Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chờ Tình Yêu Lên Tiếng - Chương 10

Phiên bản Dịch · 5425 chữ

Rõ ràng, Kiki Lynch hẳn đã từng một mình trông đợi cuộc hôn nhân của chính cô ta. Bạn bè thông thường chẳng ai lại cư xử như cô ta cả, nhưng Claire an tâm về Logan đến đáng ngạc nhiên. Lẽ ra anh đã có thể kết hôn với Kiki, người thực sự muốn quỳ gối trước anh hơn, bất cứ lúc nào anh muốn. Nhưng hẳn là anh không muốn thế. Bên cạnh đó, Logan cũng biết tính cách cô vợ mới của anh sẽ không bao giờ dung thứ cho một biểu hiện bội tín nào.

Khi cả ba người đã tới nhà và bước vào bếp, Claire vẫn đang cố hình dung mẫu bố mẹ nào lại đặt tên con gái mình là Kiki. Claire treo chiếc mũ cao bồi Stetson của mình lên chiếc mắc trên tường và nhìn quanh tìm Cody.

Thằng bé đang ngồi dưới bàn bếp chơi cùng mấy chiếc xe tải và xe ô tô đồ chơi ở cuối căn bếp rộng rãi trong khi bà Elsa đang dùng tay nhào thứ gì như bột phủ bánh ngọt ở bệ đá. Niềm vui của thằng bé khi thấy họ bị tước mất do sự hiện diện của cô gái cao lớn da ngăm ngăm. Rụt rè như mọi khi, Cody ngồi yên dưới bàn.

Kiki chẳng đoái hoài gì đến thằng bé, thế nên Claire bước tới bên chiếc bàn và cúi khom người. Cody trườn ra ngoài và nàng đón lấy thằng bé bằng một cái ôm.

“Chào con, con yêu, hôn mẹ cái nào.” Dù đã cố giữ giọng mình thật bé, nhưng hành động của Claire bế thằng bé lên đã khiến Kiki chú ý.

“Không phải là con của cô chứ?”

Kiki thẳng thừng hỏi, như thể cô ta có quyền đặt bất cứ câu hỏi nào mà cô ta muốn.

“Đúng vậy, thế thì sao chứ?” Claire trả lời, “đằng nào cũng vậy mà. Logan và tôi sẽ sớm nhận nuôi cháu nó. Tên cháu là Cody.”

“Thằng bé là con trai của Cliff,” Logan nói, Claire không biết anh ủng hộ hay không tán thành lời tuyên bố của nàng về việc nhận nuôi thằng bé, cho đến khi nghe anh nói thêm. “Anh và Claire sẽ nuôi nấng thằng bé như con ruột của bọn anh vậy.”

Claire có cảm giác thật thoải mái. Đấy là điều Logan muốn giữ bí mật, thậm chí việc anh ký bản thoả ước tiến hôn nhân cũng có rất ít người chứng kiến hay biết được. Thế nhưng giờ anh đã công khai tuyên bố rồi, nàng cảm thấy an lòng hơn.

Ngoài ra, không cần phải là người quá sâu sắc cũng biết rằng thông qua Kiki, cả bang Texas này sẽ biết đến tin này ngay trong trưa nay, miệng lưỡi dư luận sẽ thúc đẩy Logan nhanh chóng thực hiện quá trình nhận nuôi thằng bé.

Không phải nàng không cho rằng anh chưa động thủ, cũng không phải nàng chưa quyết định vì lợi ích của Cody mà duy trì quan hệ hôn nhân với Logan, chỉ là nàng muốn anh sớm xúc tiến quá trình nhận nuôi con, như thế sẽ tạo lập nền tảng quan trọng giữa họ. Hoặc ít ra nó cũng ổn định một điều quan trọng hơn cả.

Nỗi khát khao của Claire muốn ổn định tất cả mọi mặt quan trọng giữa hai người trở nên rõ nét đến không ngờ.

Câu nói vô ý vô tứ của Kiki, “Không hiểu sao em cứ thấy thằng bé giống hệt anh Logan ạ,” đã bộc lộ rất rõ ấn tượng đầu tiên của Kiki. Cái vẻ chọc tức lờ mờ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta như muốn tuyên bố rằng cô ta nghĩ đám cưới đột ngột của Logan là do bị trói buộc bởi đứa con ngoài giá thú hơn là quyết định tự thân của anh.

Dù Kiki không nghĩ sai hoàn toàn - đây đúng là cuộc hôn nhân vì đứa trẻ này - bỗng nhiên Claire cầu mong là không có ai biết được sự thật này. Nhưng nàng chẳng biết gì về mối quan hệ giữa Logan và Kiki để mà đoán định xem liệu anh có bao giờ tiết lộ choa.

Mặt khác, cách hiểu thông thường cho phép nàng suy diễn rằng anh không thể kể cho Kiki về kế hoạch đám cưới - dù hẳn anh đã nuôi ý định mất một thời gian - có lẽ chính là manh mối rõ ràng nhất cho thấy Kiki sẽ chẳng bao giờ biết được toàn bộ câu chuyện.

Claire có thể khẳng định như thể qua cái ánh nhìn hẹp hòi muốn đào xới thêm nhiều thông tin hơn những gì cô ta hiện có, vì thế Claire ngoảnh nhìn Logan trong bầu không khí im lặng ngự trị.

Giọng anh trầm xuống. “Mẹ Cody đã mất. Claire đang chăm lo cho thằng bé, cái gì đến thì tất yếu phải đến thôi.”

Claire không thể không mỉm cười. Lời anh hoàn toàn chân thực, nhưng nhiều người sẽ nhầm tưởng cái gì đến thì tất yếu phải đến chính là tình yêu. Tâm trí những con người đó sẽ chẳng bao giờ nghĩ tới phiên toà và cái kết cục là bức tối hậu thư đến nàng, thế nên sẽ chẳng có ai suy xét cho đúng cả. Mà dù sao Claire cũng không muốn bất kì ai khám phá chân tướng sự việc, thế nên những gì Logan vừa nói đã lấp liếm thật hoàn hảo.

Có vẻ Kiki lập tức mất hứng, cũng chẳng có gì là lạ cả. Rành rành cô ta đến đây để xem mọi việc diễn tiến thế nào, giờ đây khi nghĩ mình đã biết đủ rồi, cô ta chỉ háo hức kháo tin cho mọi người. Cũng có thể ý nghĩ Logan cưới vì yêu đã bóp nén mọi niềm hy vọng lãng mạn của cô gái kia, thế nên có lẽ cô ta chỉ mong kiếm chỗ nào đó gặm nhấm nỗi lòng một mình mà thôi.

Khi Logan tiễn Kiki ra cửa, Claire bế Cody đi theo. Nàng chưa từng nghe Logan nhận lời đến buổi tiệc nướng, mà hình như Kiki lại quá phân tâm trước Cody và câu chuyện tình yêu mà Logan vừa tiết lộ nên chẳng nhớ cho rằng bữa tiệc nướng chính là lý do khiến cô ta có mặt ở đây sớm sủa đến vậy.

Logan vừa khép cửa lại sau lưng cô láng giềng lắm điều khi anh quay sang phía Claire và nhấc thằng bé khỏi tay nàng đểó đứng yên trên sàn. Anh cởi chiếc mũ cao bồi Stetson của mình và quẳng nó lên chiếc bàn ngay lối vào.

“Chúng ta đã bị quấy rầy ngay khi anh định thưởng cho em vì đã thể hiện rất tuyệt vời, vì cả những hiểu lầm của em nữa, vì cả những phẩm chất mà em định kể ra nữa.”

Claire yêu biết mấy cái cách đôi mắt anh ánh lên vẻ yêu thương khi anh nói những lời đó, miệng anh nhếch lên vẻ kiêu căng đàn ông, ngụ ý rằng anh đã sẵn sàng đắm mình trong ánh sang của những lời tán dương dành riêng cho anh. Làn môi cong cong đẹp đẽ của anh cũng biểu lộ rằng anh mong chờ nụ hôn vừa bị lỡ trên đường vào nhà.

“Ôi chao, chỉ có mấy lời có cánh mới chui lọt vào đầu anh sao?”, nàng nhích nhích ngón tay ra hiệu cho anh hơi cuối xuống. Anh làm theo và nàng với lên kéo anh gần nàng hơn.

“Tỉ dụ hồi này em nói chưa đủ rõ ràng, em rất, rất vui sướng trước những gì anh làm cho em sáng nay,” nàng nói rồi cười tươi giễu anh. “Anh không hoàn toàn là gã trai khủng khiếp mà em từng nghĩ, thế nên em muốn hôn anh một nụ hôn dài thật dài.”

Claire kéo anh xuống thêm vài phân nữa, nhưng thay vì hôn môi, nàng đặt một nụ hôn thật dài lên gò má xương xương của anh rồi tinh nghịch nghiêng người về sau chờ đợi phản ứng của anh.

Đôi tay Logan vòng qua người nàng và nhấc bổng nàng lên, nhưng chính Claire mới là người hôn anh. Nụ hôn nhanh chóng trở nên mãnh liệt và bỏ lơ thằng bé con la hét ầm ĩ và vỗ tay om sòm.

“Mẹ đang thơm bác kìa! Mẹ đang thơm bác kìa!”

Phản ứng của Logan là ngưng nụ hôn rồi cúi xuống tóm lấy thằng bé. Cody khúc khích cười khi Logan kẹp nó giữa hai người, nhưng khi Claire hôn tới tấp khuôn mặt thằng bé, nó cười sằng sặc sướng vui.

Phần còn lại của ngày có vẻ đã được báo trước những điềm lành đang đến. Hai vợ chồng đưa Cody theo cùng khi Logan lái xe quanh nông trại, rồi cả ba cùng sưởi làn hơi ấm của ngày. Khi Cody ngủ trưa, Logan tới thư phòng xem xét các loại giấy tờ. Bà Elsa chỉ cho Claire các món đồ nhà bếp và chạn bát đĩa, bà sẽ có ngày thảnh thơi hoàn toàn vì Claire sẽ đảm trách công việc nấu nướng vào các ngày Chủ nhật.

Đêm đó, sau khi Cody đã được tắm, được đọc truyện cho nghe trước giờ ngủ, Claire thấy yên lòng bởi cả hai vẫn hoàn toàn tự chủ. Những nụ hôn bớt đi một chút ngọt ngào và điểm thêm một chút nhục cảm, nhưng vẫn không có gì thái quá cả; nàng lại có cảm giác thư thái lạ lùng khi nằm cạnh anh.

Ngày hôm sau họ thử đến một nhà thờ trong vùng, sau đó, Logan quyết định cả nhà đã có thể cùng nhau lên San Antonio. Vì thế họ sẽ sớm ổn định công việc của nàng vào thứ Hai.

Thật may tuần này Logan thu xếp đủ thời gian ở San Antonio để thu xếp công việc của nàng lẫn xử lý hết mọi đồ đạc trong căn hộ của nàng. Hiện giờ, họ dọn mọi thứ đồ đạc riêng có thể đóng gói được để chở về nông trại, nhưng Claire thấy an tâm khi biết rằng nàng sẽ có thêm thời gian để làm quen với một bước chuyển biến hoàn toàn khác trong đời nàng.

Dù căn hộ của Claire chưa đến độ được lên trang tạp chí thiết kế nội thất, khung cảnh bên trong đó rất xinh xắn, dễ ưa và cuốn hút. Khi vừa đến San Antonio và đem những món đồ mang theo vào nhà, Logan đã đi ngó nghiêng toàn bộ căn hộ.

Claire cũng đi nhìn quanh, vẩn vơ nghĩ nơi này là mái nhà yêu dấu bao tháng năm nay, nàng yêu những món đồ nhỏ bé nhưng đẹp đẽ mà nàng có, nàng thấy không muốn từ bỏ chúng chút nào.

Rất ít món đồ nàng tằn tiện mua được có thể phù hợp với căn nhà toàn đồ nội thất đắt tiền của Logan, nhưng Claire đã quyến luyến hết lòng với chúng mất rồi. Đột ngột vứt bỏ mọi thứ sẽ khiến nàng phải khối thời gian mới cân bằng lại được.

Logan bước vào phòng ngủ của nàng khi nàng đang đứng trước tủ quần áo, ngẫm nghĩ về những gì nàng sắp làm. Nàng quan sát anh khi anh nhặt một thiên thần nhỏ xinh trang trí trên tủ lên. Anh ngắm nghía khuôn mặt thanh nhã đó một lúc rồi đặt xuống và nhìn quanh phòng.

Căn phòng dành cho phụ nữ, giấy dán tường ăm ắp hình những bông hồng nhỏ xinh, khăn trải giường trắng tinh cũng thêu hoa hồng ở giữa và quanh viền.

“Anh ra ngoài lấy mấy cái hộp, em ở đây bắt đầu thu xếp đi nhé,” anh nói. “Nếu có nhiều đồ quá, chất không vừa chiếc SUV thì mình tìm thuê thêm chiếc rơ-mooc nữa.”

Lúc sau, khi Logan trở vào cùng một chồng dày vỏ thùng xếp dẹp, họ bắt tay vào việc, dựng mấy chiếc thùng lên rồi ních đầy chúng bằng những món đồ lấy ra từ tủ quần áo và tủ com-mốt, mãi cho đến giờ Claire đi nấu bữa tối.

Ngày thứ Hai và thứ Ba, để thu xếp công việc của mình, nàng gửi lời nhắn cho phòng khám nơi nàng làm công việc bàn giấy. Hai người bạn trước hay đi nhà thờ cùng nàng, vốn cũng làm công việc ghi chép ở các phòng khám, đồng ý nhận khách hàng nàng chuyển sang, mọi người ở chỗ làm của nàng hoàn toàn hài lòng với cách dàn xếp đó. Logan đặt trước một chiếc rơ-mooc để chở các món đồ của nàng theo họ về nông trại vào thứ Tư.

Hai ngày qua, Claire cảm thấy mối quan hệ giữa họ trở nên sâu sắc hơn. Cody rất ngoan dưới cặp mắt trông chừng và các quy tắc chừng mực của Logan. Claire thấy càng lúc càng thoải mái và bắt đầu thực sự thấy mừng vì đã cưới anh.

Chi khi đêm đến, trạng thái căng thẳng mới thực sự hiện hữu giữa họ, toàn bộ tình trạng căng thẳng cũng chỉ tập trung quanh chuyện chăn gối. Đêm đầu tiên ở San Antonio, họ đã tiệm cận ranh giới gần gũi xác thịt, nhưng vẻ thận trọng không lời Claire đã khiến Logan phải tìm cách an ủi nàng chỉ bằng một vài nụ hôn dịu nhẹ, cả ngày lẫn đêm. Claire bắt đầu mất kiên nhẫn trước khả năng kiềm chế của anh. Nàng thấy ngạc nhiên về chính mình.

Anh chàng Logan độc đoán tàn nhẫn đã lặn mất tăm, chỗ của anh ta bây giờ là một người đàn ông với những cử chỉ dịu dàng và lối ăn nói hóm hỉnh.

Thực tế nàng đã yêu con người mới mẻ này của anh mất rồi, càng lúc ấn tượng này càng rõ nét hơn, Claire vẫn hết sức bàng hoàng. Chuyến tàu đào ngũ là cuộc hôn nhân của họ đã chạy qua sân ga xa hơn hàng trăm dặm so với suy nghĩ của nàng, phần lớn thời gian ở đó nàng cố tự nhủ mình thoát khỏi nó.

Nhưng đến giờ nàng vẫn chẳng thể làm được. Đi sao đành khi anh đã gắn bó với Cody và gần gũi nàng. Logan Pierce có nhiều phẩm chất và nét tính cách đẹp đẽ hơn tất cả những gì anh nghĩ. Thật là một trải nghiệm khác lạ khi chứng kiến hai người bọn họ bị hút về nhau trong một khoảng thời gian rất ngắn ngủi. Giờ nàng có cố đến mấy thì cũng chẳng thế nào ngừng yêu anh được.

Trí óc nàng vẫn choáng váng bởi sự thể diễn ra quá đột ngột. Tính cả thảy, họ chỉ mới bên nhau có sáu ngày sôi nổi, và là vợ chồng của nhau chỉ ít hơn khoảng thời gian đó có một ngày. Thế nhưng việc nàng nhanh chóng yêu Logan là hoàn toàn tự nhiên và đúng đắn.

Sớm yêu anh đến vậy có lẽ là màn đầu tư mạo hiểm lớn nhất đời nàng, giờ đây, tất cả những gì nàng có thể làm là hy vọng vào những gì tốt đẹp nhất. Nói cách khác, phải mất bao lâu thì tình yêu mới vươn dậy đây? Chẳng phải luôn có một thời điểm nào đó khi con tim nhận thấy điều khác lạ và tự ra quyết định riêng sao?

Thời điểm đó đến quá sớm, dù có mơ Claire cũng không ngờ nó đến sớm như vậy. Khi Logan càng lúc càng dễ kết thân hơn là hách dịch, bản chất lạc quan trong Claire giúp nàng bỏ qua những trở ngại trước mắt để nhìn ra chân trời mới bằng phẳng và quan hệ giữa họ trở nên tốt đẹp hơn.

Đêm cuối ở San Antonio, hai vợ chồng ngồi xem tivi sau khi dùng bữa tối trong khi Cody xem băng hình. Họ cho Cody tắm rồi để thằng bé ngồi chơi cùng khi đang xem một bộ phim cũ có nam diễn viên Humphrey Bogart [4] diễn xuất trên kênh truyền hình cáp.

[4] Humphrey Bogart tên đầy đủ là Humphrey DeForest Bogart (1899-1957) là diễn viên huyền thoại của nền điện ảnh Hoa kỳ. Tuy chỉ duy nhất một lành giành giải Oscar hạng mục Nam diễn viên chính xuất sắc nhất nhưng ông được coi là một trong những diễn viên xuất sắc nhất của Hollywood, ông là người đứng đầu Danh sách 100 ngôi sao điện ảnh của Viện Phim Hoa Kỳ. Ông đóng tất cả 75 phim, trong đó những bộ phim đáng nhớ nhất của Bogart là The Maltese Falcon (1941), Casablanca (1942), To Have and Have not (1944) và The African Queen (1951)

Khi Logan bế thằng bé ngủ gà ngủ gật vào giường, Claire chuẩn bị đi tắm, nàng cũng đã bắt đầu riu ríu mắt buồn ngủ. Mọi việc vẫn diễn ra bình thường khi họ lần lượt vào phòng tắm. Khi cả hai đã yên vị trên giường Claire và điện được tắt đi, Logan nghiêng người sang hôn nàng. Trước khi nụ hôn trở nên mãng liệt quá độ, Claire đẩy nhẹ ngực anh và anh tự động rút lui.

“Em rất cảm kích khi anh cho em thời gian chia tay căn hộ này,” nàng nói rất khẽ. “Em không muốn tin ngày mai mình phải trở lại nông trại. Anh thật tốt khi cho em thời gian tập làm quen với ý nghĩ xa rời chốn này.”

Cái giọng trầm ấm của Logan vang lên cộc lốc đầy cuốn hút. “Em có thuộc số những người lúc nào cũng vui vẻ và luôn nhìn thấy điều tốt đẹp ở người khác không đấy?”

Claire khúc khích cười. “Không hề. Những người như thế dễ làm người khác nổi điên lắm. Như anh biết đấy, ban đầu em thấy anh thật đáng ghét. Em không biết vì sao anh lại cố gồng mình khoả lấp tính cách dịu dàng của mình đến vậy. Anh là người tốt bụng và sâu sắc khi cởi bỏ vương miện của mình mà hỏi han hơn là ra lệnh.”

“Em đúng là một cô nàng Pollyanna [5].” Rồi anh lầm bầm. “Hoặc là thế hoặc là em đang chơi xỏ anh.”

[5] Pollyanna: Nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng cùng tên xuất bản năm 1913 của Eleanor H. Porter, một trong những cuốn sách kinh điển của dòng văn học thiếu nhi. Pollyanna Whittier, một đứa trẻ mồ côi đến sống ở Beldingsville Vermont, với bà cô Ann giàu có nhưng nghiêm khắc. Triết lý sống của Pollyanna tập trung xung quanh cái mà cô bé gọi là “Cuộc chơi Vui vẻ”, một cách nhìn đời lạc quan mà cô học được từ cha mình. Trò chơi của cô bé chính là tìm ra điều tốt đẹp trong mọi hoàn cảnh.

Nghe rõ trong lời anh giọng điệu thiếu tin tưởng, Claire thấy thất vọng. Những ngày qua nàng đã thực sự thấy vui được ở bên anh, thế mà giờ anh lại hồ nghi lời nàng. Nàng nghĩ lời tâm sự của mình lẽ ra phải được anh tin tưởng cao độ, cũng giống như những cử chỉ ga lăng của anh tác động đến nàng, thế nên nàng không thể để anh hiểu nhầm lời nàng.

“Có lẽ em cần nói rõ hơn một chút,” nàng lên tiếng. “Em đã không muốn kết hôn cùng anh, em đã hết sức lo lắng ngày mai hoặc tuần sau, em lại vẫn lo lắng về cuộc hôn nhân này, nhưng em thích những sự việc diễn ra mấy ngày vừa qua. Mọi thứ có vẻ tốt cho em. Rất tốt là đằng khác. Vì chúng ta đã lấy nhau, chúng ta cũng có thể được hạnh phúc. Trước tiên vì Cody, nhưng cũng là vì bản thân hai ta nữa.”

Logan không nói gì sau những lời đó của nàng, nàng lại cảm thấy cảm giác không tin tưởng trỗi dậy. Nhưng rồi anh đan tay anh vào tay nàng và nâng chúng lên. Claire cảm nhận rung cảm ấm áp khi anh lần lữa nụ hôn trong lòng bàn tay nàng. Chắc chắn nàng đã hiểu nhầm nỗi hoài nghi của anh.

Cử chỉ gượng nhẹ của anh khuấy động nàng khi cảm thấy anh nghiêng người và dịu dàng, rất đỗi dịu dàng hôn nàng. Làn môi anh nồng nàn, quá đỗi nồng nàn. Đêm nay nụ hôn của anh thật khác lạ biết bao, Claire bỗng nhiên đắm chìm trong khoái lạc huyền hoặc của môi anh và đôi bàn tay anh, trí óc nàng thôi bung toả những lý lẽ.

Nàng chẳng thể tìm đâu ra ý chí chối từ anh lần này, thậm chí chỉ để phản kháng đôi chút, gần như ngay lập tức nàng chạm phải tặng vật khoái cảm và đón nhận toàn bộ những gì anh trao. Còn hơn thế nữa, phần “Con” trong nàng trỗi dậy, để cho những khoái lạc thân xác và bản năng của chính nàng soi đường dẫn lối, hoà cùng sức mạnh gợi cảm từ người đàn ông biết chính xác những điều mình cần làm. Những ngại ngùng, dè dặt, đắn đo trước đây của nàng trước ý nghĩ chung đụng thân xác chỉ thoáng qua rồi lần lượt, lần lượt cuốn nhau ngã gục, như những quân cờ đô-mi-nô.

Những nỗi nghi ngại và lo âu ban đầu cũng như sự bàng hoàng trước cuộc hôn nhân khởi đầu quá tệ hại giờ đã bay biến hết cả, như thể chúng chưa hề tồn tại. Đàn ông và đàn bà đã gắn bó thiết thân cùng nhau bởi những mối dây bền chặt, đến nỗi mọi thứ xung quanh chỉ như những chiếc lá khô dễ dàng bị ngọn gió xuân ấm áp cuốn đi.

Từ nụ hôn đó, khoảng cách đến những hành động tiếp theo rút ngắn hẳn đi. Chiếc áo ngủ chẳng hiểu sao tuột khỏi người, nàng quên lãng nó luôn, thân thể nàng trở nên cuồng nhiệt khi thịt da ấm nóng chạm phải hơi ấm của da thịt. Đôi lúc, lý trí nàng lờ mờ nhận thức điều gì đó nhưng thân thể nàng và thân thể anh cuốn đi phần ý thức trong nàng. Họ không còn là những cá thể biệt lập nữa, họ cùng nhau thăng hoa trong niềm vui sướng và hạnh phúc tột

Khi những đê mê trở nên ngây ngất cao độ, có gì đó dịu dàng bùng nổ từ đáy sâu con người nàng, xé tung thân thể nàng thành vô số mảnh nhỏ rồi tỉ mẩn chắp chúng vào nhau, nàng đã được biến cải hoàn toàn. Quá chóng vánh, họ ngã trở về mặt đất, đáp vào lòng nhau trong bóng tối ken đặc của căn phòng.

Claire nằm bên dưới anh, run rẩy từng hồi khi dần nhận thức những gì họ vừa trải qua. Khi những hiểu lầm qua đi, mọi thức trở nên tuyệt vời khôn tả. Những nỗi băn khoăn vây bọc nàng như một chiếc kén mỏng manh. Chuyến tàu đào ngũ giả trang đời sống hôn nhân của họ đã phóng về một sân ga nào đó quá đỗi xa xôi.

Họ đã vừa trải qua đêm tân hôn, nhưng mối quan hệ giữa họ mới chưa tròn một tuần tuổi. Cái cảm giác đời nàng lại chuyển động ngoài tầm kiểm soát khiến nàng hoảng loạn; cái thực tế chính nàng hoàn toàn mất kiểm soát đã nhấn chìm nàng trong cơn lũ hoảng hốt.

Cuộc sống trinh bạch của nàng đã ra đi thực sự rồi mà người đàn ông nàng vừa trao thân lại chưa hề nói một lời nào bày tỏ dấu hiệu của tình yêu. Lại là một lý do khác để hoảng loạn, nhưng đó là lý do lớn lao nhất.

Nàng nhớ ra mình chẳng làm gì khác ngoài cái vẻ câm nín như thóc. Có phải nàng đã vừa thực lòng nói “Em yêu anh” với Logan? Hơn một lần chăng? Ôi chao, chắc chắn là không! Điều còn phân vân đó khiến nàng lạnh người lo lắng.

Mỉa mai thay, theo quan điểm của Logan, rõ ràng chẳng phải là quá sớm khi chiếm hữu nàng, nhưng nàng ngay lập tức nhận thấy vẫn còn quá sớm để thừa nhận tình yêu của nàng dành cho anh. Hoặc là anh sẽ không tin lời nàng, hoặc là anh thấy áp lực khi phải thú nhận tình cảm đối với nàng.

Mà tất nhiên anh sẽ không làm thế. Người đàn ông này từng nói với nàng anh không cần đến tình yêu, con người cay độc trong anh không thể tin được anh hay nàng có thể sớm cảm nhận tình yêu đến thế, cho dù đời sống gối chăn thân thiết đã vừa diễn ra giữa hai người.

Claire cố làm hoảng lặng giữa họ khi cả hai nằm trong bóng tối phòng ngủ. Cuối cùng, cơn buồn ngủ lơ mơ xâm chiếm cơ thể nàng đã xoa dịu những nỗi lo lắng muộn phiền, nàng chìm vào giấc ngủ rất sâu.


Anh vớ phải vận rủi khi cưới một phụ nữ quá tinh tế và nhạy cảm, cô nàng lại nhất nhất giữ những xúc cảm đó trong lòng. Logan đã biết trước điều này, lẽ ra anh nên hiểu trong lần gần gũi đầu tiên, nàng sẽ có những lời lẽ khinh suất giữa nhiệt hứng đam mê.

Một cô nàng có nhiều kinh nghiệm trên giường sẽ không bao giờ nói ra những lời đó, nhưng Claire chẳng có chút kinh nghiệm chiếu chăn. Anh sẵn sàng đánh cược rằng niềm kiêu hãnh sẽ ngăn nàng thừa nhận điều đó.

Mặt khác, có lẽ một người đàn bà chưa từng hiến dâng cho đàn ông cần thuyết phục bản thân rằng nàng yêu anh ta trước khi chấp nhận quan hệ với nhau. Claire đã quan trọng hoá vấn đề trong một thời gian đủ lâu, cũng dễ hiểu khi nàng cứ một mực chối đây đẩy biểu hiện yêu đương của thân xác mình.

Ý thức anh chững lại đôi chút ở ý nghĩ này. Dù sao chăng nữa, chẳng phải anh đã quyết định rằng nàng có yêu anh cũng chẳng sao, miễn là nàng đừng trông mong anh đáp trả tình yêu của nàng?

Nếu có điều gì anh hiểu được về Claire, ấy hẳn là con người nàng luôn ưu ái tình yêu thương. Cody xếp hàng nhất trong danh sách ưu ái đó, nhưng nàng còn tỏ rõ nàng cũng đã xếp chồng mình vào cùng danh sách trên.

Một phụ nữ như Claire sẽ ưu ái hết thảy mọi người, vì thế, việc nàng rộng lòng dang tay nuôi nấng con của em gái mình, cho cả thằng bé lẫn cuộc hôn nhân này một cơ hội ngang bằng chẳng có gì là lạ thường cả. Có lẽ nàng chấp nhận gần gũi anh đêm nay cũng bởi hành động này phù hợp với quan niệm của nàng về cam kết hôn nhân. Người như nàng sẽ không bao giờ chấp nhận chung đụng nếu không có tình yêu, thế nên nàng cần làm cho mình tin rằng nàng yêu anh, cho dù điều đó có đúng hay không.

Nhẹ lòng khi nhìn ra điều này, Logan kéo nàng áp sát người anh hơn, tận hưởng cảm giác dịu ngọt từ làn da ấm nóng và láng mịn của nàng ngay cạnh da thịt anh.

Cảm giác lòng mình hoá dịu dàng mà anh cảm nhận được khi đứng trước nàng khiến anh bối rối. Cho dù đó không phải là tình yêu - không đời nào là tình yêu - anh vẫn phải hết sức thận trọng. Claire có nhiều điểm cuốn hút hơn anh tưởng, nhiều hơn rất nhiều. Anh có thể an toàn khi thích nàng, có thể an toàn khi thấy nàng thú vị, nhưng yêu thì khác, tình yêu trao cho người đàn bà quá nhiều sức mạnh, nhất là một người thông minh như Claire. Hàng bao năm trời trước khi chọn nàng, anh đã quyết định dứt khoát rằng sẽ không để mình biến thành ngốc dại như thế. Chẳng phải đâu xa, mới thứ Năm tuần trước, anh nhận ra người đàn bà trong nàng có thể nhào nặn anh như làm một chiếc bánh dù chỉ mới cố phân nửa sức lực. Chỉ có điên anh mới để mình yêu nàng.

Chắc chắn bản thân được miễn nhiễm hoàn toàn trước mọi mánh khoé mà cô vợ quyến rũ và thông minh của mình muốn thử áp dụng, Logan nhắm mắt lại. Nhưng anh chẳng thể nào ngủ được.


Claire thấy may vì nàng thức giấc trước Logan và rút ra hầm trú ẩn của mình nơi phòng tắm trước khi anh mở mắt. Dù họ đã gần gũi về thể xác, nàng thấy ngại ngần vô kể khi phải đối diện với anh sáng hôm đó.

Ngoài làn môi trông như vừa được hôn, vẻ bề ngoài của nàng hầu như chẳng có gì khác biệt. Nhưng bên trong nàng là cảm giác ấm áp và rạo rực, thể xác nàng thèm khát nhiều hơn những điều vào thời điểm này hôm qua nàng chưa dám hình dung.

Dù nàng tự cho mình đã có đầy đủ hiểu biết về tình dục, nhưng chẳng kiến thức nào có thể trang bị cho nàng về những gì nàng nếm trải đêm qua khi Logan “yêu” nàng.

“Yêu” ư? Tim nàng chùng xuống. Nàng biết thừa đàn ông có thể quan hệ mà chẳng thèm đếm xỉa đến trái tim, nhưng nàng chẳng hề muốn liên hệ theo lối đó. Chắc chắn Logan sẽ không muốn tiếp tục chung sống cùng nàng hay cho phép bản thân yêu nàng nếu ít ra hiện giờ thích nàng. Với bản tính hoài nghi vốn có, anh sẽ tỏ ra tàn nhẫn như thuở ban đầu nàng nhìn nhận về anh nếu như không thể ngăn được những xúc cảm mạnh mẽ trước cô vợ gối ấp tay kề.

Nhất là khi cô vợ ngủ chung với anh đêm qua không dùng thuốc tránh thai. Một cô vợ, nếu tính theo chu kỳ kinh nguyệt, có lẽ đang mang trong mình giọt máu của anh đêm qua.

Nỗi lo nàng chưa từng gặp trong đời, thậm chí chưa bao giờ hình dung đến nhờ vào lối sống cẩn trọng gìn giữ, giờ đây đang châm chích nàng. Nàng ngạc nhiên khi đêm qua bản thân nàng không hề có ý nghĩ phải sử dụng biện pháp tránh thai. Có lẽ Logan cũng chẳng hề để tâm đến việc tránh thai làm gì, nhưng giờ nàng nhớ lại anh có lần nhắc đến ý muốn có con, nàng ngờ rằng anh cố tình làm thế, kể cả khi nàng phản đối.

Nàng không hề muốn đâm đầu về một sân ga xa xôi khác nữa, nhất định không thể là sân ga đó được. Nàng càng không muốn nếu như Logan không - hoặc tỏ ra không thể - yêu nàng.

Khoá nước vội vàng, nàng tắm cho xong và mặc quần áo vào. Vội vàng rời khỏi phòng tắm, nàng bước vào bếp pha cà phê. Xong xuôi, nàng đứng bên bồn rửa, tựa người vào mép bệ đá trong khi cân nhắc có nên đề cập đến biện pháp tránh thai. Nỗi lo trước mắt của nàng là nên nói gì và cư xử thế nào vì đằng nào cũng phải giáp mặt Logan.

Cuối cùng, nàng chẳng cần phân vân gì nữa. Ngay lúc nhìn thấy vẻ mặt lạnh băng và cảm nhận thái độ thờ ơ của anh, nàng biết tốt hơn cả là cứ giữ im lặng và tung hứng với trò xa cách của anh. Ít nhất, là cho đến khi nàng có thể nghĩ ra cách nào đó chọc vào khoảng cách khó chịu giữa họ.

Bạn đang đọc Chờ Tình Yêu Lên Tiếng của Susan Fox
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.