Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Chúa Triều Trần

Tiểu thuyết gốc · 1189 chữ

" Đứng lại.."

phía xa tiếng la hét,tiềng vó ngựa,tiếng bước chân vang vọng đến,Đại Nam khẽ nhíu mày ngước mắt nhìn về hướng đó,phía xa một bóng bạch y nữ tử trang phục nhuốm máu và có vài chỗ rách đang hướng phía hắn chạy tới,phía đằng sau một một võ quan mặc khôi giáp kèm theo sáu bảy tên lính đang vác giáo chạy theo hò hét trợ uy.

khi nữ tử chạy tới bên đống lửa, - Xin tráng sĩ cứu giúp,Đại Nam khẽ quát - Gác..

Lúc này độc nhãn Hổ như một chú cảnh khuyển ngoan ngoãn tiến tới phía trước trong tư thế chuẩn bị vồ mồi,nhe hàm răng sắc lạnh.

Đám võ quan đã chạy tới

- Người phía trước là người nào? có biết ngăn cản triều đình tróc nã tàn triều là tội phản nghịch chu di cửu tộc không?

- Xin tráng sĩ cứu giúp! nếu rơi vào tay họ ta chỉ có con đường chết,ta nguyện làm thân trâu ngựa đền đáp công ơn của tráng sĩ.

Lúc này nữ tử bạch y cũng cất tiếng,vừa khóc nắm lấy cánh tay hắn.

Đại Nam không thèm nhìn lên một tay vẫn cầm que củi gầy đống lửa cho cháy to hơn.

- Vừa nãy có gì không phải mong tráng sĩ bỏ qua,ta chỉ phụng mệnh hành sự tróc nã,là con dân Hồ quốc mong tráng sĩ giúp đỡ bản tướng.

Vừa xuống nước nói chuyện tên võ quan vừa liếc nhìn về phía đọc nhãn Hổ.

Vẫn thái độ cũ Đại Nam không thèm nhìn,nhổ cỏ nhổ tận gốc là thái độ của các bậc đế vương phong kiến.

- Cút..!

Độc nhãn Hổ Gầm lên,con ngựa chồm lên sợ hãi,hất tên võ quan xuống rồi quay đầu chạy,lúc này mấy tên lính chạy tới dìu tên võ quan đứng dậy,dìu nhau chạy trốn.

- Đa tạ tráng sĩ! thiếp là Trần Hương Dao công chúa của triều trần khi hồ tặc cướp ngôi đã truy sát con cháu tông thất của triều trần, vì sợ di hoạ lại mầm mống phản nghịch,từ nay bỏ danh phận cũ,nguyện suốt đời hầu hạ bên tráng sĩ,cứ gọi thiếp là Dao Nhi.

- Ta là Đại Nam từ giờ cứ gọi ta là Nam Ca,kể sơ lược cho ta về tình hình hiện giờ?

- Dạ Nam Ca. - giờ Hoàng Đế Đại Ngu là Hồ Đê mới lên ngôi, sau khi Nhất Nguyên Hoàng Đế nhường ngôi lên làm thái thượng hoàng,giờ đang là năm 1401 Quốc Hiệu là Đại Ngu.

Nhíu mày đăm chiêu, Đại nam lạc mốc thời gian gần hơn 500 năm trước có lẽ do ảnh hưởng của vụ nổ quang tráo bảo hộ căn cứ nên làm thời không vặn vẹo,năng lượng cạn kiệt,ko thể có để bổ sung,phi thuyền lại hỏng vậy làm sao trở về tương lai đây,chẳng lẽ ý trời muốn ta quay lại thay đổi vận mệnh dân tộc ta sao,khẽ thở dài Đại Nam quay sang Trần Hương Dao nói:

- Muội xuống hồ tắm rồi lên đây ta xem vết thương cho.

Chờ Hương Dao đi khuất Hắn mới từ trong Hộ uyển lấy hộp cứu thương chiến đấu,từ trog hộp Hắn lấy ra một tuýp thuốc dạng kem,sau đó cất hộp trở lại hộ uyển.

Lúc này Hương Dao đã tắm xong nàng tiến tới, một mùi hương trinh nữ nhẹ nhàng len lỏi vào mũi Đại Nam quay lại,giờ hắn mới ngắm kỹ,nàng mặc một chiếc áo tứ thân,bên trong mặc một chiếc yếm hồng dưới là chân váy lộ ra đôi chân thon dài trắng hồng,đang đứng đó tay mân mê dải áo.

- Muội ngồi đi,cởi áo khoác ra.

làm theo lời hắn như một người máy,Hương Dao run run cởi áo khoác ra,quay về phía hắn là tấm lưng trắng hồng được phủ một lớp lông tơ mịn màng,dưới ánh nắng bình minh càng làm tăng thêm phần kiều diễm và ma mị,nhìn những vết gai cào rớm máu, khiến cho bất cứ bậc nam tử hán đại trượng phu nào, trông thấy cũng thương hoa tiếc ngọc mà trái tim nhỏ máu.

phía trước yếm đào phồng nên ẩn chứa đôi bồng đảo thanh xuân căng mọng,hai điểm nhũ hoa ẩn hiện như mời gọi các bậc anh hùng sẵn sàng quỳ gối vì hồng nhan.

khẽ lắc đầu xua đi tạp niệm,hít một hơi sâu để thằng nhỏ yên giấc,Đại nam nặn tuýt kem bôi dịch trắng như sữa lên những vết thương,ngồi trước ngực hắn,một mùi hương nam giới nồng nồng cộng với cái cảm giác mát lạnh và tê tê làm Hương Dao khẽ rùng mình hít một hơi sâu như muốn mang mùi hương này chui vào tận ngóc ngách trong lá phổi của nàng,má đào ửng đỏ nàng khẽ cắn môi,lại tăng thêm phần ma quái hơn,nhìn những vết thương đang sùi bọt rồi khép lại mà mắt thường thấy,Hương Dao tròn xoa đôi mắt đen láy kinh ngạc,Đại nam dùng khăn lau sạch vết thương giờ chỉ còn lại vết mờ đỏ,khoác lại áo cho nàng,rồi để mặc nàng mặc lại hắn tiến về bên đống lửa,gầy lại ngọn lửa hắn lấy con dao được đeo ở bắp chân ra,chỉ vài thao tác nhỏ từng miếng cá đỏ hồng được hắn trải trên tảng đá đã được nung nóng,rắc ít gia vị tổng hợp lên,lúc này Hương Dao đã mặc lại áo xong,ngồi xuống bên cạnh.

Nhìn những tiếng xèo xèo của mỡ cá và mùi thơm của đồ nướng,bất chợt tiếng bụng sôi vang lên,có lẽ chạy trốn mấy ngày nay chạy trốn truy binh nàng chỉ lót dạ tạm bằng những trái rừng dại và những trái táo mèo vừa chua vừa đắng chát,tiếng bụng sôi tố cáo cơn đói cồn cào,nhưng cũng ko làm nàng mất đi phong thái của một công chúa hoàng triều,chỉ biết ửng hồng đôi má và cầm cành cây cào cào trên đất.

Đại nam bật cười,hắn cầm cành cây đc vót nhọn xiên những lát cá kèm với lá mũn rừng đưa cho nàng,tiếng lí nhí cảm ơn huynh dường như ko bật ra nổi dưới làn nước miếng đc tiết ra trong cơn đói,cầm xiên cá đưa lên miệng,nàng nhỏ nhẹ ăn như một chú mèo,cái vị ngọt của thịt cá,vị đậm đà của gia vị cộng với vị chua chát và bùi của lá mũn càng làm nàng ăn ngon miệng hơn,chẳng mấy chốc mà hết xiên cá nướng Đại Nam Đưa tiếp cho nàng mấy xiên nữa,rồi đưa tay lau vết nhọ trên môi nàng,

- Muội bao nhiêu tuổi rồi? - Muội mười bảy tuổi,còn huynh?

Nuốt vội miếng cá Dao Nhi vội vã trả lời.

- Huynh 30.

- Huynh đến từ đâu ?

vừa ăn vừa trao đổi,vừa vứt cá nướng cho lão hổ những câu chuyện ko đầu không cuối mang họ gần nhau hơn,họ chợt thấy họ như những mảnh đời cô độc,kẻ không gia đình,kẻ đc cung phụng không bè bạn.

- từ giờ ta sẽ chăm sóc cho muội!

Vô thưởng vô phạt ánh mắt nhìn ra hồ Đại Nam bất chợt nói.

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 359

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.