Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh địa cây hoa cúc

Phiên bản Dịch · 1417 chữ

- Ta hiểu! Ta đã hiểu! Quá cứng rắn ắt dễ gày, quá mềm sẽ vô lực, chuyên sâu một mặt, nhất định diệt vong. Lời này quá đúng. Ta đây đã nổ lực bứt phá từ rất lâu rồi, nhưng cũng không chống đỡ được, cần có tiến có lui, đây mới là phong thái của vương đạo. Lão đại, lời lẽ của người rất sâu sắc. Còn sâu sắc hơn cả lão chủ nhân, trước đây ta không hiểu. Nhưng những năm gần đây may mắn đề thăng tới nghìn vạn năm tu vi, linh quang sung túc, nghe xong lời này của lão đạo, liền lĩnh ngộ được rất nhiều thứ.

Nhất thời Bạo Động Viên cảm thấy mơ hồ, vò đầu bứt tai suy nghĩ, sau cùng cũng nghĩ ra hàm ý bên trong câu nói của lão đại. Đột nhiên không kìm hàm được vui mừng mà thốt lên.

- Ngươi suy nghĩ miên man, vậy nghĩ như thế nào?

Sở Vân lắc đầu, không biết nói làm sao cho phải đối với con khi này.

- Lẽ nào ta có điểm chưa lĩnh ngộ được sao? Xin lão đại chỉ bảo ah!

Bạo Động Viên quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Sở Vân thỉnh giáo. Trong lòng hắn, Sở Vân chính là thần thánh. Thực lực mạnh mẽ, khiến hắn vô cùng kính phục.

- Ngươi...

Sở Vân cũng chỉ có thể thở dài.

- Được rồi, những yêu tinh vô chủ này, là của đám người chết trong yêu kiếp của chúng ta. Bây giờ xin kính tặng lão đại.

Cửu Sắc Lộc nói, sau đó đưa tới một túi yêu tính lớn.

Lại nói tới, mấy bang nhân Thiết Huyết Minh, Quy Mộng Các và Thiên Sát Bang, quả thực bọn chúng quá xui xẻo.

Không chỉ đụng phải 7 đầu Kiếp Yêu. Mà còn đụng phải thiên kiếp.

Đây chính là thiên kiếp của Kiếp Yêu ah.

Lập tức bọn chúng trở thành cá trong chậu, biến thành cát bụi. Nếu như đám yêu thú bọn họ không may mắn thoát khỏi, sau cùng cũng sẽ biến thành một khối yêu tinh vô chủ.

- Những khối yêu tinh này cũng khá chất lượng.

Sở Vân nhìn thoáng qua, rồi nhận lấy, hắn thầm nghĩ trong lòng.

- Hiện tại linh quang trong cơ thể ta đã đạt tới cực hận, không thể đề thăng tu vi của yêu vật. Bất quá, Hoa môn chủ muốn tạo dựng lực lượng nòng cốt của Yên Chi Môn, việc này cũng tương đối quan trọng. Những khối yêu tinh này, ta sẽ giao cho các nàng.

7 ngày kế tiếp, Sở Vân không chỉ có đưa tặng yêu tinh vô chủ, hơn nữa còn đích thân động thủ, luyện chế đan dược vì Yên Chi Môn.

Đan dược được luyện chế, đương nhiên không phải đan dược nào khác, mà chính là Tạo Hóa Đan.

Loại đan dược này, có thể đề thăng tố chất của ngự yêu sư, bao gồm thân thể, hồn phách cùng với linh quang. Tuy rằng, đây là phương pháp cần rất nhiều dược liệu quý hiếm. Thế nhưng, vốn Yên Chi Môn đã thu hoạch được một lượng đan dược lớn, hơn nữa tại Khu rừng vô tận có rất nhiều sản vật phong phú, tuyệt đối không thiếu thiên tài địa bảo.

Xác suất luyện chế thành công Tạo Hóa Đan là rất thấp, chỉ đạt khoảng một phần mười mà thôi. Sử dụng rất nhiều dược liệu, nhưng mà Sở Vân cũng chỉ chế luyện được hơn 30 viên.

Số lượng này, quả thực không đủ cung cấp cho chúng nữ sử dụng.

Bất quá, hắn còn có biện pháp khác.

Đó chính là Phân Đan Thủ Ấn.

Trước kia, hắn lấy được từ mật khố Trừ gia đảo. Sử dụng Phân Đan Thủ Án thượng đẳng này, có thể chia đan dược thành từng mảnh nhỏ.

Tạo Hóa Đan không hề tầm thường. Cho dù là đan dược đã được phân chia, nhưng dược tính vẫn rất mạnh mẽ. Có những viên đan dược này, cùng với yêu tinh vô chủ, trong bảy ngày ngắn ngủ Yên Chi Môn đã tạo dựng lên lực lượng nòng cốt.

Cơ hồ, chuyện này cũng chỉ là một loại kỳ tích nhỏ.

Sở Vân chờ đợi hơn một tuân, rôt cục ngày hôm này cũng cáo biệt các Kiếp Yêu:

- Ta đã ở đây nhiều ngày như vậy, bây giờ chính là lúc phải rời đi.

- Lão đại đi thong thả.

- Ô ô ô... Lão đại đã đi rồi, chúng ta sẽ rất nhớ người.

Các Kiếp Yêu cùng rất xúc động, thời gian Sở Vân sống tại đây, cuộc sống của bọn họ rất êm dịu. Đặc biệt là, trấn áp được Bạo Động Viên, giúp các Kiếp Yêu khác cảm nhận được cuộc sống bình yên hiếm có.

Mấy ngày này , bọn họ đã làm sống lại cuộc sống bình yên vốn có của Khu rừng vô tận.

Trên thực tế, di chúc của Vạn Thú Vương khiến bọn họ chịu áp lực rất lớn. Hiện nay, đã tìm được truyền nhân, bọn họ cảm thấy rất thoải mái.

Chỉ có Bao Đông uể oải, than thở.

- Yên tâm đi, ta sẽ quay lại. Khu rừng vô tận là vùng đất trù phú, sau này ta sẽ thành lập bảo thạch mật môn, phái người tới khai phá.

Sở Vân an ủi Bao Đông Viên, nói.

- Lão đại, đây không phải khổ tâm của ta. Sau khi nghe người truyền đạo, ta vẫn có đều chưa hiểu. Các lão bà của ta đều không chịu nổi, hiện tại trong tộc đàn không còn mẫu hầu tử trẻ đẹp, rốt cục ta cảm thấy một cổ sinh khí, ức nghẹn trong lòng, khó có thể phát tiết. Mong lão đại giải thích cho ta nghi hoặc này.

Bao Đông Viên kể khổ, nói.

Chuyện này biết giải quyết thế nào cho phải? Cho nên Sở Vân chỉ im lặng không nói gì.

Thế nhưng, chuyện tình này chưa giải quyết được, Bạo Động Viên cứ khóc lóc om sòm, kéo cánh tay Sở Vân không cho đi.

Sau cùng hắn nghĩ ra một cách giải quyết, thì thầm nói với Bạo Động Viên:

- Đã như vậy, ta sẽ chỉ bảo cho ngươi. Ngươi cần phải biết, thiên địa giao cho đàn ông chúng ta lợi khí để công kích, đồng thời cùng ban tăng mật địa thừa thụ công kích. Có một đám người có tình cảm rất đặc biệt, sống tại vùng đất được gọi là thánh địa hoa cúc...

Trong lúc đó, Hai mắt Bạo Động Viên càng lúc càng mờ to ra.

- Bắc Quang Quang chính là thử nghiệm tốt nhất.

Trước khi đi, Sở Vân vỗ vỗ vai Bạo Động Viên. Sở Vân không muốn hắn aây tai họa tới các sinh vật khác, nhưng trừng phạt Bắc Quang Quang là đúng người đúng tội.

- Ta đã hiểu, ta sẽ làm theo. Tạ ơn lão đại, sống chung cùng lão đại càng lâu, càng cảm thấy người vĩ đại. Quả thực là cao thâm khó lường!

Trong tiếng hí vang của Bạo Động Viên, Sở Vân lắc đầu cùng đám chúng nữ Yên Chi Môn khởi hành rời khỏi Khu rừng vô tận.

- Khoảng thời gian hơn một tháng đã trôi qua. Khu rừng vô tận, ta sẽ quay

lại.

Sau cùng Sở Vân liếc mắt nhìn lại chỗ rừng rậm mênh mông, cổ mộc che trời. Hắn thở dài một tiếng, quay đầu lên đường trở về.

- Tuy rằng chỉ là hơn một tháng, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, giống như đã trải qua hơn một năm dài đằng đẵng vậy. Thiếu đảo chủ Sở Vân, sau này còn gặp lại.

Lại đi được khoảng nửa ngày đường, tới trước tòa thành trì đầu tiên, Hoa Mai cùng các chúng nữ cáo biệt Sở Vân.

- Được.

Ánh mắt Sở Vân liếc nhìn các chúng nữ, gật đầu nói.

- Ngày tháng còn dài. Xin các vị hãy bảo trọng, nếu có khó khăn, xin hãy liên hệ với Thư gia đảo ta.

- Uhm. Nếu gặp chuyện bất đắc dĩ, nhất định sẽ cầu viện Thư gia đảo.

Tính khí Hoa Mai rất cao, quả thực ba chữ ‘bất đắc dĩ” rất phù hợp.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 197

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.