Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Dâm Tặc ( 1 )

Tiểu thuyết gốc · 1494 chữ

Hải định thần lại vỗ vỗ hai má của mình, trong ánh mắt không khỏi có chút kích động miệng thầm hô to

- Hệ thống? Ta có bàn tay vàng? Nhanh Đăng nhập! Cho ta Đăng nhập hệ thống!

Một tiếng nói quen thuộc vang lên kèm theo hình ảnh một cái màn hình 3D xuất hiện trong đầu hải

" Đinh! Đăng nhập hệ thống thành công! Đang tải bản cập nhập! Tích! Cập nhập 10% ---- 50% ---- 90% ---- 100 "

" Đinh! cập nhập hoàn tất! khởi động giao diện hệ thống "

Một màn sáng xuất hiện trên màn hình hiện lên một hàng số thông tin cá nhân

[ Bảng Thông Tin Kí Chủ ] :

  • Tên: Nguyễn Quang Hải

  • Giới Tính: Nam

  • Tuổi: 11 

  • Lv: 2

[ Thông số bản thân ]

  • Lực: 6

  • Thể: 3

  • Trí: 1

  • Tốc: 5

( Có thể dùng năng lượng để đổi tương ứng 1-1 )

[ Bảng skill ]  :

  • Cú ném thần sầu

[ Chức năng khác ]  : ( chưa mở )

  • Năng lượng: 10 ( có thể kiếm bằng cách nhận nhiệm vụ )

Khuân mặt của hải cười toe toét, khoé miệng kéo dài, tay hơn run run. hải vô cùng kích động! Hệ thống nha, hải trước đây luôn mơ mộng trong tay có một cái hệ thống ngạo thị quần hùng! Bây giờ trong tay xuất hiện cái hệ thống bàn tay vàng hắn sung sướng còn không kịp nữa là, nước dãi từ miệng hải không ngừng tràn ra đứng ngây ngốc một mình. Lúc này mà có người đi qua chắc nghĩ thằng nhóc này bị bệnh thần kinh mà tránh xa quá

Hải đưa tay lên chùi khoé miệng dính nước dãi chó của mình, bản thân thầm hô thoát khỏi hệ thống. Ánh mắt tầm nhìn trở lại bình thường hải xoay đầu nhìn xung quanh quan sát đánh giá tình hình, trước mặt hải là xác của con trâu điên kia bị nổ bạo nát đầu, hải lắc đầu sau đó lại nhìn tứ phía. Bỗng bụi cỏ trước mặt hải "rung" lên và cái một thân hình nhỏ nhắn  mặc một bộ quần áo cổ đại từ trong bụi cỏ bước ra ánh mắt vẫn cô đọng lại sự hoảng sợ cảnh giác xung quanh rồi ánh mắt định vị lại trên người hải và hải cũng quan sát cô gái này trong bỗng chốc bốn mắt nhìn nhau chằm chằm không gian có chút yên tĩnh

Cô gái kia là người mở miệng đầu tiên giải thoát khỏi sự im lặng này nhìn hải nói

- tiểu đệ đệ ngươi là con cái nhà ai sao lại đi vào nơi rừng rậm nguy hiểm này?

Hải hiện tại cũng không nghe thấy cô gái hỏi mà đang tập trung nhìn đánh giá cô không khỏi tấm tắc chẹp miệng " chẹp, thân hình nhỏ nhắn, da trắng, tóc bạch kim, mắt màu đỏ kiểu rubi, đôi môi đỏ mọng chũm chĩm, khuân mặt ngũ quan tinh xảo và làn da trắng hồng, chiều cao chắc tầm 1m6, mông to, ngực...  Ừm có chút chưa phát triển... Tuổi tác thì tầm 17-18 tiểu khả ái cô nương" hải qua Sát một hồi sau đó miệng đánh ra một cái " mỹ nhân nha "

Đối diện với hải cô gái hơi khẽ nhíu mày lần nữa gọi

- Tiểu đệ đệ

Hải lần này nghe thấy cô gái gọi mình khuân mặt liền bừng tỉnh lúng túng trả lời

- Dạ, Vâng! Có chuyện gì?

Cô gái nhìn hải khẽ cười nhẹ một cái, đưa tay lên môi tò mò nhìn hải nói

- đệ đệ ngươi làm gì một mình ở nơi này? Gia đình đâu rồi? bị lạc đường sao?

Hải nhìn cô gái sau đó gật đầu thẳng thắn trả lời cánh tay giơ lên chỉ vào cái xác con trâu điên kia

- vâng! tôi bị lạc và  bị con điên kia nó đuổi đến chỗ này

Cô gái khẽ quay đầu nhìn về phía xác tử ngưu gật rồi đầu nói

- ra là vậy! Mà tiểu đệ ngươi biết giết con tử ngưu đó không?

Hải nhìn xác con trâu điên kia rồi lại nhìn cô gái sau đó lấy bàn tay chỉ vào ngực mình âm thanh thành thực nói

- tôi a!

Hải là đang nói thật, chính hắn lấy hòn đá ném chết con trâu điên kia mà. Cô gái thì sau khi nghe hải tự nhận là chính mình giết con tử ngưu khuân mặt không tự chủ được che miệng cười khúch khích trông rất dễ thương

- hahaa! Tiểu đệ đệ ngươi đừng có nói đùa trêu tỷ tỷ nha! Ngươi chỉ là một đứa nhóc cao 1m làm cách nào giết được con hắc ngưu to lớn đằng kia?

Hải khẽ nhăn mày lại, con trâu này đúng là hắn giết mà, hải không nhịn được liền trả lời

- tôi dùng hòn đá ném chết nó cô không tin tự ra mà kiểm tra!

Không nói thì thôi chứ Cô gái nghe được hải nói dùng hòn đá ném chết yêu thú thì không nhịn nổi nữa miệng phì cười ôm bụng cười khúc khích, căn bản là không hề tin lời hải nói

- ahaha... Đệ đệ ngươi nói đùa làm tỷ tỷ buồn cười chết mất thôi! Dùng viên đá ném chết tử ngưu? Đúng là kể chuyện cổ tích cho trẻ em nghe nga!

Hải lần này nghe cô gái nói không tin mình còn phì cười liền không nhịn được nữa định cãi lại thì phía bụi cỏ lại vang lên tiếng " loạt soạt " một thân hình cao giáo mặc theo một bộ quần áo giáp từ bụi cây đi ra miệng thở hổn hển, miệng khẽ ho ra một bụm máu, cô gái kia thấy vậy bỗng sắc mặt trở lên khẩn trương chạy lại chỗ vị quần áo giáp đưa tay nưng y lên, tháo mũ giáp của y ra lộ ra khuân mặt tuấn tú trẻ trung tóc cột thành đuôi ngựa thiếu niên sắc mặt trắng bệch, cô gái miệng không khỏi hỏi han liên tục

- caca ngươi không sao chứ? Caca đừng làm muội sợ a!  Nhanh! Ngươi mau dùng đan dược trị thương đi! 

Cô gái lấy từ trong áo ra ra một cái túi lắc một cái bên trong có mấy viên đan dược đổ ra tay, cô cầm lấy một viên vội vàng đút vào miệng thanh niên sau đó hướng về phía hải gọi

- Tiểu đệ đệ, nhanh! Mau lại đây giúp tỷ tỷ canh chừng caca với

Hải nghe tiếng cô gái gọi liền đi lại gần sau đó đánh giá tên tiểu tử đang bị thương này miệng không khỏi thầm than " thật là đẹo trai chả bù cho ta trước đây".  Hải ngồi xuống sau đó nhìn sang cô gái kia tấm tắc khen " lại gần mới thấy rõ thật là xinh đẹp a!"

Cô gái nhìn thấy hải ngồi bên cạnh sau đó liền đứng bật dậy chạy về phía bụi cây sau đó biến mất sau lùm cây để lại hải hoang mang ở lại một mình à nhầm còn có một tên thương binh nữa. Hải khẽ đảo mắt nhìn sang tên tiểu tử này bàn tay không tử chủ được đưa lên chọt chọt má y sau đó rút tay lại than thở

- tên này ăn cái gì mà da dẻ trắng mịn sờ cảm giác rất giống da con gái nha?

Hải sờ mò xuống dưới tên này xem thử có bảo bối gì hay không. Hai tay sờ sờ mò mò luồn qua khe áo giáp vào bên trong ngực, bỗng hải sờ phải cái gì đó tròn tròn mềm mềm sờ rất thoả mái hải không ngần ngại sờ thêm một cái đột nhiên tên thiếu liên này sắc mặt trở lên đỏ ửng khẽ rên lên "ưm" khiến sắc mặt hải đen lại

- con mẹ nó! Ngươi là đàn ông mà sao tiếng rên nghe nó vũ mị vậy

Hải tiếp tục mò mẫm xuống dưới sờ hai bên quần vẫn không có gì khẽ nhăn mày lại

- Quái lạ tên này chẳng lẽ còn nghèo hơn mình?

Tiếp tục mò tiếp hải chợt sắc mặt đen lại hai tay sờ sờ ở giữa đũng quần tên thanh niên cảm giác thấy trống giống

-  tên này không ngờ là thái giám à nha?

hải ngẩng mặt lên nhìn về phía thanh niên kia cười nhưng được 1 giây sau liền tắt, thanh niên kia trợn trừng mắt nhìn chằm chằm làm hải đổ cả mồ hôi, hải gượng cười tay phải giơ lên làm cách chào hỏi

- xin chào...

" bốp " Vừa nói dứt câu hải liền cảm giác trời đất tối sầm lại ăn nguyên cái tát vào mồm

- D...Dâm tặc!!!!!

Cầm Like Cầu bình luận bề truyện cảm ơn nhiều

Bạn đang đọc Chi Xuyên: Siêu Việt Hệ Thống sáng tác bởi LãnhKhuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãnhKhuyết
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.