Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trẻ con dễ dạy

Phiên bản Dịch · 2197 chữ

Hoa ma ma, Hồ ma ma bị đánh chết, Lý thị bị đưa đến từ đường, Ngọc phủ tạm thời khôi phục yên tĩnh.

Có hai thị vệ cao cường từ phủ thế tử trông coi, những người khác trong Ngọc gia không dám dòm ngó sính lễ nữa.

Mà lão phu nhân bị Lý thị đạp một cước lúc sinh, cộng thêm cháu đích tôn không có, thân thể liền có chút không thoải mái, miễn thỉnh an mỗi ngày, chỉ để Giang di nương bên người hầu hạ.

Chuyện Lý thị sinh con bị lão phu nhân áp xuống: biết nội tình dám can đảm tiết lộ ra ngoài, Hồ ma ma chính là tấm gương! Cứ như vậy, mọi người rất thận trọng. Chỉ nói với bên ngoài, Lý thị sinh một cái thai chết nên bị đưa đi từ đường cầu phúc, chứ không biết đứa bé như thế nào.

Lý thị bị đưa đến từ đường, Ngọc Bảo Oánh liền được thả ra. Bỗng nhiên trở lên biết điều hơn rất nhiều, hình như biết mình không còn chỗ dựa nữa, nên bắt đầu khiêm tốn làm người.

Tâm phúc của Lý thị ở Đông viện cũng có mấy người, ngày thường dựa vào Lý thị làm mưa làm gió, giờ thấy Lý thị thất thế, đều nóng lòng, đã từng tìm cách báo tin cho Ngọc Giai Nhàn đang chữa trị chỗ Văn lão thái y trong cung. Nhưng không biết có phải là do cho bạc không đủ, nên người truyền tin lười biếng hay không, mà chẳng thu được chút hồi âm nào. Sau khi trở về còn bị Giang di nương tóm gọn, viện cớ đưa từng người đến mấy điền trang vô cùng vắng vẻ làm lao công. Trong thời gian ngắn, thủ hạ của Lý thị bị Giang di nương nghĩ cách trừ bỏ hầu như không còn.

Trong Nhàn Nguyệt Các, sắp đến hôn lễ nên chuyện kinh doanh bị Liệt thị mạnh mẽ cưỡng chế để bọn Phong Trì tạm thời xử lý thay, Như Ca chỉ có thể ở Nhàn Nguyệt Các chờ gả.

Vốn trong lúc rảnh rỗi, Như Ca tự tay thêu giá y cho mình, nhưng ma ma Ti Châm Phòng trong cung lại tự mình tới đo cho Như Ca, còn nói rõ giá y và y phục bốn mùa của Cẩm Thân vương thế tử phi đều do trong cung chuẩn bị, không cần Như Ca quan tâm.

“Bên thế tử chỉ cần cát phục tân lang thôi, những y phục khác không bảo Ti Châm Phòng chuẩn bị, ra lệnh tăng cường chuẩn bị bên tiểu thư. Còn nói y phục của mình muốn do người bên cạnh mình làm.”

Nhớ lại nét mặt cười cười của ma ma trong Ti Châm Phòng, Như Ca liền muốn nổi đóa. Cái gì mà y phục muốn do người bên cạnh mình làm? Ý tứ là muốn mình chuẩn bị thôi. Lại dám nói những lời mập mờ như vậy trước mặt người trong cung. Như Ca thật muốn nhìn xem bên trong đầu người nọ rốt cuộc có những gì. Nói không chừng chỉ có bột mì và nước mà thôi.

Nghĩ tới nghĩ lui, Như Ca vẫn tiến hành vẽ mẫu y phục lên giấy, mặc dù oán giận, nhưng nghĩ nếu trang phục của mình đã chuẩn bị xong, vậy chuẩn bị cho hắn thôi. Mình sẽ không nhàm chán không có việc gì làm. Mẫu thân không cho mình vất vả, nhưng y phục của phu quân tương lai chắc không phản đối đi! Nghĩ vậy, tâm tình Như Ca khá hơn rất nhiều.

Nắng sớm chiếu vào, trong gian phòng thanh nhã, Như Ca bày vải vóc lấy từ Cẩm Tú Phường lên bàn, vuốt vuốt vài tấm vải thấy mềm mại, gật đầu, đối chiếu kích thước thân hình năm tử, bắt đầu cắt vải, khâu y phục.

Vải vóc Như Ca đang dùng chia làm ba loại:

Loại thứ nhất là tuyết tơ tằm, mềm mại, mặc vào mát mẻ, dùng làm y phục lúc sắp vào hè rất thích hợp.

Loại thứ hai là băng tơ tằm, rất mát mẻ, làm y phục cho mùa hè nóng bức.

Loại thứ 3 là vải bông mềm, bên trong là sợi thuần túy bên ngoài là lông tơ mềm mại, làm y phục mùa thu là hợp nhất.

Ba loại vải này Cẩm Tú Phường mới ra, còn chưa bán, giờ lấy làm y phục cho vị thế tử này thuận tiện xem hiệu quả thế nào.

Bởi vì hình như người nọ cực thích màu đen, nên y phục đều chọn màu đen làm chủ, thỉnh thoảng phối hợp viền trắng. Mới có bản vẽ y phục, qua một hồi suy nghĩ Như Ca đã vẽ xong hoa văn, chờ khâu xong y phục sẽ thêu lên.

Sau khi chuẩn bị xong hết, Như Ca tập trung khâu vá, trừ lúc dùng cơm trưa còn lại không ngơi tay. Mãi cho đến lúc trời tối dần mới dừng lại, vận động người một chút, đi ra khỏi phòng. Mang theo Tuyết Lang dạo vườn hoa anh đào hai vòng xong mới trở về.

Vừa đến ngoài phòng mình, vốn đang bước thong thả Tuyết Lang đột nhiên giống như tên bắn, “Tốc” một tiếng chui vào phòng.

Đã có cảm giác, Như Ca vừa mở phân nửa cửa phòng, liền thấy bóng lưng quen thuộc thấp thoáng dưới ánh nến.

Lúc này Tiêu Dạ Huyền đang mặc trường sam tơ tằm màu đen Như Ca vừa làm còn chưa kịp lấy kim xuống. Nhận thấy tầm mắt của Như Ca, hai mắt khép hờ của nam tử lập tức mở ra.

Nhìn Như Ca, nam tử đứng dậy, nhéo nhéo Tuyết Lang bên cạnh, trong mắt tràn đầy vui vẻ.

“Y phục rất vừa người, không sai một phân”.

Nghe lời này, tựa như mình rất quan tâm hắn vậy. Trước đám cưới một tháng, không phải hai người không thể gặp mặt sao, người này lại cứ 2 ngày 3 bữa chạy tới đây, Như Ca không cam lòng, cãi lại: “Trước khi đi, ma ma Ti Châm Phòng đã để lại số đo.”

Nghe vậy, nam tử tới trước mặt Như Ca, nghiêm túc nói: “Sau này sẽ do nàng đo cho ta.”

Ta chẳng phải thợ may đâu mà ngày ngày may y phục cho chàng.

Nghe Như Ca lẩm bẩm, mắt nam tử lóe sáng, dịu dàng nói: “Nếu là thợ may, cũng chỉ là thợ may của riêng ta.”

Thấy lửa nóng trong mắt Tiêu Dạ Huyền, Như Ca không khỏi đỏ mặt, đưa tay lấy kim trên vạt áo xuống.

“Còn chưa xong đâu, mau đổi lại đi.”

Tiêu Dạ Huyền không đùa nàng nữa, đi đến bình phong thay lại y phục lúc đầu của mình. Xoay người ra, thấy Như Ca đang cầm một sấp bản vẽ nghiên cứu, để trường sam một bên, Tiêu Dạ Huyền ngồi cạnh nàng nhìn.

Thật ra Tiêu Dạ Huyền không kén y phục, từ trước tới giờ có gì mặc nấy, hơn nữa lão quản gia trong phủ luôn chuẩn bị thỏa đáng. Chẳng biết tại sao, nhìn người trước mắt tập trung chọn hoa văn trên y phục cho mình, hắn cảm thấy tim ấm áp lạ thường.

Hồi lâu sau, cuối cùng Như Ca chọn xong. Trang phục ra ngoài dĩ nhiên là hoa văn mãng xà, y phục ở nhà là một ít mây bay và phiến trúc, dĩ nhiên còn có một ít chữ phúc lộc nhỏ viền bạc.

“Ngày mai, hoàng hậu nương nương muốn gặp nàng.” Như Ca đang định hỏi thăm ý kiến Tiêu Dạ Huyền liền nghe hắn nói như vậy.

“Hoàng hậu nương nương?” Như Ca kinh ngạc nhìn Tiêu Dạ Huyền.

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Như Ca, nghĩ tiểu nha đầu này trước giờ chưa vào cung lần nào, Tiêu Dạ Huyền liền cầm lấy bàn tay nàng, ai ủi: “Đừng sợ, hoàng hậu nương nương rất hiền, là dì những cũng xem như nghĩa mẫu của ta, lần này vào cung chỉ là gặp mặt thôi, không hơn.”

Trên tay truyền đến độ ấm, tựa hồ cho nàng thêm sức mạnh, Như Ca khẽ nâng mắt, chạm phải đôi mắt sâu thẳm kia, lo lắng trong lòng nhanh chóng chìm xuống. Trong khoảnh khắc hiểu ra vì sao hôm nay người này lại tới, là muốn báo cho mình chuẩn bị tâm lý trước. Mà cũng đúng, hắn thân thiết với đế hậu, mình sắp thành thê tử của hắn, sao có thể tránh khỏi vào cung, nghĩ thế, Như Ca bình tĩnh không ít.

Tiêu Dạ Huyền thấy sắc mặt nàng như thường lại, nhìn đến những món đồ bên kia, là một ít chó nhỏ mèo nhỏ, cực đáng yêu.

“Những thứ này ta chuẩn bị cho mấy đứa bé trong vương phủ, là mẫu Cẩm Tú Phường đang bán rất chạy” Như Ca giải thích.

Để món đồ chơi qua một bên, ôm lấy người bên cạnh, Tiêu Dạ Huyền buồn bực lên tiếng: “Sau khi thành thân, không cần để ý những người khác, chỉ nhìn ta thôi.”

Đây là ghen tị? Như Ca cười khẽ: “Vương phủ là nhà của chàng, sao có thể không để ý đến người trong vương phủ.”

Nhà..... Xoay người trong lòng lại, vô cùng nghiêm túc nói: “Bắt đầu từ bây giờ, nơi nào có Ngọc Như Ca nơi đó mới là nhà của Tiêu Dạ Huyền.”

Nơi có ta mới là nhà của chàng sao? Lời nam tử lại thêm vẻ cố chấp trong mắt, khiến tim Như Ca mềm nhũn, đối với nàng, đây chẳng khác nào lời thề không thể quên.

Lần gặp 4 năm trước đã cho nàng biết người trước mắt tuyệt không giống Chiến Thần cứng rắn, tàn nhẫn vô tình như trong truyền thuyết, hắn cũng là người có máu có thịt, bất quá bị xây thêm một tầng tường cứng rắn bên ngoài, có lẽ trong lúc vô tình mình đã xuyên qua bức tường vô hình này, nên mới có thể nhìn thấy một Tiêu Dạ Huyền khác với lời đồn.

Từ miệng Thanh Loan nàng biết chuyện hôm đó Lý thị náo loạn ở Nhàn Nguyệt Các đã được hai người thị vệ truyền đến tai hắn, vì thế, chiếu chỉ xử lý Lý gia mới có thể hạ ngay trong đêm như vậy.

Ban đầu là Kim Lăng Hầu phủ lập bẫy, chỉ sợ những chứng cứ kia đã sớm đến tay Hồng đế, nhưng thế này không đủ để khiến Hồng đế hạ chỉ trừng phạt nhanh vậy. Vì Phủ Viễn tướng quân nắm trong tay 10 vạn quân ở phía Tây Đại Chu, một khi đổ, quyền nắm 10 vạn binh sẽ đưa đến biến đổi lớn trong triều. Trừ phi lúc này có người khiến Hồng đế đủ tin tưởng và đủ bản lĩnh gánh vác 10 vạn quân này.

Kiếp trước, để cứu người trước mắt, Hồng đế không tiếc lấy quan to lộc hậu, thậm chí là trăm dặm đất làm phần thưởng, chứng tỏ Hồng đế tín nhiệm và coi trọng hắn đến mức nào.

Phủ Viến tướng quân Lý Lập là phái trung lập, không tuyệt đối ủng hộ Hồng đế. Tiêu Dạ Huyền là cháu ruột, thuở nhỏ lớn lên trong cung, tình như phụ tử, mặc dù có danh xưng Chiến Thần nhưng cũng chỉ có 2 vạn quân riêng, mỗi lần chiến đấu, quân kia đều trả lại triều đình, không hề yêu quyền, chỉ cần hắn nhận lấy, Hồng đế hiển nhiên có thể an tâm diệt trừ Lý gia.

“Khụ khụ......” một trận ho cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng, cũng làm hai người nhanh chóng tách ra. Thấy Vân Kiệt đứng ngoài cửa, Như Ca đại quẫn, nhanh chóng cắt xong chỉ thừa trên y phục, quăng cho người cũng đang mất tự nhiên bên cạnh.

“Giờ thì xong rồi, mang đi đi!”

“Ngày mai, sau khi bãi triều, ta sẽ đến cung hoàng hậu tìm nàng”, cầm y phục lên, nam tử liếc nhìn đôi tai đỏ bừng của NhưCa, bước ra ngoài.

Tiêu Dạ Huyền vừa tới cửa, liền nghe một âm thanh đang trong kỳ vỡ giọng vang lên.

“Tỷ phu đi thong thả!”

Quay đầu, thấy vẻ mặt xin lỗi của thiếu niên, nam tử khẽ gật đầu. Mặc dù xuất hiện không đúng lúc, nhưng.....trẻ nhỏ dễ dạy.

Đứng sau lưng nhìn tỷ phu tương lai đi xa, Vân Kiệt chợt nghe một tiếng sói tru. Xoay người lại thấy, chẳng biết Tuyết Lang đã nhảy lên nóc nhà lúc nào, dưới ánh trăng, hưng phấn tru lên.

Như Ca nhìn Vân Kiệt, rồi nhìn Tuyết Lang đang làm ầm ĩ trên nóc nhà, bất đắc dĩ xoa trán, mặc dù mình rất thích nó, nhưng không thể không hoài nghi lang này là do Tiêu Dạ Huyền phái tới làm gian tế!

Bạn đang đọc Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi của Mại Manh Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.