Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần bí chi vật

Phiên bản Dịch · 4768 chữ

Đêm đó phát sinh rất nhiều sự tình, thế nhưng rất may mắn, cho dù là đêm có dài dằng dặc thì cũng sẽ qua đi. Đợi đến buổi sáng, cả Nam Đô đều đàm luận về biến hóa quỷ dị của khí hậu tối hôm qua.

Lúc này trời đã hơi lạnh, loại khí hậu nửa đêm sấm sét không dứt, mà trời lại không hề có một giọt mưa, thật sự rất không thích hợp. Thành phố lúc đó lưu truyền đủ loại tin đồn. Ngay cả đài truyền hình dự báo thời tiết, cũng tìm một chuyên gia khí tượng giải thích, nói đến các loại khí áp nóng ấm gì đó, dù sao cũng là những thuật ngữ mà dân chúng bình thường nghe không hiểu.

Giới kinh doanh lại lưu truyền. Nhà lão đại của Điền gia xảy ra chuyện, tin tức mặc dù rất kín kẽ, nhưng dù sao trên thế giới còn chưa có một bức tường nào chắn được gió, ít nhất có vài người thông minh chợt nghe ra tối hôm qua có chút động tĩnh không quá giống sấm sét, lại nghe như tiếng súng nổ. Hơn nữa âm thanh lại vang lên từ trên núi, ý vị càng thêm sâu xa.

Trong lúc nhất thời có rất nhiều giải thích, có người nói xã hội đen đánh nhau, đánh một trận lớn. lại có người nói cảnh sát truy quét xã hội đen đại quy mô. Còn có các kiến giải ly kỳ khác, nói có người ngoài hành tinh đến....

Bất quá bên ngoài đồn ly kỳ, nhưng bên trong Điền gia lại an tĩnh. Sáng hôm đó Điền Chấn và Điền Kha Nhi được Tiểu Lôi đưa về nhà. Điền gia nháo nhào cả lên, nhưng mà thủ hạ tâm phúc của Điền Chấn còn không ít, trợ thủ đầu trọc đắc lực A Liệt mặc dù cũng bị thương, thế nhưng chỉ là ngoại thương, đầu óc coi như bình tĩnh, miễn cưỡng ổn định cục diện. Mặc dù những người khác đối với việc Tiểu Lôi muốn đem cha con lão đại của mình đi không quá nguyện ý. Tuy nhiên may mắn còn có Lôi Hống ở đó. Tính tình Lôi Hống thiếu gia mọi người đều biết. Hơn nữa A Liệt cũng minh bạch một số chuyện giữa hai nhà, hạ lệnh không được ngăn trở.

Những người làm nghĩ thầm, a, xem ra quan hệ Điền gia chúng ta và Lôi gia cũng rất vững chắc. Mấy ngày trước mặc dù khá ồn ào, bất quá một khi xảy ra sự tình, hai nhà cũng rất đoàn kết. Lôi Hống thiếu gia là người đầu tiên đến hỗ trợ. Chẳng lẽ hai nhà sẽ khôi phục lui tới sao? Như thế rất tốt đây……

Để Lôi Hống hỗ trợ xử lý sự tình của Điền gia, kể cả tìm biện pháp bàn giao với cảnh sát địa phương về sự tình ồn ào kinh động các hộ trên núi. Tất cả các việc này Tiểu Lôi đều mặc kệ, toàn bộ phó mặc cho Lôi Hống.

Bên ngoài trang viên của nhà Tiểu Lôi, Lôi gia lớn nhỏ cơ hồ đều tụ tập, có thể thấy, Tiểu Lôi chưa từng trịnh trọng đến thế này, thậm chí hắn còn nói Bảo Nhi hôm nay tạm ở nhà, không cần đến trường.

Mẹ, đám tây dương đem Nam Đô trở thành địa bàn của bọn chúng? Mẹ! Một đám kéo đến đông phương, gây ra sự tình lớn như vậy!

Tiểu Lôi âm trầm, hừ một tiếng: "Không được, lão tử muốn triệu tập nhân mã, đem toàn bộ sư huynh đệ Tiêu Dao phái lại đây! À, còn có mấy lão gia hỏa Hoạt Bồ Tát! Còn nữa…… gọi Quân Kiếm đem người của Tiên Sơn phái đến!…… À, mạng của Ngọc Cơ Tử Côn Luân phái là do chúng ta cứu, nói Côn Luân phái cũng phái một vài môn nhân đến! Diệu Yên, nàng đem đám thủ hạ đại yêu tinh tiểu yêu tinh không lớn không nhỏ trong số yêu tinh, đều chọn một ít, nhân số sao, càng nhiều càng tốt! Mẹ, lão tử hiện tại rất tức giận! Đám tây dương chạy đến địa bàn chúng ta gây rối, lão tử muốn bay đi châu Âu đại náo một hồi! Đem Vatican quét thành bình địa! Sau đó lại đạp bằng núi Olympia! Còn Hắc Ám Hội Nghị gì đó, đem đám nửa người nửa dơi này bắt sống toàn bộ, đưa đến vườn bách thú mà triển lãm!!!"

Diệu Yên không nói gì, đợi Tiểu Lôi tức giận nói xong, mới mỉm cười, nhìn Nguyệt Hoa, nháy mắt, Nguyệt Hoa lập tức hiểu ý, mỉm cười, nói: "A, lão công chúng ta tức giận thật rồi. Nhưng, anh bình thường không phải ghét bị phiền toái sao? Sao lại lần này trở nên cần mẫn như thế?"

Tiểu Lôi phì một tiếng, kêu lên: "Đám môn phái tu chân Đông phương này đều là một đám lão ô quy rút đầu! Toàn chui vào núi sâu rừng già khổ tu, người ta đã khi dễ đến cửa rồi, cũng không thấy một người nhảy ra. Lão tử bận rộn làm gì? Mẹ! Lão tử lại không phải là thiên hạ minh chủ của tiên lâm!"

"Phu quân đừng gấp, uống chén trà đã." Diệu Yên cười, nàng sống với Tiểu Lôi đã lâu, sớm minh bạch tính tình Tiểu Lôi, biết hắn chẳng qua là thuận miệng nói rồi thôi, phu quân của mình, tuyệt đối không phải là người đạo nghĩa, muốn hắn thay thiên hạ tu hành giả xuất đầu, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Ai ngờ Tiểu Lôi lại lắc đầu, sắc mặt có chút khó coi, đột nhiên thở dài, hạ giọng nói:" Diệu Yên, sự tình lần này, có lẽ khá bất ngờ. Tối hôm qua…… Sự tình có vẻ cổ quái."

Hắn cúi đầu ngẫm nghĩ, nói:" Nam Đô mấy ngày nay có thể sẽ không bình ổn, tất cả mọi người phải ở lại trong nhà, mấy đứa nhỏ đừng chạy loạn. Chuyện này, ta muốn ngẫm lại cho kỹ lưỡng…… Hừ, kỳ thật nếu thật sự muốn đánh, có lẽ chúng ta vị tất hơn đối thủ."

Diệu Yên ngạc nhiên nói:" Phu quân, chàng tối hôm qua cùng Tây Môn động thủ sao? Bản sự của hắn như thế nào? Chẳng lẽ rất mạnh sao?"

Tiểu Lôi gật đầu, lần này ánh mắt rất trịnh trọng, ngẫm nghĩ một chút, mở miệng nói:" Rất mạnh…… Thật sự rất mạnh. Bản sự của tiểu tử đó, tựa hồ kém ta một ít, bất quá vị tất đã dưới nàng. Hắn tựa như biết rất nhiều, hấp huyết quỷ pháp thuật, Vatican pháp thuật, hắn thậm chí còn biết đông phương pháp thuật của chúng ta, tối hôm qua còn cùng ta động thủ, thi triển ngự kiếm thuật!"

"Đông phương pháp thuật?" Diệu Yên bất ngờ.

"Ai……" Tiểu Lôi thở dài:" Chuyện này mới là làm ta không rõ, người tây dương không học được pháp thuật của chúng ta, đạo lý này chúng ta đều minh bạch. Nhưng tối hôm qua tên kia thi triển kiếm thuật, lại là hàng thật giá thật. Với nhãn lực của ta, sao có thể nhìn lầm?"

Dừng một chút, hắn nói:" Kể ra, người nhà chúng ta, có lẽ ngoại trừ ta, còn có nàng, những người khác, đều không phải đối thủ của Tây Môn! Cho dù là Tiên Âm hay Việt Sư, so với hắn cũng có lẽ kém vài phần."

"Thật không?" Diệu Yên không tin.

Tiên Âm và Việt Sư, đều có tu vi đứng đầu đông phương đương thời!

"Ta tối hôm qua xuất ra ba kiếm, hắn đều dùng cứng đối cứng mà tiếp!" Tiểu Lôi nghiêm túc:" Hơn nữa, vào lúc cuối cùng, ta dụng trận pháp triệu hoán thiên lôi, đều không thể giết chết hắn. Hắn chỉ bị thương nhẹ, có thể bỏ chạy."

"Với pháp lực của phu quân, triệu hoán đến thiên lôi, cũng không giết được hắn?" Diệu Yên cau mày, sắc mặt Việt Sư cũng có một chút khó coi.

Sau khi hắn bái Tiểu Lôi làm sư phụ, được Tiểu Lôi truyền thụ Nghịch Thiên Kiếm, cũng từng cùng Tiểu Lôi luận bàn một chút, người có thể chính diện tiếp Tiểu Lôi ba kiếm mà không rơi xuống hạ phong, vậy tuyệt đối mạnh hơn mình. Cho dù là mình, cũng tuyệt đối không nắm chắc chính diện tiếp Nghịch Thiên Kiếm của Tiểu Lôi!

"Cho dù là như thế." Vẻ mặt Tiểu Lôi càng nghiêm túc:" Nếu chỉ là một tên Tây Môn, ta mặc dù đau đầu, cũng sẽ không như thế. Còn một chuyện khác, mới thật sự……" Nói đến đây, hắn nhìn Tiên Âm:" Tiên Âm, nàng nói đi."

Lúc này tâm tình hắn tựa như thật sự rất trầm trọng, không có tâm tư nói đùa, không ngờ không giống ngày thường gọi Tiên Âm là "Xú bà nương" gì đó, mà gọi tên của nàng.

Tiên Âm vẫn trầm mặc ngồi một bên, nãy giờ không nói, sắc mặt lạnh lùng, trán hơi nhíu lại, phảng phất trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì khó có thể quyết định. Nghe thấy Tiểu Lôi gọi mình, mới ngẩng đầu nhìn Tiểu Lôi.

"Tối hôm qua, trên biển, nàng gặp cái gì, tự nàng nói lại đi. Ta sợ ta nói sẽ có nhầm lẫn."

"À." Tiên Âm gật đầu, chậm rãi nói……

"Ta bay phía trên đông hải một hồi, liền thấy phía dưới có vài chiếc thuyền, trông khá cổ quái. Tiểu Lôi bảo ta đi xem xét bờ biển, nhưng đã tối như vậy, trên biển có vài chiếc thuyền, nhưng không cập bến, chỉ đậu cách bờ một khoảng. Hơn nữa không phải du thuyền, trên thuyền cũng không có treo cờ. Đèn đều tắt hết, ta liền lưu tâm."

"Quả nhiên, ta thấy người trên thuyền giống như Tiểu Lôi đã nói, đều mặc quần áo trắng, ta đã muốn xuống bắt trở về vài tên. Nhưng ta còn chưa động thủ, lại cảm thấy có bất ổn."

Nói đến đây, Tiên Âm cẩn thận ngẫm nghĩ, nói:" Ta thấy trên thuyền không ngờ có một ít pháp khí, còn có một chiếc thuyền đậu trên biển, nhưng mặt biển chung quanh, lại mơ hồ có chút pháp lực ba động. Ta biết có cổ quái, nên không lập tức lao xuống, lại phát hiện, đó rõ ràng là một trận pháp. Tối kỳ quái chính là, trận pháp đó không ngờ lại vừa đúng Ngũ Hành chi thuật, đó là trận pháp huyền môn chính tông, tuyệt đối sẽ không sai."

"Ta tò mò, đám tây phương này sao có thể dùng đông phương trận pháp, rồi lại cảm thấy từ một bên có một cỗ khí tức cường đại truyền đến. Ta lập tức minh bạch, người đến có lẽ không có ý tốt!"

"Vì sao?" Diệu Yên hỏi.

Tiên Âm lạnh lùng nói:" Khí tức đó là đồng thời truyền đến từ ba phía, cũng chính là từ ba phương hướng bị vây quanh. Hơn nữa khí tức cường đại như vậy, khẳng định là do người có địch ý phóng ra, đó là ý tứ thị uy, tự nhiên là có địch ý. Ta không xuống ngay, chỉ đứng trên tầng mây nhìn một hồi."

"Quả nhiên, ta không đoán sai, có ba gia hỏa, ba gia hỏa này, đều mặc áo bào kỳ quái…… À, nhưng thật ra không khác lắm so với đám tây dương trên truyền hình. Ừm, cũng chính là đám giáo hội mà các ngươi nói, trong đó một gã mặc áo bào màu đỏ."

Tiểu Lôi gật đầu, ngắt lời nói:" Đó là hồng y đại chủ giáo."

"Ba người này đều rất mạnh.” Tiên Âm nói:" Bọn họ đi lên, liền vây chung quanh thuyền, pháp lực ba người đều rất mạnh. Đặc biệt là gã mặc áo đỏ. Bọn họ tựa hồ không che dấu hành tung, trên người đều tỏa ra quang mang, tựa như sợ đối phương không thấy nhìn mình. Còn có vài thủ hạ, bộ dáng những người đó đều tựa như võ sĩ, tay cầm kiếm, à…… dùng kiếm không khác lắm so với Diệp Bất Quần tiên sinh đang ở hậu viện, chắc là đám kỵ sĩ gì đó."

"Vốn Tiểu Lôi nói ta đi bắt về đám mặc áo trắng, bất quá đã có người đi tìm bọn họ để quấy rầy, ta dù sao cũng mừng rỡ nhìn náo nhiệt. Chờ bọn hắn đánh đến ngươi chết ta sống, ta lại lao xuống, bỏ một chút khí lực là được." Tiên Âm nhàn nhạt nói.

Người bên ngoài lại thầm thở dài: Ai, Tiên Âm cũng bị Tiểu Lôi dạy hư, tính tình Tiên Sơn chưởng môn không phải là như thế này.

Tiểu Lôi cũng đồng ý, nói:" Không sai, nàng làm đúng lắm."

"Trên thuyền vốn có vài tên áo trắng đang đứng. Vừa thấy thuyền mình bị vây quanh, lập tức có người xông đến, bản sự bọn họ cũng không quá yếu. Còn có một lão đầu râu bạc, tay cầm một cây côn gỗ, trên côn khảm một viên bảo thạch, bắn một luồng lửa lên trời. À, sau đó ta nghe Tiểu Lôi nói, đó là cái gì ma pháp sư, phải không?"

"Nhưng ba người trên trời lại rất mạnh. Một người trong đó, đột nhiên phía sau cơ thể mọc ra một đôi cánh trắng rất dài! Ta lúc ấy còn kỳ quái, chẳng lẽ những người này là yêu tinh? Nhưng khí tức toàn thân bọn họ tựa hồ rất uy nghiêm như thần thánh, không giống yêu khí a. Đám gia hỏa áo trắng, vừa thấy nam nhân cánh dài này, tựa hồ rất sợ hãi, cơ hồ tất cả đều công kích vào hắn. Người cánh trắng, bản sự thật sự rất lợi hại, hắn dụng pháp thuật tạo ra trước mặt một bức tường vô hình, đem toàn bộ kiếm khí và hỏa cầu công kích hắn ngăn lại. Sau đó, hắn xuất ra một thanh kiếm, rồi đứng giữa không trung, trảm xuống một kiếm."

"Kiếm này ta lại nhận ra, tựa như chính là thánh quang thập tự kiếm gì đó. Ta cũng thấy Bảo Nhi đi theo Diệp Bất Quần tu luyện qua. Bất quá người cánh dài xuất ra, uy lực lớn hơn nhiều lắm! So với Diệp Bất Quần thì uy lực phải hơn ít nhất mười lần. Một kiếm này liền chém con thuyền thành hai mảnh. Vài bạch y nhân cầm kiếm trên thuyền đều bị kiếm khí chém thành từng mảnh mà chết. Ta lúc ấy giật mình, kiếm pháp của tên gia hỏa cánh dài này thật sự lợi hại, có lẽ thực lực vị tất dưới ta." Tiên Âm lắc đầu, thở dài.

"Sau đó, gã ma pháp sư rất phẫn nộ, biến ra một hỏa cầu rất lớn, bắn về người cánh trắng trên trời, người cánh trắng lại đột nhiên dừng tay. Hắn há miệng bắt đầu ca hát…… Ai, hắn ca nghe rất hay. Làm cho người ta nghe xong trong lòng chỉ cảm thấy rất bình hòa, không sinh ra chút chiến ý. Nhưng hình dáng ma pháp sư cũng rất sợ hãi. Người cánh dài vung tay lên liền hất văng hỏa cầu, sau đó, hắn tiếp tục ca hát, nhưng hát không đến hai câu, ma pháp sư đột nhiên chảy máu, sau đó cơ thể phình lên như khí cầu, cuối cùng bắn ra một đoàn huyết quang mà chết."

"Ta lúc ấy có hơi sốt ruột, đám bạch y nhân nếu đều chết, ta chẳng phải là đi vô ích? Nhưng người cánh dài lại rất khẩn trương, hai đồng bạn cũng tụ lại một chỗ với hắn, vài kỵ sĩ phía dưới, đều nhảy xuống biển, tựa hồ là đang tìm thứ gì đó trên mặt biển, còn có người nhảy lên thuyền, hình như là muốn trước khi thuyền chìm phải tìm được thứ gì đó. Sau đó ta mới biết được, bọn họ đang tìm người."

"Lúc ấy ta thấy trên nửa chiếc thuyền kia, đột nhiên từ bên trong tỏa ra một vầng sáng, sau đó thuyền vỡ tan, ánh sáng bên trong bùng lên! Thứ đó không phải là ánh sáng! Mà là kiếm khí! Là một người có kiếm pháp rất lợi hại bên trong thuyền, bổ nát thuyền! Sau đó xông lên!"

Nói đến đây, Tiên Âm lại ngừng một hồi, rồi thở dài:" Người kia thật sự thật là lợi hại! Hắn khi đến, ngay cả ta cũng không thấy rõ động tác của hắn, chỉ thấy một luồng sáng, sau đó đám kỵ sĩ đang tìm kiếm trên mặt biển, ngay cả hừ cũng không hừ được một tiếng, phàm là bị kiếm quang quét trúng, mặc kệ là bộ phận cơ thể người nào không cẩn thận ***ng vào kiếm quang, lập tức bị cắt làm đôi! Có người đang cầm kiếm, trong nháy mắt cũng bị chém thành mấy mảnh!"

"Lúc này ta mới thấy rõ người lao ra từ bên trong thuyền, hắn mặc một chiếc áo bào màu trắng, nhưng kỳ quái chính là, toàn thân hắn đều dùng y phục che lại, ngay cả mặt cũng che kín, trên đầu đội một chiếc nón, mang bao tay, ngay cả một tấc da thịt đều không lộ ra bên ngoài. Càng kỳ quái chính là, người này……"

"Người này cái gì?" Người hỏi chính là Diệu Yên.

"Người này tựa như, là nữ nhân." Tiên Âm trả lời.

"Sao ngươi lại biết?"

Tiên Âm nhìn Diệu Yên, mặc dù nàng chưa nói, bất quá ánh mắt lại tỏ rõ ý tứ: Nhìn thân hình cũng có thể thấy.

"Trên trời ba người như lâm đại địch, người mặc áo đỏ, ừ, Tiểu Lôi ngươi nói cái gì, hồng y đại chủ giáo phải không? Tên đó lớn tiếng nói gì đó, sau đó hai người này đồng thời phía sau cũng mọc ra một đôi cánh trắng, hoàn toàn giống như người kia."

"Ba người cánh dài, đều là cao thủ tuyệt đỉnh, trước hết người kia cùng nữ nhân bắt đầu đánh. Pháp thuật nữ nhân này rất kỳ quái, ta cuối cùng cảm thấy tựa hồ nhìn có chút quen mắt, hình như là đã thấy qua. Đặc biệt là cách nàng sử dụng vũ khí, rõ ràng là tuyệt học đông phương. Nhưng vẫn có chút khác biệt. Cũng không biết là nàng tu luyện chưa tới, hay nàng học sai. Nhưng theo lý thuyết, với bản sự của nàng cao như vậy, không có khả năng tu luyện chưa tới."

"Người cánh dài cùng nữ nhân đánh chỉ ba bốn chiêu. Nam nhân cánh dài không phải đối thủ…… Nữ nhân rất mạnh, nếu là ta cùng nàng đánh, quá nửa cũng không là đối thủ." Nói đến đây, Tiên Âm từ từ nhắm hai mắt suy nghĩ một hồi, thật lâu sau mới mở mắt, lại lắc đầu, thở dài nói:" Ai, ta không phải đối thủ của nàng."

Người bên ngoài đều kinh ngạc. Tiên Âm vốn tâm cao khí ngạo, trong nhà có nhiều người nhưng nàng chỉ chịu thua Tiểu Lôi, cho dù là Diệu Yên nàng cũng có vài phần ấm ức, không ngờ lại nhận thua người kia như thế!

"Hai người cánh dài kia chỉ một mực đứng một bên quan chiến, hơn nữa bọn họ tựa như đang chuẩn bị làm gì đó, hai người đứng một chỗ, cũng không ngừng biến hóa vị trí, phảng phất như đang ca hát, nhưng lần này lại hát cái gì đó có một chút kỳ quái, ta thấy một luồng sáng từ trên người bọn họ nhẹ nhàng tỏa ra. Chiếu xuống hai người đang giao chiến. Động tác của nữ nhân thần bí rõ ràng đã bị trói buộc. Xem ra thứ này cũng là một loại pháp thuật tây phương. Sau đó hai người cánh dài đồng thời kêu to một tiếng, nhào xuống. Trong tay hai người bọn họ đều có một thanh trường kiếm, kiếm hai người giao nhau, tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ phi thường chói lọi! Sau đó tên gia hỏa phía dưới đang cùng nữ nhân đánh nhau cũng thừa dịp bay trở về. Kiếm của ba người bọn họ giao nhau, ta mặc dù đứng ở trên không, cũng cảm giác được kiếm khí phía dưới! Lúc ấy mặt biển chung quanh bắt đầu quay cuồng, rồi sụt xuống, kiếm của ba người hợp tại một chỗ tạo ra áp lực kiếm khí cường đại, tựa hồ ép xuống làm nữ nhân chống đỡ không nổi, nàng dần dần trầm xuống……"

Tiên Âm đột nhiên nhìn Diệu Yên:" Có lẽ ngươi không tin…… Ta vốn còn định bay xuống tìm cơ hội đánh lén, nhưng vừa thấy một kiếm của ba người cánh dài hợp lực xuất ra, ta liền quyết định không đi!" Nàng không ngờ lại cười một chút, chỉ có điều nụ cười lại có vẻ khổ tâm.

"Bởi vì ta biết, nếu ta xuống, có lẽ chỉ có một đường chết! Ta rất rõ ràng, ba gia hỏa phía dưới kia, tùy tiện chọn một, bản sự có lẽ chưa chắc đã dưới ta! Bọn họ hợp lực xuất ra một kiếm, hình như là một loại pháp thuật đặc thù cổ quái, à…… Hình như là một loại tuyệt chiêu chuyên môn dùng để hợp kích. Ta nấp trên mây, cũng cảm giác được uy lực chiêu kiếm đó!!"

"Vậy nữ nhân phía dưới thì sao?" Diệu Yên hỏi.

"Nữ nhân phía dưới ……" Tiên Âm nói đến đây, vẻ mặt rất phức tạp, nhìn Diệu Yên thật sâu, do dự một chút, dụng ngữ khí thong thả nói:" Diệu Yên, mặc dù ta vẫn rất chán ghét ngươi, nhưng trong lòng ta cũng hiểu được, tu vi ngươi so với ta cao hơn không ít. Nếu hai người chúng ta động thủ, ta tuyệt không phải đối thủ của ngươi. Cho nên……, ta mặc dù có hơi không thích ngươi, nhưng kỳ thật, trong lòng ta rất bội phục ngươi."

Diệu Yên giật mình, không rõ Tiên Âm tại sao đột nhiên nói ra một câu như vậy. Lập tức lại nghe thấy Tiên Âm nói:" Bất quá, ta dám nói, nữ nhân thần bí đó, tu vi của nàng rất mạnh, nếu so với ngươi, có lẽ là tương đương! Bản sự của nàng, tuyệt đối không dưới ngươi! Hơn nữa……"

Diệu Yên cười lạnh một tiếng, nàng tự nhiên là không tin.

Tiên Âm nhàn nhạt cười, nói:" Ta hỏi ngươi, nếu là ba người như ta, hợp lực kích ngươi một kiếm, ngươi sẽ đối phó ra sao?"

Diệu Yên nói rất rõ ràng:" Ta tự nhiên địch không nổi, đương nhiên là tránh đi." Nàng nói xong, lập tức phản ứng, nhíu mày nhìn Tiên Âm, nói:" Chẳng lẽ, ngươi nói nữ nhân thần bí ……"

"Nàng không né tránh, ta vừa rồi đã nói, tu vi của nàng tương đương ngươi. Nhưng một kiếm cuối cùng của nàng thi triển ra, ta lại khẳng định, một kiếm đó, tuyệt đối vượt xa ngươi!" Tiên Âm cười rất bất đắc dĩ, nói:" Ta đứng trên tầng mây, tận mắt thấy nữ nhân đó, căn bản không né tránh một kiếm hợp lực của ba gia hỏa kia, ngược lại còn xông thẳng tới. Sau đó……"

Nàng thở dài:" Sau đó, nàng không ngờ chỉ một chiêu, đã phá kiếm khí của đối phương, một kiếm đó cực kỳ mạnh mẽ, bị nàng kích đến tan nát, ba người cánh dài sau đó, người thứ nhất bị nàng đánh trúng, trong nháy mắt biến thành từng mảnh nhỏ!! Người thứ hai bị chặt một cánh tay, ngay cả một cánh phía sau cũng gãy! Người thứ ba hộc máu!"

"Mạnh như vậy?" Diệu Yên và Việt Sư đồng thời kinh hô, bất quá Diệu Yên lại hỏi một câu:" Nữ nhân đó thì sao?"

"Nàng dùng một chiêu đánh bị thương nặng ba cường địch, ta lúc ấy cũng giật mình! Uy lực của chiêu kiếm đó, ta quả thực chưa thấy qua! Cho dù hiện tại nghĩ ra, ta cũng thật sự cũng nghĩ không ra, đương thời còn có ai có thể tiếp một chiêu đó của nàng!" Nàng nhìn Tiểu Lôi:" Có lẽ, với pháp lực của ngươi, nếu ngươi không nương tay, toàn lực thi triển ra Nghịch Thiên Kiếm, mới có thể thắng nàng."

"Ba người cánh dài, một chết, hai trọng thương, sau đó hai người còn lại phảng phất sợ đến ngây người, rốt cuộc không dám xuất thủ, vội vàng chạy trốn. Ta lúc ấy còn kỳ quái, bản sự nữ nhân đã cường đại như thế, tại sao vừa mới đối phó một gia hỏa cánh dài, không trực tiếp sử dụng chiêu này, còn cùng hắn quấy rầy một hồi làm gì? Hơn nữa, nàng dùng một chiêu đả thương địch thủ, địch nhân bỏ chạy, nàng cũng không đuổi theo. Sau đó ta mới biết được, nguyên là một chiêu của nàng mặc dù lợi hại, nhưng cũng làm bị thương chính mình. Đợi đối thủ chạy mất, nàng đột nhiên nhổ ra một ngụm máu, quần áo trên người có mấy chỗ đều rách nát, ngay cả vũ khí trong tay, cũng vỡ thành mảnh nhỏ, chỉ còn lại một cái chuôi. Nàng tựa như đứng không được. Ta thấy có cơ hội, liền hiển thân từ trên không, đang muốn xuống bắt nàng, đột nhiên từ trong tay nàng lại biến ra một vầng ánh sáng, tạo ra một đồ án lục mang tinh (hình ngôi sáu cánh), sau đó thân ảnh của nàng chợt lóe lên giữa đồ án rồi tiêu thất."

Lúc này Tiểu Lôi ngắt lời:" Đồ án lục mang tinh, chắc là một ma pháp truyền tống trận, bất quá do nàng trọng thương, khoảng cách truyền tống sẽ không quá xa."

Diệu Yên thở dài, chậm rãi nói:" Cao thủ như thế, đích xác rất mạnh! Phu quân, thiếp thật sự không ngờ, trong đám tây phương này, không ngờ còn có cao thủ như thế! Không nói người khác, nếu là tu vi như Tiên Âm, đừng nói cho dù chỉ có hai người liên thủ công kích thiếp, thiếp cũng không dám đón đỡ ngay chính diện. Người kia, không ngờ có thể……" Nàng dừng một chút, nói:" May mắn, một chiêu của nàng mặc dù rất mạnh, nhưng tựa như tổn thương đối với mình cũng rất lớn."

Tiểu Lôi cười, nhưng cười có hơi âm trầm, cũng có một chút miễn cưỡng, từ trong tay áo lấy ra một thứ, chính là một chuôi đao, nói:" Đây là sau khi người kia tiêu thất, lưu lại chuôi vũ khí. Vũ khí của nàng ta bị chấn nát, chỉ sót lại một cái chuôi, được Tiên Âm đem về…… Diệu Yên, nàng xem có nhận ra thứ này không? Hắc hắc…… Hắc hắc…… Hắc hắc……"

Hắn mặc dù đang cười, nhưng cười rất khó nghe.

Diệu Yên đi tới nhìn kỹ, sắc mặt cũng biến đổi, kinh hô:" Phu quân, thứ này không phải là…… là…… chuôi của thanh thái đao sao!!!!" Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, giương mắt nhìn Tiểu Lôi:" Phu quân, thiếp nhớ rõ, thanh đao của chàng, đã bị hủy trong trận chiến năm đó tại địa phủ với Độc Lang Quân. Sao nó lại ở nơi này?"

Tiểu Lôi lắc đầu:" Thứ này không phải của ta, thanh đao của ta sau khi bị hủy, ta đã cất đi chuôi đao, bởi vì thứ này dù sao cũng là pháp bảo đầu tiên mà ta tự tay luyện chế, mặc dù bị hủy, ta cũng không nỡ quăng đi, xem như lưu lại làm kỷ niệm. Nàng xem."

Hắn lấy từ trong người ra một thứ gì đó, bất ngờ chính là một chuôi đao hoàn toàn giống như đúc chuôi đao kia!!!

Bạn đang đọc Chí Tôn Vô Lại của Khiêu Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.