Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chứng tỏ thân phận (hạ)

Phiên bản Dịch · 1361 chữ

Sở Vân ở vương cung đã hai ngày. Trong thời gian này hắn đều suy nghĩ về vấn đề nan giải này.

Ngay lúc Sở Vân đang bối rối, các tiên phi đã nghĩ ra một biện pháp. Chính là dùng Đoạn Phách đan và Tang Hồn đan phụ trợ, tạm thời cởi bỏ được hồn phách Cường giả Quân Cấp, khiến Sở Vân có thể đạt được mong muốn.

- Được, chế luyện đầy một lọ Tang Hồn đan, kế tiếp chính là Đoạn Phách đan!

Sở Vân cầm bình Tang Hồn đan trong tay, đang xoa tay muốn tiếp tục thời gian chế luyện đặc biệt, thì có cung nữ qua truyền tin.

- Thạch Gia Minh muốn gặp ta ở phía sau hoa viên sao?

Sở Vân nghe xong, vẻ mặt rất nghiêm trọng.

Trong lòng lập tức truyền đến tiếng cười của các tiên phi. Tình cảnh lúc đó, các nàng đều nhìn thấy cả.

- Thật ra, chuyện này cũng có thể giải quyết được, để một người trong chúng ta đóng ra người trong lòng của công tử là được. Chúng ta có thể giúp đỡ công tử.

Các tiên phi vô cùng hăng hái, thái độ rất tích cực.

Các nàng rất cảm kích Sở Vân.

Trên thực tế, lúc đó, các nàng là yêu binh đã bị Hóa Đạo Thiên bích áp chế, có tâm nhưng không có lực. Sở Vân chạy thoát, cũng bằng cứu các nàng một lần nữa.

- Không, ta đã suy nghĩ kỹ về chuyện này. Ta muốn thẳng thắn nói rõ với hắn.

Sở Vân cau mày, đối với vấn đề củaThạch Gia Minh, hắn cũng rất lo lắng. Suy trước tính sau, hắn nghĩ làm như vậy mới là lựa chọn chính xác nhất.

Hắn đi tới hoa viên.

Ở đây cây xanh tươi tốt, trăm hoa đua nở, gió thoảng nhẹ, mang theo mùi hoa thơm ngát.

Cánh hoa non mềm rung rinh trong gió nhẹ. Suối nhỏ róc rách, chậm rãi chảy xuôi dưới ánh mặt trời phát ra những ánh sáng lấp láp.

Bỗng nhiên có một thiếu nữ từ trong đình đi tới.

Nàng thanh tú rạng rỡ. Mái tóc đen nhánh được chăm sóc kỹ lưỡng, áo choàng dài, lông mi đen cong vút, đôi mắt đẹp sáng như trăng rằm.

Mũi nàng thẳng tắp. Môi mềm phúng phính, chín mọng như trái cây, làm cho người ta không nhịn được muốn cắn một ngụm.

Nàng mặc cung trang tơ lụa, làn váy trắng chập chờn trong gió. Bên hông có buộc đai lưng gắn ngọc trai, vòng eo nàng thật nhỏ, dáng người yểu điệu.

Nàng từ trong vườn hoa dịu dàng đi tới, bước chân chậm rãi, da trắng như tuyết, trong suốt long lanh, lúc này lộ ra vẻ ửng hồng khiến người ta ngây ngất.

Toàn thân Sở Vân chấn động, dung mạo của nàng đánh mạnh vào thị giác của hắn.

Cả kiếp trước và kiếp này, hắn đã gặp không ít nữ tử có khuôn mặt đẹp. Trữ Y Y kiều mị xinh đẹp, Hoa Mai đoan trang hiền thục, Dịch Yên nhu nhược như nước, Phi Yến hoạt bát thông minh, còn có ba mươi mốt vị tiên phi vân vân. Những nữ tử này, đều là cẩm tú giai nhân danh chấn một phương. Nhưng so với người trước mắt lại kém một bậc.

Nàng khí chất đẹp đẽ cao quý, dáng người tao nhã, làm cho người ta liên tưởng đến Phượng Hoàng giương cánh bay lượn trong kim hà. Đôi mắt nàng long lanh, lông mi dày chớp nhẹ, dịu dàng như nước, giống như biết nói vậy. Quả thực như tiên tử hạ phàm, làm cho người khác nhìn thấy phải động lòng.

Sở Vân đang kinh hãi chợt tỉnh lại. Hắn nghĩ tới thân phận của nữ tử trước mắt. Hai mắt nheo lại, hắn ôm quyền nói:

- Tại hạ là Sở Vân, được gặp mặt Đôn Hoàng công chúa, quả thật hân hạnh ba đời.

Sau một khắc, hắn chợt nghe thấy Đôn Hoàng công chúa cười một tiếng đầy kiều mị. Trong giọng nói mang theo oán giận, nhu tình và quấn quýt si mê:

- Ta nên vẫn gọi huynh là Sở huynh đây, hay thẳng thắn gọi là đại ngốc đây?

Điều này khiến Sở Vân hoàn toàn ngây người!

- Nàng, nàng là?

Nhìn tuyệt thế giai nhân trước mắt đang đi tới, Sở Vân nghẹn họng nhìn trân trối.

Trong đầu hắn, hình dáng của Thạch Gia Minh và Kim Bích Hàm lại trùng khít với nhau. Điều này khiến hắn hết sức giật mình.

- Thì ra là thế...

Giờ khắc này, tất cả mọi việc trước kia lại hiện lên. Hắn chợt hiểu ra mọi chuyện, đồng thời lại có cảm giác vô cùng sai lầm.

Thì ra Thạch Gia Minh, chính là Kim Bích Hàm đóng giả.

Trước đây, hắn cũng không phải không nhận thấy được những điều khác lạ, nhưng ấn tượng ban đầu ở kiếp trước vẫn giữ vai trò chủ đạo.

Trong ấn tượng của hắn, thời gian tới, Đôn Hoàng công chúa sẽ trở thành Cường giả Vương Cấp, nữ vương khiến Đôn Hoàng quốc trở nên cường thịnh. Kiếp trước, hắn từng kinh hãi thoáng nhìn thấy vẻ ung dung đẹp đẽ cao quý mỹ lệ không thể xâm phạm của Đôn Hoàng nữ vương. Ấn tượng đó đã khắc sâu trong đầu hắn.

Cho nên, vô ý thức hắn đã quên sạch những điều kỳ lạ đó. Vì sao Thạch Gia Minh có thể là Đôn Hoàng nữ vương chứ?

Thành cũng tại ký ức, bại cũng vì ký ức.

Từ điểm đó mà xem xét, ngược lại ký ức kiếp trước đã thành trở ngại khiến Sở Vân không thể nhận rõ chân tướng. Đây là bình cảnh tâm linh, dày lại yếu. Nếu không phải hôm nay, Kim Bích Hàm chủ động để lộ thân phận, Sở Vân cũng sẽ không liên tưởng đến phương diện này. Nhưng một khi nàng đã thẳng thắn như vậy, trước tiên Sở Vân cũng phải có phản ứng.

- Ngốc tử, đi theo ta.

Kim Bích Hàm hờn dỗi nở nụ cười, chủ động kéo tay Sở Vân, dẫn hắn đi sâu vào khóm hoa.

Hai người tới đình nhỏ trong hoa viên, phóng nhãn nhìn ra, ở đây muôn hồng nghìn tía, muôn hoa đua thắm khoe hồng. Đỏ như lửa, trắng như sương, vàng động lòng người, xanh đậm phụ trợ. Giống như là tiên cảnh trong nhân gian.

- Đây là bách hoa viên. Khi còn bé, mẫu thân thường đưa ta tới nơi này chơi đùa. Sau khi mẫu thân đi, ta cũng ít tới nơi này.

Kim Bích Hàm ngồi dựa vào lan can màu đỏ thẫm, nàng nghiêng người, đôi mắt đẹp chuyên chú nhìn ra vườn hoa ngoài đình. Áo nàng trắng như tiên, đẹp tới mức người nhìn thấy đều có cảm giác khó thở.

Sở Vân trầm mặc.

Tất cả đều không giống với những trải nghiệm hắn từng gặp.

Cho tới bây giờ, Đôn Hoàng nữ vương sau này vẫn chỉ là một nữ tử nhu mì. Người sau này nổi tiếng cứng rắn, đứng đầu một quốc gia, cũng có lúc mềm yếu và đau thương.

Hắn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ có lúc xuất hiện cùng lúc với Đôn Hoàng nữ vương.

Vậy mà hiện giờ bọn họ cùng ngồi bên đình, thậm chí đã từng sinh hoạt với nhau, cùng ở một phòng trong nhiều năm.

- Mấy năm nay, mỗi khi ta mệt mỏi vì chính sự, lại muốn tới nơi này, ngồi im lặng trong giây lát. Ta thật sự cảm thấy giống như có mẫu thân ở bên cạnh ta. Sau đó ta sẽ nghĩ, bầu không khí cũng dường như ấm áp hơn rất nhiều.

Giọng điệu Kim Bích Hàm yếu ớt. Đây là một nơi rất quan trọng trong lòng nàng, nhưng lúc này lại không hề giữ lại, chia sẻ với Sở Vân.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 182

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.