Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Truyện

Đề Cử

1

Bình

Nhân Vật

Thêm

Chiết Tẫn Xuân Phong

Thể loại Ngôn Tình
Trạng thái Hoàn thành
Số chương 78

Giới Thiệu Truyện Chiết Tẫn Xuân Phong

Truyện tình cảm nói đúng không đúng, sai cũng chẳng sai, ai mà biết yêu thương ai thì sẽ thực hạnh phục nhưng phải nói đúng hơn là yêu ai đó, gắn bó với ai đó chính là được mãn nguyện. Có chăng là một chút gian nan như thêm gia vị cho món ăn, hờn ghen ư, cũng không cần phải nhiều nhưng nhất thiết phải có, là một người phụ nữ nàng cũng phải học cách khôn khéo để níu chân đức lang quân nhất là trong thời đại lắm thê nhiều thiếp này.

“Người khắp thiên hạ đều nói nàng không tốt, ta cũng sẽ nói nàng tốt!”

Đây là câu chuyện về một tiểu cô nương vì có người cha quá khốn nạn nên đâm ra có cái nhìn lệch lạc về tình yêu, chỉ tin vào tiền bạc mà không tin đàn ông, cuối cùng bị một gã nào đó uốn nắn lại quan điểm tình yêu lệch lạc kia.

Mở đầu truyện Chiết Tẫn Xuân Phong là một cảnh gia đình hạnh phúc, người chồng đi vắng sắp trở về, ở nhà nương tử xinh đẹp và hài nhi thông minh, lanh lẹ đang tất bật chuẩn bị đón chào. Người ở phương xa về, được đón mừng hẳn sẽ rất vui mừng, hơn nữa đây là những người được đặt trọn yêu thương. Không phải ai cũng có diễm phúc lấy được vợ hiền, có được đứa con đáng yêu này, xem ra nam nhân này thực đã quá hạnh phúc.

Vân Phỉ xoay đầu qua, nửa đứng nửa quỳ trên chiếc ghế dựa, nhìn mẹ mình rồi tủm tỉm cười: “Mẹ đã đẹp sẵn rồi, mặc bộ nào cũng đẹp cả.”

Tô Thanh Mai ngẩng chiếc đầu đang vùi trong rương quần áo lên, nửa tin nửa ngờ: “Thật không?” Đứa con gái này của nàng từ nhỏ đã có tính cách tinh quái, dẻo mồm dẻo miệng, câu nào câu nấy như ướp sẵn cả bình mật.

Vân Phỉ nghiêm túc nói: “Đương nhiên rồi, bên cạnh cha không có lấy một người thiếp, chỉ ngoan ngoãn biết có một mình mẹ, chứng tỏ mẹ có dung nhan kiều diễm không ai bằng.”Vừa nhắc tới phu quân, vẻ mặt Tô Thanh Mai tràn ngập hạnh phúc, nàng ta đắc ý nói: “Đó là vì năm xưa cha con đã từng thề là sẽ không nạp thiếp. Lúc ông ấy cưới mẹ thì nghèo xơ nghèo xác, nếu không có mẹ và ông ngoại con ra sức lo liệu công danh cho ông ấy thì ông ấy làm gì có ngày hôm nay.”Câu này đã được nói hàng trăm lần, Vân Phỉ vân vê trái tai, không nén được cười: “Vậy thì mẹ còn lo gì chứ?”

Tô Thanh Mai vuốt gương mặt mình, thở dài thườn thượt: “Làm gì có hoa nào mà không tàn, năm nay mẹ cũng đã ba mươi lăm rồi.”Vân Phỉ nhảy từ trên ghế dựa xuống, cười hì hì rồi ôm eo nàng ta. “Nhìn mẹ như chỉ mới hai mươi lăm tuổi thôi.” Thoáng cái mà đã trẻ ra mười tuổi nên Tô Thanh Mai rạng rỡ hẳn lên. “Đúng là dẻo miệng. Chọn giúp mẹ một bộ quần áo đi nào.”

Đọc truyện để cảm nhận niềm hạnh phúc giản đơn này nhé !!!

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Chiết Tẫn Xuân Phong!