Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1481 chữ

Hana xoa xoa một bên thái dương, mặt mày tối tăm, lưng tựa vào ghế sofa, hai chân vắt chéo, đang ngồi cực kỳ tuỳ ý.

-Hana em tham gia đi. Nó rất phù hợp với em.

Tisshu ngồi trên ghế lật dở giấy tờ ngập chữ máy in.

Cô hơi híp mắt, lấy một tờ giấy trong đống trên bàn ra rồi đưa cho Tisshu.

-Em sẽ tham gia nó.

Tisshu định phát hỏa vì cái tính cách bất cần này của cô nhưng khi anh nhìn kĩ tờ giấy thì lại vội vã vui vẻ cười sảng khoái.

-Được quyết thế đi.

Hana ngốc lăng không hiểu sao gia hỏa Tisshu này lại đột nhiên đồng ý.

Cầm lại tờ giấy đọc lướt.

Cuộc thi nấu ăn đối xứng.

Hana nhíu mày nhìn Tisshu.

-Là cuộc thi nấu ăn kiểu dạng đối đầu, tức cùng nấu ra một món ăn. Cuộc thi này để thắng bắt buộc phải có kỹ thuật phải thuộc dạng khủng và thiên phú trong nấu ăn. Em thật biết cách chọn.

Tisshu hào hứng trả lời.

Nhưng đến khi anh nói xong, người kia hình như ngủ rồi.

Anh cười nhẹ, bế kẻ lười kia về phòng ngủ.

.

Sáng hôm sau, Hana cực kỳ không vui.

Cô dở máy ra xem, hai giờ sáng.

Khuôn mặt cau có nhìn Tisshu hứng khởi dọn đồ, quần áo vào trong vali.

-Mới có hai giờ!

Tisshu không thèm nhìn cô, lúi húi xếp đồ.

-Cần phải đến đấy lúc năm rưỡi vì tập trung lúc sáu giờ. Chúng ta đi máy bay đến rất tốn thời gian, em ngoan ngoãn đi ăn sáng đi.

Cô hậm hực mang dép bạch bạch ra ngoài phòng khách.

Nhìn thấy bát cháo trắng đầy thịt xương vội vã ném phiền muộn nhào như hổ đói ăn cháo.

-Tisshu anh chỉ em nơi mua cháo này đi.

Miệng vừa nhai chỗ cháo cô vừa đưa tay nhận lấy giấy mà anh đưa, lau miệng.

-Nuốt đi đã. Anh có nói, em cũng không mua kịp đâu, người ta bán thâu đêm đến sáu giờ là hết.

Hana nghĩ có lý liền không gặng hỏi nữa bởi cô không thích dậy sớm.

-Xong chưa?

Tisshu đưa cho Hana sữa chua ấm ấm rồi kệ nệ mang chỗ vali ra khỏi phòng khách.

-Xong rồi. Đi thôi.

.

Sân bay.

Hana gật gù mơ màng đi theo Tishu, nếu không phải chốc chốc anh nhắc nhở thì chắc cô sẽ ngủ quên ở đây luôn mất.

Chẳng qua không được bao lâu Hana khẳng định không thể ngủ được nữa vì ngay bên cạnh Tisshu là đám nữ sinh ồn ào lớn miệng, sẽ không có gì đáng nói nếu như cô không ngồi cạnh Tisshu.

Ba giờ kém là chuẩn bị cất cánh, cô nhẩm tính, còn khoảng hai mươi phút nữa.

-Tisshu em đi quanh đây một lát.

-Không được.

Nhanh gọn và dứt khoát chặt đứt ý nghĩ này của cô.

-Em muốn xem qua chỗ đó.

Hướng cô chỉ là khu mua đồ lớn đối điện, cách đây không quá xa chỉ độ khoảng 15 m gì đó.

-Mua gì? Anh mua cho.

Vẫn không cho đi.

Hana mím môi, mặc cả, hai tay khoanh trước ngực, không thèm nhìn anh.

Tisshu thở dài, bất lực, hận rèn sắt không thành thép.

-Đi đi. Mua nhanh, lạc thì gọi anh. Nhớ chưa?

-Nhớ.

Hai mắt cô sáng chói, người bật dậy, hoàn toàn khác với vẻ rầu rĩ khi nãy, tràn đầy sức sống lao vào nơi bán đầy đồ phía trước.

Mỹ phẩm ta đến đây.

.

Trong cửa hàng mỹ phẩm cô rất xui xẻo khi gặp đúng cảnh cãi cọ lớn tiếng ở quầy thu ngân.

Cuộc cãi vã là của một đám người.

Hana ghét nhất kiểu ồn ào và phiền phức như thế này, lúc cô định bỏ đi thì nghe thấy một cô gái chanh chua nói điều này.

-Bốn người mà đòi tham gia cuộc thi đối xứng á. Nằm mơ đi. Cóc ghét mà muốn hoá thiên nga.

Hana khẽ cười.

Nhìn qua một lượt, cố gắng ghi nhớ khuôn mặt của đám người này.

Cô cảm thấy có phần quen mắt.

Nhất là cô gái chanh chua kia.

Nhưng chẳng lâu sau sự chú ý của Hana lại đặt nên một thứ.

-Cái loại bánh này.

Cô kinh ngạc chăm chú vào chiếc bánh được đựng trong hộp trong suốt mà người con trai có vẻ ngoài thuộc hạng trung đang cầm.

Người con trai cắt tóc tua tủa lộn xộn, đứng lấp sau đám người cãi cọ kia, ngũ quan rạng rỡ, ăn mặc có vẻ bình thường hơi giật mình khi thấy cô bắt chuyện.

Bởi lẽ trông cô vốn không phải dạng người hoạt bát.

-Cậu tên là gì? Có thể cho tôi bánh đó không? Tôi muốn ăn nó. Hay là tôi đưa cậu tiền nhé. Bao nhiêu?

Hana gấp gáp hỏi, chiếc bánh quả thực vô cùng hoàn mỹ từ độ mềm đến lớp kem trang trí ở trên thực hợp khẩu vị của cô.

-Không cần tiền đâu. Tôi cho cô. Chiếc bánh này tôi làm, cũng không tính là ngon lắm.

Không tính là ngon lắm.

Tức là có thể làm cái còn ngon hơn sao?

Hai mắt Hana sáng sáng.

-Cậu tên gì?

-Từ Thái. Tôi là người Trung.

Cô cảm thán một câu, thật giỏi, phát âm ngữ pháp tiếng Nhật của Từ Thái rất tốt.

Không nhưng vậy mà nấu ăn chắc cũng không phải dạng ngu xuẩn giống như cô gái chanh chua đó.

Cô gái chanh chua chính là Tô Lệ Á người mẫu mới lấn sang nấu ăn cũng gọi là tay gà mờ đi.

Trình độ của cô ta tệ thực sự nhưng mối quan hệ của cô ta rất nhiều, chí ít điều đó chính là lợi thế giúp cô ta vượt qua các vòng.

-Tôi nghệ danh Hana. Là người Nhật. Cảm ơn về chiếc bánh.

Từ Thái vẫn luôn lịch sự nói không cần cảm ơn.

Cô vội chào tạm biệt Từ Thái, bởi vì Tisshu đã gọi điện cho cô đến phát bực rồi.

Đợi đến khi Hana đi xa, Dịch Khải mới khoác vai Từ Thái, dò hỏi.

Từ Thái chỉ lắc đầu, cũng không để ý đến Dịch Khải mà cẩn thận kiểm tra đồ đặc của bản thân.

.

-Em đi lâu vậy? Mua gì thế.

Tisshu vẫn còn nhíu mày tỏ vẻ mình vẫn còn giận vì Hana không nghe máy nhưng vẫn không tự giác dò hỏi.

-Bánh. Người ta tặng em đấy.

Anh cảm thấy không vui.

-Muốn ăn bánh để anh làm cho em. Trả người ta đi.

Hana nắm chặt hộp bánh, chậm chạp đề phòng anh.

-Anh biết nấu ăn sao?

-...

.

Năm giờ kém hai mươi.

Hana vật vờ đi thao Tisshu, một tay cầm hộp kẹo lớn mà Tisshu đưa cho cô lúc trên máy bay một tay kéo chiếc vali nhẹ nhất.

Chợt nhớ ra gì đó.

-Chúng ta giờ đi đâu đây?

-Đi đến nhà anh.

-Anh mua nhà từ khi nào thế?

-Một năm trước, tiện tay mua.

Cô nhỏ giọng nói phí phạm.

Tisshu đương nhiên là nghe thấy nhưng chỉ cười cười không quan tâm tính trẻ con này của cô rồi anh gọi điện cho ai đó.

Hân trong lúc đợi anh gọi điện thì cô nhìn thấy một người.

-Từ Thái.

Từ Thái đương nhiên nhìn thấy cô từ lâu nhưng có phần ngại ngùng không dám bắt chuyện, cậu cũng không tính là thân quen gì với cô.

-Chào cô Hana.

Hana cong cong khoé mắt.

-Bánh rất ngon. Nhất là phần kem. Giá như cậu cho thêm một chút..

-Hana, em đừng đi lung tung nữa.. Người này là..?

Tisshu mím môi suy nghĩ.

-Là Từ Thái. Từ Thái đây là Tisshu là quản lý của tôi.

Từ Thái bắt tay cùng Tisshu khi bắt tay cậu còn cúi gập người tỏ sự kính trọng.

Đúng như lễ nghi bên Nhật.

-Cậu ấy là người làm ra cái bánh đấy.

Hana đảo mắt, nhét lia lịa kẹo vào miệng.

-Ăn từ từ.

Tisshu nhíu mày nghiêm khắc nói, anh rất không tán thành kiểu ăn như hổ đói này của cô.

-Cậu định ở đâu?

Hana tò mò nhìn đống hành lý trước mặt.

Từ Thái gãi đầu lúng túng.

-Tôi không biết. Xem chừng sẽ ở nhà ông nội của Dịch Khải.

Hana gật đầu tỏ ý đã biết.

Tisshu nghe điện thoại, nhìn quanh rồi nói.

-Xe đến rồi. Vậy chúng tôi đi trước. Hẹn gặp lại.

-Vâng. Chào anh Tisshu. Tạm biệt cô Hana.

Tisshu gật đầu, sắp xếp vali vào trong cốp xe.

Hana tạm biệt Từ Thái, khẽ thở dài.

.

Bạn đang đọc Cháy rồi! sáng tác bởi GiàLãoThị.

Truyện Cháy rồi! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GiàLãoThị.
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.