Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ nhân cho ăn

Phiên bản Dịch · 1403 chữ

Sau khi yêu thú tấn thăng lên đến cấp độ Linh Yêu, đã có thể hóa thành hình dáng của nhân loại. Y phục trên thân, chính là do lớp da lông phía bên ngoài biến thành. Váy áo đối với thiếu nữ Thiên Hồ mà nói chính là bộ lông trắng như tuyết bên ngoài của nàng. Đích thực chỉ cần gột qua một chút là lại có thể sạch sẽ.

- Ăn những đan dược này đi.

Sở Vân lấy ra một lọ đan dược, mở nắp bình đổ ra ba viên.

- Chủ nhân cho ăn!

Thần Huy ngả vào bờ vai Sở Vân, ngẩng đầu lên, đôi mắt mở to, hé chiếc miệng anh đào ra, hình dáng vô cùng kiều mị, xinh đẹp.

- Ha ha!

Sở Vân cười rộ lên. Quan hệ giữa yêu thú cùng chủ nhân càng mật thiết, yêu thú sẽ càng làm nũng.

- Hài tử tinh nghịch này!

Hắn duỗi ngón tay ra, vuốt vuốt chiếc mũi tinh xảo nhỏ nhắn của thiếu nữ Thiên Hồ, làm cho nàng cười lên một tiếng. Lúc này mới đưa viên đan dược màu đỏ vào trong chiếc miệng nhỏ nhắn của nàng. Đan dược vừa vào trong miệng đã tan ra, viên đan dược này là lương đan được luyện chế dành riêng cho yêu thú, được điều chế từ một vài loại dược tài rất đắt giá. Đây chính là chỗ tốt khi sau lưng có thế lực. Đổi lại là kiếp trước, Thiên Hồ sao có thể được ăn những loại lương đan cao cấp như thế này?

Bất quá, đối với loại lương đan này, Sở Vân vẫn có chút không vừa ý.

- Tuy loại đan dược trung đẳng này đã là một trong những thứ tốt nhất trên thị trường. Nhưng hiệu quả vẫn không thể so sánh cùng đan dược thượng đẳng. Nếu như lần này có thể đạt được truyền thừa của Vạn Thú vương, như vậy có thể nuôi dưỡng yêu thú của mình bằng Thanh Đà đan rồi.

Vạn Thú Vương đã từng là cái tên được truyền tụng khắp nơi, là cường giả Vương cấp trấn áp một phương. Hắn am hiểu nhất là chỉ huy yêu thú, tất cả yêu vật thủ hạ của hắn đều là yêu thú, không có một yêu thực hoặc một kiện yêu binh nào. Hắn chính là vị tổ sư khai sáng ra lưu phái yêu thú. Đối với việc đào tạo yêu thú, hắn có những kiến giải rất độc đáo. Nhất là lương đan bồi dưỡng yêu thú, hắn đều dùng Thanh Đà đan phẩm cấp thượng đẳng. Yêu thú phục dụng loại đan dược này có thể đào thải tạp chất ra khỏi thân thể, tinh lọc tố chất bản thân, đề thăng lực lượng cùng gân cốt.

- Theo trí nhớ, trong truyền thừa của Vạn Thú Vương không chỉ có đan phương Thanh Đà đan, hơn nữa cũng không thiếu trứng yêu thú kỳ lạ. Ngoài ra còn có tiên nang Tự Tại Sơn của Vạn Thú Vương, đây chính là một chiếc tiên nang thượng đẳng!

Tại Tinh Châu, tiên nang hạ đẳng là phổ thông nhất. Tiên nang trung đẳng đã là thứ có tiền mà không mua được, chỉ cần lấy được, cơ hồ sẽ không ai mang ra bán cả. Còn tiên nang thượng đẳng, trong vạn không có một, cực kỳ hi hữu. Thường thường chỉ có cường giả đỉnh phong mới có thể sở hữu tiên nang thượng đẳng trong tay. Chẳng qua trên người Sở Vân bây giờ lại có đến hai chiếc tiên nang trung đẳng, một chiếc tiên

nang thượng đẳng. Tiên nang thượng đẳng tự nhiên là Tinh Hải Long Cung. Tiên nang trung đẳng, một chiếc là Hoa Điền Thác, chiếc còn lại là Hồng Kim Thiên Quan

Đại, đều cướp từ trên tay Thiết Ngao trong chuyến đi Thải Hồng Đảo. Chỉ là tiên nang, cũng là một loại yêu binh. Tuy rằng đã cướp được, nhưng không có cách nào đổi chủ.

Thẳng cho đến khi về tới Thư gia đảo, Du Nha đại sư tự mình xuất thủ, phí mất bảy ngày bảy đêm, mới có thể chặt đứt liên hệ linh quang giữa tiên nang cùng Thiết Ngao.

Sở Vân sau khi đoạt được cũng có chút kinh ngạc, không ngờ lại là hai chiếc tiên nang trung đẳng. Khó trách vì sao lúc ấy sắc mặt Thiếu đảo chủ Thiết gia lại tái nhợt như vậy.

Trong đó, tiên nang Hoa Điền Thác có không gian bên trong rộng lớn, có được ba mẫu lương điền. Hoàn cảnh rất phù hợp để gieo trồng yêu thực. Mà Hồng Kim Thiên Quang Đại thì thoang thoảng một luồng khí tức của Trấn Yêu Tháp. Theo suy đoán của Sở Vân, Thiết Ngao đã từng dùng chiếc tiên nang này để mang theo Trấn Yêu Tháp. Mà hôm nay bị Sở Vân đoạt tới, lại dùng để mang theo Thiên Hồ. Sau khi nhìn thoáng qua tiên nang bên hông, Sở Vân lại chuyển dời ánh mắt lên trên người thiếu nữ Thiên Hồ.

- Thần Huy, mấy ngày này để nàng mở đường, nhiều lần sử dụng đạo pháp hạ đẳng, trung đẳng, có được thu hoạch gì không?

- A, dường như là thành thục hơn. Có thể thu, phát một cách rất tự nhiên. Hơn nữa người ta còn có cảm giác, nếu sử dụng lại Diệt Thế Hồng Liên, nhất định sẽ càng thêm thoải mái!

Tấn thăng đến Linh Yêu, yêu thú có thể mở miệng nói chuyện. Đối với ngự yêu sư không chế yêu thú, việc tìm hiểu rõ yêu thú sẽ càng thêm tiện lợi.

- Rất tốt, những ngày này nàng tiến bộ rất lớn. Bất quá Thần Huy, nàng phải nhớ kỹ, khi thời cơ thích hợp phải sử dụng đạo pháp thích hợp, đây mới thực sự là chiến đấu trí tuệ. Tuy rằng đạo pháp chia làm tứ đẳng, nhưng cũng không phải uy lực đạo pháp càng lớn thì càng tốt.

Sở Vân chỉ điểm.

- Vâng, lời dặn của chủ nhân, Thần Huy nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng!

Thiếu nữ Thiên Hồ liên tục gật đầu, ánh mắt lấp lánh dường như vừa mới ngộ ra điều gì.

Yêu thú đạt đến giai đoạn Linh Yêu có thể tự chủ chiến đấu. Bất quá phong cách chiến đấu, vẫn tuân theo phương hướng đào tạo của ngự yêu sư từ trước đó. Bởi vậy Linh Yêu hoang dã, mặc dù thu phục được, nhưng khi tiến hành chiến đấu thường thường sẽ không ăn

khớp cùng với ngự yêu sư. Phong cách chiến đấu của chúng đã được cố định. Muốn cải biến phong cách này, còn khó hơn nhiều so với việc bồi dưỡng từ nhỏ. Cho nên yêu thú được ngự yêu sư bồi dưỡng, đào tạo từ lúc còn nhỏ, có được sức chiến đấu cao hơn yêu thú phổ thông rất nhiều.

- Trong thâm sơn cũng có không ít Linh Yêu chiếm cứ một ngọn núi làm địa bàn. Điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn có thể để cho Thiên Hồ tiến hành huấn luyện tự chủ chiến đấu. Chỉ cần Thiên Hồ có thể tự chủ chiến đấu, tinh lực của ta sẽ được giải phóng, có thời gian rảnh rỗi để đào tạo những yêu vật khác.

Sở Vân vừa ăn lương khô, vừa vạch ra kế hoạch.

Ầm!

Đúng lúc này một tiếng nổ thật lớn như sét đánh bên tai truyền đến. Trong lúc nhất thời Sở Vân cảm thấy cự thạch dưới thân lắc lư.

- Chuyện gì vậy?

Hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy phía xa xa khói bụi mờ mịt, cuộn thẳng lên trời. Trong đám khói bụi, có một đầu yêu thú hình người khổng lô, dần dần lộ ra. Đầu yêu thú này cao như một ngọn núi, toàn thân được phủ một bộ lông dài màu xanh đen. Nó có mặt người, nhưng là mặt xanh nanh vàng, làn da trên khuôn mặt nhăn nhúm giống như là của một vị lão nhân. Một đôi mắt sáng quắc, lộ ra hung sát khí. Thân thể của nó giống như là vượn núi, hùng tráng, vạm vỡ.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 220

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.