, cuốn lấy tâm trí Đam Long. Mở mắt nhìn lên thì đã nghe tiếng pháo nổ lốp bốp.

Từ cửa phòng một nữ hầu gái mặc váy phồng style lolita ngắn cũn cỡn mặt mày hớn hở, ham hố, bịnh hoạn, biến thái… đang đon đả tiến vào.

“Happy bitrhday anh hai ~ ♥♥♥~ ”

“Mày…” Đam Long nhổm dậy, bật hết mọi cấp độ cảnh giác. “… lại đang có âm mưu gì.”

“Anh thật là… Cả em gái mình cũng không tin tưởng là sao. Em nghe mà đau lòng nha ~♥♥♥~” Con bé bắt đầu sụt sùi. “Người ta đã cố công làm bánh để mừng sinh nhật anh hai. Mà anh nỡ nào… Thôi, đành vậy… ” Nói rồi, cô bé kéo kéo chiếc xe đặt bánh kem giật lùi đi ra.

“Ấy ấy, đừng đi mà. Anh biết lỗi rồi mà…” Đam Long gọi với theo cốt giữ con bé ở lại. Không phải vì luyến tiếc gì con quỷ nhỏ ấy, mà là cái bụng cồn cào phản chủ đang réo gọi mùi hương từ chiếc xe đẩy dài gần hai mét, phủ khăn kín mít. “Em nói bánh kem phải không? Bánh đâu?”

“Anh hai thật là biết thưởng thức nha. Ta daa~ ♥♥♥~ ” Con bé lật cái khăn khỏi chiếc xe đẩy để lộ một chiếc bánh kem hình một … quan tài ma cà rồng màu đen bóng, 100% là chocolate thượng hạng. “Đúng sở thích của anh nha. Quan tài ma cà rồng nha, chocolate Thụy sỹ 70% Cocoa thượng hạng nha. Happy birthday anh hai~ ♥♥♥~” Nói rồi, cô bé cầm con dao bằng nhựa, cắt một miếng bánh nhỏ đặt ra dĩa rồi trịnh trọng bưng đến cho Đam Long.

“Cảm ơn em, Bé con.” Đam Long không ngăm được xúc động mà bật ra một tiếng cảm ơn. Đã lâu lắm rồi hắn mới không kiềm được gọi em mình là bé con. Mặc dù hình dạng những chiếc bánh con bé làm ra đều rất khủng bố nhưng mà quả thực, anh đói đến mờ cả mắt, chỉ có mỗi cô em gái bé bỏng này hiểu được lòng anh. Cô em gái này, tại sao đến bây giờ, anh mới biết nó đáng yêu đến thế.

(A.S.D :Khi hạnh phúc, Đam Long nhìn ác quỷ cũng ra thiên thần cánh trắng a ~ = =”

Kjss: Hem phải đâu cưng,mấy thằng “Cầm thú” bị bỏ đói thấy đồ ăn đều tít mắt vào cóc nghĩ được gì cả á.)

“Anh cứ từ từ thưởng thức nha. Em xin cáo lui. “Con bé xòe hai tà váy ngắn cũn cỡn, nhún một cái thật thanh lịch rồi trịnh trọng bước ra khỏi phòng, và cũng trịnh trọng như vậy khóa cửa phòng lại. Bóng đen hòa cùng với bóng tối chỉ để lại nụ cười ngoác đến mang tai.

Đam Long đưa một muỗng bánh lên miệng, lớp kem xốp mềm tan ra trên đầu lưỡi, vị ngọt lịm chưa tan biến hết thì cái vị đắng dịu dàng đã tê lại trên môi khiến người ta lưu luyến, cứ cắn một cái rồi một cái.

Miếng bánh nhỏ Đam Long chỉ xúc hai muỗng là hết veo, liếm sạch chút vụn kem dính trên môi, Phòng riêng, còn mỗi mình mình, cần gì phải giữ hình tượng, hắn vẫn còn thòm thèm, vứt cả dĩa, đào từng muỗng bánh mà ăn ngấu nghiến. Toàn bộ là chocolate thượng hạng, lớp kem mềm xốp cũng thuộc loại cực phẩm. Cho dù đầu óc chỉ toàn nước cống và rác thải, nhưng tay nghề làm bánh của con bé chỉ có thể gọi là quỷ khốc thần sầu. Dù có là kẻ thù không đội trời chung, chỉ cần ăn một miếng bánh cũng có thể xem nó như nữ thần mà cung kính tôn thờ.

Càng ăn càng thấy bụng cồn cào, càng ăn càng thấy trong người nóng nực (dù điều hòa mở 16 độ C), hắn cởi hết áo, để ngực trần mà ăn bánh.

Đang đào dở tay, thì bục một tiếng, hắn chọc phải cái gì cứng cứng,chưa kịp định thần thì bánh đã lủng một lỗ rõ to.

“Ah ~”

Chiếc bánh rỗng ruột phần trung tâm, từ trong cái lỗ còn vang ra tiếng rên khe khẽ. Đam Long ngậm muỗng nghiêng nghiêng đầu ra chiều suy nghĩ rồi lại uỗng vào, chọt chọt cái lỗ, thứ trong lỗ lún xuống chút xíu rồi đàn hồi trở lại, nhưng không thể xúc lên được, tiếng rên nhẹ lại vang lên.

“Ahh ~”

Từ ngày khai thiên lập địa, Đam Long chưa hề biết e sợ là gì, chỉ có mỗi một cái bệnh tò mò cố hữu trong bản năng. Tiếng rên kỳ lạ chỉ vang lên rồi tắt ngúm càng khiến Long phấn khích.

Anh đặt muỗng vào cái lỗ ban nãy, chạm đến chỗ cứng cứng ban nãy rồi chầm chậm kéo một đường dài, tiếng rên ư ử ngày một lớn và ngân thành từng hồi, thậm chí Đam Long còn nhìn thấy cái bánh run lên khe khẽ?!!! Cái nóng nực trong người càng bỏng rát, và đâu đó trên cơ thể Long, rất kỳ lạ (đó đó, chỗ đó đó xấu hổ ~ing :”>) phản ứng lại thanh âm ngân nga đó.

“Ah… Ah…”

Tiếng rên mỗi lúc một dai dẳng, mỗi lúc một lớn dần càng thúc giục Long đào thêm vài đường. Bánh đào ra bỏ đi thì cũng tiếc, nên Long cứ thế mà ăn từng chút một, thật sạch sẽ, càng ăn lại càng đói, thậm chí còn mút kỹ những đường rãnh vừa mới đào. Đến khi không còn chỗ nào chiếc muỗng có thể xúc lên được nữa, cũng là lúc toàn bộ thịt bánh đã được ăn sạch, thì… Bên dưới cái bánh, một cơ thể mảnh mai nằm sấp, hai tay xếp sau lưng được buộc lại thật tỉ mẩn bằng một dải ruy-băng đỏ chói, thắt một cái nơ bướm khổng lồ, mông hơi nâng lên, đùi khe khẽ tách ra đầy khêu gợi. Toàn bộ cơ thể đó được bao phủ bởi chocolate Thụy Sỹ thượng hạng, không hề cử động được chỉ có thể khe khẽ run lên từng hồi.

Cái cảm giác đói ngấu vẫn cứ cồn cào cồn cào không dứt được, cả cái cảm giác nóng nực không cách gì trút bỏ cứ điên đảo đầu óc làm hắn không suy nghĩ gì được, mà món tráng miệng trước mặt cũng thoạt trông hấp dẫn kỳ lạ. Đặc biệt là đối với tín đồ của vị ngọt như Đam Long, thì thứ chocolate hảo hạng kia tuyệt đối không thể bỏ qua.

Hắn chồm lên cả trên xe đẩy,chầm chậm liếm từng chút, từng chút lớp chocolate cho đến sạch bong, chỉ để lại lớp da hoàn hảo. Tóc, rồi dái tai, đến cổ, rồi đến đôi vai gầy.

Thỉnh thoảng, đôi chỗ chocolate phủ dày, Long phải dùng lực, hút mạnh cho đến khi màu chocolate được thay bằng màu da đỏ đến mức sưng tấy. Vị choco đã ngọt, vị da người còn ngọt ngào hơn gấp bội.

Mùi chocolate quyện với mùi nước hoa CK quen thuộc. Gượm đã. Nước hoa CK? Loại này dành cho nam kia mà?

Đam Long vội vã lật cơ thể mảnh mai đó lại, dù đó là một thân hình tuyệt mỹ và non nớt, nhưng vẫn nhìn rõ là một cậu thiếu niên. Chocolate phủ kín cả gương mặt chỉ để lộ đôi đồng tử to tròn, ươn ướt. Từ khuôn miệng hơi hé mở thoát ra hơi thở yếu ớt, làm da đầu Long tê rần rật, chỉ muốn ăn ngấu nghiến cái đôi môi đang hé mở đó. Và não bộ chưa kịp tư duy hắn đã cúi xuống…

Đam Long liếm sạch chocolate trên đôi môi đó, như còn tham lam, lại chọc lưỡi vào bên trong, hương bạc hà dìu dịu vờn trên đầu lưỡi, khiến con dã thú háu đói Đam Long càng hung hăng cắn mút.

Đến khi hắn buông môi thì cậu bé gần như đã chết ngạt. Hơi thở của cậu bé vốn đã yếu ớt, càng trở nên đứt quãng, chính vì đứt quãng mà lại nóng hôi hổi, cọ vào mũi Long lại tạo ra xung điện mạnh đến giật thót. Anh liếm sạch choco trên gương mặt cậu, rồi lại dời qua hai tai, lộng hành cả vành tai trong, cái cổ tội nghiệp cứ cố gắng lách đi để tránh né nhưng không tránh được, chỉ càng làm người ta thêm kích thích, đặc biệt lại còn là một Đam Long thấy đồ ngọt là mờ mắt đang đói ngấu.

Chiếc lưỡi điêu luyện của Đam Long dời địa bàn xuống tấn công cổ cậu, lia đến khuôn ngực, Long liếm sạch một lần rồi ngoáy những vòng tròn liên hồi trên hai đầu nhũ căng cứng đang run rẩy, tiếng rên ư ử lại bật ra như thúc như giục: mạnh nữa đi ~.

Trong cơn mê mệt, Đam Long nghe có gì đó cọ nhẹ vào bụng mình. Cúi xuống thì đã thấy một phần cơ thể nhỏ xinh của cậu bé đã dựng đứng hẳn lên, lớp chocolate đen bóng phủ quanh, vì sức nóng tỏa ra mà chảy thành dòng như đang khóc lóc van xin… Đam Long đau lòng mà nhìn từng dòng lệ đen nhỏ giọt liền đưa môi hứng lấy. Cái vị nồng nàn đê mê của thanh chocolate nhỏ xinh cứ trượt dài lên xuống trên đầu lưỡi. Đam Long chỉ chầm chậm ve vuốt, nâng niu, nếm thật chậm thật chậm chocolate nóng, không một chút chocolate nào chạy thoát Đam Long, tất cả đều nhẹ nhàng bị nuốt trọn. Nhưng càng nếm, cơn đói càng dày vò, Long không kìm được mà cắn nhẹ một cái.

“Ahhhhhhh

~~”

Chiếc bánh chocolate bất chợt rúng động mà rên thành tràng lớn, từ chỗ cắn trào ra một dòng sữa đặc màu trắng đục, chocolate nhân sữa, hương vị cũng cực phẩm thế gian, Long đã ăn hết, vẫn còn thòm thèm luyến tiếc mà muốn ăn thêm. Nhưng thanh chocolate đã mềm nhũn và không còn cái vị ngọt lịm đếm mê hoặc nữa rồi.

Cái đói vẫn cứ cồn cào, môi Long men theo dòng chocolate lỏng tìm kiếm sâu hơn, một nơi khác, chocolote vẫn đang nhỏ từng giọt…

Long nâng “ổ bánh chocolate” lên cao, để lộ ra phần mông đang run rẩy mà rúc chặt. Đỡ dưới thắt lưng “ổ bánh” bằng một tay, tay kia khẽ tách hai bờ mông thon, ấn nhẹ, ép từng giọt chocolate đặc quánh ứa ra, rồi dùng lưỡi đỡ lấy, liếm ngược lên trên. “Ổ bánh” cứ thế mà run bần bật. Lớp chocolate được liếm đi, để lộ ra một bông hoa nhỏ xíu màu hồng nhạt, dìu dịu như món mứt dâu thơm lừng.

Đóa hoa ấy thỉnh thoảng hé mở theo nhịp run rẩy của “ổ bánh” như mời như gọi, thật sexy. Đam Long nuốt nước bọt một lần, rồi thọc lưỡi vào giữa cánh hoa, chọc ngoáy bên trong, khẩy ra một thứ (thứ đó đó) cũng bằng chocolate, đang tan chảy ứa ra chất lỏng ma mị.

(A.S.D:Lúc làm bánh, Thái Mỹ đã khéo léo nặn ra mà nhét vào người Huy, để gợi ý cho Đam Long một cách ăn khác :”>.Kjss: Đoạn này ngoài sức tưởng tượng của ss nha XD~)

Như nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung, đầu óc Đam Long choáng một cơn tức giận, cơn đói lại cồn cào dậy sóng, gào rú điên cuồng. Long nhai nát thỏi chocolate đáng nguyền rủa kia, rồi thọc lưỡi sâu vào bên trong, liếm cho bằng sạch mọi dấu tích mà thứ khốn kiếp kia để lại. Không thể chấp nhận dấu vết của bất kỳ kẻ nào trên ổ bánh ngon lành này, dù dấu vết đó chỉ bằng chocolate. Một lão đại như Đam Long, phải là người đầu tiên, phải là người duy nhất ăn cái bánh này. Không một kẻ nào được la liếm, không một kẻ nào được hớt tay trên.

“Ổ bánh” run rẩy dữ dội, và tiếng rên ư ư cứ rầy rà không dứt, càng khiến Long chọc ngoáy sâu hơn, và cơ thể hắn cũng hoàn toàn hưởng ứng mãnh liệt. Đam Long cho hai ngón tay vào trong bông hoa bé nhỏ nọ, phần thịt hồng miễn cưỡng tách ra. Dòng chocolate lỏng men theo kẽ đùi mà chảy vào bên trong rãnh, rót đầy nhụy hoa, rồi tràn cả ra ngoài. Không muốn uổng phí lớp chocolate xung quanh, Long liếm sạch cặp mông thon và hai má đùi, chỉ để lại phần “bánh” trần trắng nõn. Rồi hắn giữ chặt lấy hai chân của “ổ bánh”, đem phần cơ thể đã căng cứng của mình, từ từ sáp nhập.

“Ah~ Ah~ Ah~”

Chocolate lỏng đã dùng thay chất bôi trơn nhưng “ổ bánh” trên tay Đam Long vẫn run rẩy từng hồi, tiếng rên yếu ớt từ từ rõ dần, ổ bánh bắt đầu có hưởng ứng mãnh liệt, cong người vùng vẫy, càng kích thích Đam Long hung hăng tăng sức lực chiếm hữu.

Tốc độ và biên độ tăng lên, Đam Long lại càng thấy đói, liếm hết chỗ chocolate còn dính trên hai chân, không chừa một kẻ ngón chân hay đầu móng.

Đam Long nghe thấy cơ thể căng cứng và có thứ gì đó bên trong anh gào rú muốn trào ra.

“Áaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Ổ bánh” thét thành tiếng lớn, nước mắt ứa ra thành dòng, khóc mãi không thôi, tinh tế và diễm lệ đầy mê hoặc.

Trong khoảng khắc, Đam Long thẫn thờ thu người trở lại, bông hoa vừa được trả tự do liền ào ra dòng dịch trắng, men theo hai đùi chảy xuống.

Hắn hạ đôi chân bé nhỏ nọ xuống, dòng nước mắt thống thiết của “nàng” làm hắn thoáng luống cuống, không biết thế nào, chỉ có thể ôm lấy, hôn lên mắt, hứng lấy những giọt lệ, nhưng, khi hai cơ thể chạm vào nhau, và hơi thở ấm nóng yếu ớt lướt trên da thịt, trong hắn lại bốc lên một trận nóng bức. Phần thân dưới lại căng cứng.

Đam Long đặt cả ổ bánh lên người mình, hai tay thô bạo tách cặp mông thon đang run rẩy ra, mạnh mẽ xâm nhập. Chiếc bánh chỉ còn biết kêu khóc thảm thiết không ngừng, không phân biệt được do đau đớn hay khoái cảm.

Lớp chocolate còn lại trên lưng và hai cánh tay, Long cũng một lần liếm sạch, rồi ôm chặt lấy chiếc bánh đã không còn vương một chút kem, đè luôn ra bàn. Chiếc bánh chỉ có thể hoảng hốt, ôm lấy vai Long mà rên lên từng tràng.

.

.


Trên màn hình laptop là hình ảnh truyền hình trực tiếp từ 36 chiếc camera mini gắn rải rác trong phòng Đam Long và trên xe đẩy bánh. Bao nhiêu diễn biến đầy kịch tính của “bữa ăn” đã được ghi lại, không sót một phần nghìn giây nào.

Đam Thái Mỹ (đam mê vẻ đẹp tối thượng) đôi mắt dán chặt vào màn hình, còn tay thì múc từng muỗng sữa chua liên tục liên tục, nhanh và mạnh đến mức sữa chua đổ hẳn ra bàn mà không hay. Cùng lúc đó là biên độ hoạt động của Đam Long trên màn hình càng khủng bố và hung hãn.

Con bé ngó lên chiếc laptop bên cạnh, hình ảnh ba nhân vật VIP của hội vẫn hiện lên bằng webcam, với lấy cái điện thoại, hồi hộp bấm một dãy số quen thuộc. Đầu dây kia là một giọng nghẹn ngào, sụt sùi đầy nước mắt của … Hoa- khôi-trung-học-Lâm-Dạ-Yến.

“Thái Mỹ đó… hả?”

“Kết nối hình ảnh ổn định chứ Tổng biên tập.”

“Rất… ổn định aaaaaaa~. Hình ảnh HD tuyệt hảo, âm thanh trung thực aaaaaa~.” – Tiếng hét vui vẻ hưng phấn theo từng rung động trong màn hình mà vang lên.

Lâm Dạ Yến cắn góc khăn tay, nước mắt lả chả giọt ngắn giọt dài.

“Anh hai của em ~ Thật là phong độ quá đi ~… Tỷ đã chuốc không biết bao nhiêu là bia, mà vẫn còn phong độ đến thế ~…”

Chuông điện thoại lại reo, cuộc gọi trở thành cuộc gọi ba chiều.

“Dạ Yến tỷ, thiệt là uổng công tỷ mà. Viarga thượng cổ đỉnh cao đến thế mà thuốc tê liệt Thụy Sỹ thượng phẩm của em hết tác dụng rồi. Cái lũ dược sỹ lang băm gì đó, dám đảm bảo công hiệu kéo dài suốt 48 tiếng đồng hồ.” Giọng Giáng Vân lạc đi, bay hết sức sống vì … mất máu.

“Đừng bức xúc quá, Phó tổng biên tập Giáng Vân.” Thư Ký Bảo Liên cũng tham gia cuộc họp, giọng nói quyện vào tiếng róc rách của… nước dãi chảy đầy bàn. “Cũng nhờ thuốc hết tác dụng sớm, chúng ta mới có màn hay để xem. Chứ ai đời, H mà không rên rỉ, không cong người, không vùng vẫy, thì còn gì là hứng thú a ~♥♥♥~.”

“Phải nha~ Phải nha ~. Ôi…. Bích Huy phát khóc vì khoái cảm kìa. Yêu quá đi

♥♥♥

“Ôi… Bích huy bất tỉnh rồi. ♥

“Đè em ấy đi, đè em ấy đi nữa đi. Ahhhh ♥ ~”

Thái My khẽ nhếch lên đôi môi đỏ mọng. Nó nhớ đến cảnh vừa vẽ lên kế hoạch đã được toàn bộ ban biên tập ủng hộ nhiệt tình mà không khỏi thầm cười thỏa mãn. Nó vừa đưa ra yêu cầu, ngay chiều đó toàn bộ vật phẩm, nhân lực đã được cung cấp đầy đủ. Các loại thuốc được dùng tiêm cho Hoàng Bích Huy hoặc tẩm vào bánh cho anh hai cũng được bàn luận hết sức sôi nổi. Yêu cầu cũng thật khó khăn. Nào là Bích Huy phải mê man, lúc đúng thời điểm lại phải thức dậy, tuy nhiên lại muốn động cũng không thể động, cần hét cũng hét không lên, chỉ có thể yếu ớt rên rỉ. Thuốc cho anh hai thì phải thật mạnh để ảnh phải bất chấp tất cả, dù là nam nữ gì cũng ăn sạch mà không kịp nghĩ suy, đồng thời càng thiết dòng nhiệt huyết tuôn trào tưởng như vô tận. Nhưng mấu chốt là thuốc đưa ra tuyệt đối không được có tác dụng phụ gây ảnh hưởng đến cơ thể dù là nhỏ nhất.

Và… đại công cáo thành. Mọi thứ hoàn hảo ngoài mong đợi.

Cuộc bàn tán trên đường dây điện thoại 4 chiều so với trận chiến trên bàn bánh sinh nhật cũng không kém phần máu lửa.


Đến tận tờ mờ sáng, chiếc bánh sinh nhật tuyệt hảo mới chính thức được ăn sạch. Đam Long, lão đại của Thuận Thiên bang, tròn 18 tuổi.

Tứ đại mỹ nhân của Ban Biên Tập thì 3 người đã bất tỉnh trước màn hình laptop, chỉ còn lại một mình Đam Thái Mỹ (quả là hậu sinh khả ối, ý nhầm, khả úy), miệng ngậm lolipop, còn tay thoăn thoắt edit video clip với tốc độ điện xẹt để kịp deadline upload cho tạp chí S&M online.

Nguyệt san S&M online tháng này sẽ hot cháy mạng à xem. Anh hai thật là phong độ quá đi ♥ ~.

~ ♥ Happy birthday anh hai ♥ ~

Ghi chú:

Ai đọc được đến đây chắc cũng thấy tình trạng hủ và BT của Kjss và A.S.D đang trong giai đoạn rất sung mãn. Mọi người gật đầu chấp nhận? No no no,đó chưa là gì đâu. Mọi người khi đọc chắc chỉ chăm chú xúc xôi thịt chứ đâu để ý dân tình xung quanh đúng hay không nè? Vậy đừng bỏ qua phần chú giải dưới đây

Lần này hầu hết các nhân vật chính phụ đều đã góp mặt hết sức xôm tụ. Tiếp thêm máu rồi ngồi lại, Kjss và A.S.D trân trọng giới thiệu về quá trình khai sinh tên tuổi các nhân vật như sau:

(Hình chỉ mang tính minh họa :”D )

Nam chính 1 : Hoàng Bích Huy: theo như Gu Gồ ca ca thì nó được nghĩa là viên ngọc tỏa ra ánh sáng huy hoàng ạ. Cái tên này được duyệt bởi lí do : em Huy chính là viên ngọc tỏa sáng rạng ngời trên … giường anh Long. Trong đống chocolate em hiện ra làm anh … lóa mắt và lóa…một số thứ (như đầu óc chả dùng được chẳng hạn.)

(Hình chỉ mang tính minh họa :”D )

Nam Chính 2 : Đam Long : Đam là lấy trong từ “đam mỹ” gắn thêm chữ Long cho nó…điên cuồng và mạnh mẽ :”>

(Hình chỉ mang tính minh họa :”D )

Nữ vừa phụ vừa chính :Đam Thái Mỹ : A.S.D giải nghĩa nó là đam mê cái đẹp đỉnh cao =)) ← – con này thuộc dạng khùng siêu cấm,đến anh nóa nóa cũng hem tha =))). Chúng ta còn gặp em nó quậy thằng anh dài dài =)))))))

(Hình chỉ mang tính minh họa :”D )

Nữ phụ 1 : Lâm Dạ Yến : Chữ Dạ Yến là đọc trại từ Yaoi đó a ~, Yến tiệc trong đêm còn mang nghĩa là yến tiệc trên giường đó mà :”>

(Hình chỉ mang tính minh họa :”D )

Nữ phụ 2 : Giáng Vân : Đặt theo đơn hàng định sẵn GV =)))

(Hình chỉ mang tính minh họa :”D )

Nữ phụ 3 : Bảo Liên : Ai nghĩ nó có nghĩa là sen siếc gì thì nhầm to nhá,nó được hình thành từ từ BL a~

Tên cái bang : Thuận thiên : nghĩa đúng như thế : Thuận theo ý trời á =)))

Bạn đang đọc Chocolate love của Devilkjss vs A.S.D
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.