Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh Nhập Tế Thành

Tiểu thuyết gốc · 1953 chữ

- điện hạ, từ trước tới giờ chỉ có con phò cha, cháu phò chú đó mới là thiên đạo.

- vĩnh thành chủ với xuân tướng quân, bằng mặt nhưng không bằng lòng, muốn về dưới trướng điện hạ lâu rồi, nhưng lại vì thân quyến còn trong thành nên mới sai hạ thần mang binh phù tới nộp, nguyện thần phục dưới trướng của điện hạ, hợp đồng khi nào điện hạ dẫn quân tới cổng thành thì trong ứng ngoài hợp cướp thành, cũng là muốn chia sẻ ưu phiền với điện hạ của vĩnh thành chủ.

- hahaha....nói với vĩnh thành chủ, ta đáp ứng chỉ cần về dưới trướng ta, đại nghiệp thành hắn sẽ là công thần của ta..

- đa tạ điện hạ, thần xin cáo lui.

chờ hắn khuất bóng đại nam mỉm cười.

- điện hạ thấy sao?

cầm trên tay binh phù, chu đệ nhìn hắn.

- giờ chúng như chuột chạy cùng đường, một là theo ta hai là bị diệt, thời gian chỉ là sớm muộn mà thôi, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.

- vậy ta với điện hạ đánh cược, nếu hắn thực sự về dưới trướng của điện hạ thì nam mỗ này sẽ cùng các tướng lĩnh của hồ triều có mặt ở đây nguyện thần phục ngài suốt đời.

- nếu không phải thì sao?

- nếu không phải thì nam mỗ chỉ mong điện hạ luôn coi hồ quốc là đồng minh khi hạ thần còn sống, song quốc cùng tiến cùng lui.

- được.

hiệp nghị đạt thành, đại nam sơ lược về kế hoạch với chu đệ, tiệc tàn hắn dẫn người về trướng được chu đệ bố trí cho, vừa ngồi xuống ghế thì lộ nhi nhảy lên đùi hắn ngồi.

- lộ nhi không được quấy.

nguyễn mỗ ở bên quát nữ hài.

quay lại lườm phụ thân hắn lộ nhi ôm lấy cánh tay đại nam.

- thúc thúc đi đâu mà không chơi với lộ nhi.

xoa đầu tiểu long nữ tinh quái này, đại nam cất tiếng.

- thúc thúc còn bận công việc, khi nào rảnh thì sẽ gặp và chơi với lộ nhi được không.

lắc lắc cái đầu bé nhỏ lộ nhi chu môi, đưa ngón tay bé nhỏ ra.

- thúc thúc hứa.

đưa ngón tay ra ngoắc lấy tay lộ nhi đại nam gật đầu, mõ canh giờ hợi vang lên, mọi người về phòng, lúc này chỉ còn đại nam và dao nhi và thánh ngâu.

- sắp tới sẽ sống trên chiến trường khốc liệt, dao nhi thì đã có kiếm pháp và nhuyễn kiếm ta tặng, chỉ có nàng là ta chưa có thời gian để chỉ bảo, đây là nhuyễn tiên và bộ vũ kỹ mai hoa nhuyễn tiên, nàng tập để nâng cao sức chiến đấu phòng thân, đây là kim nhuyễn giáp nội y nàng mặc lấy.

- đa tạ phu quân.

thánh ngâu nhận lấy rồi ôm lấy cổ hắn hôn lên má, đêm dài đáng giá ngàn vàng. hắn và hai nàng lại chìm đắm vào song tu, một đêm xuân sắc lại qua đi.

sáng hôm sau gặp mặt trong phòng ăn sáng, chu đệ choáng ngợp trước nhan sắc của hai nàng..

- hahaha...nghe nói nam thổ mỹ nhân nhiều vô kể, hôm nay mới được diện kiến dung nhan có lẽ sau này ta cũng lên sang nam quốc một chuyến cho thoả lòng vậy.

- cám ơn điện hạ khen tặng, hai nàng cùng cất tiếng.

- còn ta nữa, ta là tiểu mỹ nhân, sao thúc thúc không khen ta.

nói xong lộ nhi chen ngang chắp tay sau lưng nhìn chu đệ.

- chu đệ nhìn lộ nhi mỉm cười,mang đồ ăn lên cho tiểu mỹ nhân nào.

cả phòng ăn đều vang lên tiếng cười vui vẻ.

đầu giờ thìn ngoài thao trường, đại nam chỉ một chi tinh binh đang thao luyện theo kế hoạch của hắn, thời gian cấp tốc nên năm ngàn tinh binh này ăn nghỉ và diễn tập tăng cường cho kịp với kế hoạch đã triển khai.

năm ngày sau, đại nam dùng kim thuật dị hình thành chu đệ, mình khoác long bào, dẫn năm ngàn tinh binh đến trước cổng tế thành. trên cổng thành xuân tướng mình mặc bạch giáp tay cầm trường kiếm đang chỉ huy cung thủ, vào lúc này cửa thành đột nhiên mở ra, phía trong thành khói lửa bốc lên nghi ngút, xuân tướng biến mất cùng với các cung thủ, tiếng la hét tiếng binh khi va chạm nổi lên, đại nam đốc thúc binh lực tiến vào thành. khi đại nam cùng tinh binh tiến vào thành thì cổng lớn đóng lại, trên cổng thành cung thủ lại xuất hiện, lúc này các khẩu thần công chĩa ra ngoài thành phòng quân cứu viện đánh vào.

bên trong thành đại nam mỉm cười, đây là trận chiến đầu tiên của hắn, lúc này từ các ngóc ngách binh lính ùa ra như châu chấu, cung thủ xuất hiện kín những nóc nhà, hướng vào chu đệ giả cùng năm ngàn tinh binh.

- hahaha..

giọng cười cất lên cũng là lúc vây binh dãn ra nhường đường cho hai hai vị tướng soái cưỡi chiến mã đi vào.

- chào điện hạ, cám ơn ngài đã mang đầu tới giúp chúng ta thăng chức..hahaha...

đại nam nhìn hai viên tướng này mỉm cười.

- đầu trên cổ ta, kẻ nào có đảm lược thì tới mà lấy, dàn trận lúc này các tinh binh mang khiên lắp ghép với nhau như một chiếc xe ủi bằng thép tốc độ thần tốc ủi vào vòng vây địch.

- bảo vệ tướng quân

tiếng hét vang lên nhưng đã muộn. đội hình đã kịp khép lại nhốt hai vị tướng triều đình trong bức tường bằng thép cao hơn hai trượng, những cung thủ trên các nóc nhà điên cuồng nhả tên nhưng vô dụng, thiết thành kiên cố, mưa tên bắn tới chỉ để lại những đốm lửa loé lên rồi rơi xuống.

trong thiết thành, đại nam mỉm cười còn hai tướng soái triều đình tái mặt.

- đầu ta đây, mời hai vị tới lấy.

lúc này đại nam vận khí giải khai các huyệt đạo khuôn mặt xa lạ hiện lên,biết là không ổn xuân tướng cùng vĩnh tướng hoành đao thủ thế.

- đây gọi là nở hoa trong lòng địch, hai vị tướng quân thấy sao.

- đường đường là tướng quân bao năm chinh chiến trên xa trường có chết thì ta cũng phải để lưới rách.

vĩnh thành chủ nói xong thúc ngựa xông lên.

- được, ta thành toàn cho ngươi.

dứt lời lạc hồng thương xuất hiện trong tay đại nam, kình khí được rót vào, lạc hồng thương sáng lên, đại nam cũng thúc ngựa xông ra, năm ngàn tinh binh chú mục theo dõi, chỉ thấy thân ảnh hắn loé lên, chiến mã gục xuống. lúc này một thân nam tử tay cầm cương ngựa, trên mũi thương là một thân hình đang bị xiên qua đang vắt vẻo nằm trên đó, toàn trường im lặng triệt để giết thôi không nói, nhưng cầm trường thương mà xiên một người như xiên thịt nướng rồi cầm trên tay, thì phải hỏi thần lực hắn mạnh tới cỡ nào..lúc này sảng thiếu trong đứng nhìn hắn đôi mắt rạng rỡ hâm mộ mãi không thôi.

nhìn sang xuân tướng còn lại, đại nam vận chân khí vào lồng ngực một tiếng quát như long khiếu vang lên " chết"

âm thanh như một mũi kiếm vô hình đập lên lồng ngực xuân tướng, chấn nát tim hắn, hắn không một lời rơi xuống khỏi lưng ngựa, mắt còn mở trừng trừng hiện lên tia kinh hãi.

cũng vừa lúc đó từng loại chấn động vang lên, bên ngoài thiết thành quân của hắn đã dùng thiết xa để công phá. từng hồi chấn động như sóng âm lan truyền vào thiết thành.

đại nam rong chiến mã tới trường thương xiên lên người xuân tướng rồi lại giương lên.

-tướng của các ngươi đã chết, hàng hay muốn táng thân theo cùng.

thiết thành thu hồi, trước mắt toàn quân như nhìn thấy thiên tướng hàng lâm, tất cả cùng vứt hết vũ khí phủ phục..

- mở cổng thành, hạ vũ khí rồi rời thành.

cổng thành mở ra toàn bộ binh sỹ theo hàng đi ra ngoài vứt bỏ vũ khí chất như một đống núi nhỏ rồi tự động quỳ trước môn thành. năm ngàn tinh binh chạy ra xếp hàng hai bên tiếng hét vang động một góc trời,

- cung nghênh yên vương nhập thành.

phía sườn núi yên vương cùng đại quân thúc chiến mã ầm ầm chạy tới..

gìm cương ngựa hắn nhìn thấy đại nam,mặt vừa lộ kinh sợ vừa vui mừng không thôi.

ba tháng vây thành với bao nhiêu khổ cực mà không thể công phá nổi, vậy mà chưa đầy hai canh giờ, hắn đàng hoàng nhập thành không hao một binh một tướng.

đại nam thấy yên vương tới liền vứt hai cái xác xuống, một ánh thương mang loé lên hai cái đầu lăn lông lốc dưới đất.

thu lạc hồng thương đại nam xuống ngựa cởi hoàng bào vắt tay.

- không làm nhục mệnh của điện hạ.

chu đệ cũng vội vàng xuống ngựa, tới đỡ đại nam rồi đổi cách xưng hô để kéo gần quan hệ với vị chiến thần này..

- nam đệ quá khách khí rồi, ba tháng hao binh tổn tướng, dùng cả thuỷ cường nhập thành mà cũng không hạ nổi, không ngờ nam đệ lại chỉ mất chưa tới hai canh giờ đã làm cho ta đại khai nhãn giới.

giao quyền cho cấp dưới điểm quân và thu hồi vũ khí, chu đệ cùng đại nam lại long nhan hớn hở câu ra câu vào rong ngựa nhập thành, lúc này hai bên hai hàng dân chúng đứng bên đường chào đón.

không phải tự nhiên mà họ nhiệt liệt đón chào yên vương như vậy, từ trước tới giờ "nhất tướng công thành vạn cốt khô " là một câu bất biến, nhưng hôm nay. binh nhập tế thành mà không một viên ngói vỡ, không nhà cháy dân chạy, bảo sao dân trong thành lại không tiền hô hậu ủng tự động ra đường chào đón vị yên vương nhập thành.

phủ thành chủ chu đệ, đại nam phân ngôi thứ ngồi đó, để vỗ về an dân hắn ra phủ dụ, không tàn sát bất cứ gia quyến nào của hai vị tướng tử trận.

trước mặt hai người là hàng chục rương lớn bé của cải trong phủ thành được mang ra, nhìn đống của cải này đại nam thờ ơ, càng làm cho chu đệ kính nể hơn.

- nam đệ thích gì cứ lấy.

- đa tạ chu huynh, của cải là phù vân với đệ, huynh không cần khách sáo.

vừa lúc này dao nhi, thánh ngâu cùng tiểu long nữ lộ nhi cũng vào tới, nhìn đống châu báu lấp lánh trong các rương, lộ nhi chạy tới,

- của ta, của ta.

nằm lên đống châu báu, hai tay bé nhỏ cào cào đắp lên người..

- thúc thúc cho ta..

chu đệ mỉm cười.

- hai vị hiền muội thấy ưng gì cứ việc lấy.

nhìn đại nam, thấy hắn gật đầu hai nàng cũng sà tới chọn lựa ướm thử.

chu đệ đại nam nhìn nhau cùng cười, bởi vì bọn hắn biết, làm đẹp và trang sức phấn son thì thời nào cũng vậy, luôn là tử huyệt trí mạng đối với mỹ nhân.

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.