Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận đầu đại thắng, chiến cuộc phức tạp (hạ)

Phiên bản Dịch · 1422 chữ

Chỉ là thiên phú của Sở Vân đối với nhạc lý không được tốt, độ khó khi tu luyện Tiếu Thương Hải lại cực cao, hơn nữa quần yêu hợp nhãn Sở Vân còn chưa xuất hiện.

Bởi vậy một mực bỏ lại ở bên trong tiên nang.

- Hiện tại vẫn chưa phải lúc. Đợi cuộc chiến này chấm dứt, bên trong trí nhớ, một mật tàng sắp xuất thế. Trên đường tiến đến, chắc hẳn là dư thời gian tu luyện bộ pháp môn này.

Sở Vân phân tích chỗ thiếu hụt của bản thân. Hôm nay bộ khung yêu vật của bản thân đã được phác họa ra một cách đại khái, nhưng thủ đoạn của ngự yêu sư, hắn lại có chút không theo kịp.

- Tuy rằng trận này đại thắng, nhưng binh lực của đối phương vẫn rất nhiều, uy hiếp nghiêm trọng đến an toàn của quân ta. Bởi vậy các vị không thể vì trận đầu

chiến thắng, mà lâm vào chủ quan khinh địch.

Sau khi luận công lĩnh thưởng, dĩ nhiên là hội nghị quân sự, hao tổn trầm giọng dặn dò các tướng lĩnh có mặt.

- Đảo chủ nói rất đúng. Trận này tuy bên ta chiến thắng, nhưng cũng là thắng thảm. Binh lực quân ta hao tổn không ít, vẫn còn cách biệt rất lớn cùng liên quân. Không thể khinh thường!

Lão Hồng Thương vuốt vuốt râu, tiếp lời.

- Đảo chủ yên tâm, chúng ta hiểu được, kế tiếp sẽ là một trận chiến giằng co. Còn rất nhiều trận đại chiến ác liệt phải đánh!

Viêm Cơ Ti mở miệng nói. Nàng một đầu tóc quăn, mày rậm mắt to, anh tư sảng khoái, sau lưng khoác một chiếc áo choàng màu hồng, bên trong trường có phong thái rất đặc biệt. Thời gian trôi qua, nàng dần dần trở thành đại biểu của tướng lãnh Viêm gia.

Tuy nhiên trận chiến này tướng lãnh Thư gia không chết một người, còn tướng lãnh Viêm gia tổn thất rất nhiều, nhưng nàng cũng không oán hận. Những tướng lãnh Viêm gia đều hiểu một điều, nếu không có sự tồn tại của Sở Vân, thu hút rất nhiều tướng lãnh liên quân, tổn thất của bọn họ còn thảm trọng hơn nữa. Đồng thời, trên chiến trường, muốn còn sống thì phải dựa vào

thực lực cùng vận khí của bản thân. Chết cũng là do thực lực yếu kém, vận khí đen đủi, không thể trách người khác được.

Sau khi hội nghị kết thúc, Sở Vân lưu lại, đứng bên cạnh Thư Thiên Hào chậm rãi nói.

- Liên quân thế lớn, quân ta binh tinh, hình thành cục diện giằng co. Nếu muốn giải trừ bế tắc, trừ phi đối phương phạm phải sai lầm nghiêm trọng. Bất quá khả năng này không lớn, tướng lãnh song phương đều không phải là hạng người vô năng. Hôm nay việc liên quân thoái binh đã thể hiện rõ vấn đề. Mấu chốt chính là dựa vào viện binh của hai bên. Phe nào có viện binh đến trước, phe đó sẽ có được cơ hội thắng cực lớn. Ta đã truyền tinh cho hải tặc Phi Hổ. Bên phía Thiết Ngao đã có Hoàng Hiếu chống đỡ, cũng không cần lo lắng. Điều ta lo chính là, liên quân bởi vì trận đầu thất bại, sẽ điều động thêm một nhóm viện quân từ các nhà. Trong nhóm viện quân này nhất định sẽ có tướng lãnh mới, dùng để ứng phóng với chiến lực cao đoan đang chiếm cứ ưu thế của bên ta.

Thư Thiên Hào gật gật đầu:

- Đúng vậy, ta cũng đang lo lắng điều này. Bên ta đã dốc toàn lực nhưng phía liên quân vẫn còn thừa lực. Kỳ thực mặc kệ kết quả chiến tranh như thế nào, song phương đều là người thất bại. Bất luận là sự phát triển của phương thế lực nào, cũng sẽ ngưng trệ trong một thời gian ngắn. Kẻ được lợi cuối cùng vẫn là Thủy gia cùng Hoa gia.

Thủy gia cùng Thư gia thâm cừu đại hận, nhưng trận chiến này Thủy gia lại không tham chiến. Đây đúng là hành vi tọa sơn quan hổ đấu, ngư ông đắc lợi. Mà Hoa gia vốn là minh hữu của Thư gia, nhưng đúng thời khắc mấu chốt, Hoa gia đảo chủ lại cáo lão lui về ở ẩn. Hoa Anh kế thừa ngôi vị đảo chủ, nội bộ Hoa gia giường như bất ổn. Bởi vậy cũng án binh bất động, sống chết mặc bay.

Biển về đêm, gió mát hiu hiu thổi.

Mặt biển chịu tải trận kịch chiến ngày hôm nay, phảng phất cũng đã cảm thấy mỏi mệt. Mỏi mệt đến mức không chịu nổi, bắt đầu khoác lên chiếc áo màu đen, chầm chậm tiến vào giấc ngủ. Gió biển thổi vi vu, giống như là hơi thở của biển đang say giấc mộng. Trong màn

đêm từng chiếc chiến hạm dập dềnh trên mặt nước phụ cận một tòa tiểu đảo vô danh.

Một bộ phận neo ở bên cạnh bờ, số còn lại không có được đãi ngộ tốt như vậy, lẳng lặng đậu ở phía xa xa. Đây là địa phương được liên quân lựa chọn là chỗ nghỉ ngơi và hồi phục. Ở nơi này, tiếng hít thở trong đêm đen của biển dường như mang theo vài phần nặng

nề, vài phần thê lương. Trên một bến tàu dã chiến, một chiếc chiến hạm chỉ huy cực lớn đang neo lại, nhóm người đứng đầu liên quân đang thương nghị kế sách cùng chiến thuật trong thời gian kế tiếp.

- Binh lực Thư gia so với liên quân ít hơn vài lần, hôm nay thảm bại, nguyên nhất chủ yếu bên trong chính là do Sở Vân!

- Ta không lo Thư gia quân dũng mãnh, mà chỉ phiền muộn vì tồn tại của Tiểu Bá Vương!

- Nếu có người có thể ngăn cản được Túy Tuyết Đao, quân ta lập tức có thể chiến thắng!

Nhưng ai có thể ngăn cản đây?

Mấy người đứng đầu vừa nhắc đến Sở Vân, đều cảm thấy phiền muộn không thôi. Hai vị đại tướng Nghi Tinh cùng Chiểu Tạ cũng tràn đầy buồn bực, ngồi im một chỗ không nói lời nào. Nếu như đổi lại là lúc trước khi xảy ra chiến tranh, bọn hắn tất nhiên là sẽ hừ lạnh một tiếng, chẳng thèm ngước đầu lên, cười nhạo một đám người lãnh đạo liên quân "đề cao sĩ khí của địch nhân là hạ thấp uy phong của mình". Nhưng sau một trận chiến

ngày hôm nay, hai vị đại tướng thành danh đã lâu, không hề có một chút nộ khí nào.

Vừa nhắc đến Sở Vân, khuôn mặt bọn hắn lập tức biến thành nghiêm nghị.

- Ai có thể địch nổi Sở Vân đây... Ai! Ít nhất đó cũng không phải là mình.

Hai vị đại tướng nghĩ đến đây, nội tâm cảm thấy đắng chát. Tồn tại của Sở Vân, như mây đen che khuất bầu trời, bao phủ nội tâm của toàn bộ người có mặt trong hội nghị.

- Không áp chế được Sở Vân, trận chiến này bại nhiều thắng ít!

Có người đập mạnh chén trà xuống bàn, oán hận nói.

- Đại tướng phổ thông, đều chỉ có một đầu chiến lực Linh Yêu. Sở Vân có hai đầu hơn nữa con mẫu thân nó còn đều là yêu thú tuyệt phẩm. Mà lại còn là hai tướng điệp gia, chiến lực tương hỗ rất lớn cho nhau. Đây mới là điều đáng sợ nhất.

Có người thở dài một tiếng.

- Bất quá, trong Chư Tinh Quần Đảo cũng không phải là không có người ngăn cản được Sở Vân.

Bỗng nhiên một vị mưu sĩ khẽ cau mày nói.

- Là ai?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía người này, tinh thần chấn động.

Người này chậm rãi nói:

- Xa không nói, cứ nói ngay ở gần. Theo tình báo của ta, thiếu tướng quân Thiết gia Thiết Ngao cũng đã có được đầu Linh Yêu thứ hai, thực lực tăng mạnh có để địch lại Sở Vân.

- Cái này tình báo bên phía ta cũng dò la được. Xem ra tin tức này là sự thật.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 176

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.